Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Kỉ vật.

Buổi sáng tiếp theo của tôi ở Liyue nhanh chóng trôi qua, khi hoàn thành thêm một vài ủy thác nhẹ nhàng. Tôi đang trên đường từ cửa biển Thanh Hư về cảng. Tiện đi thu thập một số nguyên liệu hoặc khoáng sản, nếu như cần thiết thì tôi có thể đi trao đổi hoặc bán chúng để lấy mora. Đã được vài ngày trôi qua từ khi tôi đến thế giới này, cũng đã làm quen được với cách sống nơi đây, không khác thế giới thực là mấy, có thể hoàn thành mấy ủy thác cỏn con nhanh chóng. Lơ đễnh nhìn cảnh vật xung quanh rồi suy nghĩ, có lẽ tôi thích cuộc sống ở đây, với cặp đôi đấy tất nhiên rồi, mặc dù tôi có ý tưởng cho hai người ấy thành toàn với nhau trước khi tìm cách quay về thế giới kia, nhưng coi bộ có vẻ khó làm hơn là nghĩ, đơn giản những gì tôi biết về họ là qua mấy đoạn hội thoại trong game, không rõ lắm suy nghĩ, cảm xúc của họ cho lắm. Chả biết phải làm gì.

Tôi tính thở dài, à không, lí trí bảo tôi không được thở dài, lốc cốc men theo đường mòn, sắp đến đoạn đền thờ Đồng Tước thì bắt gặp một toán Đạo Bảo đoàn đang tập trung tại đây. Bọn chúng khá đông, tầm hơn 15 người đang bàn tán chuyện gì đó, tôi chưa bao giờ thấy bọn chúng tụ tập lại đông như vậy, kể cả trong game cũng tầm 10 đứa là cùng. Và vì biết được mình chẳng giỏi đánh đấm gì nên tôi vội len vào những bụi cây rồi đi ngang qua chúng, khi sắp qua được rồi thì lỡ chân dậm chúng một cành cây, gì vậy trời ạ. Bọn chúng ngay tức khắc hướng mắt về phía gây ra tiếng động, như một đám côn đồ, à mà bọn chúng là thế mà, hung hãn lập tức lao về phía tôi, tôi thì kịp phản ứng từ lúc bọn chúng nhìn tôi, ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh về phía cảng, vừa chạy hết mức có thể, vừa ước cho bọn chúng đừng bắt được mình, cố gắng chạy làm sao để khỏi phải ngã.

Bỗng có một tia sáng cắt ngang, mùi cháy khét của tĩnh điện tỏa ra trong không khí. Tôi định bụng sẽ không quay đầu lại và cắm mặt chạy tiếp thì va trúng một thứ gì đó trước mặt, thứ gì đó mềm và có mùi hương nhè nhẹ dễ chịu. Tôi ngã xuống, ngước đầu lên nhìn, một cô gái có mái tóc vàng sáng, cắt gọn ôm lấy bầu mặt trắng trẻo, đôi mắt vàng ánh nâu nhìn xuống tôi bối rối. Nhà Lữ Hành! , bên cạnh còn có một sinh vật bay lơ lửng, à thức ăn dự trữ Paimon đây mà. Tôi vội phủi bụi trên người đứng dậy, thắc mắc tia sét lúc nãy là gì nên quay đầu lại thì không ai khác ngoài Ngọc Hành tinh của Thất tinh Liyue, Keqing. Keqing đang chiến đấu với đám Đạo Bảo lúc nãy, vung chiếc trâm cài ra, rồi uyển chuyển múa kiếm xung quanh bọn chúng, Keqing bắt đầu thực hiện chiêu Tuần Du Thiên Nhai sở trường của mình, thoáng chốc bọn Đạo Bảo đã bị xử lí đẹp. Tôi và Lumine đứng nhìn Keqing vác áo một tên đạo bảo, lôi hắn về phía chúng tôi.

"Hmph. May mắn cho cô là có ta và Nhà Lữ Hành trùng hợp ở đây đấy, không thì đám đạo bảo đã giải quyết cô rồi." Keqing thả áo tên đạo bảo xuống, phủi sạch quần áo,hất tóc sang một bên nói.

"Ah- cảm ơn Ngọc Hành đại nhân!" tôi rối rít cảm ơn, chỉ cần có sự hiện diện của một trong hai người họ là tôi cảm thấy vui vẻ rồi.

"Cứ gọi là tiểu thư Keqing đi, không cần phải giữ phép tắc vậy đâu, dù sao thì cũng chỉ là danh xưng thôi." Keqing nói rồi quay sang Lumine " Xem ra đúng như những gì chúng ta đã điều tra lúc sáng nay, bọn Đạo Bảo đoàn đang toan tính một âm mưu nào đó, chúng bắt đầu xuất hiện khá đông quanh khu vực cảng Liyue rồi."

"Hmph! Bọn đạo bảo đoàn này sao tự dưng lại tiếp cận cảng Liyue như vậy chứ. Bình thường chúng đâu có dám bén mảng tới đây đâu nhỉ." thức ăn dự trữ lên tiếng.

"Hmm ban đầu cứ tưởng chỉ gây rối ở các khu vực ngoài, nhưng mà nay bọn chúng lại dám tập trung gần sát cảng Liyue như vầy, không ổn rồi, phải về báo cho Ningguang gấp về vụ này. Đi thôi Lumine, Paimon.. và cả Yuuyake nữa" Keqing vội vã quay người chạy đi, lôi theo tên đạo bảo, tôi cùng với Lumine và Paimon chạy theo sau.

___________________________________

Bốn người chúng tôi đi đến Quần Ngọc Các để gặp Ningguang. Ningguang đang chú tâm làm việc thì ngước mặt lên, chân mày cô hơi nhướn lên ngạc nhiên khi nhìn thấy Lumine ở đây.

"Có việc gì sao? Cả Nhà Lữ Hành cũng ở đây nữa, thật quý hóa, tôi cứ tưởng là bạn phải đi sang Inazuma rồi chứ." Ningguang đứng dậy, rời khỏi bàn, tiến về phía chúng tôi.

" Ừm! Chúng tôi vừa tham gia lễ hội nho nhỏ ở bên Inazuma xong. Đi gặp Katheryne ở Inazuma để nhận ủy thác thì đột nhiên có một cô gái hốt hoảng chạy tới hai người chúng tôi" Paimon trả lời, lơ lửng qua lại.

"Phải, qua nói chuyện thì cô gái ấy là dân Liyue,chuyển qua Inazuma sinh sống sau khi lệnh bế quan tỏa cảng được gỡ bõ, cô ấy mới vừa đi một chuyến trở về thăm quê nhà Liyue. Không biết do tiếng tăm của tôi hay sao đấy mà khi vừa về đến Inazuma, cô gái ấy chạy đi tìm bọn tôi và nhờ giải quyết một chuyện quan trọng liên quan đến người thân của cô ấy ở Liyue." Lumine ôn tồn nói.

"Đúng vậy! Đúng vậy! Gia đình của cô ấy sống ở cảng Liyue, khi mẹ cô ấy qua đời có để lại cho cô một kỉ vật rất quan trọng, cô gái ấy luôn mang theo bên người như vật bất li thân, nhưng vài ngày trước, trong lúc đang dạo phố thì bị một nhóm lạ mặt tiếp cận rồi lấy đi kỉ vật đấy. Vì còn bận thu xếp công việc ở Inazuma nên cô ấy muốn bọn tôi tìm lại món đồ đấy!"

"Nếu là trộm mất đồ thì cô ấy phải báo lại cho Thiên Nham quân để họ có phương hướng giải quyết chứ. Tại sao lại nhờ đến Nhà Lữ Hành, trong khi họ còn ở rất xa nữa?" Thiên Quyền nhìn đăm chiêu, tay đung đưa tẩu thuốc.

"Ningguang nói đúng, việc gì phải tìm đích thân Nhà Lữ Hành chứ?" Keqing khoanh tay suy nghĩ. " Hmm, nói không chừng, việc này có liên quan đến bọn Đạo bảo kia không?"

"Đạo bảo đoàn? Bọn chúng liên quan gì đến việc này?" Ningguang thắc mắc.

"À đó là lí do tôi đến đây. Dạo gần đây, đám Đạo Bảo đoàn đó hành tung rất khả nghi, chúng tụ tập khá đông gây rối gần khu vực cảng Liyue." Keqing giải thích. " Nhưng mà tôi vẫn chưa nắm được bất cứ động thái hay thông tin nào từ chúng, vừa rồi có bắt một tên lại nhưng hắn lại là hạng cắt ké, chả biết tí thông tin gì, chỉ làm theo lệnh. Kẻ ra lệnh cho chúng là ai chứ?".

Thiên Quyền rít lấy một hơi rồi thở ra nói " Hmm thật đáng ngờ, có lẽ nên điều động thêm Thiên Nham quân tập trung ở cảng để đề phòng bất trắc. Nhưng mà nhìn chung cũng không liên quan đến việc mất kỉ vật kia. Hoặc bằng một cách nào đó, kỉ vật ấy lại quan trọng với bọn chúng chăng? Cô gái ấy có nói gì thêm về món kỉ vật đó không Nhà Lữ Hành?" .

" Cô ấy bảo đó là một sợi dây chuyền, nhưng nó không làm từ nguyên liệu quý nào cả, chỉ đơn thuần là một sợi dây chuyền cũ kĩ được truyền lại qua mấy thế hệ gia đình cô ấy thôi. Không có gì đặc biệt hay giá trị gì để bị đánh cắp cả nên cô ấy mới không báo cho Thiên Nham quân biết. Nhưng đối với cô ấy nó thật sự rất quý giá. " Paimon nói

"Có lẽ giá trị nằm ở chỗ đó là kỉ vật của người mẹ đã mất đối với cô gái ấy. Nên cô ấy muốn kiếm lại nó, đồ gia truyền lâu đời có thể mang tín ngưỡng riêng hoặc thờ phụng gì đó, hoặc như một bùa hộ mệnh. Mấy món lâu đời đó có thể có giá trị cổ vật, có thể trao đổi bằng cách nào đó nên bọn Đạo bảo mới tập trung xung quanh để tìm hiểu về nó và vô tình bị hớt tay trên bởi một đám người lạ mặt chăng?" tôi sau khi tập trung hết mọi luận điểm lại rồi bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình, cảm thấy bắt đầu giống Conan ghê.

Mọi người trong phòng nhìn về phía tôi rồi gật gù đồng ý với giả thuyết đó.

" Hmm trước mắt cứ giả định là như thế đi, vì chưa chắc được chúng có liên quan tới nhau hay không. Nhưng cũng có khả năng, trong cảng Liyue này đang có nhóm người chưa xác định được đang thực hiện mưu đồ gì đó, có thể loại trừ đạo bảo đoàn vì nếu bọn chúng đã lấy được thứ chúng muốn thì đã không tập trung ở cảng mấy ngày tiếp theo để làm gì, hoặc trừ phi đó là một phần kế hoạch nào đó. Vấn đề này vẫn còn nhiều điều bất cập, có lẽ phải huy động điều tra thêm." Ningguang nói rồi gọi Baiwen vào, nói vài đôi điều rồi Baiwen cúi người chào rồi rời đi, rồi quay sang Nhà Lữ Hành " Lại phải làm phiền tới Nhà Lữ Hành nữa rồi. "

"Không sao đâu! Giúp đỡ mọi người là chuyện nên làm mà!" Paimon cười nói.

" Dù sao cũng là việc của tôi nữa mà." Lumine cười nhẹ rồi nói " Thôi được rồi, tôi và Paimon sẽ ra ngoài điều tra, mọi người cứ làm việc đi, khi nào có tin tức gì mới tôi sẽ báo lại cho mọi người."

Nói xong, Lumine và Paimon rời đi. Ningguang trở lại bàn làm việc của mình. Đứng đây khá lâu tôi mới chợt nhận ra không thấy vị thư ký bán tiên kia đâu cả, nhớ lại thói quen nghỉ trưa của cô nàng, tôi tự gật gù với suy nghĩ của mình mà không để ý đến Keqing bên cạnh đang nhìn.

"Không ngờ lại có thể suy luận được như vậy, cứ tưởng đầu cô toàn nghĩ mấy thứ vớ vẩn chứ, đôi lúc cũng có ích đấy chứ." Keqing mỉm cười nói, mỉm cười!!!!

"Ahaha... Nào nào, đừng nói vậy chứ tiểu thư Keqing, tôi thông minh lắm đấy!" tôi cười e dè đáp lại.

" Hmph sẽ tốt hơn nếu không có mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu"

"Suy nghĩ gì linh tinh cơ?" tôi với Keqing đứng nói mới nhận ra còn có sự hiện diện của Ningguang. Keqing bảo là không có gì rồi nhanh chóng lui đi, tôi vẫy tạm biệt Ningguang rồi theo Keqing rời khỏi Quần Ngọc Các.

💜💙

Thoắt cái đã hết giờ nghỉ trưa, Keqing thở dài rồi lại chỉnh chu lại tác phong, tôi theo sau cô mèo, rảo bước xuống phố đi tìm kiếm thông tin, và phải Keqing đã lôi tôi theo sau mớ suy luận bất chợt lúc nãy, đi đến dốc Phi Vân thì chợt thấy một bóng người quen thuộc.

" Keqing! Và cả Yuuyake nữa, hai người mới đi đâu về à?" Ganyu mỉm cười chào bọn tôi.

"Ừa, có một số chuyện phát sinh liên quan đến đạo bảo đoàn nên cần phải giải quyết. Còn Yuuyake đi hỗ trợ cùng." Keqing trả lời, giọng điệu cô nàng nghe có vẻ thoải mái.

"Là vậy sao? Tôi có thể tham gia được chứ, ý tôi là sau khi tôi hoàn tất công việc của mình thì tôi có thể hỗ trợ hai người không?" Ganyu nói.

"Hửm? Không sao đâu. Hai người chúng tôi là đủ rồi, Ganyu cứ lo đôn đốc công việc đi, nếu xong sớm thì có thể về nghỉ ngơi, không cần nhận thêm việc đâu, dạo này công việc ở Nguyệt Hải Đình chất đống rồi, cứ tập trung vào đó thôi. Xong chuyện này tôi sẽ quay lại làm việc như thường ngày ngay thôi." Keqing từ chối thẳng thừng lời đề nghị của Ganyu.

" Keqing lại vậy nữa rồi. Tôi có thể giúp được mà. Với lại tôi là bán tiên nữa nên sẽ không cảm thấy mệt đâu!" Ganyu phụng phịu, thấy điệu bộ cứng đầu đó lần nữa của Ganyu, lần này Keqing lắc đầu kiên quyết nói " Bán tiên không có nghĩa là không cần nghỉ ngơi, Ganyu. Cô chỉ cần làm việc là quá đủ rồi, Nguyệt Hải Đình cần cô hơn bao giờ hết, đừng cố làm thêm bất cứ thứ gì nữa. Với lại có Yuuyake giúp nữa."

"Nhưng .. Nhưng tôi chỉ muốn giúp Keqing..như vậy cũng không được sao?" Ganyu nhìn vào ánh mắt của Keqing.

"Không." Keqing dứt khoát nói " Ganyu à, mấy hôm nay cô sao vậy, tự dưng trở nên cứng đầu như vậy vậy."

"V-vì...t-t...tôi chỉ lo lắng cho Keqing thôi." Ganyu ấp úng nói, bỗng Keqing đặt bàn tay lên vai bán tiên, mỉm cười nói "Tôi biết điều đó, cảm ơn cô. Nhưng đừng lo lắng quá nhiều, tôi là người có thực lực mà, công việc có khó khăn đến cỡ nào tôi đều có thể giải quyết được mà. Yên tâm đi, tin tôi chứ?" .

"Được rồi, nhớ cẩn thận đấy Keqing" Ganyu mỉm cười nhẹ rồi quay người đi.

Keqing cũng quay người đi, tiếp tục công việc của mình. Tôi có thể thấy tại sao Ganyu lại cứng đầu như vậy, bởi vì dù có nói cỡ nào thì con người bướng bỉnh trước mặt tôi đây cũng sẽ khăng khăng làm theo ý mình mà thôi. Chúng tôi đi hỏi thăm Thiên Nham quân về tình hình xung quanh và xem vài báo cáo hoặc thông tin ở bản tin dốc Phi Vân. Tôi gợi ý cho Keqing là có nên đi đến nhà cô gái ấy không. Keqing bảo không cần lắm vì Lumine đã lo liệu việc đó từ sáng nay rồi, cũng không thu thập được gì do nhà của cô gái ấy bây giờ không còn ai cả, cô ấy chỉ sống cùng với người mẹ đã mất của mình.

"Rốt cuộc thì đám người lạ mặt đó là ai chứ!" Keqing bực dọc nói khi không tìm ra được manh mối gì "Lumine thì đang giúp chúng ta điều tra, còn tôi thì lại chẳng giúp được gì, chuyện xảy ra với người dân Liyue, đồng nghĩa với việc đó là của Liyue, không thể cứ làm phiền cô ấy hoài được, chuyện ở vực Đá Sâu đã quá đủ rồi, cô ấy còn phải tìm kiếm người anh trai đã thất lạc nữa.".

"Mmmhh có thể cô ấy sẵn tiện kiếm tung tích anh trai từ những nơi đấy chăng, ý tôi là vực Đá Sâu" tôi nói.

"Gì chứ? Cô dựa vào đâu mà nó-" rồi chợt nhận ra kiến thức của thế giới kia mà tôi đã nói từ trước, Keqing nói " Cũng có thể... Đúng là mẫu người lý tưởng mà, luôn giúp đỡ mọi người dù có phải đi tìm kiếm anh trai, thông qua đó có thể có manh mối từ người anh, một công đôi việc, làm việc rất hiệu quả. Ước gì sau khi tìm được anh trai mình, cô ấy có thể trở về đây, đồng hành cùng tôi phát triển Liyue."

Ôi Keqing, Ganyu mà nghe được câu này khéo lại phát ghen lên mất khi người mà cô ấy thầm yêu lại muốn đồng hành cùng người khác, ơ nhưng mà chắc Ganyu không phải kiểu người dễ ghen đâu nhỉ. Có lẽ đối với Keqing lúc này, Liyue vẫn là ưu tiên hàng đầu, cô ấy sẽ dốc hết sức vì Liyue, nên không khéo sẽ chẳng bận tâm đến chuyện khác mất, nếu Ganyu nhận ra điều này thì..... Làm sao để hai người họ đến với nhau đây, trời ạ...

"Này- Này!!! Yuuyake!!! Cô có nghe tôi nói không!!" Keqing tự dưng gọi to tên tôi khiến tôi chợt nhận ra nãy giờ mình đang lơ đễnh công việc.

"H-hể? Dạ vâng, tiểu thư Keqing nói gì cơ?" tôi mặt đần ra trả lời.

"Khi nãy lỡ bỏ qua bữa trưa, giờ bụng hơi cồn cào chút nên muốn đi ăn cái gì đó, à mà lúc gặp cô hình như đang đi làm ủy thác về đúng không? Chắc chưa ăn gì đâu nhỉ? Có muốn đi ăn cùng không, rồi chúng ta sẽ tiếp tục đi tìm kiếm thông tin tiếp." Keqing nói rồi hướng mình về phía Ngật Hổ Nham.

"Eheh được thôi. Gì chứ ăn là tôi thích lắm. Có thực mới vực được đạo mà!" tôi mỉm cười đi theo sau, thoáng thấy khóe miệng Keqing nhoẻn lên.

❄️⚡

Ganyu đang trên đường đi đến Nguyệt Hải Đình, đi đến bậc thang dẫn thì bỗng có một bàn tay khẽ chạm lướt qua cô, cô nàng giật mình quay đầu lại nhưng không thấy ai đằng sau mình cả, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, cô quay đầu lại tiếp tục đi. Vẫn thoáng đâu đó tiếng lướt xung quanh mình, Ganyu ngẫm mình chỉ gặp ảo giác nhưng với giác quan và sự cảm tính của một bán tiên thú, lẫn việc Keqing vừa nãy nói với cô, bán tiên thú ngay tức khắc triệu hồi cây cung của mình ra, đưa tầm ngắm đến nơi phát ra tiếng động tiếp theo, trước khi cô có thể thả tay ra thì một bước chân từ từ đi ra từ những đám cây, một cô gái với mái tóc xanh cắt ngắn, mái cắt chéo che gần hết một mắt, khoác một chiếc áo ngắn màu trắng lên vai, khoan thai đi ra, mỉm cười tung cục xúc xắc trong tay mình. Ganyu hơi thoáng ngạc nhiên, thu hồi lại cây cung của mình rồi mỉm cười với cô gái trước mặt

"Xin chào tiểu thư Yelan!"

"Rất vui khi gặp cô ở đây đấy, Ganyu!" Yelan mỉm cười.

___________________________________________________

Mị đã quay trở lại rồi đây, dạo nay khá lười nên sẽ là 2 tuần ra 1 chap nhé!! Tuần này có thể sẽ thêm 1 chap nữa nếu mình xong nhanh. Còn về một truyện Ganqing AU khác thì mình có thể bắt đầu vào tuần sau, chủ đề thì chắc có lẽ là học đường, hiện đại rồi 😗 và mình dự kiến nó sẽ khá dài 🤌 .

P/s 1: chỉ để nói "Cảm ơn mọi người đã đọc" ( •̀_•́)
P/s 2: do không nhớ rõ là mấy chap ban đầu mình chọn Nhà Lữ Hành là Lumine hay Aether nên là từ chap này trở đi thì Nhà Lữ Hành sẽ là Lumine (mấy chap trước để mình fix lại nếu có 🥲).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com