Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4. Quay lại cuộc sống thường ngày

Sáng hôm sau.

Vì hôm qua ngủ sớm nên nay em cũng thức sớm luôn. Vào nhà vệ sinh chuẩn bị xong thì xuống nhà. Lúc đấy ba em đang nấu bữa sáng cho em và ba. Em đi lại ngồi vào bàn đợi ba bưng thức ăn ra không phải là em không muốn giúp ba nhưng mà tại ba bảo em cứ ngồi đó đi có mấy tô phở này mà ba còn không bưng được thì làm gì được nữa.

Ngồi đợi một lát thì ba cũng bưng ra hai tô mì. Rồi bỗng ba hỏi:" Còn thấy sao rồi? "

Em nghe vậy không hiểu gì liền hỏi lại ba:"Sao gì ạ?".

Ba đáp:" Thì chuyện thằng người yêu vừa cũ của con đấy, chia tay rồi con trai của ba ổn không ".

Em nghe thế liền đáp lại:" Mới quen có một tuần thôi, sao con lụy được chứ ".

Nghe em nói thế ba cũng thở phào:" Không lụy tình thì tốt rồi, ba chỉ lo tâm trạng con không tốt ảnh hưởng sức khỏe và tinh thần thôi. "

Em phì cười, có người lúc nào cũng yêu thương em rồi thì cần gì phải lụy những người không xứng chứ. Rồi câu chuyện cũng kết thúc ở đó.

Ăn xong em tạm biệt ba rồi đi học. Nhà em thì gần trường nên đi bộ cho tiện. Đến trường, đi vào lớp thì em chợt nhớ ra là em và hắn là bạn cùng bàn. Tự trách mình sao lại quên được chuyện này chứ, giờ biết làm sao đây.

Đang trong vòng suy nghĩ thì hắn bước vào lớp. Vẻ mặt vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra, em thầm nghĩ chắc chỉ có em là thấy không tự nhiên thôi. Hắn là một tay cao thủ trong tình yêu mà sao có thể vì một đứa như em mà thất tình được.

Hắn để cặp lên bàn rồi ra ngoài vì vẫn còn lâu mới tới giờ học. Mà không hiểu sao nay hắn lại đi sớm thế, bình thường toàn đúng ngay giờ hoặc trễ thì hắn mới vô. Chắc là hôm qua hắn cũng ngủ sớm giống em chăng.

Vẫn còn một lúc nữa mới vào lớp nên em lấy vở ra ôn bài, đúng lúc đấy hắn cũng trở về lớp, ngồi ngay cạnh em, em đang ôn bài mà thấy hắn ngồi kế, điều đó làm em mất tâm trung vào bài đang ôn. Em đang căng thẳng thì tiếng trống bắt đầu vào học cũng vang lên, giáo viên cùng lúc đó cũng bước vào.

Cô đặt tài liệu lên bàn mở sổ điểm ra bắt đầu gọi tên. Cả lớp ai nấy đều cầu nguyện cho đừng kêu trúng mình, chỉ có hắn là vẫn bình thản mặc dù chưa có chữ nào trong đầu. Hắn nghĩ rằng sự bình tĩnh hết mức có thể này sẽ đánh lừa được cô nhưng không. Trước khi làm giáo viên thì cô cũng từng là học sinh mà làm sao có thể qua mắt được cô chứ.

Cô ngay lập tức mời hắn lên trả bài và đương nhiên là hắn được 0 điểm. Khi trở lại bàn ngồi thì hắn thật sự rất cay cú, từ hôm qua hắn đã cay vụ bị đá rồi mà nay còn ăn thêm con 0 nữa chứ, CAY không để đâu cho hết.

Em ngồi bên cạch thấy hắn có vẻ rất giận định hỏi han mà lại nhớ ra em và hắn giờ đâu là gì của nhau nữa, đến nói chuyện còn khó nữa là.

Thấy em tình nói gì đó nhưng lại thôi rồi làm mặt ủ rũ khiến hắn có chút để tâm, sau đó lại tự hỏi "sau lại quan tâm đến nó làm gì chứ", rồi hắn cũng quay mặt đi cho đến ra chơi.

  * Giờ ra chơi

Hắn lại tiếp tục tụ tập với bạn bè.

- Hôm nay sao lại ra đây sớm thế, bình thường gần hết giờ mới ra chơi với tụi này mà. -Một trong số người bạn của hắn nói-

Một người khác nghe thế lại nói với giọng trêu chọc:" Bình thường toàn chơi với em iu cơ mà "

Hắn phản bát:" Chia tay rồi em iu gì ở đây "

- Chia tay rồi á! Không hổ danh là Gemini mới đây mà đã đá văng em iu rồi kkk.

Hắn nghe vậy mặt tối sầm nói:" Là nó đá tạo ".

Cả đám nghe thế liền xịt keo rồi sau đó cười phá lên, bàn tán dữ dội "Trời ơi! Gemini mà cũng có ngày bị đá nữa, không thể tin được", " Thì ra tao cũng sống được đến ngày Gemini bị đá"...

Mặt hắn đã tối giờ còn tốI hơn quát:" Bây đừng có nói nữa ".

Một người lại nói:" Bây thôi đi, không được trêu bạn haha ".

Rồi cả đám lại tiếp tục cười, hắn cũng đến bất lực với đám này. Bị đá thôi mà làm gì mà thái độ ghê thế.

Bỗng một trong số đó cất tiếng:" Nhìn anh Gem đi kìa khó chịu ra mặt hay là luỵ em iu rồi ".

Cả đám bắt đầu hỏi han+ trêu ghẹo các thứ:
" Omg! Nay anh Gem lại còn biết lụy nữa "

" Trong một buổi ra chơi tao nhận được quá nhiều cú sốc nào là anh Gem bị đá đến Gemini sát thủ tình trường lụy em iu, ôi chúa ơi! "

" Tao không những được sống đến ngày anh Gem bị đá mà còn sống được đến ngày anh Gem lụy nic, OMG "

" Chị dâu đúng là ghê gớm mới một tuần đã làm anh Gem lụy rồi "

Nghe tụi nó nói xàm mãi hắn cũng mệt nên đứng lên chào một tiếng rồi về lớp luôn.

Khi anh vừa đi được vài bước tụi đàn em vẫn còn chọc:

" Chắc là anh Gem nhớ chị dâu rồi nên về lớp ngắm đây mà kkk "

" Chị dâu xinh ngoan iu thế cơ mà "

Thấy hắn đi xa rồi tụi nó lại bàn về Fourth:

- Tao không nghĩ là thằng đó dám đá Gemini, cũng gan đấy chứ.

- Còn tao thì tưởng thằng lạnh lùng đó phải níu giữ đồ chứ.

- Nhìn ngok ngeck zậy mà cũng dứt khoát vữ ấy nhỉ.

- Thế mới làm anh Gem lụy được kkk

Rồi cả đám lại cười phá lên vì sự bị đá và lụy của anh Gem.

Vì không có bạn nên ra chơi em vẫn ở trong lớp làm mấy bài tập chán ngắt, hắn thấy vậy cũng muốn bắt chuyện với em như thường nhưng giờ thì không thể rồi. Hắn vẫn đi lại bàn kéo ghế rồi ngồi cạnh em. Bầu không khí giữa cả hai trở nên im lặng, hắn thì gục xuống bàn nằm còn em thì giải bài tập.

Hắn bỗng cảm thấy thiếu thứ gì đó, trong buổi sáng nay vẫn chưa xuất hiện ngẫm nghĩ mãi hắn mới nhớ ra là giọng nói của em, từ sáng đến giờ em vẫn chưa nói câu nào. Khi còn quen nhau mà đích thị là hôm qua em vẫn còn nói chuyện với hắn, không phải mè nheo hay làm nũng gì nhưng hắn vẫn cảm thấy em đáng yêu mỗi khi em chỉ nói chuyện.

"Hắn thật sự cảm thấy mình ĐIÊN rồi, tại sao lại thấy em đáng yêu rồi còn nhớ giọng nói tới nụ cười của em nữa chứ, AAAAA".

Hắn nằm gục trên bàn mà trong đầu cứ nghĩ về em mãi thoai. Đến khi giáo viên vào hắn mới trở về thực tại.

----------------
Còn em đang giải bài không biết hắn đã vào lớp cho đến khi hắn ngồi xuống bên cạnh em mới phát hiện. "Lại làm em mất tập trung rồi". Đang im lặng, tự nhiên hắn vò đầu bứt tai rồi la lên, tiếng la nhỏ xíu mà em cũng nghe được chắc là em cũng để ý hắn đây mà.

Em dừng giải bài tập vì cũng không tập trung nổi, quay qua thấy hắn đang gục em vô thức nhìn hắn lúc nào không hay, đến khi lớp trưởng kêu cả lớp chào cô thì em mới sựt tỉnh lại.

" Có lẽ một tuần thôi cũng làm em lụy rồi " -Em nghĩ-

Cuối cùng, hai tiết cuối cũng kết thúc. Cả lớp cùng ùa ra, em biết em chen cũng không lại nên chờ mọi người ra hết rồi em mới ra. Em bỗng thắc mắc tại sao bây giờ hắn vẫn còn ở đây, bình thường tan học là hân hăng hái đi về ngay cơ mà. Nhìn qua thì em cũng biết lý do "Là hắn ngủ quên".

Em thấy nếu em không đánh thức thì chắc hắn ngủ ở đây luôn quá. Em đành bấm bụng gọi hắn dậy trong khi em và hắn bây giờ đến một câu cũng không chào.

- Này! - em vừa khều vừa gọi hắn dậy -

Hắn đang ngủ mà bị làm phiền, bực tức tính quát thì lại thấy em nên thôi luôn, hắn cũng không biết mình bị gì nữa.

Thấy hắn dậy rồi em cũng đi về. Hắn thấy vậy cũng dọn đồ rồi ra về theo. Hắn đuổi theo em nhưng không dám bắt chuyện cứ vậy vô thức đi theo em về đến tận nhà trong khi em thì chẳng biết gì cả.

Hắn sau khi biết mình đã đi theo em về đến tận nhà thì hoảng vô cùng "Trời ơi mày đang làm gì vậy, lỡ em ấy nghĩ mày theo dõi rồi sao", bỗng hắn chợt nhận ra hắn vừa gọi em là em ấy trong suy nghĩ.

Thấy ai đang đứng trước cửa nhà mình mà hành động như thằng điên ba mới hỏi em:"bạn con hả?". Em nghe vậy quay đầu ra sau thì thấy hắn mà lúc đó hắn cũng vừa quay qua nhìn em. Em trả lời ba với vẻ bình thản:" là người yêu cũ của con ". Và đương nhiên lời em nói thì hắn cũng nghe  nên thấy hơi e ngại với ba em.

Còn ba em nghe thế tính nhào ra đánh hắn một trận vì dám làm đứa con trai bé bỏng của mình tổn thương. Em vội ngăn ba lại rồi hỏi hắn đến đây làm gì? Sao biết nhà em.

Hắn không biết trả lời sao nên bỏ chạy luôn. Ba em tức lắm trách em sao ngăn ba lại làm gì phải để ba xử hắn chứ. Em cũng đến bất lực mà khuyên ba rằng mọi chuyện cũng qua rồi ba đừng tính toán với hắn nữa. Nghe em khuyên ba cũng bỏ qua,  mà nửa phần thôi đó, ông chưa bỏ qua cho hết đâu.
                    ____________________
Đang trên đường đi theo em ngiu cũ mà gặp ba em thì phải làm sao?
Gemini said:" chạy chứ sao, đứng đó cho ba đánh hay gì ".

Thank you các fen đã ủng hộ sốp ah.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com