Chương 5: Tọa Độ Tên Cậu
Chiều cuối tuần, thư viện trường yên ắng hơn mọi ngày.
Ánh nắng rơi từng vệt mỏng lên những kệ sách dài, phản chiếu qua ô cửa kính cũ mờ. Trên bàn tròn ở góc sâu, một nhóm học sinh đang vây quanh bảng trắng, nơi cô giáo dạy Toán đang viết một bài hình học không gian phức tạp.
Buổi học nhóm nhỏ được tổ chức dành riêng cho học sinh giỏi các lớp. Thật bất ngờ khi Hạ Ly, một học sinh chuyên Anh, lại được mời tham gia.
"Cô đặc biệt muốn em có mặt, vì em có tư duy hình học rất tốt." – lời giáo viên nói sáng hôm ấy vẫn còn văng vẳng trong đầu cô.
Ly chọn chỗ ngồi gần cửa sổ. Ngay sau đó, Nhật Nam cũng kéo ghế ngồi cạnh. Dù chẳng ai nói gì, nhưng khoảng cách giữa họ luôn đủ gần để nghe tiếng lật sách của người kia.
Bài toán hôm nay khiến cả nhóm trầm ngâm. Sau một hồi suy nghĩ, Ly khẽ nghiêng đầu sang, ngón tay đặt lên một cạnh hình lăng trụ tam giác, thấp giọng:
"Góc này không thể nhọn. Nếu vẽ lại theo hướng nhìn từ đỉnh, nó phải là góc tù."
Nhật Nam nhìn cô, đôi mày khẽ nhướng lên. Cậu chỉnh lại sơ đồ bằng bút chì, và quả nhiên, cả lời giải mở ra từ đó.
"Cậu giỏi thật." – Cậu nói, mắt vẫn không rời khỏi bản vẽ.
"Chỉ là nhìn quen kiểu suy luận hình ảnh thôi." – Ly đáp, thản nhiên.
Một khoảng im lặng nhỏ chậm rãi trôi qua.
Rồi, giữa khoảng không ấy, Nhật Nam bất ngờ cất tiếng:
"Cậu có tin vào 'tọa độ tên người' không?"
Hạ Ly quay sang, hơi bật cười.
"Gì cơ, nghe cứ như một đề tài cho bài speaking của tôi vậy."
"Không, là thật." – Giọng cậu nghiêm túc. "Kiểu như... mỗi người đều có một tọa độ riêng trên trục cuộc đời. Và có những cái tên, dù chỉ nghe lướt qua, cũng sẽ nằm ở đúng vị trí mà mình sẽ nhớ mãi."
Ly nhìn cậu. Lần đầu tiên, cô nhận ra trong đôi mắt chuyên chú vào Toán học kia, lại ẩn giấu một nét lặng thầm rất... người.
"Vậy tên tôi, cậu nghĩ tọa độ của nó ở đâu?" – Cô hỏi, không đùa.
Nhật Nam hơi cúi đầu, một nét cười nghiêng nhẹ bên môi.
"Ngay bên cạnh tên tôi."
Câu trả lời khiến trái tim cô khựng lại nửa nhịp.
Không khoa trương, không ồn ào. Chỉ là hai cái tên, viết song song trong cùng một không gian – nhưng từ đó, mở ra một thế giới khác mà không công thức nào giải được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com