Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Lòng ghen tị tác quái.


Trong văn phòng to và đơn giản như vậy, Freen vừa xử lý văn kiện công ty, vừa trò chuyện với cô gái xinh đẹp quyến rũ bên cạnh.

"Thả bồ câu cho chị xong liền chinh phục người khác sao? Với tốc độ phát triển như thế của OnB, em muốn trực tiếp công bố em thích Becky ra ngoài à?" Tim Chirawan đau như kim châm, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì nụ cười.

Freen do dự một chút, ngẩng đầu: "Em, sẽ không công bố, em lui về sau màn, như thế nào cũng được cả. Cô ấy còn chưa đến hạn hợp đồng với công ty, nói gì thì nói, vẫn nên giữ kín chuyện này là hơn. Chị Chirawan, từ khi có được chị ấy. Mỗi khi nhàn rỗi em đều nghĩ, có lẽ là em làm ảnh hưởng đến cuộc đời chị ấy, nếu không phải em, thì chị ấy có thể có cuộc sống bình thường. Yêu đương thề hẹn với một người đàn ông, vĩnh viễn không cần lo lắng việc yêu một phụ nữ bị bại lộ. Làm hỏng hình tượng nhiều năm cố gắng của chị ấy. Em còn nghĩ không nên liên lụy chị ấy nữa, có lẽ hiện tại buông tay có thể còn kịp, chỉ là thời điểm nhìn thấy chị ấy, lúc có được chị ấy, em cảm thấy chị ấy thuộc về mình, lòng tham luôn nặng hơn lý trí. "

Em biết trầm luân của mình có thể sẽ hủy hoại chị ấy, hủy hoại chính em, nhưng... em mê luyến chút hạnh phúc này."

Cho dù hiện tại em có phải đánh đổi tất cả đổi lấy ấm áp giờ phút này, em cũng bằng lòng.

Những lời này đều xuất phát từ tim Freen, nhưng mỗi câu đều đâm vào trái tim Chirawan.

"Cộc cộc." Freen vừa dứt lời, thì liền có người gõ cửa.

"Mời vào." Freen quay đầu, không nhìn thấy đau khổ lóe qua trong mắt Chirawan.

"Một nhân viên nói muốn hủy hợp đồng, cậu có muốn xử lý chút không?" Elly tiến vào, hết cách giải thích, hiển nhiên là đã tranh chấp với đối phương hồi lâu.

Freen điều chỉnh tâm tình: "Bảo cô ấy vào đi."

"Chị cần tránh đi không?" Chirawan hỏi.

"Tránh cái gì, chị không có cổ phần nghệ sĩ trong công ty à? Không phải đây là phòng làm việc của chị sao?"

Cô gái bước vào có gương mặt thanh tú sạch sẽ, Freen nhớ rõ, giọng nói rất êm tai, đối với cảm thụ âm tiết đều xuất sắc hơn so với người thường. Phương diện âm nhạc có thiên phú cực cao, cho nên, không làm thực tập sinh lâu thì liền xuất đạo.

"Vì sao?" Freen đi thẳng vào chủ đề một cách ngắn ngọn rõ ràng.

"Freen tổng, em không muốn nhận đại ngôn quảng cáo, không muốn quay phim truyền hình, cũng không muốn tham gia bất kỳ chương trình giải trí nào, em chỉ muốn hát thật tốt thôi." Giọng nói của cô gái có chút van xin.

"Như thế nào? Em muốn làm ca sĩ đơn thuần?"

Nghe giọng lạnh lùng của Freen làm cô gái không tự giác sợ hãi: "Em chỉ muốn tập trung ca hát thôi ạ."

"Em không trực tiếp trả lời vấn đề của tôi, em rõ ràng biết nghệ sĩ giải trí và nghệ sĩ thuần túy khác nhau như thế nào phải không?"

Cô gái níu góc áo, không nói gì.

"Giọng ca của em, quả thật rất êm tai, nhưng mà tôi cũng phải nhắc nhở em, cho tới bây giờ, giới giải trí cũng không thiếu ca sĩ hát hay. Em muốn làm nghệ sĩ, sẽ phải thông qua vỏ bọc, nếu em không thích hình tượng hiện tại thì có thể thương lượng để tiến hành chuyển hình tượng ở tình huống hợp lý. Em phải biết rằng, người hâm mộ cũng không phải thích con người thật của em, bọn họ thích chỉ vì hình ảnh của em phù hợp với ảo tưởng của họ mà thôi."

"Có lẽ Freen tổng nói đúng, nhưng mà em muốn thử một chút." Cô gái còn chút kiên trì.

A, tuổi trẻ khờ dại, nhưng mà không đâm đầu vào tường sao là dáng vẻ tuổi trẻ được? Chỉ là bọn họ không biết, cứng đầu như vậy không có ý nghĩa gì: "Được, chúng ta chấm dứt hợp đồng đi."

Cô gái khiếp sợ, hiển nhiên là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy đạt được như mong muốn, dù sao ở trong công ty cô ta cũng được coi như có chút nổi. Rõ ràng như mình mong muốn, nhưng trong lòng không sao cao hứng được.

Elly và Chirawan cũng không nghĩ tới cô sẽ quyết định như vậy, hai người đều nghe qua giọng ca của cô ta, nhất định là nhân tài hiếm thấy. Freen cúi đầu, tiếp tục phê duyệt văn kiện, không hề để ý chuyện này, cô gái không biết làm sao, xấu hổ xoay người muốn rời đi, giọng Freen lần nữa vang lên.

"Không biết em có xem hợp đồng hay không, bên đề nghị chấm dứt hợp đồng trước thời hạn hợp đồng phải bồi thường gấp năm lần số tiền đã ký. Tôi nghĩ em có thể không thèm để ý chút tiền ấy, dù sao thì đó cũng là số tiền kiếm được từ chương trình giải trí. Tiêu hết cũng tốt, chắc là em cũng không cần tiền để duy trì đam mê âm nhạc yêu thích đâu nhỉ."

Cuối cùng, cô gái không rời đi, mà công ty đồng ý không để cô ta quay phim tiếp, nhưng mỗi lần phát hành album mới thì phải tham gia chương trình tuyên truyền.

"Vừa rồi sao em lại đồng ý chấm dứt hợp đồng với cô ấy, cô gái kia về sau nhất định sẽ nổi tiếng, chị sợ đến căng thẳng luôn này" Chirawan nói ra lo lắng vừa rồi.

Freen thấy cô ấy như vậy, cười nói: "Tuổi trẻ nông nổi, em nhìn thì đã biết thứ cô ấy muốn cũng không phải chấm dứt hợp đồng mà là muốn Công ty chiều theo ý thích của cô ấy mà thôi."

Cô ta chỉ là đang lợi dụng sự quan tâm của cô mà thôi.

Nghe vậy, Chirawan ngẩn người, người này từ khi nào tâm tư lại trở nên thâm trầm như thế, vậy mà lại biết cái lợi dụng tâm lý người khác để uy hiếp: "Em gái nhỏ, em càng ngày càng giống thương nhân rồi."

"Vậy đây là chuyện tốt nha, em hiện giờ chính là một thương nhân mà." Freen cười nói.

Chirawan chuyển chủ đề: "Trưa nay cùng nhau ăn không?"

"Được, nhưng mà em phải đi đón nữ thần của em trước." Chỉ cần nhắc tới Becky, trên mặt Freen liền lộ vẻ hạnh phúc, nhưng nụ cười kia ở trước mặt Chirawan thực chói mắt.

Freen, làm bạn bao nhiêu năm cũng không thể so với tình yêu em dành cho cô ấy phải không?

Freen ôm Becky xong liền chạy đến hội hợp với Chirawan và Elly, đây là lần đầu tiên bốn người ngồi ăn cơm cùng bàn.

"Này, này, còn này nữa." Freen cầm thực đơn tự chủ trương gọi, hoàn toàn không có ý tứ hỏi ý ba người còn lại.

Becky cưng chiều nhìn cô ấy, biết cô ấy chắc chắn chọn nhiều thứ cô thích.

Chirawan như có chút bất đắc dĩ: "Em gái, sao em không hỏi chị một chút có muốn ăn gì không? Em lại chỉ bừa một đống."

Elly vội gật đầu phụ họa, nói ra tiếng lòng của cô ấy rồi!

Freen nghe thế thì vò đầu, ngượng ngùng đưa menu qua: "He he, thói quen."

Chirawan cầm lấy menu, vô tình nói: "Sao vừa rồi em không gọi thêm món mình thường thích ăn vậy nha."

Sau đó, Chirawan kêu thêm một số đồ ăn vặt mà mình và Freen đều thích, nhưng điều này trong mắt Becky đều là rác phẩm không tốt cho sức khỏe, ngày thường Becky cũng không cho phép cô ấy ăn.

Freen lặng lẽ nhìn sắc mặt Becky, cô ấy hoàn toàn không tự tin, cũng may là vẻ mặt của Becky không có biến hóa gì.

Bốn người trên bàn cơm thật yên lặng, lại không hiểu sao có chút xấu hổ, Chirawan đề nghị: "Lát nữa chúng ta đi đua xe nhé?"

"Được, được." Nghe vậy, Freen và Elly đều rất vui vẻ, trước kia, ba người có thời gian rảnh thì sẽ đua vài vòng, vừa kích thích vừa giảm căng thẳng.

Ở trường đua, Becky ngồi ở đài quan sát, Freen bảo cô ngồi ở đây vì sợ nguy hiểm làm cô bị thương, nhưng nhìn thấy xe lao vun vút ở dưới kia, tim của cô như trôi tới cuống họng, toàn bộ hành trình chưa từng đi xuống. Nếu biết nguy hiểm, vì sao còn muốn chơi vậy?

Hơn nữa, trước kia các cô còn thường chơi cùng nhau.

Có khi Becky không nghĩ ra, sao mình lại chướng mắt Chirawan như vậy, cô ấy thật sự rất tốt, nhưng mình luôn cố tình bày ra đủ loại bài xích.

Có lẽ, đơn giản chính vì mình cảm thấy ghen tị với cô ấy.

Freen chỉ đua hai vòng, sợ Becky nhàm chán nên chạy tới khán đài chơi với cô.

Becky ngẩng đầu, nhìn đến nụ cười trên mặt Freen, cũng không biết là đang lo lắng cho cô hay do lòng ghen ghét tác quái, mất hứng nói: "Chúng ta về nhé?"

Freen thấy cô giống như không được vui, có chút nghi hoặc, vội hỏi: "Sao thế? Có phải một mình ngồi đây chán không? Không phải em đến ngồi với chị rồi sao?"

"Chị không thích nơi này." Becky nói thật lòng.

"Vì sao vậy." Freen khó hiểu, cô ấy rất thích nơi này, sau khi mỗi lần tới đây đều rất thả lỏng, kích thích này cho cô ấy cảm giác mình thật sự còn sống.

Thấy cô ấy không muốn đi, ngực Becky bỗng có chút buồn, tức giận nói: "Em còn biết nguy hiểm, sao lại bảo chị ngồi chỗ này, vậy em có nghĩ tới chính mình không? Vì sao phải chơi thứ trò chơi này vậy!"

Đây là lần đầu tiên Becky tức giận với cô ấy, nói xong cô lập tức quay đầu rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com