Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Gạ Chịch 🥩

Chương 4: Gạ Chịch 🥩

... Vậy là ngủ rồi? Không phải đã nói với anh ta làm cả đêm sao.

Thôi, coi như anh gặp may.

An Lý ngủ rất say, Hứa Thiếu Khanh nhìn anh một lúc, xác nhận anh đã ngủ sâu không tỉnh lại, liền từ trên giường bò dậy, nhẹ nhàng lấy khăn giấy ướt lau mình, im lặng mặc quần áo.

Người đẹp vì lụa, Hứa Thiếu Khanh mặc đồ xong lại trở về dáng vẻ tinh tế lịch lãm. Hắn nhắn tin cho lão Trịnh: "Đến khách sạn đón tôi."

Sau đó hắn ngồi xổm xuống sàn, nhìn tờ một trăm đồng dưới đất. Đó là "tiền taxi" lúc nãy hắn ném lên mặt An Lý.

...

Giờ nhìn lại tờ tiền này, tâm trạng hắn đã đảo ngược hoàn toàn so với ban nãy. Hắn khinh miệt cười nhặt một trăm đồng kia lên, đi tới đầu giường ngồi xổm xuống, đối diện với khuôn mặt an ổn đang ngủ say của An Lý. An Lý thoạt nhìn cực kỳ mệt mỏi, mắt khóc đỏ sưng húp, đáy mắt còn có quầng xanh nhạt.

Nhưng Hứa Thiếu Khanh không chút thương xót người đàn ông vừa rồi mang theo tâm tình khuất nhục dưới thân hắn, bị hắn hung hăng xuyên qua thân thể.

Hắn kẹp tờ một trăm giữa hai ngón tay, nhẹ nhàng vỗ lên gò má gầy gò của An Lý.

Thằng đồng tính chết tiệt. Hửm?

AIDS. Hả?

Kết quả anh chẳng phải vẫn vểnh mông vội vàng cầu xin tôi, cái tên đồng tính luyến ái này sao?

Một vạn đồng. Anh đúng là biết nằm mơ. Tuổi vừa lớn, vừa khô vừa chát không hiểu phong tình còn khóc không ngừng, tôi thấy anh chỉ đáng giá nhiêu đây.

Hắn hừ một tiếng, ném tờ một trăm đã nhàu nhĩ lên bàn đầu giường. Đứng dậy, rón rén bước ra khỏi phòng.

Lão Trịnh đã đỗ xe trước cửa khách sạn.

Thường thì những lúc như này, Hứa Thiếu Khanh sẽ hành sự đến khuya, thậm chí cả đêm, nên làm xong thường ngủ luôn ở khách sạn, cơ bản sẽ không gọi tài xế đến đón về nhà. Nhưng nghĩ đến cú điện thoại tức giận lúc nãy, lão Trịnh nghĩ lần này nhất định đã xảy ra vấn đề gì đó khiến Hứa tổng không làm được chuyện vui, cho nên mới gọi ông đến đưa về. Ông đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với một ông chủ mặt đen.

Không ngờ lại thấy Hứa Thiếu Khanh bước ra nhẹ nhàng khoan khoái, chẳng những không đen mặt, mà còn vui vẻ hơn bộ dáng lạnh lùng điềm tĩnh thường ngày.

Đúng là tâm tình của Hứa Thiếu Khanh rất tốt. Ngoài việc tối nay làm đến sướng khoái, quan trọng nhất là không ngờ lại được trả thù được nhanh như thế. Người đàn ông tên An Lý kia chỉ biết mình họ Hứa, căn bản không thể tìm ra người. Cho dù có thể tìm ra, anh ta dám làm gì? Chẳng lẽ công khai chuyện bị một thằng đồng tính chơi sao? Chẳng phải anh ta còn nói mình có vợ sao.

Ngoan ngoãn ấm ức đi. Haha.

Miệng tiện, thân thể càng tiện, đáng đời anh.

Nghĩ đến vẻ mặt của anh ta sáng mai khi tỉnh dậy thấy tờ một trăm kia,Hứa Thiếu Khanh như được gió xuân thổi qua mặt.

... Thật quỷ dị. Lão Trịnh nghĩ. Thật sự ông chưa từng thấy ông chủ mình vui vẻ đến thế.

"Hứa tổng, người lúc nãy ngài bảo điều tra..."

"Không cần tra nữa." Hứa Thiếu Khanh gạt đi, không nhắc lại, khác hẳn với giọng đùng đùng nổi giận trong điện thoại lúc trước.

Lão Trịnh sửng sốt, đáp: "Vâng."
_____

Công ty Hứa Thiếu Khanh gần đây đang chuẩn bị đầu tư dự án mới, công việc đột nhiên ngày càng bận rộn. Sự bận rộn bất ngờ này với hắn lại là chuyện thường, hắn quen với nhịp làm việc chẳng ngừng chân thế rồi.

Mấy ngày đầu, thỉnh thoảng hắn sẽ nghĩ đến tên ngốc bán mình cầu tài kia, sau đó bởi vì trả thù được mà âm thầm vui sướng trong chốc lát. Nhưng lâu dần, trong cơn bận rộn, hắn cũng từ từ quên chuyện đó đi.

Đến một ngày, khi một giai đoạn nhỏ kết thúc, cảm thấy cơ thể vừa thả lỏng đột nhiên có gì đó rục rịch.

Hắn nhận ra, từ lần cuối đùa giỡn với gã trai thẳng ở khách sạn đến nay đã gần một tháng.

Lâu vậy rồi sao...

Nghĩ tới đây, Hứa Thiếu Khanh ý thức được mình thật sự đã rất lâu không giải tỏa dục vọng. Nhu cầu tình dục của hắn vốn mạnh hơn người thường rất nhiều, giờ tích tụ cả tháng, từng lớp lửa dục chồng chất, gần như không kìm nén nổi.

"Hứa tổng đi đâu?" Sau khi lên xe, lão Trịnh nhìn Hứa Thiếu Khanh qua kính chiếu hậu, hỏi.

"Poemy." Hứa Thiếu Khanh cố ý nói đến một Club cách xa Lam Đê. Bởi vì lần trước ở bên kia gặp An Lý, cho nên bây giờ hắn cố ý tránh xa chỗ ấy.

Hứa Thiếu Khanh hiếm khi giữ liên lạc riêng với bạn giường, vì hắn không muốn lẫn lộn chuyện tình dục với cuộc sống bình thường của mình. Nên hắn thường đến mấy Club cao cấp để giải quyết nhu cầu sinh lý.

Những Gayclub xa hoa này ngoài quy định chặt chẽ, quản lý nghiêm ngặt, đảm bảo an toàn sức khỏe cho khách tối đa, còn cung cấp dịch vụ tương xứng với từng cấp độ thành viên. Hứa Thiếu Khanh ở mấy chỗ này đều là hội viên cao cấp nhất. Mỗi lần đến, quản lý sẽ giữ lại những cậu trai mới vào nghề và chất lượng nhất cho hắn chọn.

Các cậu trai ở đây có đủ loại: khỏe mạnh, rạng rỡ, lẳng lơ, hay ngoan ngoãn, phong cách gì cũng có. Hứa Thiếu Khanh không đặc biệt thích kiểu nào, toàn xem duyên mắt.

Bởi vì đói khát quá lâu, hôm nay hắn không đắn đo gì, chọn trúng một cậu xinh đẹp tên là Tiểu Quang, làn da nhẵn nhụi, trong trắng lộ hồng. Chỉ chốc lát sau, cậu trai kia đã được đưa đến phòng của Hứa Thiếu Khanh.

Trong phòng có rượu vang đỏ, có phim ảnh và đủ loại đồ chơi tình dục. Dù muốn chơi trò lãng mạn hay chơi trò kích thích hơn, ở đây đều đáp ứng đầy đủ thỏa mãn. Mà Hứa Thiếu Khanh không thích mấy thứ đó. Hắn luôn đi thẳng vào việc, chỉ cần bot chịu được, đủ sức trụ với tinh lực lâu bền của hắn là được.

Về phần các cậu bot có cảm giác gì, hắn cũng không quá quan tâm.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn không giữ bạn giường, chỉ mua dịch vụ cao cấp. Hắn cũng không muốn làm một "số 1" tuyệt vời phục vụ "số 0" đến sướng, chỉ là muốn xả dục mà thôi.

Trai bao ở Club dù là lính mới cũng đều được huấn luyện, rất biết quy củ. Tiểu Quang vào phòng, trước tiên cúi chào báo tên, rồi quỳ ngồi trên thảm, ngẩng lên nhìn Hứa Thiếu Khanh ngồi trên sofa, dáng vẻ dịu dàng, khiến người ta muốn yêu thương. Ánh mắt cậu có chút thoải mái vui sướng, dù sao khách có dung mạo tuấn tú, thân hình hoàn hảo thế này cũng không gặp nhiều.

Hứa Thiếu Khanh bỏ qua tất cả tình tiết dư thừa, đã cởi quần, cầm lấy gậy thịt nửa cứng của mình, nói: "Ngậm vào, liếm cứng cho tôi. Lúc liếm đừng quên tự mở rộng."

Tiểu Quang ngoan ngoãn cúi đầu giữa hai chân hắn, nhìn thấy của quý kia đầu tiên là sửng sốt một chút, cười nói: "Bảo bối của anh thật lớn." Hứa Thiếu Khanh không đáp, Tiểu Quang cũng không nói nữa, rất chuyên nghiệp một tay nâng dương vật của hắn, dùng đôi môi hồng hồng cọ xát đầu khấc đỏ tía tròn trịa, một tay khác đưa đến huyệt sau của mình đâm rút. Trước khi vào cậu đã vệ sinh và bôi trơn xong, giờ nhét từng ngón tay vào cũng không khó khăn gì.

Cậu dùng môi cọ đầu một lúc, lại vươn đầu lưỡi mềm mại liếm vòng quanh thân. Dường như Hứa Thiếu Khanh cảm thấy cậu quá lề mề, trực tiếp nhét cả dương vật vào trong khoang miệng mềm mại kia, nâng mông thẳng lưng đẩy vào trong.

Mắt Tiểu Quang lập tức đỏ lên, miệng cũng bị lấp kín, cậu rên rỉ gợi tình giống như một con mèo sữa. Thông thường âm thanh này sẽ ngay lập tức kích thích ham muốn thú tính của đàn ông.

Mà người đàn ông trước mặt này, ánh mắt sau mớ tóc mềm vẫn lạnh băng như cũ, chỉ có dương vật đang phình to dữ dội là lộ ra dục vọng cuồn cuộn của hắn.

"Mở rộng xong chưa?" Hứa Thiếu Khanh thở hổn hển, hỏi.

"Ư..." Tiểu Quang miệng ngậm đầy thanh thịt khổng lồ, khó nhọc đáp.

Hứa Thiếu Khanh rút dương vật ướt át ra khỏi miệng cậu, mở một chiếc bao cao su đeo lên cho mình, nói không cảm xúc: "Ngồi lên."

Tiểu Quang nghe lời đứng lên, dang đôi chân dài qua hai bên người hắn, đối diện với thứ hung tợn kia mà từ từ ngồi xuống.

"Ưm... to quá... anh ơi..." Giọng Tiểu Quang run rẩy cao vút, ưỡn ngực ngửa cổ cố nuốt trọn dương vật to quá cỡ ấy.

Hứa Thiếu Khanh đỡ eo cậu kéo xuống, đợi cái lỗ nhỏ của cậu hoàn toàn nuốt hết côn thịt của mình, lập tức bắt đầu thúc mạnh mẽ dữ dội. Cặp mông mềm mại của Tiểu Quang đập xuống đùi rắn chắc của hắn từng nhịp, phát ra tiếng va chạm dâm đãng mà thanh thúy của da thịt.

"A, a..." Tiểu Quang ngọt ngào thốt lên những lời dâm đãng theo nhịp điệu: "Bảo bối của anh to quá, Tiểu Quang sướng chết mất. Lỗ nhỏ của Tiểu Quang anh thích không?"

"Ừ." Hứa Thiếu Khanh như mọi khi chẳng nói nhiều, chỉ vung eo đâm mạnh.

Cách làm tình tối nay chính là đại diện cho quá trình sex nhất quán của Hứa Thiếu Khanh.

Tìm một bot có cảm giác mới lạ, không nói lời nào, chỉ làm. Làm năm bảy tám lần, cho đến rạng sáng, ngọn lửa tình dục nóng rực của Hứa Thiếu Khanh bị những cú thúc vô tận giữa hai cơ thể dần dần dập tắt mới thôi.

Sau đó, đồ cúng tế thỏa mãn cơn thú tính của hắn sẽ kéo lê cơ thể mệt mỏi vô lực, chỉ còn vài hơi thoi thóp rời khỏi phòng, mà Hứa Thiếu Khanh thì ngủ một giấc thẳng đến hừng đông.

Mọi thứ đều hoàn hảo, không khác gì trước đây.

Nếu như không có chuyện đùa giỡn với gã trai thẳng kia một tháng trước.

Đêm nay hắn làm, lại phân tâm nhớ tới đêm hôm đó. Thật kỳ quái, hôm ấy lại đảo ngược, người đàn ông kia nghênh ngang ở lại khách sạn ngủ, còn kẻ thừa dịp ban đêm rời đi lại là mình.

Nếu không phải vì lí do đặc biệt buộc phải đi, Hứa Thiếu Khanh tuyệt đối không tưởng tượng được sẽ có chuyện hoang đường như vậy xảy ra.

So sánh với đêm nay, hắn mới nhận ra hôm đó mình nói nhiều thế nào khi làm tình. Để dập tắt cơn giận, lấy lại tự tôn, cũng vì trả thù người nọ đã giẫm đạp tự tôn của hắn, Hứa Thiếu Khanh không tiếc lời kích thích và sỉ nhục anh ta. Bởi vậy người vốn ít nói như hắn, vậy mà lúc làm chuyện đó lại lảm nhảm không thôi.

Những chi tiết đã dần rời khỏi trí nhớ của hắn dường như đang từng chút sống lại khi hắn hung hăng va chạm vào một cơ thể khác.

Hắn nhìn thấy người đàn ông cong cái mông nhỏ hẹp của mình, cuống quýt chọc ngón tay vào lỗ nhỏ.

Xoa xoa miếng thịt mềm phía dưới, để Hứa Thiếu Khanh "sờ đậu đậu".

Nửa sống nửa chết nói "cậu còn muốn làm bao lâu".

Siết eo hắn, nói bắn vào tận cùng bên trong, tôi sinh con cho cậu...

Tôi yêu cậu......

......

Còn yêu tôi.

Ha ha.

Có lẽ đàn ông vốn là động vật mang dục vọng chinh phục, huống chi là loại người cực kỳ hiếu thắng, thù dai, tự tôn quá mức như Hứa Thiếu Khanh. Đến tận hôm nay, mỗi lần nghĩ đến An Lý, nghĩ đến bộ dáng gã trai thẳng có cái miệng thiếu đánh kia bị hắn đặt dưới háng đùa bỡn sỉ nhục từ tâm lý đến thể xác, Hứa Thiếu Khanh lại thấy thắt lưng tê dại, bụng dưới nóng ran, tinh thần hưng phấn chưa từng có.

Người kia rõ ràng ra vẻ ta đây, lời lẽ đanh thép sỉ nhục đồng tính ngay trước mặt hắn, vậy mà ngay lập tức vì tiền mà chổng mông cho hắn chơi. Bị giẫm đạp, bị một thằng đàn ông khác làm đến nước mắt nước mũi giàn giụa, cuối cùng lại dùng ánh mắt sâu đậm nhất nhìn hắn, thốt ra những lời trái lương tâm. Nghĩ đến đức hạnh ngu xuẩn của An Lý lúc đó, đầu ngón tay Hứa Thiếu Khanh cũng run lên vì phấn khích.

Thật sự... Thật đê tiện. Ha ha.

Hứa Thiếu Khanh đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, lật Tiểu Quang xuống đất, dập liên tiếp như súng bắn đinh. Tiểu Quang phát ra âm thanh chẳng rõ là đau đớn hay khoái lạc. Hứa Thiếu Khanh híp mắt, ngẩng cằm, đôi môi hơi nhếch lên, vì dục vọng mà đỏ mọng căng đầy. Hắn thè lưỡi liếm lên bờ môi sắc bén góc cạnh của mình, đôi môi đói khát lập tức được nước bọt trong suốt làm dịu. Nhưng vẫn chưa đủ. Côn thịt bên dưới càng hưng phấn, hắn càng thấy miệng lưỡi khô khốc.

Hắn chưa bao giờ hôn trai bao. Nhưng hôm nay hắn đột nhiên muốn hôn.

Do dự một lúc, cuối cùng vẫn khuất phục trước dục vọng điên cuồng không cứu vãn nổi lúc này. Vì thế hắn đè Tiểu Quang xuống, chiếm lấy môi lưỡi đối phương mà hút mạnh, lại đút đầu lưỡi nóng bỏng đầy khát dục vào trong miệng Tiểu Quang quấy đảo. Hắn vừa dùng nước bọt tràn lan từ miệng Tiểu Quang khi bị làm đến mất hồn để xoa dịu mình, vừa đâm rút với tần suất hung tàn. Mông thịt của Tiểu Quang bị đập đỏ bừng, run rẩy như đậu hũ sắp vỡ nát.

"A, anh ơi, chậm chút..." Lời cầu xin không thành câu của Tiểu Quang cũng bị đập tan.

"Ừ."

Ngoài miệng đồng ý một tiếng, nhưng thân thể Hứa Thiếu Khanh lại ngoảnh mặt làm ngơ, giữ nguyên tốc độ mà lao tới dập không biết mấy trăm cái, cuối cùng mới trong tiếng thét cao vút của Tiểu Quang mà bắn lần đầu tiên tối nay.

Sau đó hắn khàn giọng nói: "Qua giường nằm sấp đi."

......

Hứa Thiếu Khanh không nhớ rõ đêm nay mình đã làm bao nhiêu lần, cho đến khi sau đó gọi người trong Club đến đỡ Tiểu Quang đang thoi thóp đi.

Người tới đón Tiểu Quang cung kính nhưng nét mặt một lời khó nói hết, mà ánh mắt Tiểu Quang thì sợ hãi, vẻ mặt muốn nhanh chóng rời xa nơi này như thể Hứa Thiếu Khanh hắn là mầm bệnh đang nhanh chóng lan rộng.

Hứa Thiếu Khanh từ trước đến nay không để ý đến ánh mắt của người khác, lại cảm nhận được một sự ngượng ngùng hiếm có.

Người đi rồi, Hứa Thiếu Khanh ngồi ở đầu giường châm điếu thuốc, có chút ngây người hút. Lúc này hắn không có cảm giác thoải mái và thỏa mãn sau khi đại chiến trăm hiệp, ngược lại còn thấy trống rỗng chưa thõa mãn là sao.

Bình thường không đến mức này chứ? Hôm nay bị sao vậy?

Đúng là điên rồi. Quá hưng phấn tình dục chẳng phải chuyện tốt lành gì.

Nhưng cứ nghĩ đến dáng vẻ hèn hạ của gã trai thẳng kia, hắn như ăn phải thuốc kích dục, không dừng lại được.

Có lẽ dục vọng chinh phục và trả thù chính là thuốc kích dục của Hứa Thiếu Khanh hắn.

Cứ thế này, phòng chừng lần sau chắc phải gọi hai người một lúc. Không, chắc chưa đủ. Phải ba người.

Mẹ kiếp......

Hắn phiền não, miệng nghiến mạnh đầu lọc thuốc đáng thương. Bình thường hắn có thói quen này, áp lực lớn hay cáu kỉnh đều làm vậy. Nhưng hôm nay, cảm giác co giãn giữa răng đột nhiên khiến hắn vẫn đang đói khát mà suy nghĩ lung tung, lại nghĩ đến đầu vú của An Lý. Hắn vừa nghiến mạnh, vừa dùng đầu lưỡi quấn quanh đầu lọc hai cái.

Cái thứ hồng hồng của An Lý khi cương lên vừa mềm vừa đàn hồi, kéo dài ra được, nghịch rất có cảm giác, chẳng giống trai thẳng mà như đã bị chơi quen...

Nghĩ đến tiếng rên không kìm được của An Lý lúc đó, chỗ ấy hình như là điểm nhạy cảm của anh ta.

Ha ha. Chẳng lẽ vợ anh ta cũng sẽ chơi vú anh ta sao.

Vật to lớn phía dưới lại bắt đầu có xu thế ngẩng đầu.

Hứa Thiếu Khanh chửi tục một câu, ép mình lờ cái thứ đó đi. Hắn cầm điện thoại, nhìn giờ. 3 giờ 50 sáng.

Nghĩ một lúc, hắn nhắn tin cho lão Trịnh.

"Lần trước tôi nhờ ông điều tra người tên An Lý. Tiếp tục đi. Đưa tôi thông tin càng sớm càng tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com