Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

5. Đánh dấu (H-)

Đệt mẹ nó thật chứ!

Không chửi thề khi thấy cái cảnh tượng trước mắt thì Dohyeon chắc chắn đéo mang họ Park. Tới tận thời khắc này hắn mới nhận ra, sức chịu đựng của hắn đối với Siwoo là cực kì thấp.

Bản năng của một omega đang trong kì phát tình nhanh chóng chiếm lấy em. Nhận thấy hương rượu soju thân thuộc, em khó khăn giương ánh mắt cầu khiến về phía Park Dohyeon.

Hắn không ổn, "em" của hắn cũng ổn được chết liền á!

Mà bà cố nội ơi, từ thuở ngậm ti giả đến tận thời ngậm hàng thật của hắn thì bản thân hắn nào có ngờ sẽ có ngày một omega phát tình ngay trước mặt mình đâu cơ chứ. Vì vậy thuốc ức chế hay đại loại gì đó tương tự, Park Dohyeon còn không rõ mua ở đâu nữa kìa chứ đừng nói đến là có trong cái nhà này.

- A..anh...em khó chịu.

Fuck up, Son Siwoo! Đừng nghĩ anh không nỡ mạnh bạo với em.

Vứt mấy cái suy nghĩ miên man đó ra góc xó, Dohyeon tiến lại giường nâng cơ thể em lên, mặt đối mặt với omega nhỏ.

Mắt Siwoo ngập ngụa nước, mặt đỏ bừng. Môi hồng mấp máy phủ lên một lớp saliva mỏng tan nhưng gợi hình. Hai hàng mi dài đung đưa theo chiều gió. Phía dưới chiếc cổ trắng ngần là vùng xương quai xanh thoát ẩn thoát hiện lấp ló sau lớp áo. Không những vậy, Dohyeon sớm đã nhận ra, em đang dần mất kiểm soát pheromone.

Nhiệt độ cơ thể của người trung bình rơi vào khoảng 37° vậy hai người thì sẽ là 74°.

Ừ! Đúng rồi đấy, thân trên của hắn đang không có khoảng cách với thân trên của em. Dohyeon ôm trọn Siwoo vào lòng, bắt đầu giải phóng tin tức tố của bản thân để trấn an em nhỏ.

Mùi rượu soju jinro chamisul pha thêm mùi chanh vàng chua chua lại có chút ngọt làm bầu không khí trong phòng trở nên ám muội đột ngột. Soju không phải là loại rượu quá mạnh, nhưng chung quy, nó vẫn là thức uống có cồn. Bởi lẽ đó, Son Siwoo vốn đã khốn đốn vì bị cơn phát tình hành hạ, giờ lại bị pheromone của 'chồng' mình kích thích.

Tay Dohyeon luồng vào lớp áo người dưới thân. Hắn mân mê từng tấc từng đoạn trên da thịt em. Từ vùng eo nuột nà, đến ngọn đồi nhấp nhô.

Son Siwoo giật nảy mình, em co quắp người lại nhìn hắn. Mắt Dohyeon mờ đục, dục vọng dần chiếm lấy tâm trí nhưng có vẻ, hắn vẫn đang ác liệt kháng chiến.

- Chồng...chồng à~

Son Siwoo chính xác là một thứ gì đó quá đỗi mê hoặc. Cũng có thể là bởi kì phát tình đến quá đột ngột làm chính em cũng chẳng kịp trở tay nên khi tìm thấy được sự cứu vớt nhỏ nhoi, em ngay lập tức tìm mọi cách để được giải thoát.

Park Dohyeon tâm niệm bài xích omega này nhưng hình như.....

Tâm tư của hắn hoàn toàn ngược lại.

Dohyeon bây giờ như nước Nhật vào ngày 15 tháng 8 năm 1945 vậy, đầu hàng vô điều kiện.

Tay hắn thôi lần mò cánh trên, bắt đầu di chuyển về địa đạo phía dưới.

Thoạt tiên là cởi phăng cái quần short bất tiện ấy đi, sau đó là chửng lại 5 giây, để ngắm 'em'.

Siwoo bị hắn nhìn phần thân dưới đến nổi mặt đỏ ửng dù cho em là người khơi màu trước. Em vặn người lại, cố gắng che đi nơi không có thứ gì chắn ngang.

Dohyeon vươn tay mở ngăn kéo ở chiếc tủ đầu giường, lấy ra một chai gel nguyên seal chưa bóc. Mà kể cũng lạ, nhà hắn không có thuốc ức chế nhưng lại có gel bôi trơn, là sao dị?

Hắn liếc sang hậu huyệt đang đóng mở liên hồi, thầm nghĩ

Đúng là chưa thành niên mà, nhìn là biết không vừa rồi!

Tiên phong một ngón đi luồn vào trong trước, Dohyeon hơi nhăn mặt khi bị omega nhỏ này khít chặt cứng. Siwoo lần đầu trải nghiệm thứ cảm giác lạ lắc lạ lơ, em tự thấy nhột nhạo mà rạo rực, có điều, vẫn là đau quá đi thôi!

Một ngón hoàn toàn là chưa đủ với hắn, hắn tiếp thêm một ngón nữa, rồi lại thêm một ngón nữa. Cứ như vậy, 3 ngón tay của Dohyeon đã ngự trị trong em trong khoảng thời gian chưa tới 1 phút. Son Siwoo như chết lặng, em trợn tròn mắt, miệng há to ra, điếng người!

Hắn bất đầu luân động khuấy đều bên trong, luồn lách khắp các ngõ cua, như dân tổ, anh ta bẻ lái mượt vcl.

Em đau đến mức không nói nên lời, chỉ có thể cắn chặt môi chịu đựng. Dù đã từng nghe nhiều người nói lần đầu làm mấy việc như này sẽ không dễ chịu gì nhưng như này cũng đã khốn đốn vượt xa tưởng tượng của em. Nhìn cái ga giường là biết em đau cỡ nào, nó sắp rách rồi, và hình như, Siwoo cảm giác phần dưới thân của mình cũng thế.

Người đồng đội bé nhỏ của em căng cứng, lần đầu tiên trải nghiệm loại quan hệ thân thể, nghiễm nhiên, em chắc chắn không thể chịu được quá lâu.

Hắn thấy dị vật nhỏ của em cương cứng, thầm tốt bụng giúp đỡ một tay. Cẩn thận cầm lấy, Dohyeon khẽ vuốt ve, rồi bắt đầu điên cuồng xốc lên xuống. Toàn bộ những thanh âm, những vang dội Siwoo cố nén lại trong cổ họng, chỉ vì vài giây khoái cảm mà tuôn trào hết ra.

- A..aa....a..a...a a...á~

Từ học sinh lớp 12, Son Siwoo tốt nghiệp ngược xuống lớp 1 mà ê a bảng chữ cái. Tiếng em vừa đứt quãng, vừa ngập tràn mùi tình dục. Nó như liều thuốc kích tình đối với Park Dohyeon. Hắn xốc mạnh thêm vài cái, em bắn hết ra.

Tinh dịch của em bắn lên ga giường, lên bụng hắn và cả bụng lẫn đùi em. Em xụi lơ, tưởng như đã xong thì liền giật nảy mình, mấy cái thứ lặt vặt kia, ấy vậy mà nãy giờ vẫn ở trong em. Chúng không yên phận, được chủ nhân của chúng một lần nữa cho hoạt động hết công suất, khuấy đảo đầy điên loạn.

Siwoo đau đến mức cắn môi tới nổi bật máu, nước mắt em cũng không tự chủ được mà trào ra. Với cái tốc độ mà dân tổ theo cũng không kịp của Doheyon, Son Siwoo chính thức bắn thêm lần nữa.

Lần ra thứ 2 cách lần đầu chưa quá 5 phút. Em ngất liệm.

Hắn tặc lưỡi, chi ít, trước khi bị bản năng của một alpha nuốt chửng thì cái bản lĩnh của một thằng đàn ông đã vớt hắn lại.

Thấy mặt em lấm lem nước mắt, đôi môi bị dày vò đến tứa máu, hắn xót xa vô đỗi. Nhưng rồi cũng tự cười vào mặt mình.

Hắn vẫn là hắn, Park Dohyeon vẫn hoàn Park Dohyeon, vẫn khốn nạn đến tột độ.

Trong suốt quá trình làm em ngất liệm đi, một lời hắn cũng không nói, một nụ hôn hắn cũng chẳng trao. Nhưng như vậy lại tốt hơn, sau này khi không còn là gì của nhau, cả hai sẽ chẳng ai hối hận.

Cứ nghĩ tới đó là xong, có điều hắn quên một chuyện rồi. Siwoo vẫn đang phát tình, pheromone của em vẫn đang bị phóng ra tứ phía.

Son Siwoo chóng tỉnh dậy khi thứ cảm giác kì lạ ấy lại tìm đến em, nó khó chịu và rạo rực. Park Dohyeon ôm chầm lấy vợ mình, hắn cố gắng trấn anh em bằng pheromone của mình. Khẽ liếc mắt xuống, chính là tuyến thể của em đang mời gọi hắn.

Hắn như nhớ ra một chuyện mà mình quên lâu lắm rồi. Cố gắng nhẹ giọng hỏi em nhất có thể, giống kiểu sợ em nghe xong sẽ chạy đi mất.

- Anh đánh dấu em nhé.

Nực cười chưa kìa, tưởng lần này sẽ không để lại dấu, bản thân hắn cũng chẳng ngờ mình sẽ làm một việc trái hoàn toàn với suy nghĩ của bản thân.

Siwoo nghe xong không nói gì, trong cơn phát tình hoạn lạc, em chỉ đành gật đầu đồng ý.

Nhận được sự chấp thuận, hắn cúi người, nhắm thẳng vào tuyến thể em mà cắn xuống.

Bây giờ, Son Siwoo đã là của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com