Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 129

Lấy bàn tay che khuôn mặt đỏ như trái gấc kia ra: "Sao lại ngại đến đỏ mặt thế này chứ?"

Becky: "Sao chị không ngại chút nào vậy?"

Freen: "Chị có, nhưng chị muốn mình chủ động với em hơn. Vì thiếu một lời tỏ tình lại đánh mất tận 5 năm, vậy nên lời nào muốn nói chị sẽ nói em nghe, như là chị yêu em, chị muốn kết hôn với em, chị muốn sống cùng em đến già, và cả ... những lời khiến em thẹn thùng, bởi vì chị luôn ủng hộ em, kể cả những ham muốn bên trong em. Vậy nên em đừng ngại, không cần phải hiểu chuyện, không cần phải giữ ý tứ, với chị em là em thôi, tầm thường hay khác thường đều được."

Không ngờ chỉ là một câu hỏi trách móc lại nhận được những lời thật lòng ngọt ngào thế này, bởi vì yêu nên chẳng ai lại muốn hời hợt trong từng câu chữ. Nàng áp đầu vào ngực cô, con người này ấm áp đến nổi khiến nàng chẳng còn lo lắng gì về những đêm mưa hay trời trở gió lạnh, tuyết có phủ đầy trên mái nhà thì nàng đã có lò sưởi của riêng mình rồi, âm ỉ cháy mãi.

Freen hôn lên tóc nàng: "Vào nhà tắm nhé!"

Becky: "Ừm."

Tiếng nước chảy trong bồn tắm hòa với những tiếng nấc rên rỉ khe khẽ, bàn tay đưa lên che miệng lại vì ở khách sạn có thể cách âm không tốt. Hơi nước bốc lên như đang bị nấu sôi bởi sức nóng ma sát giữa hai lõa thể tạo thành một phòng xông hơi thực sự, mồ hôi nhễ nhại khắp người. Những kích thích vây khắp, đôi môi quấn quýt bên tai, một bàn tay nơi đỉnh ngực và bàn tay nữa đang ở nơi kịch liệt sung mãn, cơ thể run lên bần bật.

Freen: "Bec ngoan, thả lỏng nào, hút chặt ngón tay chị rồi."

Becky: "Tiểu ... ưm... BecBec"

Cô cắn nhẹ vành tai: "Ừm, tiểu BecBec ngoan."

Một ngón tay nữa thêm vào tăng thêm nhiên liệu để chiếc xe băng băng lên dốc, tiếng la lớn vang lên không giấu nổi vì cơn cao trào ập đến, ý thức biến mất chỉ còn sự thỏa mãn ở lại, sung sướng và hạnh phúc.

2h, trở lại giường nghiêng mình ráo nước nhìn nhau, một đêm rên rỉ như sênh ca mở ra một thế giới khác trong tiềm thức, cởi bỏ lớp bao bọc bên ngoài để tìm đến nhau bởi vì ai rồi cũng sẽ phải cúi đầu trước chân tình, thay vì đeo trên cổ bạc vàng ta chọn mang những dấu vết yêu thương như vòng hoa phần thưởng. Hỡi tình yêu mang em đến bên ta để ta được là chính ta khi bên em, hỡi em, hỡi tình yêu!

Becky: "Khi nào chị đi?"

Freen: "Ngày mai, chuyến bay 7h30 sáng."

Becky: "Đừng rời đi lúc em ngủ say, được không?"

Freen: "Sao vậy?"

Becky: "Khi mở mắt thức dậy không còn chị ở bên, em đau lòng lắm."

Cô nhích sát lại rồi ôm nàng vào lòng, vuốt ve tấm lưng mềm mại: "Xin lỗi đã làm em đau lòng, chị sẽ không thế nữa."

_____

Ánh sáng xuyên qua lớp kính phủ lên chiếc giường trắng như bông, tiếng sóng vỗ vào bờ giữa không gian yên lành buổi sáng, khi cuộc sống người dân ở đây đã bắt đầu bận rộn và tiếng rao bán hải sản tươi ngon mới từ biển cả trở về trên những chiếc tàu đánh cá. Bên trong chiếc chăn dày ấm áp vươn ra một bàn tay, khoảng giường trước mặt không còn hơi ấm của người nữa, đôi mắt nhắm tịt nhíu mày vì chẳng tìm thấy được vóc dáng thân quen.

Becky: "Freen~"

Cả thân người bị ôm trọn từ phía sau và nụ hôn được cài lên mái tóc: "Chị đây!"

Bàn tay đan bàn tay: "Em còn tưởng chị lại chạy đi đâu mất."

Freen: "Đã hứa không rời đi lúc em ngủ say rồi mà, chị vẫn ở đây thôi."

Becky: "Sao Freen lại nằm sau lưng em?"

Freen: "Ôm từ phía sau cho em một điểm tựa." - "Bec mở mắt ra đi"

Hàng chân mày hơi nhíu lại vì chưa quen với ánh sáng, đôi mắt từ từ hé dần mở ra bức tranh buổi sáng trên biển, mặt trời chỉ mới vừa nhô lên thành hình trên nền trời xanh và mây lang thang khắp nơi, bọt biển trắng ập vào bờ nơi lác đác vài đứa trẻ chân trần đang cố chạy ra thật xa nhưng bị bố mẹ chúng cản lại khi nước cao đến thắt lưng quần. Người dân miền biển làn da rám nắng khỏe khoắn, cánh tay rắn chắc cùng giọng nói hào sảng mùi biển cả, sống một cuộc sống chẳng cần vội vã, mọi ưu phiền đều được sóng cuốn trôi đi mất.

Becky: "Thật đẹp!" - "Freen có thích bình minh trên biển không?"

Freen: "Chị thích hoàng hôn, nhưng nếu cùng em ngắm bình minh thì chị vẫn rất thích."

Nàng quay người lại vòng tay qua cổ, tựa đầu vào lồng ngực: "Mình ở đây đến chiều rồi về được không?"

Freen: "Tất nhiên là được!"

Becky mân mê vạt áo: "Freen lạnh hở?"

Freen: "Không, thói quen của chị thôi."

Becky: "Lần trước chị cũng mặc áo lại rồi mới ra ngoài."

Freen: "Ừm" - "Bec không thích sao?"

Becky: "Không có." - "Mà chị dậy lúc nào?"

Freen: "Chị dậy lúc ..."

Nằm trên giường nói từ chuyện này đến chuyện khác, em đi làm có gì vui còn chị sống thế nào ở Mỹ, những câu chuyện không đầu đuôi mà nối liền đến khi hai cái bụng đói phất cờ khởi nghĩa đòi ăn. Hai người trở xuống sảnh khách sạn thì phần phục vụ buổi sáng đã gần hết, đành phải đi bộ một đoạn đến quán ăn dọc bờ biển, ở đây khách du lịch khá đông ngồi dọc ban công bên ngoài.

Ăn xong bữa sáng, đi dạo một chút rồi trở về khách sạn. Freen ngồi trên ghế nhìn điện thoại một cách chăm chú sau đó ra ngoài gọi cho ai đó, Becky không biết cô định làm gì, cứ ngỡ là Freen bận việc cần xử lý. Nàng định rủ cô đi lặn biển ngắm san hô, ở đây rất nổi tiếng dịch vụ này nhưng bây giờ có lẽ không được, Freen chắc phải làm việc trong phòng vì khi đến đây cô có mang theo laptop.

Cô bước vào nhìn vẻ mặt buồn xo của nàng liền bước đến hỏi: "Em sao thế, trông em không được vui?"

Becky lắc đầu: "Em không sao, Freen đang bận việc phải không?"

Thì ra là lý do đó nên mới ngồi rầu rĩ ở đây: "Xong rồi, giờ chúng ta đi thôi"

Becky: "Đi đâu?"

Freen: "Đi lặn biển ngắm san hô, Bec thích mà đúng không? Chị mới tìm hiểu xong rồi, cũng đã gọi hỏi Santo trước xem có cần chú ý gì không. Giờ chúng ta đi thôi!"

Becky vui mừng nhảy lên ôm cô: "Thật á? Đi lặn thật á?"

Freen: "Ừm."

Nàng hôn lên má phải một cái, quay đi vài bước lại trở lại hôn thêm lên má phải, trán, mũi, và môi - "Đợi em một chút!"

Freen: "Em đi đâu thế?"

Becky: "Bôi kem chống nắng lần nữa."

Cô bước theo sau cầm lấy chai kem trên tay nàng, đổ một ít ra lòng bàn tay rồi thoa đều lên cánh tay nàng, đến vai và xương quai xanh rồi lên cổ. Bàn tay cô mềm mịn lướt qua làn da căng bóng nõn nà như một nhân viên massage chuyên nghiệp.

Freen: "Chị biết em tự làm được nhưng chị muốn làm cho em."

Cô khom người ngồi xuống bôi kem lên hai chân nàng, từng chút một không bỏ xót chỗ nào như đang chăm chút bảo bối là quả cầu pha lê không một vết xước.

Freen: "Chị đã liên hệ bên cho thuê đồ đi lặn rồi, họ sẽ để một set đồ trang bị cho mình và khu vực lặn cũng được sắp xếp ở vùng có nhiều rạn san hô đẹp. Chị mua 90 suất nên chúng ta cứ thoải mái thôi, không có nhiều người ở đó đâu."

Becky: "Sao Freen mua nhiều thế?"

Freen: "Để Bec tự do lặn thỏa thích."

Becky vỗ nhẹ má cô: "Chị biết cách cưng chiều bạn gái quá đó."

Cô hôn lên môi nàng: "Cưng chiều em, chẳng qua bây giờ em là bạn gái thôi."

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com