Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

7

sahi ngẩn người nhìn vào khoảng không trước mặt. gặp lại jaehyuk đối với sahi đã là một chuyện không nên rồi chứ đừng nói đến chuyện được jaehyuk quan tâm săn sóc.

sahi cũng nhận thức rõ ràng về việc những việc mình làm trong quá khứ sẽ luôn là bức tường chia đôi jaehyuk và sahi đến mãi về sau. việc sống cùng nhau dưới một bầu trời với sahi cũng đã là một sự an ủi, cậu không mong cầu gì hơn việc jaehyuk sẽ được yêu thương bởi người xứng đáng với anh.

chào đón sahi lúc tan ca là cơm mưa tầm tã. sahi cũng không chần chừ mà đội mưa chạy thẳng về nhà thì bắt gặp xe của jaehyuk đậu trước ngõ. tầm mắt của sahi hơi kém nên đến tận khi đi sát lại sahi mới nhận ra đó là xe của jaehyuk. đúng lúc này jaehyuk cũng bắt gặp ánh mắt của sahi ướt như chuột lột dưới màn mưa trắng xoá.

jaehyuk cảm thấy tức giận vô cớ, anh cầm dù bung ra rồi ra khỏi xe đi đến trước mặt sahi, chắn đi tầm mắt sahi đang bị mưa tạt đến không thể nhấc nỗi mí mắt.

"tại sao em lại không che dù?"

nước mưa lạnh lẽo làm sahi phát run, môi cũng đông cứng khó khăn hoàn thành một câu ngắn ngủi.

"tôi quên mất"

nói rồi jaehyuk dắt tay sahi về phía xe đang đỗ, mở cửa chờ sahi bước lên nhưng lại nhận lại ánh nhìn ngập ngừng từ sahi vì không muốn nước mưa dính lên xe jaehyuk.

"để tôi về nhà được rồi"

"lỡ em sốt vì cảm lạnh rồi ai lo cho em? nếu em tự lo được tôi đã không cất công đến tận đây rồi"

sahi cảm thấy đuối lý, nước mưa cũng dần thấm lên vai áo jaehyuk vì một chiếc dù căn bản không thể che vừa cả hai. sahi thấy vậy thì cũng không dám từ chối nữa.

cả hai im lặng không nói với ai tiếng nào trong suốt quãng đường đi. nước từ trên quần áo sahi nhỏ liên tục xuống sàn chiếc xe đắt tiền của jaehyuk làm sahi không dám động đậy mạnh.

jaehyuk vẫn canh cánh trong lòng khi một lần nữa nhìn thấy những vết tự hại trên tay của sahi nhưng vẫn cảm thấy hiện tại có hỏi sahi cũng sẽ không cho jaehyuk câu trả lời thành thật.

sahi vừa thoát được cơn mưa tầm tã thì lại gặp ngay máy lạnh trong xe jaehyuk khiến mũi sahi đỏ ửng lên mà hắt xì liên tục. lúc này jaehyuk mới nhận ra mình quên tắt lúc sahi lên xe, lo lắng nhìn sang sahi đang co rúm.

"xin lỗi em tôi quên mất"

"không sao" - sahi lắc đầu

"sao em lại không lên tiếng? bây giờ dù tôi có làm gì thì em cũng sẽ im lặng như vậy sao?"

jaehyuk nghiêng đầu liếc nhìn sahi ngồi im như tượng tạc suốt quãng đường, lặp lại câu hỏi mà anh tức giận hỏi sahi lần trước khi trong bệnh viện.

sahi hết lắc rồi lại gật đầu. quả thật trải qua từng ấy năm rơi xuống đáy vực thẳm, sahi hiểu rõ hơn ai hết rằng không phải lời nào nói ra cũng xứng đáng được lắng nghe. sahi cũng đã mất đi sự tự tin ngày nào mà có thể bày tò mọi thứ như móc hết ruột gan dâng hiến cho jaehyuk. thời gian chưa từng bào mòn sahi, chỉ có sahi trong quá khứ mới là thứ dày vò sahi của hiện tại với những mặc cảm tội lỗi không thể nào xoá nhoà.

"yoon jaehyuk. tôi nợ anh nhiều hơn một lời xin lỗi, vậy nên.."

"vậy nên bây giờ chỉ cần tôi nói muốn thì em tuyệt nhiên sẽ không từ chối đúng không?"

jaehyuk không để cho sahi hoàn thành câu nói mà trực tiếp cắt ngang.

sahi thoáng ngạc nhiên vì jaehyuk đoán được cậu đang toan tính gì trong lòng. sahi nhìn về phía jaehyuk rồi chậm rãi gật đầu. lúc này mưa bên ngoài cũng đã ngớt đi không ít, xe jaehyuk cũng vừa đổ vào tầng hầm của chung cư.

"vậy thì tôi không mong gì ngoài một chuyện mong em hợp tác"

nói rồi jaehyuk quay sang nhìn sahi.

"anh cứ nói đi"

sahi không biết jaehyuk định làm gì nhưng miễn nó có thể xua tan đi cảm giác tội lỗi trong lòng dù ít dù nhiều sahi cũng sẽ nguyện ý vì jaehyuk mà làm mọi thứ.

dù sao thì sahi cũng chẳng còn đường lui, cũng sẽ không có ai thương tiếc nếu một ngày sahi không còn tồn tại nữa. không một lời tiễn đưa cũng không có một nhành hoa nào sẽ được để lại.

suy nghĩ này luôn tồn tại trong sahi suốt nhiều năm nay, cậu nghĩ về nó mỗi ngày và ngay cả trong khoảnh khắc này. thế giới này không có quá nhiều điều lưu luyến sahi ở lại và điều này là ngòi nổ cho việc sahi chưa từng xem trọng sự tồn tại của chính mình.

"vậy thì em dọn đồ qua đây ngoan ngoãn làm bạn trai của tôi là được"

sahi định lên tiếng từ chối thì một lần nữa bị sự kiên định của jaehyuk đánh gãy hết mọi lý lẽ mình định nói ra.

"khi nãy em nói sẵn lòng vì tôi làm mọi thứ mà giờ định từ chối sao?"

sahi không hiểu lý do jaehyuk nói vậy là gì nhưng cậu không muốn jaehyuk phí công sức ở bên cạnh người không hề xứng đáng là cậu.

"nếu anh chỉ đang thương hại tôi thì thực sự không cần thiết đâu, chỉ tốn thêm thời gian của anh thôi"

dù làm bạn trai hay diễn vai bạn trai của jaehyuk, cái nào sahi cũng không có tự tin. tình cảm đơn phương dành cho jaehyuk chưa từng mất đi nhưng những si tâm vọng tưởng đó sahi đã sớm dìm chết từ vài năm trước. sahi không còn ôm mộng một ngày nào đó jaehyuk sẽ nhận ra tình cảm của mình rồi nâng niu như thể nhặt được báu vật nữa. trong mắt jaehyuk, có lẽ tình cảm của sahi là thứ vốn dĩ không nên xuất hiện.

vậy mà giờ đây jaehyuk lại nói rằng sahi làm bạn trai anh. tất nhiên sahi không có dũng khí để mà mặt dày đồng ý như khi trước.

"phải nói bao nhiêu lần nữa em mới chịu hiểu là anh không hề thương hại em?"

"lần này đến với em với tư cách là người yêu thích em thật lòng. cái này anh không nói dối, em đừng không tin anh"

"anh nhận ra nỗi tức giận ăn mòn anh trong suốt những năm nay chưa từng vì mình bị buộc phải ở bên em. mà là vì anh không hài lòng việc em chia tay ngày đó"

sahi nghe trái tim mình đập mạnh mẽ liên hồi sau những thanh âm trầm thấp của jaehyuk vang lên. có lẽ ở tầng sâu nhất của trái tim, tình cảm của sahi dành cho jaehyuk vẫn chưa từng học được cách chết tâm và sahi đau đớn việc trái tim trong lồng ngực chưa từng một ngày ngừng gào thét cái tên yoon jaehyuk.

jaehyuk nắm lấy bàn tay sahi, đan chặt năm ngón tay kín chặt mọi khe hở giữa ngón tay người kia.

sahi cảm nhận rõ hốc mắt ẩm ướt của mình như đang chờ đợi sahi cất tiếng là sẽ chực trào.

"em cảm thấy là chuyện này với em vốn không hề chân thực"

jaehyuk không để sahi nói tiếp mà trực tiếp đặt lên môi sahi một nụ hôn. sahi cảm nhận rõ rệt hơi thở nóng rực của jaehyuk nơi đầu môi và cả cánh tay jaehyuk đặt lên nơi eo mình

sahi thấy nước mắt của mình hoà lẫn cùng vị máu tanh từ đôi môi khô khốc đến rướm máu lúc jaehyuk buông ra. ý thức của sahi dần trở nên hỗn loạn, nhẹ nhàng chạm đến vạt áo của jaehyuk rồi lại vô thức siết chặt.

sahi đã chờ hơn nửa thập kỷ để có thể nhận được nụ hôn dịu dàng này từ người mình thầm thương. dù sau này jaehyuk có nhận ra ngay lúc này, thứ cảm xúc nảy nở trong lòng anh chỉ là chút cảm giác thương hại trước một người mất hết tất cả là sahi thì cậu cũng nguyện lòng chết đi trong khoảnh khắc này mà không còn mong cầu gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com