Ngày thứ 21
Sau nhưng chuỗi ngày mệt mỏi khi em tìm ra được mọi thứ em đã quên, chỉ duy nhất hai người đêm hôm ấy cứu em là ai thì em vẫn còn mơ hồ lắm.
Nhưng lạ thay, sau những gì được kể lại từ quá khứ, Gemini cứ mất tập trung vào mỗi câu chuyện của em. Anh cứ nhìn xa xăm rồi lại thơ thẫn ở đâu đó. Nếu em không để ý hoặc gọi tên anh nhiều lần chắc anh cũng sẽ không trả lời em.
- Gemini, Gemini, anh có nghe em nói gì không vậy?
- Hả... À anh nghe mà, anh vẫn nghe em nói mà.
- Là có thật sự nghe chưa, nảy giờ em nói gì anh nhớ không?
- À anh...
Thoáng thấy anh có điều gì đó cứ giấu, em giận dỗi chạy vào bếp cùng mẹ của anh.
- Mẹ à, anh Gemini cứ bị làm sao á.
- Để mẹ!
Mẹ anh chạy ra ngoài phòng khách, cứ ngỡ Gemini lại ngồi ngẫn ngơ như lời Fourth nói, nhưng không, anh ngồi lật đi lật lại những bức ảnh cũ trong cuốn album của mẹ. Cuốn này là chứa đựng tất cả những hình ảnh thời bé của Gemini, có cả ảnh cưới của ba mẹ anh thời còn trẻ. Dáng dấp của Gemini thuở nhỏ thật khiến người ta muốn cưng nựng một lúc.
- Fourth ra đây, mẹ cho em xem cái này.
- Dạ.
Gấp vội từ bếp đi ra em ngồi bên cạnh Gemini. Em nhìn thấy cuốn sách ảnh trong tay anh, đứa bé trong ảnh đáng yêu vô cùng. Chưa kể đến những hình ảnh cưới của ba mẹ anh cũng thật đẹp. Nhưng có điều Gemini lại không lật trang, anh chỉ xem đi xem lại một bức ảnh của anh lúc còn nhỏ được chụp ở buổi hoàng hôn trước cánh đồng hướng dương. Lấp ló bên trong tấm ảnh có hai thân ảnh nhỏ xíu đang ngồi dưới ngắm vườn hướng dương. Chỉ một chốc nhỏ thôi, nhưng Fourth nhận ra bộ đồng phục của lớp em năm đó được một người con trai trong ảnh mặc.
- Gem, Rian phải không anh...?
Gemini vẫn còn nhìn vào hai đứa trẻ trong ảnh, mẹ anh cuối cùng cũng không hiểu gì đành rời đi để hai đứa nhỏ nói chuyện.
Gemini nắm chặt bức ảnh, anh nghĩ anh cần phải nói thật cho Fourth biết.
- Fourth, anh nghĩ anh có chuyện cần phải thành thật với em.
- Ừm anh nói đi?
- Năm đó, đứa trẻ cứu em ra ở giữa đường, người đưa em đến đồn cảnh sát, người cõng em về tận nhà đêm đó, chính là anh.
- Vậy sao bây giờ mới nói với em?
- Vì anh không nghĩ người đó là em, bước đến cửa nhà em vài hôm trước anh có đôi chút bất ngờ, nhưng cũng không chắc chắn với trí nhớ của mình, vì đã trôi qua đã quá lâu rồi. Anh cũng biết, người đàn ông cứu cả em và anh đêm hôm đó là ai.
- Dắt em đi gặp có được không?
Gemini đan chặt hai bàn tay vào nhau, anh im lặng một chút, cảm nhận được bàn tay của em đang đặt lên cổ tay anh, anh gật đầu nói.
- Được, nhưng đợi khi lên lại thành phố anh sẽ đưa em đi, vì giờ anh ấy không còn ở đây nữa.
Thật sự Gemini chính là người đêm hôm ấy hay sao?
Fourth như thể chưa kịp tiếp nhận mọi thông tin, em đành giữ lại cho riêng em những tâm tư đó. Fourth luôn nằm mơ nhìn thấy dáng vóc của người nào đó cõng em chạy khắp làng trong cơn mưa, giọng nói ấm áp cứ vang mãi trong giấc mơ của em ngần ấy năm trời.
Giờ đây người trước mặt em chính là anh ấy, chính là người đã cõng em trong mọi giấc mơ ấy. Nhưng sao giờ em lại không dám đến gần, như thể đến chạm vào anh sẽ khiến anh như cái bóng trong mơ mà vỡ nát.
Rõ ràng anh ấy biết em là người được anh ôm suốt quãng được hôm ấy, vậy tại sao bây giờ khi biết rồi lại không đến an ủi em, mà lại mất tập trung đến vậy?
Quá nhiều câu hỏi em muốn hỏi anh, nhưng chẳng hiểu sao lại chẳng thể mở lời.
Chuyến xe từ Làng Đá về lại thành phố, không gian chính là sự im lặng như ngày đến đây. Lần này không vì giận dỗi nữa mà thật sự em và anh đều không biết nói gì.
Về đến nơi, em không vội về tiệm hoa của mình mà muốn sang tiệm cà phê của anh Gemini.
- Anh ơi, em muốn uống capuchino nóng.
- Em về nhà thay đồ đi rồi sang đây anh pha cho nhé.
- Dạ.
Cái tông giọng ấm áp của người con trai này luôn làm em xao xuyến vô cùng, thân ảnh của anh luôn đọng lại trong tâm trí em, nhất là khi anh đứng trước quầy cà phê, nó tỏa ra một nét dịu dàng mà em chỉ muốn ôm người ấy vào vòng. Em hoa biết yêu rồi, em ấy yêu anh cà phê nhà bên mất rồi.
Không phải yêu do sự biết ơn của năm đó, mà em yêu anh từ những nét ân cần dịu dàng khi được bên anh ấy. Em yêu người ta có vẻ từ lần gặp đầu tiên tại tiệm cà phê, hay em yêu anh từ lúc anh nấu cho em bữa ăn đầu tiên, hay chỉ đơn giản là yêu anh chính vì người đó là anh mà không vì lí do gì cả.
Rồi giờ biết bản thân yêu anh rồi đó, vậy giờ em Fourth phải làm sao nữa đây?
Hay giờ chạy nhào vào lòng anh mà ôm lấy nhé?
Thôi thế lỡ anh không thích thì sao?
Suy nghĩ bâng quơ như thế chứ vẫn nghe lời anh về lại tiệm hoa tắm thay đồ.
Ấy vậy mà khi em quay lại tiệm cà phê thì anh đã chuẩn bị một bàn ăn trưa cho em rồi. Một món hủ tiếu đang còn nghi ngút khói, bên cạnh là một ly capuchino nóng được vẽ lớp sữa hình trái tim. Đối diện chỗ em ngồi cũng có một tô mỳ cũng nghi ngút khói như vậy, chỉ là ly cà phê của anh uống lạnh, hẳn là cold brew rồi.
Một bữa trưa, trời quang mát mẻ, có một đôi nam nhân đang ngồi ăn trưa bên cửa sổ.
- Anh ơi...
- Em nói đi, anh nghe?
- Sao anh biết người đàn ông cứu mình là ai hay vậy?
- Em muốn biết sao?
- Dạ.
- Năm đó sau khi anh rời đi khỏi nhà em, anh có đến bệnh viện thăm anh ấy. Anh ấy mắc bệnh tim từ nhỏ, nên tình trạng khá tệ, nhát dao đâm trúng anh ấy cũng may là chỉ sượt ngang bụng, không quá nghiêm trọng. Về sau có một chị gái đến đưa anh ấy chuyển viện lên thành phố này. Cách đây một năm anh ấy đã mất do suy tim. Anh còn nghe nói hai người họ định kết hôn, nhưng lại không kịp. Đó cũng là lí do anh không dám kể em nghe, anh sợ em áy náy vì chưa kịp nói lời cảm ơn mà người đã ra đi.
- Nhưng em muốn đến viếng anh ấy một bó hoa, thay cho lời cảm ơn đó. Gem anh đưa em đi nhé.
- Ừm đưa em đi.
Gemini còn đang bận lau dọn lại quán sau vài ba hôm đi vắng, Fourth ngồi tỉa lại mấy bó vừa được vườn hoa gửi đến, em ngồi làm việc của mình ở tiệm cà phê luôn vì quá lười để về lại tiệm hoa. Bỗng tiếng chuông cửa leng keng, một người phụ nữ mặc chiếc đầm dài màu đen bước vào.
- Tiệm cà phê 'Nắng' xin chào quý khách!
- Gemini, lấy cho chị một ly như cũ mang về nhé.
- Dạ, trà nhài nóng đúng không ạ, chị ngồi ghế đợi em một chút nhé.
Người phụ nữ ngồi bên ghế chờ, nhìn thấy Fourth đang tỉa lại vài ba nhánh hoa hồng trắng. Gemini đứng trong quầy chợt nhớ ra điều gì đó, nhưng lại thôi chẳng nói gì.
- Cậu chủ tiệm hoa bên cạnh đây sao?
- Dạ, hình như chị là người khách mua hoa hồng trắng cách đây vài tháng đúng chứ?
- Cậu còn nhớ tôi sao? Cậu ở đây hèn gì tôi qua mua hoa lại thấy cửa hàng không có ai.
- Dạ chị muốn mua hồng trắng đúng không, hay em gói cho chị một bó nhé, hoa em cũng vừa tỉa xong còn tươi lắm ạ.
Fourth cười một nụ cười còn tươi hơn cả ngày đầu em gặp người phụ nữ này.
- Gói cho tôi một bó nhé. Tôi nghĩ bây giờ chắc cậu cũng đã hiểu được lời tôi tâm sự hôm đó rồi nhỉ, nụ cười hôm nay tươi thật đấy.
Em nhẹ nhàng gật đầu, chạy vào quầy của anh mượn kéo cắt giấy. Em gói thật tỉ mỉ bó hoa, y như lần đầu bó hoa được em đặt tâm gói gém thật sự rất đẹp. Gemini cũng đem ly trà đã được đóng gói kỹ lưỡng mang ra cho người phụ nữ.
- Cảm ơn Gemini, ắt hẳn hôm nay anh ấy trên trời cao cũng sẽ rất vui.
- Chị khoan đi đã, em muốn dắt theo Fourth đến gặp anh ấy.
Fourth nghe nhắc đến tên mình liền dừng hành động gói hoa, em nhớ chứ, em nhớ Gemini hứa sẽ dắt em đi gặp người đã cứu hai bọn em, nhưng không nghĩ sẽ đi cùng người phụ nữ này.
- Gem, anh đừng nói, chị này là vợ sắp cưới của anh ấy nhé?
- Ừm đúng vậy.
- Thôi được rồi, hai đứa nhanh chân lên, hôm nay là sinh nhật của anh ấy.
________________
Xin chào quý khách, lại là cô chủ đây. Một tháng rồi cô chủ mới dám up chương tiếp theo của Nắng Lung Linh, bởi vì tinh thần chưa ổn nên những chương ngược của bộ này mình vẫn chưa viết chạm tới những gì mình mong muốn. Nhưng thôi không sao, viết từ từ sẽ lên tay chứ không ai lần đầu mà làm tốt cả đúng không nè. Nắng Lung Linh của chúng mình cũng sắp đến hồi kết để đón chào một chiếc fic mới rồi đó. Không biết có ai chờ không ta.
Xin phép được pr một chút nhé :
- Cô chủ vừa viết một bộ textfic up song song ở Novel Toon và Wattpad, hi vọng các nàng đón đọc nhe. Vì là textfic nên sẽ nhẹ nhàng tình cảm, hài hước vì mình viết để xã stress thôi nè. Không có lịch up cụ thể nhưng rảnh là sẽ up nhé. Bìa fic 2 bên khác nhau là do bên Novel Toon chưa duyệt bìa của mình chứ không gì đâu kaka. Bìa chính thức là bìa giống của Wattpad nha cả nhà yêu.
Cửa hàng 'Nắng Lung Linh' xin cảm ơn và hẹn gặp lại quý khách!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com