Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

07 - vọng ước ồn ào



Kinh Đô Mặt Trời, hai thế kỷ về trước.

Buồng xe hôi hám chở một đống người, chen chúc như đàn thú vật. Ánh mặt trời khó khăn lắm mới lọt được qua vài ba lỗ thủng trên vải, mà nhiệt độ thì chẳng mát hơn chút nào.

Cổng thành mở ra cho đám xe bán nô lệ ùa vào, chúng được dẫn ra như mặt hàng cho người qua đường mặc sức chọn lựa trước khi bị giải đi nơi khác. Người chủ xe cầm một vòi nước, tưới rào rào lên đầu chúng.

Cứ thế, bùn đất trôi nhoe nhoét nền đá vôi.

Kim Kiin ngồi cheo leo trên lầu ba của toà tháp canh bỏ hoang đầu chợ, hai chân đung đưa lòi cả ra ngoài gió. Trước khi thành công trốn khỏi gã lái buôn bằng sức mạnh vượt trội của mình, hắn cũng từng là một nô lệ bị bán vào Kinh Đô.

Cuộc sống hiện tại có tự do hơn một chút, dù Kiin vẫn phải cướp giật và đâm thuê chém mướn để sống. Tương lai khó nói, vậy mà giờ hắn còn có thể nhìn xuống bộ dạng năm xưa của bản thân với ánh mắt thế này đây.

Hôm nay là một ngày đẹp trời.

Nói vậy bởi vì bữa sáng nay của Kiin sẽ không phải là táo vàng móc được từ giỏ hàng của mụ nào đó lơ ngơ giữa chợ. Hắn sẽ được ăn bánh mì cùng mật ong đàng hoàng. Hắn có một vụ lớn được nhờ, phía bên kia không hi vọng nhiều, nhưng lại trả rất đẫm.

Kiin nghĩ bụng, nếu hắn không thành công, cũng có thể giả chết, ôm tiền trốn sang thành phố khác.

"Thằng lỏi Kiin! Ngồi đó mà chú gọi không nghe à?"

Lão trung niên vác bụng phệ, tay đeo đầy vàng giữ căm căm lấy cán tẩu thuốc mà dẩu mồm gọi một Kim Kiin đang thất thần. Hắn giương đôi mắt to như một chú ếch, ba chân bốn cẳng phi xuống lầu.

"Sếp" hắn cắn cái tẩu gỗ đến mục, lôi ra một bọc tiền nặng trịch.

"Này là phần mày, đợt tới bận lắm, còn phải chia cho mấy thằng khác nữa."

"Xử ai mà cần nhiều nhân sự thế, chú?"

"Không hẳn là tụi bây phải xử..." - Lão lè nhè gãi bụng, trưng ra vẻ mặt đăm chiêu mộng mơ nhìn mà phát ghê. - "...là bắt cóc mới đúng nhỉ. Mày chết sẽ còn người khác, chớ có lo."

"Cháu làm sao mà chết được, chú chưa thấy à?"

Kiin cười khẩy, hắn không có nhiều kĩ năng như các sát thủ trong ngoài Kinh Đô, nhưng riêng về khoản sống dai thì khỏi phải bàn.

"Tao bảo mày đi bắt công chúa, mày có còn ngông nghênh được thế không?"

Rồi lão bắt đầu giải thích, mà Kiin nghe mấy cũng không thủng, tại hắn có quan tâm nhiều thế đâu. Chống lưng đằng sau lão có vẻ rất lớn, còn đang có kế hoạch kéo đến Kinh Đô, nếu họ bắt cóc công chúa trước giờ được nâng niu như cục vàng cục bạc, hẳn sẽ rất nguy hiểm đây.

Không phải lần đầu tiên mà Kim Kiin vào được trong nội cung.

Nếu mỗi lúc lẻn thành công vào khuôn viên cung điện mà hắn được cho ba thỏi bạc, thì giờ hắn đã có mười hai thỏi - không nhiều, nhưng đáng ngạc nhiên là chuyện đã lặp lại tới bốn lần.

Trăng khuyết treo vành vạnh tầng mây, nửa đêm hoang mạc xung quanh hoá rét buốt, cũng nhờ đó trời tạnh mây thưa, trăm vạn vì tinh tú tranh nhau lấp loáng liên hồi.

Cung điện xây đậm chất mughal, từng viên đá cẩm thạch quý giá, sờ vào mát lạnh, còn được in ấn công phu những hoa văn cầu kì.

Chỉ dùng lực của chân không thôi mà Kiin có thể phóng vọt lên được tận tầng ba, bay nhảy giữa vài nóc nhà thậm chí không được bằng phẳng. Lần đầu tiên đột nhập nơi này, hắn còn từng đi lạc cơ.

Layla ngồi hớ hênh ngoài ban công tầng dưới, nàng trùm một cái khăn satin gần như trong suốt, tóc dài buộc lỏng thấp vắt qua vai. Công chúa có vẻ quá yên tâm với đội lính lệ dưới sân và trước cửa phòng mình, vẫn yên bình ngắm sao lóng lánh.

Sát thủ nấp trên mái như một con mèo chờ thời cơ, nhân lúc nàng lơ đãng nhất liền cắp theo con dao nhảy thẳng xuống, một đạp đá nàng thẳng vào trong phòng, khép cửa lại.

Toàn bộ quá trình vậy mà chẳng gây ra động tĩnh gì đáng kể.

Kế hoạch vẫn đi đúng hướng, Kiin một tay vẫn giữ dao, định tiến tới dùng cán vũ khí đập cho công chúa ngất đi, đỡ đau đớn còn làm hắn nhẹ việc bao nhiêu.

Bất chợt, Layla vùng dậy, dùng lực không lớn nhưng chẳng hiểu sao cuốn được Kiin theo mà ghì xuống đất. Võ thuật chính quy, còn quá đỗi điêu luyện.

Chẳng mất năm phút giằng co mà người nọ cố định được hắn trước chính mũi dao của mình sau đòn cướp hung khí. Đầu Kiin tua nhanh vài kịch bản đụng nhầm thú dữ, hắn nghĩ mình sắp toi mạng rồi.

Có tiếng vỗ tay vang lên khe khẽ từ trong buồng ngủ sau rèm, trong đó bước ra một người con gái gương mặt tươi cười, nom còn giống hệt công chúa nữa.

"Sao mà ai cũng bị lừa ấy nhỉ, bọn ta còn chẳng phải sinh đôi mà.."

Thiếu nữ nghiêng đầu thắc mắc, mà kẻ đang giữ chặt Kiin lúc này lắc đầu làm rơi đi khăn lẫn tóc giả, cũng nhoẻn miệng cười theo em gái.

"Tại vì Lehends và Layla quá là giống nhau đi, anh nói có phải không?"

Ồ, hoàng tử Lehends. Kiin quá là biết người này ấy chứ, chẳng ai ngờ được anh ta sẽ làm cái trò này.

Bảo sao mấy gã đi trước đều chết ngắc.

Mọi cư dân Kinh Đô Mặt Trời đều rõ như ban ngày rằng Lehends mạnh như thế nào, nói không ngoa anh chính là Hộ Thần trẻ tuổi của hoàng gia.

"Có muốn nói lời gì cuối không?" - Siwoo vung vẩy con dao sáng loáng. Chàng là hoàng tử, tuy nhiên trước giờ sống không theo quy chuẩn, đến quốc vương cũng ngại can thiệp.

"Nhưng mà tên này còn trẻ quá, anh ơi."

Layla chen vào. Ở lâu với Lehends nàng cũng lây cái tính không sợ trời không sợ đất.

"Hờ, nếu phải giết cậu thật, ta cũng tiếc lắm đó." - Hoàng tử ngồi bệt xuống bên cạnh một Kiin đang ngơ ngác.

Có thể nói, nội tại sống dai của hắn lại được kích hoạt thần kì. Diễn biến câu chuyện sau đó không hiểu sao xoay theo hướng lạ, Layla giữ lại mạng cho Kim Kiin, còn để hắn làm vệ sĩ theo chân mình. Tất nhiên về nguồn gốc của hắn, anh em họ giấu kĩ khỏi vua cha.

Lehends là một cái bảo kê lớn của Kiin, cũng là lưỡi gươm sẽ chém chết hắn nếu có bất kì động thái đáng ngờ nào.

Tiếc thay tuy máu liều có đủ, cựu trộm vặt (kiêm sát thủ, kiêm đầu bếp, kiêm thương lái) không ưa cảm giác mạnh đến vậy, hắn ngoan ngoãn ở lại phụng sự hai mặt trời con, qua vài năm thậm chí còn nảy sinh tình cảm gắn bó thân thiết.

Lần đầu tiên Kiin biết cảm giác trung thành với một ai đó, và còn nhận ra ràng buộc một cách tự nguyện chẳng nặng nề chút nào.

Kẻ thù của Kinh Đô đều bại dưới tay Lehends, tên hoàng tử láng giềng chống lưng cho sếp cũ của Kiin cũng không ngoại lệ. Từng đoàn từng đoàn một, thù trong giặc ngoài tan tác trước mặt trời chói lọi của Kinh Đô.

Người ta nói, anh sẽ sớm trở thành một Huyền Thoại.

Nhưng tiệc nào mà không chóng tàn, ngày vui ngắn chẳng tày gang, tai hoạ ập đến như một con ó chết lao thẳng vào đĩa thịt tươi roi rói.

Trong một tai nạn gây ra bởi tàn dư thù địch, chiếc xe chở hoàng tử và công chúa đã bốc cháy dữ dội. Kim Kiin không được phép đi theo vào lần này, và mọi dự cảm xấu xí của hắn mỗi khi phải rời mắt khỏi cặp anh em đã thành sự thật.

Hoàng tử Lehends đã hi sinh thân mình cứu công chúa Layla trở về. Từ sau ngày đó, nàng trở thành di sản cuối cùng của hoàng gia, được nâng niu thậm chí kĩ càng hơn xưa gấp trăm lần.

Xe đưa công chúa tàn tạ trở về, mà Kim Kiin khi ấy xông thẳng vào phòng bệnh của nàng, lại chỉ thấy một nụ cười thiếu sức sống, nhưng nét tinh quái còn y nguyên.

Không ai nhận ra kể cả quốc vương. Chỉ có kẻ suýt chết vì bị lừa như hắn, chỉ có kẻ sớm khuya kè kè với họ không khác bóng gắn với hình như hắn mới biết...

Layla là người đã bỏ mạng.

Lehends quyết định, anh sẽ sống thay phần em gái cho đến hết đời. Nếu không, sự dằn vặt này sẽ tiễn thẳng anh xuống địa ngục.

Thế nhưng chuỗi ngày tiếp theo của tên cận vệ và công chúa giả mạo thật kinh khủng. Chẳng có hôm nào họ không ám ảnh về công chúa, họ đã nghĩ và nghĩ, có nên chọn cái chết hay chăng.

Sống không bằng chết là từ chính xác miêu tả cho cả hai lúc này, và nó vẫn đúng cho đến khi có tin đồn truyền từ Mây Thạch Anh ra, rằng mảnh sao chót vót Tàn Tích kia mang trên mình những điều ước.

"Kim Kiin, người chết có thể sống lại không?"

"Thần không biết nữa, thưa hoàng tử."

"Gọi ta là công chúa." - Siwoo đang trằn trọc suy nghĩ vẫn cẩn thận lên tiếng nhắc nhở. Năm vừa rồi, anh bày một cái phản rộng ra ban công, đêm đêm nằm ngắm sao trời. Kẻ giả mạo gác một tay lên mắt, che hết đi biển sao xa xăm. - "Có ở riêng vẫn phải gọi, nhớ chưa..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com