Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Bước Qua Thử Thách

Những ngày tháng tiếp theo ở Seoul không hề dễ dàng đối với Minh Anh. Mỗi ngày trôi qua đều là một thử thách, một cuộc chiến không chỉ với những người xung quanh mà còn là với chính bản thân cô. Cô biết rõ rằng mình phải nỗ lực gấp đôi so với những thực tập sinh khác để có thể đứng vững trong môi trường khắc nghiệt này. Nhưng đôi khi, dù có cố gắng đến đâu, Minh Anh vẫn không thể tránh khỏi cảm giác thất bại.

Một sáng mùa thu, khi Minh Anh đang ngồi ăn sáng cùng các thực tập sinh khác trong căn tin của công ty, cô nhận được thông báo từ quản lý. Hôm nay, các huấn luyện viên sẽ tổ chức một buổi đánh giá, một cuộc thi "vòng loại" để chọn ra những thực tập sinh sẽ được tiến cử cho các dự án sắp tới của công ty. Đối với những thực tập sinh khác, đó có thể là một cơ hội tuyệt vời để thể hiện tài năng và được công nhận. Nhưng đối với Minh Anh, đó lại là một thử thách đáng sợ. Cô cảm thấy như mình đang đứng trên bờ vực của sự sụp đổ.

"Lần này không có chỗ cho sự yếu đuối." Những lời của huấn luyện viên vẫn vang lên trong đầu Minh Anh. Cô phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với việc bị loại, và không chỉ bị loại vì năng lực, mà còn vì ngoại hình của mình. Nhưng trong lòng cô, có một điều gì đó vẫn không cho phép cô từ bỏ.

Ngày hôm đó, buổi kiểm tra bắt đầu vào lúc 9 giờ sáng. Tất cả thực tập sinh đều tập trung trong phòng tập lớn, nơi có một dàn âm thanh và ánh sáng chuẩn bị cho một buổi biểu diễn nhỏ. Minh Anh đứng giữa đám đông, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Mỗi người trong số họ đều đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, nhưng Minh Anh lại cảm thấy bản thân mình hoàn toàn không giống họ.

Cô chọn một bài hát ballad nhẹ nhàng để thể hiện khả năng hát của mình, nhưng cô không dám lựa chọn vũ đạo quá phức tạp. Minh Anh biết rõ, dù cô có thể hát hay đến đâu, nhưng với vóc dáng hiện tại, các huấn luyện viên sẽ nhìn vào kỹ năng nhảy và ngoại hình đầu tiên. Cô phải cẩn thận và tính toán mọi thứ thật kỹ.

Khi đến lượt Minh Anh, cô bước lên sân khấu với tâm trạng hồi hộp. Ánh sáng từ các đèn chiếu vào gương mặt, làm cô cảm thấy chói mắt và lạc lõng. Cô nhìn về phía giám khảo, những người đang ngồi trên hàng ghế đầu, ánh mắt chăm chú nhìn vào từng động tác của cô. Minh Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Bài hát bắt đầu, và Minh Anh cất tiếng hát. Mặc dù giọng cô không phải là giọng cao vút hay trong trẻo như những thực tập sinh khác, nhưng nó tràn đầy cảm xúc. Mỗi câu hát cô hát ra, đều được cô đặt hết tâm huyết vào đó. Cô không muốn chỉ thể hiện kỹ thuật, mà muốn thể hiện được cảm xúc và tâm trạng của chính mình qua từng nốt nhạc.

Nhưng khi phần nhảy bắt đầu, Minh Anh cảm thấy một nỗi lo sợ ùa về. Những động tác vũ đạo mà cô đã luyện tập nhiều lần vẫn chưa thực sự hoàn hảo. Đôi chân cô chưa thật sự linh hoạt, cơ thể vẫn còn nặng nề, và những bước nhảy đôi khi bị lệch nhịp. Cô cố gắng giữ sự tự tin, tiếp tục di chuyển, nhưng mọi thứ dường như diễn ra chậm hơn những gì cô tưởng tượng. Minh Anh cảm nhận rõ sự mệt mỏi đang dần chiếm lấy cơ thể, nhưng cô không thể dừng lại. Cô phải hoàn thành, phải thể hiện hết mình dù biết kết quả có thể không như mong đợi.

Khi phần thi kết thúc, Minh Anh không thể nhìn vào mắt các giám khảo, cảm giác hụt hẫng và thất vọng tràn ngập. Cô đứng đó, mồ hôi ướt đẫm, nhịp tim đập mạnh mẽ. Cô biết rằng mình đã không thể hiện được như kỳ vọng. Cảm giác cô đơn lại quay lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô quay người bước xuống sân khấu, không dám nhìn bất kỳ ai.

Nhưng rồi, một giám khảo đã đứng dậy và tiến lại gần Minh Anh. Đó là một người đàn ông trung niên, với vẻ mặt nghiêm khắc nhưng lại có ánh nhìn nhẹ nhàng. Ông không nói ngay, chỉ nhìn cô một lúc lâu.

"Minh Anh," ông nói nhẹ nhàng, "Em có một giọng hát rất đặc biệt. Nhưng vũ đạo của em cần được cải thiện nhiều. Chúng tôi không kỳ vọng vào một sự hoàn hảo ngay lập tức, nhưng em cần phải thay đổi cách nhìn nhận về bản thân. Đừng nghĩ rằng ngoại hình là tất cả. Em cần phải có lòng tin vào chính mình."

Lời nói của ông khiến Minh Anh ngạc nhiên. Cô đã nghĩ rằng mình sẽ nhận được những lời chỉ trích, nhưng không ngờ lại là những lời động viên đầy hy vọng. Cô cảm thấy một luồng sức mạnh từ trong lòng trỗi dậy. Dường như chính ông đã giúp cô nhận ra rằng, có thể cô không hoàn hảo, nhưng cô vẫn có giá trị riêng của mình. Cô cần phải kiên trì và tin tưởng vào khả năng của chính mình.

Đêm đó, Minh Anh không ngủ. Cô ngồi trước gương, tự nhìn vào ánh mắt của mình. Dù vẫn còn nhiều điều phải cố gắng, nhưng cô cảm thấy mình không thể từ bỏ. "Mình có thể làm được," cô thầm nói với chính mình.

Ngày hôm sau, khi buổi đánh giá kết thúc, Minh Anh không nhận được tin vui rằng mình được chọn cho các dự án sắp tới. Nhưng thay vào đó, cô nhận được một lời khích lệ từ một huấn luyện viên khác.

"Minh Anh, chúng tôi thấy sự cố gắng và đam mê trong em. Hãy tiếp tục luyện tập. Em sẽ được tạo cơ hội trong một vài dự án nhỏ. Đây là một bước tiến quan trọng."

Câu nói ấy như một tia sáng le lói trong đêm tối. Minh Anh hiểu rằng, mặc dù chưa đạt được những gì mình mong muốn, nhưng cô vẫn còn cơ hội để thử lại. Cô không phải là người xuất sắc nhất, nhưng ít nhất, cô đã không từ bỏ. Và đó chính là điều quan trọng nhất.

End of Chapter 4.

Trong chương này, Minh Anh tiếp tục phải đối mặt với những thử thách khắc nghiệt của cuộc sống thực tập sinh. Tuy nhiên, cô đã bắt đầu nhận ra rằng sự nỗ lực và kiên trì sẽ mang lại những cơ hội, dù có thể không phải ngay lập tức. Những lời khích lệ từ huấn luyện viên đã giúp Minh Anh nhận ra rằng, mặc dù có rất nhiều điều phải cải thiện, cô vẫn có thể tiến lên và không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com