Work text
【 cao quế 】 tiểu tâm phát tiểu nửa đêm đánh lén
Anonymous
Summary:
Katsura Kotaro giận dữ "cưỡi" Takasugi Shinsuke
**Nội dung tác phẩm:**
**01**
Cũng giống như nhân vật chính trong phim truyền hình có thể dễ dàng tìm thấy chìa khóa dự phòng mà người yêu cũ để dưới đáy chậu hoa ngoài cửa, Katsura Kotaro cứ thế ngang nhiên xông vào phi thuyền của Takasugi Shinsuke. Nhưng thần thái của anh lúc này chẳng chút nào gọi là thoải mái, tóc tai rối bù, vạt áo cũng đã bung ra trong lúc chạy trốn, thậm chí một chiếc giày còn chẳng biết đã bị vứt đi đâu, trông vô cùng thảm hại.
Katsura cố gắng hạ thấp giọng thở hổn hển, đơn giản là đá luôn chiếc giày còn lại đi, để chân trần như một con mèo lẻn vào phòng của Takasugi. Mùi máu tanh nhè nhẹ lan tỏa trong căn phòng thơm mùi hương, sau tấm rèm thêu kim tuyến dày nặng là một bóng hình quen thuộc đang nằm nghiêng, dựa vào nhịp thở đều đặn thoáng thấy, có lẽ đang chìm trong một giấc mơ ngọt ngào.
Katsura sợ mùi máu trên người mình làm Takasugi tỉnh giấc, nên đơn giản là cởi luôn áo ngoài, chỉ mặc áo lót tiến lại gần anh ta. Trên chiếc áo dài loang lổ vết máu rõ ràng không phải của anh, áo lót của Katsura thậm chí vẫn trắng tinh và mới toanh. Nếu cho anh một chiếc lược, không đến một phút, anh có thể chỉnh trang bản thân trông ung dung như người đang ngủ yên bình trên giường kia.
Nhưng lúc này Katsura thực sự giống một con mèo hoang bị mưa làm ướt nhẹp. Dù có người xách cổ anh đi tắm rửa, cho anh một cái hộp giấy để trú mưa, thì đến ngày hôm sau, mèo hoang vẫn là mèo hoang, vẫn phải chạy loạn khắp nơi, trốn đông trốn tây.
Vậy tại sao người này lại ngủ ngon lành đến thế, khi tôi đã gần đến mức có thể đâm một nhát xuyên qua ngực cậu ấy rồi?
Ánh mắt Katsura lướt từ vạt áo hở rộng của Takasugi – dù bình thường dường như cũng chẳng bao giờ được kéo lên tử tế – đến vết hằn gối đỏ nhạt in trên mặt anh ta khi ngủ, không hiểu sao trong lòng bỗng dâng lên một ngọn lửa vô cớ. Dáng vẻ lười nhác và hoàn toàn không phòng bị thế này, mà quan trọng là người nằm ngửa tay ngửa chân ngủ ở đây lại là Takasugi Shinsuke chứ không phải ai khác, nên Katsura Kotaro cực kỳ bực tức.
**02**
Bực tức thì tại sao lại trèo lên giường của Takasugi? Người thường mãi mãi không thể hiểu nổi mạch não của Katsura, nhưng anh thực sự đã làm vậy. Katsura vén tấm màn lụa mỏng yên lặng buông xuống, cúi đầu quan sát gương mặt ngủ ngoan ngoãn đến bất ngờ của Takasugi trong chốc lát, rồi mang theo cơn giận vô cớ trèo lên góc giường. Chiếc giường lùn kiểu cổ không biết Takasugi kiếm đâu ra phát ra một tiếng kẽo kẹt trầm thấp, trong căn phòng tĩnh lặng trông đặc biệt chói tai, nhưng tiếc thay dù vậy Takasugi vẫn không tỉnh giấc. Katsura dứt khoát mở ra chăn trên người anh ta, vùi mặt vào dương vật đã không còn trong trạng thái mềm nhũn của Takasugi.
Hắn đang mơ cái gì loạn xạ vậy chứ! Hơi thở của Katsura cũng thoáng trở nên gấp gáp và nôn nóng, nhưng anh chẳng hề toàn tâm nghĩ đến làm Takasugi thoải mái. Anh chỉ muốn liếm cho thứ đang cuộn mình trong chiếc quần ngủ rộng rãi kia cứng lên để tiện cho mình "cưỡi" thôi, nên ngoài việc cố ý nhẹ nhàng để không đánh thức người bên dưới, các động tác khác đều có thể gọi là thô bạo.
Anh dùng mặt và chóp mũi chậm rãi cọ xát, cảm nhận qua lớp vải mềm mại sức nóng của dục vọng Takasugi, rồi trực tiếp dùng đầu lưỡi vẽ theo đường viền của khối phồng đó qua lớp quần, khiến chiếc quần ngủ màu nhạt loang ra một mảng nước sẫm màu. Nếu giờ mà tỉnh táo lên thì tôi đỡ phải tốn sức, Katsura thầm nghĩ một cách lan man, nhưng trời chẳng chiều lòng người, anh đành cẩn thận cởi quần của người phiền phức kia xuống, lại lần nữa cúi người áp sát.
Không còn lớp quần cản trở, mọi cảm giác đều khác so với lúc trước. Nhìn kỹ thì trên thân dương vật của Takasugi, những đường gân xanh nổi lên cuộn khúc, nhảy nhót từng nhịp trong lòng bàn tay thô ráp quen cầm kiếm của Katsura. Anh vô thức nuốt nước bọt, thứ trước mắt dù chỉ nửa cứng đã có chiều dài đáng kể, xem ra tôi còn phải tự bôi trơn cho mình nữa.
Nhưng đã đến nước này thì chẳng thể quay đầu chạy trốn một cách thảm hại được. Anh hít một hơi, khẽ ngậm lấy đầu khấc của Takasugi. Katsura thè chiếc lưỡi linh hoạt liếm láp lỗ nhỏ hơi ướt trên đỉnh, từng vòng từng vòng, thỉnh thoảng chọc vào khe hẹp để liếm lấy chất lỏng tiền liệt tuyến tràn ra, đồng thời lòng bàn tay đầy chai sần không quên vuốt ve gốc của nó, vừa lên xuống vừa dùng tay còn lại nắn bóp túi tinh bên dưới không nhẹ không nặng.
"Ư... hà..." Takasugi vô thức thở nặng hơn, lồng ngực trần phập phồng gấp gáp, các đốt ngón tay cũng bất giác co lại nắm chặt ga giường, hoàn toàn là dáng vẻ mê loạn vì dục. Có lẽ nhiệt độ từ làn da áp sát truyền qua, Katsura mím chặt môi, cũng nhiễm phải thứ tình nhiệt không tên.
Người này rất phô trương nhưng ít nhất cũng sạch sẽ, mà dáng vẻ lúc ngủ thì rất ngoan. Katsura thầm khẳng định. Việc nuốt dần sâu hơn, mùi vị của Takasugi hoàn toàn bao trùm lấy anh, không phải mùi tanh tưởi khó chịu, mà là thứ mùi nhạt nhòa giống như hương trầm trong phòng. Mặt lưỡi nhạy cảm đã cảm nhận được những đường gân nổi lên trên thứ anh đang ngậm, mặt Katsura bỗng nóng ran không lý do, anh dùng đầu lưỡi cọ xát một cách cực kỳ ám muội, giả vờ mình rất thành thạo, dù chẳng ai nhìn, nhưng Katsura vẫn ra sức liếm láp. Động tác của anh không khéo léo lắm, vài lần bị dương vật của Takasugi đè ép lưỡi khiến anh suýt nôn khan, vậy mà vẫn tự mình không biết đang cố chấp vì cái gì, kiên trì muốn ngậm trọn cả thứ đó vào miệng, hoàn toàn quên mất ban đầu chỉ định liếm cho cứng lên để tiện ngồi lên.
Anh đè lưỡi mình xuống, đầu di chuyển lên xuống mang lại khoái cảm quá mức cho cây thịt nhạy cảm. Môi Katsura hoàn hảo, đôi môi mỏng hồng nhạt mang hơi mát lạnh, nhẹ nhàng lướt qua dương vật của Takasugi, để lại một vệt nước ướt át. Gò má gầy của anh lúc này bị thứ đã hoàn toàn dựng đứng và cong lên một chút ở đầu ép đến biến dạng, trông vừa buồn cười vừa dâm đãng. Khi nước bọt kéo sợi trong miệng ngày càng nhiều, Katsura khó khăn nuốt xuống, lưỡi cuộn lên, ép chặt thứ đang lấp đầy miệng mình. Người bên dưới vì khoái cảm trời ban mà trở nên có chút bồn chồn, Katsura thoáng hoảng, vội thở gấp một hơi, khá nhân đạo thu lại hàm răng nhọn rồi hung hăng nuốt sâu vào, khiến đầu khấc của Takasugi không chút cản trở đâm vào cổ họng anh. Katsura lập tức đỏ mắt, theo phản xạ muốn nôn khan, âm thanh bị nghẹn lại trong cổ họng, chỉ phát ra tiếng hít thở mơ hồ, "Ư..."
Cằm dưới của Katsura đã mở đến cực hạn, đau nhức như bông gòn. Anh hếch cánh mũi, không cam tâm động lưỡi liếm láp, dương vật trong miệng lại phình to hơn, thân Takasugi màu nhạt, gân xanh nổi lên cuồn cuộn dưới da, căng đến mức miệng gần như không chứa nổi. Cổ họng Katsura bị ép đau đớn, miệng và họng anh không ngừng vô thức đẩy ra thứ khổng lồ xâm phạm thô bạo, nhưng cổ họng lại vì thế mà ngậm chặt hơn.
"Ưm ưm ưm..." Thứ khổng lồ gần như chặn cả hơi thở, Katsura mặt đỏ bừng ngã vật giữa hai chân Takasugi, chẳng còn quan tâm liệu có làm anh ta tỉnh giấc hay không, chỉ bám vào đầu gối anh ta mới miễn cưỡng giữ được chút sức, không trượt thành một vũng nước dưới giường. Ngực Katsura phập phồng áp vào bắp chân Takasugi, khi mùi hương trên người anh ta càng thêm bá đạo xâm chiếm khoang mũi, đầu Katsura trở nên mơ màng, anh hơi mất kiên nhẫn ngồi thẳng dậy, vén mớ tóc rũ xuống bên mặt ra sau tai, để lộ vành tai nhỏ nhắn đầy đặn, đôi môi đỏ mọng hé mở như đang mời gọi người ta thưởng thức. Đương nhiên, những cảnh này Takasugi đang ngủ say chẳng thể nhìn thấy. Katsura không tự biết mình đang làm điều rất dâm đãng, đúng là chuyện không mơ nổi.
Chắc không bắn lên mặt tôi đâu nhỉ, nếu dính vào tóc thì phải làm sao? Khi cằm đau nhức vì động tác mô phỏng giao hợp, Katsura lan man nghĩ ngợi, nhưng ngay lúc anh thất thần không giấu kỹ răng nanh quẹt qua thân dương vật, Takasugi khẽ rên một tiếng trầm thấp, tinh dịch dính nhơm nhớp bắn ra. Katsura còn chưa kịp tránh, thứ chất lỏng đục ngầu đã nổ tung trong miệng anh, phần lớn bám vào khoang miệng, một ít văng lên gò má vừa nãy nghẹn đến đỏ ửng của anh.
Nếu không phải người này đang ngủ, tôi gần như nghi ngờ cậu ấy cố ý. Dương vật của Takasugi vẫn堵 trong miệng, Katsura ngơ ngác nhìn, vì lần đầu tiên bị bắn đầy miệng mà có chút sững sờ, lông mi run rẩy bất lực, rồi bùng nổ một trận ho dữ dội. Tinh dịch đặc sệt theo khóe miệng bị ho ra, một ít bị sặc vào mũi, khiến anh nước mắt chảy dài. Không khí trong phổi bị ép ra rồi thả lỏng nhanh chóng, tinh dịch tạo thành một màng mỏng bám ở cổ họng, hô hấp khó khăn, buộc Katsura chỉ có thể rên rỉ nuốt hết thứ dơ bẩn đó xuống.
Anh thè đầu lưỡi đỏ thẫm liếm sạch nước và tinh dịch quanh miệng. Đồ khốn... không rõ Takasugi khốn ở chỗ nào, nhưng cứ mắng trước đã, Katsura nhớ lại thứ vừa nãy còn ngạo nghễ trong miệng mình, lập tức thắt lưng tê dại, một cảm giác run rẩy chạy dọc sống lưng. Nếu không mở rộng kỹ, chắc tôi sẽ rách mất. Anh cắn môi, đưa tay ra sau, đầu ngón tay lướt trên làn da trơn ướt giữa khe mông, do dự tách đôi thịt khép chặt, ngón tay xuyên qua lớp thịt đâm vào, vụng về nhưng nghiêm túc mò mẫm theo nếp gấp, vì nóng ran, bên trong như tan thành chất lỏng, rỉ ra thứ nước ngọt.
Cảm giác dị vật chẳng vì là ngón tay mình mà giảm đi chút nào, thịt mềm tranh nhau bám chặt lấy kẻ xâm nhập xa lạ không buông, tiếng nước "phập phập" vang lên rõ ràng. Trán Katsura lấm tấm mồ hôi, lỗ nhỏ hồng nhạt dính đầy chất lỏng nhớp nháp, hơi thở của Takasugi gần đến mức như ở ngay bên tai, rốt cuộc cậu ấy có tỉnh không? Lẽ nào giả vờ ngủ để xem tôi còn làm ra trò hề gì nữa? Cơ thể Katsura run lên dưới cái nhìn tưởng tượng ấy, gần như tan thành mứt dâu ngọt ngào, từ từ trượt ra khỏi lọ.
Móng tay cắt ngắn của Katsura như sắp bị lớp thịt nóng bỏng làm tan chảy, anh co mình trong góc chăn của Takasugi, khó chịu vặn vẹo eo, thỉnh thoảng hít thở sâu, âm thanh nước ám muội róc rách. Một ngón tay thì còn ổn, không quá khó chịu, nhưng khi thêm ngón giữa, Katsura cảm nhận được sức cản từ bên dưới, anh từ từ nhét đốt ngón đầu tiên vào, rồi cả ngón tay được nuốt trọn. Hậu huyệt dần ướt át, sẵn sàng chờ đợi kẻ xâm nhập, biến mọi thứ thành một vũng mứt ngọt. Chẳng mấy chốc, Katsura không còn hài lòng với hai ngón, anh đẩy thêm ngón thứ ba, nước thừa bị động tác ngày càng nhanh ép thành bọt trắng đục, chảy dọc theo các đốt ngón tay rõ ràng, làm cổ tay lấp lánh.
Thật sự không giả vờ ngủ chứ? Katsura rón rén trèo lên ngồi trên hông Takasugi, như một con gấu nâu thò đầu ngó nghiêng con cá béo của mình. Lông mi Takasugi dài, gương mặt ngủ yên tĩnh, đôi mày và mắt dưới tóc mái lòa xòa đẹp như được vẽ bằng mực tàu, Katsura bỗng có cảm giác ngạt thở, tim đau nhói, những xung động va đập trong lồng ngực, gần như xé cơ thể anh làm đôi.
Katsura Kotaro nghĩ, à... tôi có thể hôn thử một chút không?
Vì nhìn gương mặt ngủ của Takasugi mà sinh ra thứ xung động mơ hồ và ngây ngô này, Katsura cảm thấy một cơn buồn nôn khó tin, anh cong lưng ngồi hờ trên người Takasugi, toàn thân đau nhức run rẩy, ngón tay trong hậu huyệt bị lớp thịt nhiệt tình cắn chặt, tiến thoái lưỡng nan.
Thật phiền phức, đã "cưỡi" lên rồi còn nghĩ có nên hôn không? Loại chuyện này mà cần sự đồng ý của đối phương thì giờ tôi đang làm gì đây? Katsura tự thuyết phục bản thân, anh cúi xuống, vừa vụng về nghịch hậu huyệt mềm nhũn của mình, vừa rụt rè dùng môi cọ nhẹ vào khóe miệng Takasugi.
Người bên dưới dường như cảm nhận được mà khẽ động, Katsura lập tức giật mình bật dậy, may mà Takasugi chỉ phát ra vài âm tiết mơ hồ rồi lại yên lặng, cả người Katsura ướt đẫm, làn da trắng ẩn hiện màu đỏ bệnh hoạn. Thịt huyệt vì căng thẳng mà trở nên nhạy cảm quá mức, chỉ cần ngón tay khẽ dịch chuyển cũng như dòng điện mạnh hành hạ dây thần kinh của anh. Nước tình ái chảy dọc xương cổ tay, nhỏ xuống tấm chăn thêu bướm khói tím, mắt Katsura nhòa đi vì nước mắt sinh lý, mọi thứ mờ mịt.
"Ư... ư..." Anh cố kìm nén giọng mình, cuối cùng chỉ còn lại tiếng rên vỡ vụn như thú nhỏ. Còn muốn nhiều hơn, dù là Shinsuke vô tri vô giác đang ngủ cũng được, giờ vào luôn đi... Vùng bụng dưới nóng ran từng đợt, dục vọng tham lam không biết đủ, Katsura không nhận ra lúc này anh khao khát Takasugi tỉnh táo đến nhường nào, để có thể thô bạo mà an ủi mình. Anh chỉ vội vàng vụng về đỡ lấy dương vật của Takasugi bị bỏ quên một lúc, trông có vẻ đáng thương, nhìn một lát rồi hạ quyết tâm.
Katsura kẹp chặt đùi quanh eo Takasugi, cặp mông đầy đặn ngoài dự đoán của anh mềm như cục bột, ép sát vào đường eo Takasugi cọ xát ám muội, phát ra tiếng sột soạt nhỏ.
Hậu huyệt của Katsura non nớt mà nhạy cảm, chỉ bị dương vật của Takasugi chạm nhẹ đã tự co bóp không ngừng. Anh khẽ kêu lên, cặp mông mềm mại bắt đầu xoay vặn giãy giụa, đầu lắc loạn, mũi phát ra tiếng hừ đầy tình dục. Dù cắn chặt răng cũng vô ích, tiếng rên thoải mái không khống chế được tràn ra từ kẽ môi, Katsura hít sâu một hơi để xoa dịu căng thẳng không tên trong lòng, một tay chống lên giường cạnh eo Takasugi, một tay đỡ thân dương vật của anh ta, khẽ nâng eo dùng hậu huyệt bao lấy. Dương vật của Takasugi hoàn toàn không hợp với gương mặt trung tính xinh đẹp của anh ta, hung tợn phá mở lớp thịt mềm bên trong Katsura, đầu khấc đâm thẳng vào vùng cấm sâu thẳm. Vì lực hút của trọng lực, tư thế cưỡi ngựa khiến nó vào rất sâu, lỗ nhỏ hẹp bị gốc dương vật thô to mở rộng hoàn toàn, thịt mềm vốn khít khao giờ thành một vòng hồng, nếp gấp ôm chặt thân dương vật, để lại vệt nước ướt át. Đầu khấc thì tiến vào chỗ sâu hơn trong huyệt đạo.
Katsura nghẹn ngào một tiếng, tư thế cưỡi ngựa cho phép anh tự điều chỉnh tốc độ và góc độ khiến anh khá hài lòng, anh hếch mũi, ngửa đầu ra sau, dựa theo nhịp điệu của mình dùng đầu khấc cứng rắn của Takasugi mài lên điểm nhạy cảm ngưa ngứa kia hai lần. Đầu khấc của Takasugi cắm sâu vào cơ thể Katsura, người đang ngủ nhíu chặt mày, vẻ mặt như không chịu nổi, bị lỗ huyệt khít khao hút mạnh lỗ tiểu, ép chặt đầu khấc, hạ thân không nhịn được vô thức đẩy lên, khẽ nâng cơ thể hơi gầy của Katsura.
Ngay khoảnh khắc đó, Katsura như có dòng điện chạy qua eo lên tận não, không phòng bị phát ra tiếng rên mang theo tiếng khóc, cả người run rẩy dữ dội không kiềm chế được. Anh lập tức kiệt sức, mất kiểm soát ngã vào lòng Takasugi, người bên dưới khẽ rên một tiếng, dường như có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng Katsura chẳng còn sức đâu mà lo lắng. Dương vật của Takasugi vì động tác mạnh mà cắm sâu hơn, cảm giác mất trọng lượng trong chớp mắt khiến Katsura tê dại đầu óc. Trong cơn mơ màng, anh cảm thấy thứ đang nhịp nhàng trong cơ thể mình không phải ngón tay, mà là liều thuốc xuân mạnh nhất hay thanh điện nhỏ, ban cho anh khoái cảm không thể chịu nổi. Không khí còn sót lại trong hậu huyệt bị ép ra nhanh chóng trong tích tắc, huyệt nhỏ vì không chịu nổi cảm giác mới lạ và kích thích mà bắt đầu rỉ nước. Nhưng Takasugi vẫn không có ý định mở mắt, cuộc "ngủ gian" này dần từ hành động bốc đồng biến thành một trận tra tấn chua xót, Katsura toàn thân run rẩy, vừa thầm chửi rủa trong lòng, vừa vô thức cắn chặt môi dưới, ngượng ngùng động đậy, lại chống người dậy, không dám đặt toàn bộ trọng lượng lên Takasugi, chỉ như một con cá đáng thương bơi lội vô định trong nước.
"Hừ..." Không biết Takasugi mơ thấy gì, anh ta cuốn chăn muốn hất Katsura ra, nhưng cơ thể gắn chặt thế này làm sao dễ dàng tách rời? Ngược lại, vì động tác quá mạnh, dương vật của Takasugi xoay nửa vòng đâm vào điểm nhạy cảm của Katsura, gần như nghiền nát hết chất lỏng bên trong.
"Ư aaaa!" Mắt Katsura lập tức trợn tròn, như con mèo giật mình xù lông, vừa rơi nước mắt sinh lý, vừa phải che miệng nghẹn ngào tiếng thở. Rõ ràng phải nhỏ tiếng, nhưng đầu lưỡi khẽ thè ra, trượt trên lòng bàn tay, nước bọt không khống chế được chảy xuống làm ướt cằm, Katsura mắt ngấn lệ cong eo thành một đường cong, nhưng vẫn không thoát khỏi dư âm liên miên, cả người ướt át, mồ hôi và dịch cơ thể hòa lẫn, tích thành một vũng nhỏ ở hõm eo Takasugi.
Người này, tư thế ngủ tệ kinh khủng. Katsura nghiến răng đầy nước mắt, anh dùng hết ý chí mới đỡ nổi eo mềm nhũn ngồi dậy. Đến lúc rút lui rồi... Tóc mai anh rũ xuống, từng sợi dính vào má, làm nổi bật đuôi mắt đỏ rực. Katsura không biết mình đang phát điên vì cái gì, không cam tâm điều gì, đã thoải mái rồi, chỉ mong ngày mai Takasugi tỉnh dậy cũng đau lưng mỏi eo không hiểu sao như tôi, và mãi mãi không biết cậu ấy đã bỏ lỡ gì.
Katsura ác độc nguyền rủa Takasugi, sức lực còn lại chỉ đủ để anh lê đôi chân mềm nhũn sau cao trào lăn xuống khỏi người anh ta. Nhưng ngay khoảnh khắc anh đè nén cảm xúc lẫn lộn trong lòng, định đứng dậy – một đôi tay nóng bỏng đặt lên eo nhạy cảm của anh, người vừa nãy còn mềm oặt như chết giờ mở mắt, để lộ đôi đồng tử sáng như đá hắc diệu – rõ ràng đã tỉnh từ lâu.
"Này này, vừa lộ ra vẻ mặt sắp khóc đến nơi vừa định chạy trốn là đang nghĩ gì vậy?"
Takasugi không dài dòng hỏi "Sao cậu lại ở đây?" hay "Đàn ông mà bú cặc cho đàn ông không xin phép rồi cưỡi lên thế này thật không ra gì". Ở cạnh người mắc bệnh trung nhị có cái hay là vậy, anh ta luôn quy mọi thứ bất hợp lý thành "Tôi là nhất thiên hạ", nên bị bạn nối khố liếm tỉnh cũng là đương nhiên, huống chi giờ người đang cắn răng rên rỉ trên người anh ta là Katsura Kotaro chứ không phải ai khác, Takasugi có thể nói là rất hưởng thụ, chẳng còn thời gian mà lắm lời.
"Cậu... vẫn luôn tỉnh? Từ bao giờ..." Phản ứng của Katsura chậm nửa nhịp, vì thế mất luôn cơ hội chạy trốn cuối cùng, anh kinh ngạc trợn mắt, giọt lệ tròn xoe treo lơ lửng trên lông mi dưới, ngơ ngác há miệng, trông như chú chim cánh cụt bị nghẹn.
"Cậu không nghĩ là động tĩnh cậu gây ra nhỏ đâu nhỉ, lúc cậu hôn tôi đã tỉnh rồi, làm tôi tỉnh thì phiền cậu chịu trách nhiệm đến cùng đấy nhé?"
"Tỉnh thì mở mắt ra đi, giả chết cái gì, tôi đâu phải gấu, cậu nằm im tôi vẫn thấy được!" Katsura vừa xấu hổ hét lên vừa giãy giụa dữ dội, còn Takasugi chẳng khách sáo nắm lấy đuôi tóc anh quấn hai vòng quanh mu bàn tay, khẽ kéo buộc anh cúi đầu xuống, rồi những giọt lệ không chịu nổi trọng lực trong mắt Katsura lăn xuống, từng giọt rơi vào tim Takasugi.
**03**
Vì vừa nãy Katsura không ngừng hành động trên người Takasugi, giờ sức đã cạn kiệt, hoàn toàn không phải đối thủ của người nằm hưởng thụ, đành nửa đẩy nửa theo nửa nằm nửa ngã trong lòng Takasugi mặc anh ta ra vào. Hậu huyệt chưa từng trải qua chuyện này vốn đã non nớt, tư thế cưỡi ngựa lại khiến mỗi lần đâm vào sâu đến vậy, cả cây khổng lồ bị cơ thể Katsura nuốt trọn, thịt bên trong bị cọ nóng ran, trong sự ma sát vô tận trở nên cực kỳ nhạy cảm.
Động tác run rẩy ở mông kéo theo lớp thịt mỏng trước ngực lắc lư dâm đãng, huyệt khít giữ chặt dương vật xâm nhập, tham lam hòa quyện với nó. Tiếng cơ thể va chạm vang lên đặc biệt mạnh mẽ, cơ quan sinh dục trần trụi quấn lấy nhau, khoái cảm như những tia lửa vàng chạy dọc sống lưng lên đến da đầu, từng đợt tê dại.
Katsura dần thấy thích thú, cắn đầu lưỡi phát ra tiếng hừ thoải mái, từng tấc thịt mềm bên trong được những đường gân cuộn khúc trên dương vật chăm sóc, phát ra âm thanh nước "ọc ọc" ám muội. Nghe tốt, Katsura đỏ mặt lắng nghe âm thanh dính nhớp mà dây dưa ấy, như thể không cần cúi đầu cũng thấy được chất lỏng tình ái bắn tung tóe, dính đầy eo bụng và đùi cả hai.
Dáng vẻ hiếm có ngoan ngoãn – thực ra chỉ vì kiệt sức do khoái cảm quá độ – của Katsura khiến Takasugi được đằng chân lân đằng đầu, anh ta thẳng lưng đâm Katsura mạnh hơn, dương vật chui vào toàn bộ rồi rút ra hơn nửa, động tác ra vào quá hung hãn, ngay cả thịt mềm cũng bị lôi ra một đoạn đỏ hồng. Katsura có chút mê đắm cảm giác điên cuồng xen chút đau đớn này, dương vật trong cơ thể anh khuấy loạn huyệt đạo đói khát, toàn thân run lên vì khoái cảm truyền đến tứ chi, như từng lớp sóng nước nhấn chìm đỉnh đầu anh.
"Đầy quá..." Katsura vô thức mang theo giọng khóc vùi mặt vào xương quai xanh của Takasugi cọ qua cọ lại, anh cảm giác mọi lỗ chân lông trên người đều mở ra vì sự ma sát của đối phương, tỏa ra hơi thở say mê. Takasugi nghe vậy càng tấn công dữ dội hơn, bụng dưới căng cứng đập mạnh vào xương hông Katsura, dương vật lặp đi lặp lại xuyên qua lớp thịt mềm như chốn ôn nhu, hậu huyệt non nớt ban đầu giờ đã hoàn toàn bị khai phá, không chỉ thích nghi với kích thước lớn của Takasugi, mà khi dương vật chôn sâu còn tự động co lại, từng tấc thịt mềm quấn chặt lấy thứ khổng lồ, muốn được vuốt ve nhiều hơn.
Katsura chỉ biết mọi giác quan trên cơ thể dường như tập trung hết vào nơi đang bao bọc dương vật của Takasugi, điểm nhạy cảm bị cọ xát mạnh mẽ liên tục, mỗi lần là một tiếng vang lớn, cho đến khi cao trào mãnh liệt ập đến, chỉ một tia lửa nhỏ cũng đủ kích nổ khoái cảm chất chồng này. Katsura thoải mái đến nửa chết nửa sống, dịch ruột tràn ra tung tóe, chỗ sâu rỉ ra chất lỏng ngọt ngào tưới lên đầu khấc đang tiến vào của Takasugi, thịt huyệt đột nhiên siết chặt, như không ép tinh dịch của Takasugi ra thì không chịu dừng.
Takasugi theo nhịp độ của Katsura vừa rồi mà đẩy eo, càng đâm càng thấy nước bên trong nhiều hơn, thịt mềm non nớt của Katsura điên cuồng kẹp chặt thân anh ta, hơi thở cũng dần rối loạn. Katsura không khống chế được run rẩy toàn thân, huyệt căng tức đến phát điên, mười ngón chân co quắp đáng thương, còn Takasugi bị kẹp đến không chịu nổi, nhịn không được trong tư thế chồng lên nhau mà khẽ đẩy hông lên, tiếp tục phá vỡ huyệt đạo siết chặt, hung hãn đâm vào sâu.
Điểm nhạy cảm của Katsura bị đầu khấc đâm mạnh, cùng với tiếng rên như sắp chết, anh nắm chặt vai Takasugi bằng năm ngón tay, chất lỏng tình ái trào ngược xuống cuốn lấy thân dương vật, Takasugi thoải mái đến tê da đầu, anh ta đã đến giới hạn, trong tiếng rên liên tục của Katsura đâm vào chỗ thịt mềm nhạy cảm nhất của anh mà bắn ra.
Khoảnh khắc xuất tinh, Takasugi nâng nửa người trên hôn lên đôi mắt nhắm chặt đầy nước của Katsura, liếm láp hàng mi run rẩy, còn phía dưới lỗ tiểu hé mở, đầu khấc áp chặt vào chỗ nhạy cảm yếu ớt trong huyệt của Katsura, bóp chặt eo người trên mình, thở hổn hển phun từng đợt tinh dịch đặc sệt. Katsura run lên, thoải mái đến mức mắt muốn lật ngược, gần như chỉ thở ra không hít vào được, đầu ngón tay vô thức dùng sức, bấu chặt cánh tay Takasugi để lại vết xanh tím sâu hoắm, rồi ngay sau đó kiệt sức hoàn toàn, bị Takasugi lật ngược nắm chặt tay. Đây là lần đầu Katsura bị một cảm giác đánh bại triệt để, đôi môi khô nứt khẽ hé, nước bọt không khống chế được ngắt quãng chảy ra từ khóe miệng, ngay cả bụng dưới cũng run rẩy vì dư âm cao trào, không biết bao lâu mới thoát khỏi vòng xoáy khoái cảm ấy.
Takasugi cứ thế ôm Katsura nằm trên giường, cả hai đều có chút bối rối vì khoái cảm lạ lẫm này, còn Katsura thì thêm phần xấu hổ và luống cuống khó nói thành lời, ngực áp ngực, tấm chăn ướt mồ hôi bị cuộn nhăn nhúm, nhịp tim và hơi thở của cả hai đồng điệu, lớn tiếng mà gấp gáp.
**04**
Khi Takasugi thoải mái đến mức sắp ngủ lại, Katsura đột nhiên bật dậy, anh run rẩy đứng lên tìm quần áo vứt dưới giường, còn hơi ghét bỏ đẩy Takasugi qua góc giường để tiện cho mình lê đôi chân khập khiễng xuống giường.
"Cậu còn định đi đâu? Chân còn mềm nhũn thế này thì thoát khỏi truy binh kiểu gì?" Takasugi đang chờ hơi thở của Katsura bình tĩnh lại, định đưa tay sờ cái đầu trông có vẻ rất dễ chịu mà anh ta thèm muốn từ lâu, thì bị động tác bất ngờ của Katsura làm giật mình.
Tai Katsura vẫn nóng ran từng đợt, khi anh thoát khỏi sự khống chế của dục vọng mới nhận ra mình vừa làm chuyện động trời, ngay cả chút tức giận ban đầu cũng tan biến, chỉ còn tiếng ù ù trong đầu: Tôi ngủ với bạn nối khố của mình!? Nếu giờ không đi, nửa đêm tỉnh dậy chắc tôi sẽ xấu hổ đến mức mổ bụng tự sát mất. Katsura vội vã chỉnh lại quần áo, rồi lảo đảo trèo xuống giường, nhanh chóng nhảy khỏi phi thuyền biến mất không tăm tích: "Đã trốn lâu thế rồi truy binh đi từ đời nào, cậu còn mơ à, nhưng mơ thì cũng nên tỉnh, nên tôi đi trước đây!"
Takasugi khoác chiếc áo ngoài thêu bướm phượng bằng chỉ vàng, ngồi giữa đống chăn lộn xộn, ngẩn người một lúc, giật tóc mình hỏi vào không khí: "Mơ gì chứ? Cậu ấy không thích tôi thì làm vậy làm gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com