Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

10

- Vợ nhỏ, em đi đâu đấy? Sao lại đứng ở đó, lại đây với anh.

- Anh ơi..em là gì của anh vậy ạ?

- Em hỏi vậy là sao?

- Anh..trả lời đi..ạ..

- Hừm...là nô lệ!

-----

Rầm!!

Một tiếng rầm to vang lên. Fourth nhỏ vừa té từ trên giường xuống dưới đất, có lẽ vì cơn ác mộng khi nãy. Em đau đớn xoa mông, nhìn lên đôi mắt ấy kìa, sao lại khóc thế kia?

- Hức- hức-! Đau~

Fourth chống hai tay ra trước mặt, hai mắt long lanh một màu nước, ngồi thút thít một hồi liền gọi tên người lớn.

- G-Gemini~ hức- Gem ơi..hức- bé đau quá..

Hôm nay Gemini không có ở nhà rồi nên chẳng có ai đỡ em bé đáng yêu đang nhõng nhẽo này dậy cả. Fourth mếu máo tự mình ngồi dậy, lần nào cũng mơ thấy giấc mơ này cả, sợ quá đi mất.

- Gem~ hức- sao anh không về..hức- anh quên bé rồi..

Mấy hôm nay- à không. Đã hơn một tuần nay Gemini không về nhà, Fourth lúc nào cũng ngủ một mình, lúc nào cũng ăn một mình, chơi một mình, trò chuyện một mình. Người lớn đi làm việc có vẻ bận rộn, em chẳng dám gọi điện. Nhớ lắm đó, nhưng lại sợ phiền người ta. Em vừa nghĩ vừa khóc, nằm lên giường rồi đắp chăn, em thút thít rơi nước mắt.

- Thế mà- hức- thế mà lại chẳng thèm gọi người ta..hức- quên rồi, quên bé thật rồi..

- Mình sợ người ta phiền nên không dám gọi..hức- thế mà-- thế mà chẳng thèm gọi lấy một cuộc cho người ta..hức- hức- hức-! HỨC!-

Fourth mấy nay bỏ bữa rất nhiều, người lớn không về ăn cùng nên em cũng chẳng có hứng để ăn. Mấy nay em khóc nhiều lắm, khóc đến nỗi sục đi mấy cân, mất cả má bánh bao mà Gemini chăm rồi. Fourth nhỏ khóc vì giận, khóc vì dỗi, quan trọng hơn là khóc vì nhớ. Gemini một tuần nay không thấy mặt mũi đâu, không thấy giọng cũng chẳng thấy tâm hơi, thông tin, vị trí ở đâu. Hay là bỏ Fourth rồi? Hay là mua Fourth xong, chơi Fourth chán quá..nên..nên..

- Hức! Hức!..- Gem...! Hức..oaaa...~

Fourth nằm cuộn tròn người trên giường, tâm trí bây giờ chỉ vang lên hai từ:

- Nhớ Gem..hức- nhớ Gem...huhu...

Fourth nhỏ khóc ướt cả hai gối, một gối của em, một gối của Gemini ở bên. Mỗi khi nhớ người lớn, em nhỏ lại ôm lấy gối người ta cho đỡ nhớ. Phuwin vừa hay gọi cho em, Fourth chỉ nằm đó khóc nấc lên, đôi khi có nói chuyện, nhưng đều nhắc hỏi Phuwin: - Gemini của bé đâu rồi..? - Fourth thút thít một hồi liền im lặng, cho đến khi không còn chút động tĩnh gì Phuwin mới nhận ra em ngất xỉu ngay trên giường.

- Ối! Fourth!?

Ngày hôm đó Fourth chuyển vị trí nằm khóc từ trong phòng ngủ chuyển ra đến bệnh viện. Fourth nhỏ vì không ăn uống đầy đủ nên bị thiếu chất dẫn đến ngấy xỉu. Phuwin được một phen sợ chết khiếp.

- Thằng nhóc này, sao không chịu ăn uống gì hết vậy?

Dù Phuwin có hỏi gì Fourth nhỏ vẫn nằm đấy nức nở. Bé con buồn rồi, bé con nhớ người lớn hay ôm mình rồi.

- Hức..hức- Gem..huhu...

Phuwin gãi đầu bất lực, thấy cứ kiểu này em có chết chắc chắn cũng không chịu ăn. Đến đó lại nhập viện, không khéo lại sinh bệnh, đến đó lại khổ anh.

- Ôi! Để anh gọi cho nó!

- Hức- hức- Vưng...

----tút----điện thoại hiện tại không liên lạc được.....

- Hức! Hức!- OAAA!!

- Ôi ôi! Sao lại khóc to hơn rồi?? Anh gọi nó lại! Nó sẽ nghe máy mà!

---tút-!

- Alo?

- A! Gemini- nhóc nhà m-

Phuwin chưa kịp nói xong liền bị Fourth giật lấy điện thoại, thấy được mặt người lớn em vội cười tươi rói. Cho đến khi thấy anh khoả hết thân trên, nằm cạnh một cô gái em mới hoàn hồn chết lặng.

- Gem..mi..n-

Gemini thấy Fourth liền giật mình ngồi dậy, gương mặt anh càng hoảng hơn khi thấy khuôn mặt hoảng sợ đến xanh xao của em qua màn hình điện thoại.

- Fourth!? Anh-!?

------tútttt------

- Oái??

Phuwin hoảng hốt đỡ lấy Fourth. Vì quá sốc với cảnh tượng trước đó nên gương mặt xinh đẹp của em giờ chẳng còn một miếng máu nào cả. Phuwin nhanh chóng bấm nút gọi bác sĩ, cứ đà này Fourth nhỏ của anh sẽ ngất nữa mất!

......

Gemini sau khi thấy em mặc đồ bệnh nhân, gương mặt hốc hác xanh xao sợ em bị gì liền phóng xe chạy về ngay trong sáng hôm đó. Đến được phòng bệnh của Fourth anh bỗng bị một chiếc bình hoa nhỏ quăng sượt trúng má phải, Gemini lại tưởng mình hoá kiếp rồi ấy chứ. Nhưng không, bây giờ mới hoá kiếp đây này.

- A..anh..- anh-

- Fourth, anh về r-

- Hức-! Biến đi!!

- H-hả???

- A-a-anh biến đi! Anh biến đi!!

- Fourth à?? Em sao vậy? Anh đây mà??

- Fourth, bình tĩnh nào em!

Phuwin trấn an Fourth rồi vội đẩy Gemini ra khỏi phòng bệnh.

- Gemini! Từ sáng đến giờ mày ở đâu!

- Tao..tao ở-

- Mẹ nó! Nói gì nữa! Fourth biết hết rồi!

- Hả?

- Mày ở cùng gái, còn không mặc gì...mẹ nó- Fourth sốc nặng luôn rồi!

- Nhưng mà t-

- Giải thích gì nữa, tao còn tưởng mày có Fourth thì sẽ thay đổi...

- Khoan- tao!

- Tự đi mà giải thích cho nhóc đó đi. Tao hết cứu mày được rồi!

- Nhưng mà- ê- ê mà tao đi đâu, làm gì..bây giờ?

- Đi dỗ đi! Mày ngu hả!!

....

- Fot yêu của anh ơi..?

- ...

- Fot ơi? Fot à..

Gemini nắm lấy tay Fourth, vừa mới chạm được giây đầu, giây sau đã bị em hất văng một cái.

Chát!!

- !?

- F-Fot..?? Em sao vậy? Sao lại- anh- ơ..

- Đừng..đừng chạm vào tôi...hức- tôi ghét anh..anh đừng chạm vào tôi...

- Có chuyện gì vậy chứ? Em..em sao lại xưng hô-

- Anh đi đi..tôi không muốn nhìn mặt anh nữa..hức-

Gemini nghe em nói vậy liền hoảng loạn. Fourth nói vậy là sao, không lẽ em không thấy nhớ anh sao.

- Fourth, không lẽ một tuần qua em không nhớ a-

Fourth nghe đến đây liền bật khóc nức nở, gương mặt xinh đẹp của em nay đã bị nước mắt chiếm giữ rồi.

- Hức- anh còn biết một tuần? Anh..còn biết tôi nhớ anh?? Anh- hức- anh còn biết..hức- anh còn biết đến tôi sao? Anh còn nhớ đến tôi sao? Hức- chẳng phải...tôi thấy- tôi thấy anh vui vẻ lắm..tôi thấy anh chẳng nhớ nhung gì tôi cả...

- Không phải- nếu là chuyện hồi sá-

- Anh im đi!! Tôi không muốn nghe! Chuyện giấc mơ có lẽ đúng..hức- anh vui vẻ như thế.. thế mà tôi lại..trông anh về..chờ anh đến ôm tôi, mong ngóng anh về để yêu thương tôi..ra tôi chỉ là nô lệ mà anh mua về..anh chơi chán rồi..thì anh bỏ..nhỉ?

- Kh- không phải! Em đang nói gì vậy? Anh không hiểu gì cả!

- Tôi giờ chỉ là nô lệ của anh thôi..đúng không?

- Không đúng! Không đúng! Em không phải nô lệ! Em-!

- Tôi là nô lệ của anh..nhanh chơi chán tôi đi..để vứt bỏ tôi nữa..tôi..tôi.. không xứng được yêu thương nhỉ? Người trước tệ bạc, gặp được anh..tôi tưởng mình được yêu thương..ra là cũng giống nhau...hay là- hay là anh bán tôi cho thằng khác đi? Để tô-

- Fourth!! Em bị điên hả!! Anh không đời nào bán em! Không đời nào không đời nào!!! Em bình tĩnh lại đi! Nghe anh giải thích!!

- Hức-..anh- anh mắng..tôi..

- F-Fourth..anh xin lỗi- anh không mắng em..anh xin lỗi~

Gemini ôm chầm lấy cục bông nhỏ đang run rẩy sợ hãi. Fourth của anh sao thế này, sao lại thành ra thế này chỉ trong một tuần?

- Em à..về nhà nhé? Anh sẽ giải thích, sẽ giải thích rõ ràng với em..

- Hức- hức- anh..mắng tôi..

- Không có..anh không mắng em~ anh xin lỗi em.. Fourth, đừng khóc, anh yêu em mà~

- Hức- hức-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com