4. Liệu cậu ấy sẽ để ý chứ?
Câu chuyện về "chiếc ôm an ủi" cũng trôi qua được tầm 10 ngày, những rung động mờ nhạt dần.
***
10 ngày sau trận đấu cuối cùng của lượt đi, T1 vẫn luyện tập rất bận rộn. Họ bận bịu với Liên minh huyền thoại. Họ bận đến nỗi không ai nói với ai được câu nào. Keria dường như đã quên hơi ấm từ vòng tay Gumayusi. Mọi thứ diễn ra quá bình thường đến nỗi Gumayusi mơ hồ, tự hỏi cái ôm hôm ấy có thực sự tồn tại không. Hay nó cũng chỉ là một phần của những giấc mơ mà cậu đã mơ. Là hiện tại, hay chỉ là căng thẳng làm mờ đi ranh giới giữa sự thật và ảo giác. Keria cũng không để tâm đến chuyện Gumayusi và mình đã ôm nha. Thực sự muốn cậu ấy để ý đến mình một chút thôi mà. "Làm ơn hãy chú ý đến tôi một chút đi!!" - Nội tâm Gumayusi gào thét. Chẳng nhẽ Keria không cảm nhận được gì sao, giống như cách Gumayusi cảm nhận ấy, trong game họ đồng điệu đến thế cơ mà. Gumayusi ngồi trong phòng tập, bật một tab naver lên, tìm kiếm thứ gì đấy. Rồi, lại mở nhật ký lên, đánh một vài dòng....
Trang naver hiển thị kết quả của : "Làm sao để thu hút người khác?"
Kết quả đứng đầu tiên chính là : "Hài hước".
Ngồi tựa trên ghế, Gumayusi cười đắc thắc, gì chứ hài hước không phải là sở trường của họ Lee đây sao. Vui vẻ, cậu đi tìm Keria để "show and prove" cái sự hài hước của mình.
***
Đến giờ ăn, Gumayusi bắt gặp Keria đang trên đường đi đến căn tin:
"Cậu có thích mấy người kiểu hài hước không ?" Gumayusi mở đầu cuộc trò chuyện.
"Có chứ~ mấy người hài hước thường thông mình mà".
"Uhm uhmm..." Gumayusi gật gù...Quả nhiên đây chính là cơ hội trời ban cho cậu. Lần này hoặc không bao giờ.
Giờ ăn, khi mọi người tập trung đông đủ để cùng ăn trưa, thì bỗng nhiên Gumayusi quay qua hỏi Keria rằng:
"Keria cậu biết tại sao mình không thể thi đấu ở LPL không?"
"Vì sao?"
"Vì mình yếu tiếng Trung do mình trúng tiếng yêu á"
"???"
Đáp lại lời đùa nhạt nhẽo của Gumayusi là bốn cặp mắt tràn đầy sự nghi hoặc. Nếu đây là một trận game, thì vị trí xạ thủ chắc chắn là vị trí nhận được nhiều dấu ping chấm hỏi nhất bản đồ ngay lúc này.
"Không làm được đâu, Gumayusi ạ" Oner bỗng nói.
"Làm gì cơ?" Gumayusi trả lời.
"Cướp đi vị trí "ông hoàng" đùa nhạt của anh Faker"
"Ai đùa nhạt cơ? Trò đùa của anh đây là trò cao cấp cơ mà, nhạt là nhạt thế nào được." Faker nói.
Cả đám lại có cơ hội cười ngả nghiêng. Họ lại có cơ hội trêu nhau, chí choé không ngừng cả buổi trưa, giờ ăn lại thật rộn ràng. T1 thực sự đối xử với nhau như một gia đình.
***
Không phải là Keria không cảm thấy gì. Cậu cũng là con người, "hỉ nộ ái ố" mọi cung bậc cảm xúc cậu cũng hiểu rất rõ ràng. Keria làm sao quên được hôm đấy trời đã đẹp như nào, đến cả cảm giác mát mẻ sảng khoái của một buổi tối đầy sao, cậu đều ghi nhớ tất cả, nhưng mà cậu thực sự sợ. Sợ đó chỉ là ảo giác của riêng bản thân cậu, sợ đối phương chỉ coi đó thực sự là một cái ôm "an ủi"....
Keria quay lại phòng tập sau giờ ăn trưa. Mọi người đã ngồi yên vị với vị trí của mình. Gumayusi cũng vậy. Gumayusi đang chơi game, LoL, dĩ nhiên rồi. Ngày mai họ sẽ có một ngày nghỉ ngơi nữa, trước khi trấn đấu chính thức của lượt về bắt đầu. Tối nay, tất cả các thành viên của T1 đều phải stream.
***
23:30 phút tối*.
[Gumayusi stream] tiêu đề: "chúc mọi người một buổi tối vui vẻ".
"Chào mọi người...hello" Gumayusi vẫy tay chào fan, bắt đầu stream.
Gumayusi mở LoL lên, cố gắng cải thiện thứ hạng của mình trên bảng xếp hạng "thách đấu".
Trận đấu đầu tiên diễn ra khá suôn sẻ, vị trí xạ thủ là "mvp" của ván này, Gumayusi vui lắm. Tiếp tục thêm một ván nữa. Nhưng, đến ván game sau thì cậu lại phải đi hỗ trợ.
"Xin Ad"- Gumayusi gõ vào thanh chat.
Bên phía đội mình, người chơi vị trí xạ thủ trả lời lại:
"Tên ingame? Ai đấy?"
"T1 Faker"
"Không được đâu, nhưng mà...Faker em yêu anh"
"..."
Thế là Gumayusi bắt buộc phải đi hỗ trợ. Cậu cầm cho mình con blitzcrank**, vì sao ư? Vì cậu đã từng thấy Keria chơi tướng này rất giỏi, hỗ trợ xạ thủ rất ổn.
Thấy Gumayusi chọn blitzcrank, kênh chat bắt đầu chấm hỏi loạn xạ:
"Mọi người không tin blitzcrank của mình đến vậy sao? Vậy không xong rồi, trận này nhất định phải thắng, haha"
Đương nhiên chọn tướng xong, phải chọn lại bảng ngọc các thứ, để phù hợp hơn với những cập nhật gần đây, lại mở cho mình một tab lên, op.gg, Gumayusi tìm kiếm bảng ngọc mà Keria dùng. Đương nhiên, vì đang stream nên mọi cử chỉ, mọi hành động của Gumayusi đều được fan ghi lại.
Cậu cố ý đấy, trong rất nhiều hỗ trợ, thậm chí cậu cũng có thể chọn bảng ngọc mà trang web gợi ý, nhưng cậu vẫn chọn của Keria, blitzcrank của Keria vẫn là "tín" nhất. Đây cũng là cách cậu gây sự chú ý với hỗ trợ của mình. Gumayusi biết mọi người thích cái "hóa học" của cậu với Keria. Cậu biết cả. Hôm nay mọi thứ cậu làm đều là "cố ý" cho Keria thấy.
***
Trận đấu mở đầu khá suôn sẻ, blitzcrank của Gumayusi thực sự đã hỗ trợ xạ thủ ăn được liền hai mạng. Tuy nhiên sau cùng, Gumayusi vẫn không thể thắng nổi. Blitzcrank khó chơi hơn Gumayusi tưởng nhiều:
"Quả nhiên vẫn là Keria tuyệt nhất" Gumayusi nói khi trận đấu vừa kết thúc.
Sau tầm hai tiếng vật vã với LoL, Gumayusi đang trong những giây phút cuối cùng của buổi stream hôm nay. Trò chuyện với fan một lúc, Gumayusi chào tạm biệt mọi người và tắt stream đi về.
Đi qua phòng Keria, thấy Keria vẫn đang stream rất nhiệt tình, cười luôn miệng, vui vẻ. Gumayusi lúc đấy, cũng không kìm được mà bất giác cười theo. Nụ cười của chàng xạ thủ nhà T1, vô tình lại lọt vào camera của Keria. Thấy Gumayusi trên màn hình, Keria quay lại:
"Cậu về giờ hả?"
"Mình định về kí túc xá á... hôm nay cậu có về kí túc xá không?"
"Kí túc xá hả? Chắc là có"
"Vậy mình đợi cậu ở tầng một nhé.."
"Cũng được thôi... nhưng mà cậu có thể về trước mà?"
"Mình thích... đợi á"
"Okiee"
***
Keria cũng tắt stream sau đó khoảng 20 phút. Chào tạm biệt fan, cậu gọi anh quản lý lên tắt stream dùm mình, còn bản thân thì cầm chiếc áo khoác, vội vàng chạy xuống tầng 1. Cậu không muốn có người phải đợi lâu. Ở tầng 1, Gumayusi ngồi trên mấy chiếc ghế con dành cho khách.
"Gumayusi!!" Keria hét lớn.
Thật may mắn lúc đấy, toà nhà T1 không có ai cả, vì vừa cất tiếng gọi xạ thủ của mình, Keria mới nhận ra âm lượng của mình có phần hơi lớn, điều đó làm Keria khá xấu hổ. Nhưng xạ thủ của cậu lúc đấy lại quay lại nhìn cậu, rồi nở một nụ cười dịu dàng, vẫy tay chào cún nhỏ, đứng dậy mà từ từ tiến về phía cậu. Khung cảnh ấy, trái tim Keria bỗng rộn ràng hơn bao giờ hết. Nội trong 10 ngày gần đây, hỗ trợ nhà T1 phải "gánh vác" quá nhiều loại cảm xúc rồi.
***
Gumayusi và Keria lại cùng nhau về kí túc xá. Không khí hôm nay cũng mát mẻ như mấy hôm trước, trời đầy sao lấp lánh, trên đường, lác đác một vài người đi lại, âm thanh xe cộ ồn ào buổi sáng được thay bằng sự yên tĩnh đến lạ kỳ. Đèn giao thông nhấp nháy nhấp nháy, xa bên kia đường, cửa hàng tiện lợi vẫn sáng đèn, ánh sáng hất ra, chiếu lên mặt đường. Sự quen thuộc này, cả Gumayusi lẫn Keria đều cảm nhận rất rõ. Họ bước thật chậm, vẫn là không có ai nói với ai lời nào. Cứ thế cho đến khi cả hai chia tay nhau trước cửa phòng.
"Ngủ ngon"
"Ngủ ngon".
***
Ngày hôm sau, Keria mở SNS lên, muốn xem vài thứ hay ho mà fan thường đăng tải. Lẫn trong rất nhiều tin, Keria bỗng thấy một chiếc ảnh cap màn hình từ stream hôm qua của Gumayusi, kèm theo đó, trong phần trả lời, là chiếc video cũng được cắt ra từ stream cùng ngày, từ khâu chọn tướng, đến cả câu nói cuối game của Gumayusi, tất cả được gói gọn đầy đủ trong một bài đăng duy nhất.
"Quả nhiên vẫn là Keria tuyệt nhất" Keria nói lại lời thoại mà Gumayusi nói cuối video.
"Cậu thực sự nghĩ vậy sao, Gumayusi?"
Câu chuyện về khoảnh khắc tương tác giữa vị trí hỗ trợ và xạ thủ T1 vẫn chưa dừng lại ở đó, Keria đang lướt twitter thì lại thấy thêm một mẩu tin nữa. Ảnh cap màn hình việc Gumayusi vừa ấn "thích" video cắt ra từ stream của Keria lúc hai người nói sẽ đợi nhau.
"Cậu ấy ấn "thích" là có ý gì?"
"Nhưng mà ấn "thích" như vậy không phải fan sẽ hiểu nhầm sao,...fan sẽ nghĩ nhiều lắm cho coi...lúc đấy, liệu cậu sẽ để ý chứ?" Keria thầm nghĩ.
***
Ngược lại phía Gumayusi, lúc ấn "thích" bài đăng kia, không phải vì đó là một bài đăng thú vị. Hơn nữa tài khoản đăng nó lại có tên là "Keriang_Gumie"- đặt tên như vậy chắc chắn đây là một fan của cả hai- Gumayusi biết rõ điều đó. Cậu cố tình ấn "thích". Là cố tình tạo sự chú ý. Vì đến lúc đó, Gumayusi thực sự muốn biết Keria có "để ý" hay không.
Nhiều thứ như vậy liệu cậu ấy sẽ để ý chứ?
***
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com