Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Gửi Miyana Ashino


Mặc dù không hiểu nhau quá nhiều nhưng chính bản thân chị đã giúp em mà chị không biết,vậy để em nói cho chị biết rằng chị đã giúp em như nào nhé?^^

#****************

Chị Miyana biết không? thật ra bản thân em rất vui khi được quen chị đấy,ngay từ đầu em đã cảm nhận được chị là một người rất dễ mến và chu đáo,tại sao á? vì chị đã trả lời em đó!^^ Có thể chị không biết rằng chị là người duy nhất cũng như là người đầu tiên trả lời những bình luận xin học hỏi văn phong của em:> lúc đó em mới tham gia vào Wattpad nên còn nhiều bỡ ngỡ,em chỉ muốn học hỏi văn phong của các tác giả khác thôi và chị là người đầu tiên trả lời em.

Em vui lắm đấy,chị không những trả lời em mà còn ăn nói rất nhẹ nhàng và lịch sự nữa! mặc dù lúc đó bản thân em đã xưng là "em" rồi nhưng chị vẫn lịch sự xưng "bạn - mình" với em,thật sự hiếm có một tác giả nào có sự quan tâm và nhẹ nhàng như chị đó! Em biết đến chị thông qua fic KazuScara "Rốt cuộc mày là hậu bối hay chồng tao?" chị vẫn còn nhớ mà ha? em thích văn phong đó của chị,không quá dài dòng cầu kỳ,ngắn gọn dễ đọc,em rất thích kiểu văn phong vừa hài hước vừa nhẹ nhàng như thế!😊💕 nhưng quan trọng hơn cả...chính chị Miyana mới là người thật sự cứu em.

Thật ra em vốn không vui vẻ như thế đâu ạ,em là một người tiêu cực lắm:< khoảng thời gian em gặp được chị thì tâm lý em mới ổn định lại chút thôi,nhưng nó vẫn có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.Nhưng nhờ những cuộc đối thoại nhẹ nhàng và dễ mến của chị với em,cảm xúc của em mới thật sự ổn định lại,chị cũng đã lấp đi một phần cô đơn trong em.Cảm ơn chị vì đã luôn kiên nhẫn trả lời em nhé,em thật sự rất vui vì có người quan tâm đến em ạ😔🤧✨Bản thân em là một tác giả cũng như đọc giả nhí mới chập chững bước vào lĩnh vực viết lách,còn nhiều cái dở chưa biết nhưng chị đã đọc và ủng hộ em...điều đó thật sự rất đáng quý đấy ạ.

Em thật sự muốn học hỏi chị để viết ra những fic hay,hài và giải trí cho mọi người...nhưng hình như bản thân em không hợp thể loại này thì phải? mỗi lần cố viết một câu đùa vui,câu hài thì em lại bị "cứng và không tự nhiên" trong các câu như thế,không lẽ vì em quá nghiêm túc sao? ( chắc là không đâu) nhưng bản thân em nhận ra...em chỉ phù hợp viết các thể loại nhẹ nhàng deep deep mà thôi,đối với thế hệ Gen Z bây giờ thì thể loại em viết thì không được phổ biến và ưa chuộng bởi vì nó quá nhàm chán,quá đỗi nhạt nhẽo để ai quan tâm đến. Nhưng chị vẫn đọc tác phẩm nhạt nhẽo của em và khen ngợi,em thấy rất vui...cũng một phần nhờ chị mà em có động lực hơn trong đời sống và chuyện viết lách.

Nếu chị có đọc những chap trước của "Gửi đến những người giữ chân tôi lại thế gian này" thì hẳn chị cũng biết bản thân em tiêu cực như nào rồi đúng không? vâng...thật sự em rất mệt mỏi,rất muốn gục ngã,em không hề muốn tiếp tục...một đứa trẻ khi nói câu này thì chắn hẳn sẽ không ai tin,có thể chị cũng vậy nhưng em nói thật đấy,em mệt rồi.

Chị có biết vì sao em thích đọc những fic OTP,những fic học đường hài hước không? thật ra vì em khát khao có được những điều như vậy nên mới đọc^^ thế giới thật quá tàn nhẫn và lạnh lẽo rồi,việc tìm đến những fic OTP học đường là một lựa chọn để em quên đi sự tiêu cực tạm thời.Khi nhìn những nhân vật trong fic hạnh phúc,vui vẻ ( đặc biệt là nhân vật yêu thích) bản thân em cũng thấy nhẹ lòng...không biết tại sao nữa,có lẽ vì em mong ít ra các  nhân vật đó không phải chịu sự đau khổ như em. Thật ra...thứ em khao khát là tình bạn trong các fic đó,có chửi nhau,có đánh nhau,có mất dạy với nhau...nhưng vẫn là bạn....không ai bị phản bội nhỉ?

Thế giới trong các fic muôn hình vạn trạng và ấm áp vô cùng,nếu được em muốn sống mãi trong đó chị à ^^ aaa...nhưng đây là hiện thực,và hiện thực không có chỗ cho sự viễn vông như thế.Bản thân em tự hỏi rằng,làm sao để có một tình bạn đẹp như nắng ấm trong fic chứ? Chị à,thật ra thì em đến với lĩnh vực viết lách này vì sự cô đơn đấy...từ hồi học mầm non em đã rất thích đọc sách rồi,chỉ vì không ai chơi với em.Lên tiểu học cũng thế,em sống với sách và thư viện,em đến thư viện nhiều đến nỗi thầy quản thư viện đã nhớ mặt và tên em luôn rồi...nếu chỉ tính từ thời tiểu học tới giờ thì em cô đơn cũng 7-8 năm rồi đó chị ^^ một khoảng thời gian khá dài nhỉ?

Bản thân em giờ nghĩ lại cũng không hiểu bằng cách nào mà mình vượt qua sự cô đơn lạnh lẽo ấy trong khoảng thời gian dài đằng đẵng như vậy nữa,nhưng chính vì cô đơn đã đưa em vào lĩnh vực viết lách này và được gặp chị,thôi thì...cũng coi như có duyên đi ha?^^ nhưng cũng cảm ơn ông trời vì đã cho em gặp được một người dễ mến như chị,đã có ai từng nói rằng chị rất dễ thương chưa? và...thú thật thì mỗi lần nhớ đến chị thì em lại liên tưởng tới con chim cánh cụt=))) ( chắc là do avata của chị tròn tròn nhỏ xinh á🤧✨💕)

Ehem...thôi nghiêm túc lại nè!

Chị Miyana à,có thể bản thân chị không biết,cũng như chưa bao giờ ngờ tới được bản thân làm được việc lớn như này đâu ha? chị đã cho em thêm một động lực sống,một cái cớ mong manh để tiếp túc bước đi...dù có khó khăn nhưng mỗi khi nghĩ tới chị,lòng em lại thấy vui lạ lùng:> em nghĩ đến chị Miyana và thầm cổ vũ bản thân phải tiếp túc cố gắng ( một phần vì đợi chap của chị nữa) nên mong chị Miyana cũng hãy tiếp tục cố gắng!:D em nghe nói chị sắp lên lớp 9 nhỉ? vậy thì hãy cố lên chị nhé,em luôn ủng hộ và cổ vũ chị.

Sau cùng,cảm ơn chị Miyana đã luôn kiên nhẫn và dễ mến đến thế.Cảm ơn chị vì đã trả lời,cũng như là tiếp nhận lời góp ý của em và em thật sự rất vui vì trước đây mọi lời góp ý của em đều bị chỉ trích chứ không được tiếp nhận:> cảm ơn Miyana,người ấm áp thứ 2 của cuộc đời em.😊💕

#******** ***********

Cảm ơn vì đã dành thời gian ra đọc tâm sự không mấy ý nghĩa của tôi,cũng như là đọc hết và đồng cảm!^^ Dù người đọc là ai,có phải Miyana Ashino hay không thì cũng xin chân thành cảm ơn vì đã kiên nhẫn đọc ạ!🤧😔✨Mong rằng ai trên đời cũng tìm được một nguồn sáng,đông lực cho bản thân tiếp tục.

Cảm ơn Miyano Ashino...người đàn chị ấm áp và dễ mến.🌸(●'◡'●)

( ◍•㉦•◍ )_Ngày 29/6/2025_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com