Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 4 - trang giấy và ánh mắt.

Trong góc lớp yên tĩnh, Thế Anh và Quốc Bảo vẫn miệt mài với bài tập nhóm mà cô giáo Tiếng Anh giao hôm nay. Quốc Bảo nhanh nhẹn và nắm vững kiến thức, còn Thế Anh, tuy hướng nội, lại tập trung và cẩn thận từng chi tiết. Sự phối hợp của hai người rất ăn ý, Thế Anh đảm nhận phần ghi chép, còn Quốc Bảo lên ý tưởng và gợi ý các câu trả lời. Thỉnh thoảng Thế Anh lén liếc Quốc Bảo, tay run nhẹ khi viết, và cậu không tránh khỏi cảm giác an tâm khi nhìn thấy sự điềm tĩnh bên cạnh.

"Để tớ thử đặt câu này," Quốc Bảo lặng lẽ nói, tay chỉ vào đề bài nhưng không nhiều lời. Thế Anh gật nhẹ, bút lướt trên trang giấy. Khoảnh khắc ấy, thời gian như chậm lại, chỉ còn tiếng bút và tiếng lật sách, xen lẫn âm thanh tích tắc của đồng hồ treo tường và ánh nắng xiên qua cửa sổ.

Ở bàn bên cạnh, Hạ Minh, bạn cùng lớp, nghiêng người nhìn sang hai người. Cậu mỉm cười, nhíu mày một chút, rồi quay lại với quyển vở, bút lướt nhẹ trên trang giấy, không xen vào công việc của nhóm, chỉ âm thầm quan sát. Không gian yên tĩnh nhưng có cảm giác sinh động nhẹ nhàng, như thể mọi chi tiết nhỏ đều được ghi nhận.

Khi bài tập nhóm gần xong, cô giáo đi quanh lớp, điều chỉnh chỗ ngồi của từng học sinh. Thế Anh lặng lẽ rút chiếc ghế, tay giữ bút thật chặt, lòng hơi hồi hộp. Nhìn quanh lớp, cậu nhận ra sự thay đổi nhỏ trong không gian quen thuộc, vừa tò mò vừa lo lắng. Vì biết Thế Anh hướng nội và nhút nhát, cô giáo quyết định để Quốc Bảo ngồi kề cạnh cậu, vừa để hỗ trợ, vừa để cậu cảm thấy an tâm hơn. Thế Anh gật nhẹ, tim đập rộn ràng một cách âm thầm, tự nhủ rằng chỉ cần Quốc Bảo ở bên, mọi thứ sẽ bớt căng thẳng.

Quốc Bảo khẽ mỉm cười, kéo ghế đến gần và đặt ba lô gọn gàng bên cạnh. Ánh mắt cậu thoáng qua sự quan tâm nhưng không lời, chỉ là một nụ cười tinh tế. Thế Anh im lặng, nhìn Quốc Bảo chỉnh lại vị trí chỗ ngồi rồi gật đầu nhẹ. Cảm giác an toàn len lỏi trong lòng cậu , ấm áp như một luồng gió nhẹ xuyên qua những lo lắng vốn tồn tại từ lâu. Không lời nói nào được trao, nhưng sự gần gũi ấy đủ để cả hai hiểu nhau, yên lặng mà thân thuộc.

Bên kia lớp, Hạ Minh quay sang, nhún vai nhẹ rồi quay lại với quyển vở. Không gian yên tĩnh, chỉ còn Thế Anh và Quốc Bảo chăm chú nhìn trang giấy, cùng nhau hoàn thành bài tập nhóm một cách im lặng nhưng trôi chảy. Những cử chỉ nhỏ gập mép giấy, đặt bút đúng chỗ, sắp xếp ba lô gọn gàng, dường như nối dài sợi dây kết nối giữa hai người mà không cần lời nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #lgbt