Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36: Tình địch của Gin(cuối)

"Đoàng"
Một tiếng súng vang lên, máu tươi theo đó tứ tán phụt ra.
Enzo đôi tay mở ra tại bên người dựa trên sô pha hơi hơi ngửa ra sau. Một viên đạn xuyên thủng ấn đường của hắn, máu tươi theo sợi tóc tự ấn đường chảy xuống, dọc theo mũi trượt xuống sườn mặt, má, hàm dưới…… Nhỏ giọt đến thảm lông, biến mất vô tung.
Một đôi mắt xám xịt mở to, phảng phất đến chết Enzo cũng không từng nghĩ đến, hôm nay thế nhưng sẽ là ngày chết của hắn.
Người sau khi chết, ý thức có thể còn sót lại bao lâu?
Hắn là gia chủ gia tộc Morton đương nhiệm, cho dù trong gia tộc mấy lão già trung thực ủng độn liên tiếp bị giết, lại không đại biểu hắn không còn người đi theo, cũng hoàn toàn không ý nghĩa không có người lại đi hỏi đến nguyên nhân hắn chết.
Mafia trả thù tàn khốc là trên đời nổi tiếng.
Gin chẳng lẽ không có suy xét quá, giết chết hắn, tổ chức sẽ gánh vác hậu quả xấu như thế nào?
Không, xuất thân là sát thủ đứng đầu tổ chức, hành sự tác phong của hắn không có khả năng như thế lỗ mãng, thất sách.
Có lẽ đối phương sớm đã đồng ý đại lợi phương diện câu thông bàn bạc quá, cùng với để hắn trở lại Italy nghỉ ngơi lấy lại sức, dưỡng hổ di hoạn, còn không bằng ở Nhật Bản liền sớm động thủ, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Trong mắt vẫn còn tàn lưu hình ảnh cuối cùng của hung thủ.
Hiển nhiên đến chết, Enzo đối Gin hiểu biết như cũ có hạn.
Phải biết rằng, Gin trước nay liền không có có lẽ, chỉ có khẳng định!
Shinichi đi theo lão quản gia ‘ Fabio’ vòng đi vòng lại, đến được đại sảnh thì hết thảy đã trần ai lạc định.
Vodka đang chỉ huy các thành viên khác trong tổ chức xử lý những chuyện kế tiếp.
Gin khóe miệng nghiêng nghiêng ngậm một điếu Mild Seven, một tay cầm súng, họng súng còn tàn lưu nhàn nhạt khói trắng còn chưa tan hết. Một thân đồ đen hắn đứng ở giữa sảnh ngoài, sát khí tỏa ra như gợn sóng trên mặt hồ một vòng một vòng mở, tràn đầy không khí xung quanh, làm người tới gần hô hấp đều không khỏi phóng nhẹ thả chậm. Chỉ sợ một cái vô ý, chính mình liền sẽ chết oan chết uổng.
Theo công tác lục tục kết thúc, toàn bộ sảnh ngoài an tĩnh đến khiếp người.
Shinichi đột nhiên xâm nhập, cũng không có khiến cho quá nhiều chú ý. Tựa hồ có nào đó ước định mà thành ở bên trong, chỉ là bản thân Shinichi  không thể nào biết được.
Nam nhân một đôi mắt màu lục đậm sắt bén như dã thú , lạnh lùng quét về phía Shinichi.
Trong nháy mắt, Shinichi chỉ cảm thấy máu cả người đều bị đông lại, cả người cứng đờ đóng định tại chỗ, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Nhưng mà, tầm mắt khiếp người kia lại chỉ xẹt qua, cuối cùng chặt chẽ tỏa định ở trên người lão quản gia bên cạnh cạnh.
“Mùi của FBI?” Một câu nghi vấn, lại dùng ngữ khí khẳng định.
Một câu lẩm bẩm của nam nhân rơi vào trong tai Shinichi lại bất thí vu tình sét đánh.
Lão quản gia ‘ Fabio ’ trên mặt thần sắc bất biến, tay trái dưới tầm mắt tỏa định của Gin đồng thời đưa tới bên hông.
Dưới lớp cải trang, Akai Shuuichi biểu tình ngưng trọng.
Lúc này đây là hắn thất sách, mặc dù trên người có cải trang che dấu thân phận thật sự, nhưng bởi vì đối thủ là Gin, tất cả giá trị nguy hiểm tiêu chuẩn trước mắt cần một lần nữa đánh giá.
Lão quản gia ‘ Fabio ’ vạn phần cẩn thận thả không lộ dấu vết mà nhìn quanh bốn phía, chợt ấn đường nếp uốn hãm đến càng sâu.
Dựa theo tình hình trước mắt, không khó phỏng đoán căn nhà này bốn phía chỉ sợ sớm đã che kín người của tổ chức. Một khi thân phận của Akai bị lộ, cho dù hắn có khả năng kim thiền thoát xác, cũng rất khó từ này thập phương vây giết cục diện tìm được đường sống.

Mà hắn có thể nghĩ vậy, Shinichi tự nhiên cũng nghĩ đến.
Cưỡng bách chính mình tận lực không đem tra xét tầm mắt rơi xuống bên cạnh người, đôi tay mất tự nhiên mà nắm chặt lại thả lỏng, nắm chặt lại thả lỏng…… Như thế tuần hoàn mấy lần, như là hạ quyết tâm. Shinichi hít sâu một hơi, hướng về nam nhân bước ra bước chân……
Đón nhận tầm mắt bức người của nam nhân, trước mắt bao người, Shinichi chậm rãi từng bước một đi đến bên cạnh nam nhân, đôi tay mang theo một chút co rúm chủ động ôm lấy cánh tay trái đang cầm súng của Gin.
Ngẩng đầu lên, ánh mắt yếu thế mà nhìn chăm chú vào sườn mặt gần trong gang tấc, rõ ràng đến gần như góc cạnh sắc bén.
“Gin, đưa tôi rời khỏi nơi này.” Cậu nói, trong giọng nói hỗn loạn có ý khẩn cầu.
Trên đường cao tốc, không gian bên trong chiếc 356A không tính rộng, lúc này không khí đình trệ mà trầm trọng.
Ngồi ở ghế phụ, Shinichi tuy rằng nhìn như hai mắt nhìn thẳng vào phía trước, nhưng trên thực tế khóe mắt cậu lại từ đầu đến cuối đều không có rời đi nam nhân đang ngồi ở ghế điều khiển.
Ngày đó, là cậu hiểu lầm Gin. Bất kể hậu quả chỉ một mặt phát tiết mà nói ra những lời đó, nam nhân lúc ấy bùng nổ lửa giận đến nay ký ức  vẫn còn mới mẻ. Có lẽ cũng không chỉ là tức giận mà thôi, càng nhiều vẫn là đối cậu…… Thất vọng đi!
Chú ý tới Gin từ hộp thuốc lấy ra một điếu ngậm ở khóe miệng lại không có bậc lửa, Shinichi theo bản năng liền đi tìm kiếm trong hòm giữ đồ trước mặt.
Cùng nam nhân ở chung gần ba năm, giữa hai người kỳ thật dưỡng thành không ít thói quen ăn ý rất nhỏ nhìn như bé nhỏ không đáng kể. Giống như nếu Shinichi cũng ở trên xe, Gin sẽ không cúi đầu châm thuốc mà là chờ Shinichi giúp hắn châm.
Mà bật lửa của Gin trước nay đều bị chính hắn tùy tay ném ở hòm giữ đồ trước ghế phụ.
Quả nhiên lúc này đây cũng đồng dạng, Shinichi không phí chút sức lực liền từ hòm giữ đồ tìm thấy bật lửa.
Đang lúc cậu đang loay hoay bật lửa, như thường lui tới, chuẩn bị giúp Gin châm thuốc……
Không đề phòng nam nhân không hề dự triệu mà vươn tay, một phen chế trụ đầu cậu. Chỉ nghe ‘ phanh ’ một tiếng trầm vang, đầu Shinichi bị đẩy đè ở một bên cửa xe một cách hung ác, đầu thật mạnh đánh vào cửa sổ pha lê.
Chiếc Porsche 356A đang trên cao tốc ở một cái chớp mắt hơi hơi trượt một chút.
Cả người Shinichi đều bị bất thình lình va chạm đụng đến ngốc, bị bàn tay thô ráp của nam nhân đè đến từng đợt sinh đau, trong óc vù vù không ngừng, trước mắt biến thành màu đen.
“Không muốn chết cũng đừng chọc tôi.”
Nam nhân buông lỏng tay ra, thanh âm lạnh băng tối tăm xuyên thấu màng tai Shinichi.
Dựa cửa xe, Shinichi trố mắt ở nơi đó. Nguyên bản cầm bật lửa trong tay, không biết khi nào đã rơi vào tay nam nhân. Shinichi liền như vậy thẳng lăng lăng nhìn nam nhân, nhìn hắn cúi đầu thế chính mình châm thuốc. Sau đó, có hương bạc hà nhàn nhạt  thực mau ở bên trong xe lan tràn, hương vị quen thuộc như vậy lại làm Shinichi nghe ngực khó chịu.
“Chuyện hôm đó, là tôi hiểu lầm. Tôi, thực xin lỗi……” Nhìn nam nhân lạnh lùng sườn mặt, Shinichi miễn cưỡng mở miệng nói, thanh âm ám ách đến kỳ cục.
Nam nhân lại ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ là nếu đủ cẩn thận, ngươi liền sẽ phát hiện nam nhân hàm dưới đường cong trong nháy mắt chợt căng chặt, tay nắm lấy tay lái cũng tùy theo buộc chặt, lực độ đáng sợ dường như muốn đem tay lái bẻ gãy.
Từ lúc đó, một đường không nói chuyện, thẳng đến nhà Kudo.
Shinichi cơ hồ là bị kéo xuống xe, bị nam nhân nắm cổ tay một đường kéo túm, từ nhắm mắt theo đuôi đến nửa ngã nửa đâm.
“Muốn cầu được tôi khoan thứ?” Đi vào phòng khách, nam nhân đột nhiên buông tay Shinichi ra, đi vòng vèo cùng Shinichi mặt đối mặt. Thanh âm Gin như cũ lạnh băng, mang theo một chút hài hước. Đôi mắt màu lục đậm không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Shinichi, màu sắc trầm ám, giống như phủ một tầng sương mù không xua tan được.
“Chỉ cần há mồm tùy tùy tiện tiện nói ra một câu xin lỗi nhưng không đủ,” Gin duỗi tay nâng cằm thiếu niên lên, thô lệ ngón cái vuốt ve cánh môi thiếu niên “Để tôi nhìn thấy thành ý của em, Kudo Shinichi.”
Nghe được tên của mình, Shinichi đầu vai không khỏi run lên.
Cậu giương mắt cùng nam nhân đối diện, đáy mắt xẹt qua một tia mờ mịt.
“Thành ý?”
Nam nhân lại tựa như đại phát từ bi, “Nếu em không rõ, như vậy, liền để tôi dạy em.” Nghiêng nghiêng gợi lên một bên khóe miệng, nam nhân trên mặt ý cười lạnh nhạt mà tà nịnh.

Tác giả có lời muốn nói: Kế tiếp các ngươi hiểu.

(Vậy là kết thúc rồi, kết thúc phần tình địch của Gin cũng như kết thúc bộ này. Tui cứ nghĩ lúc gặp nhau hai người sẽ có một màn ngược tâm Shin thật cẩu huyết. Ai dè vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa. Haiz dù sao thì đó cũng là tác phong của Gin rồi với lại dễ gì Gin chịu buông Shin ra chứ. Không quên cám ơn m.n đã ủng hộ suốt thời gian qua. Dự án sắp tới sẽ là Thu dưỡng ký, mong m.n tiếp tục ủng hộ. Hẹn gặp lại m.n. Chúc m.n nghỉ lễ vui vẻ.)
Xie xie ta jia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com