Chương 19: loại
*có thể có lỗi chính tả
...
Tại sao? Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ?
Trước mặt cậu là những thân ảnh đẫm máu của thành viên băng God Dog. Và Johan, anh đang bị hắn chà đạp một cách thậm. Sự chóng mặt và cảm giác nôn nao ngày càng tăng lên trong cậu.
Rồi ánh mắt sắc lạnh của hắn lia đến Daniel khiến cậu cảm nhận rõ sự lạnh lẽo đến thấu xương. Hắn từ từ tiến tới chỗ cậu đang đứng bất động một chỗ rồi mọi thứ tối sầm lại.
...
"Này Olly, nay là ngày thứ năm tôi phải dậy sớm để đi thu nợ cùng anh rồi đấy. Có thể nào chỉ cần bỏ tôi ở nhà một mình được không?"
Cậu chán nản nói với tên thần kinh đang gặm cây kẹo mút miễn phí đi bên cạnh.
"Đương nhiên là đéo rồi. Hôm trước tao đã rủ lòng khoan dung cho mày và tên lông vàng kia có một góc riêng tâm sự tuổi hồng các thứ rồi còn đâu."
Gã chẳng mấy quan tâm đáp lại rồi bồi thêm câu nữa.
"Chưa kể đến cái yêu cầu tá túc tại nơi ở của bọn Hostel B trước đó đấy nhá."
Daniel bất lực tiếp bước theo gã điên phía trước, tay mò mẫm quyển sổ tay nhỏ dùng để ghi chép thời gian làm việc chung với Olly của mình. Còn một nhiệm vụ mà cậu phải làm với gã điên trước mặt nữa thôi. Nhưng nó chẳng mấy dễ chịu gì cho cam, xử lý một băng đảng.
"Olly này, cái nhiệm vụ ngớ ngẩn này sao lại được thêm vào danh sách vậy? Bộ anh ngứa ngáy tay chân đến vậy à?"
Cuối cùng vẫn là không chịu được mà bộc lộ chút tức giận của mình ra ngoài. Ấy vậy mà câu trả lời của gã lại khiến cậu chẳng còn vốn từ vựng nào để thốt ra vì nản.
"Ai hơi đâu rảnh mà phải vác xác đi làm mấy trò này, cái công việc xử lý cả một băng đó tao cũng chỉ mới được lệnh xử lý mới đây thôi. Nếu có ý kiến gì thì hỏi lão tình nhân bạo lực của mày đi."
Thành thật thì cậu thà vác xác đi làm cùng gã còn hơn gặp trực tiếp Gun. Hơn tuần có vẻ yên ổn đều nhờ ơn không thấy gã ló mặt về đây, như vậy với cậu đã là phước phận nhiều đời lắm rồi.
"Đó cũng là công việc cuối cùng rồi, làm cho nhanh rồi chú mày muốn đi đâu thì đi. Cho chơi lông nhông ngoài đường luôn."
"Thôi bớt hộ, giờ tôi chỉ muốn nằm lăn lóc tại nhà thôi. Mà tên đó không nói ra là băng nào à?"
"Không, Gun chỉ nói tẩn vài thằng tay chân rồi mò thông tin úp sọt tên thủ lính thôi."
Gã đang nói dối, Gun sẽ không bao giờ ra một nhiệm vụ mơ hồ như vậy. Nhưng cậu để tâm làm gì mấy chuyện này, đi chung với tên ching chong này Daniel cũng không lạ gì gã nữa. Muốn lợi dụng hay gì thì cứ việc, miễn không khiến cậu dây vào rắc rối hay nguy hiểm là được rồi.
"Ồ vậy làm sao để biết đó là một thành viên của băng ta cần mai phục hay đánh lén đại loại?"
"Chúng nó mặc hoodie đen, có logo con chó gặm thánh giá. Mà Goo đã bao giờ kể cho mày về băng đảng tương tự vậy chưa Daniel?"
"Nghe quen quen mà kệ đi, tôi không mấy quan tâm mấy vụ làm ăn của các anh.
Daniel đương nhiên sẽ chọn cách nói dối tiếp. Cậu biết băng đảng Olly vừa nói tới là God Dog và cũng ngạc nhiên khi Gun lại muốn loại bỏ họ. Hơn hết là sự quan ngại về việc nếu như bản thân cậu không may đối mặt với Johan, lúc đó hẵng vui. Cậu ghét cái cảm giác khiến một người bản trở thành kẻ thù của mình.
...
"Thấy mấy tên phía trước không? Mục tiêu của chúng ta đấy."
Olly cười lạnh chỉ về hướng một đám người mặc hoodie đang phì phèo thuốc lá tám nhảm. Rồi đột ngột quay sang Daniel mà chán nản nói.
"Còn mày mắc đéo gì phải đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai che mặt vậy?"
"Thích, với lại đám người đó có con gái. Anh tự đi mà xử lí một mình đi."
"Lằng nhằng! Mày rén thì đánh bọn đực rựa, để tao lo bọn hoa liễu là được."
"Tùy anh. Tôi đi trước."
Cậu chưa bao giờ thích việc động tay động chân với người khác giới, nhất là trong công việc lại không. Nếu như là trường hợp đặc biệt thì cậu mới có thể dứt khoát ra tay.
Kéo vành mũ xuống thấp nhất có thể rồi nhanh chóng lao lên phía đám người kia, bật nhảy lên cao và dáng xuống đám con trai mỗi người một cú đá vào mặt. Olly cũng xuất hiện từ đằng sau dọn dẹp đám con gái. Cậu nhìn mà cũng chỉ biết ngán ngẩm, cảm thấy cũng may là gã điên này cũng chưa tấn công trẻ em và người già, ít nhất là trong thời gian cậu bắt buộc phải đồng hành cùng gã.
"Xin trân trọng thông báo với tụi bây, băng đảng của tụi bây đã bị loại! Cút khỏi khu này đi lũ đần!"
Gã ta cười khằng khặc thông báo cho những con người đã bất động dưới đất. Rồi cứ thế, từng nhóm người không may bị bắt gặp ở khu vực Gang Buk lũ lượt bị Daniel và gã đánh đuổi, điều này cũng nhanh chóng đến được tai của Johan, với lực lượng bao năm nay do mình thu thập được thì anh nào dễ dàng để một tên thủ lĩnh Hostel B và tên còn lại là thằng khốn vô danh nào đó phá hoại được. Cho nên anh sẽ tự thân tìm đến hai kẻ đó.
...
Nhìn đám người xung quanh ngày càng đông lên, Daniel đâm ra không khỏi nghi ngờ.
"Này Olly, anh có nghĩ chúng ta nên chạy không?"
"Tình hình này chạy cũng khó đấy. Nếu tập trung tấn công vào một góc để tìm đường thoát thân cũng không sao nhưng quan trọng là việc nếu không may lớp phòng thủ phía sau thất bại thì chỉ có nước toang thôi."
Không biết có phải do não cậu bị úng nước hay do bị tên ching chong này ám không nhưng cái suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu khiến Daniel có phần nào thích thú.
"Hồi nhỏ anh có ước mơ làm siêu nhân hay thành giang hồ kiếm hiệp không?"
"Bị ảo game hay gì đấy!"
"Ta đạp lên đầu bọn nó để khinh công đi!"
"Thằng điên! Mà tao thích ý tưởng này, chơi đi!"
Dứt lời, cả hai không hẹn mà cũng nhau lấy sức bật người lên cao đạp vào mặt từng tên một nhằm thoát thân. Nhưng bỗng dưng cả hai người cảm nhận được thứ gì đó không ổn nhắm tới mình, liền theo bản năng ra tay đỡ đòn hiểm. Là Johan, anh ta đã đến nơi này.
"Vậy ra hai thằng chó nhà chúng mày là những đứa đã bắt nạt đàn em của tao."
Giọng của anh lạnh ngắt.
"Agh! Đánh gì đau như chó cắn vậy?!!"
Olly Wang càu nhau nhìn về hướng Johan. Cậu cũng nhanh chóng đỡ người dậy, hết nhìn hai con quái vật trước mặt lại nhìn lên bầu trời. Sao cậu có cảm giác không lành nhỉ? Cậu có nên thoát thân một mình bỏ Olly không? Hay là ở lại hội đồng Johan?!
"Đệt, bọn nó mang cả hàng đến luôn cơ à? Cụ non, trúng hay hụt."
"Tôi chắc là họ không hụt, nhỉ?"
Chẳng biết có phải do tâm trạng lây lan sang thời tiết không nhưng bầu trời lại bắt đầu âm u nhỏ từng giọt mưa xuống rồi.
Trong đám người này cũng không có vẻ gì là khó xơi vì kẻ duy nhất khó nhai thực sự ở đây là Johan cơ mà. Giờ muốn thoát được chỉ có nước gọi viện trợ quân số hay nên phân chia người đánh?
"Đừng nghĩ nhiều, nó chỉ tổ làm mày đầu đầu thôi. Cứ đánh bọn kiến kia đi, thằng đầu não để tao."
Cảnh tỉnh Daniel rồi Olly không do dự lao vào đánh với Johan. Cậu cũng tiện người né một gậy của tên nào đó trong đây, nghĩ nhiều đúng là đau đầu thật.
"Tao đang khá cáu đấy, vì cớ gì mà một tên Hostel như mày lại vào đây làm loạn hử?"
"Ai quan tâm cảm xúc của mày? Tuần trước cũng có mấy thằng God Dog lảng vảng bên khu vực của bọn tao đấy!"
"Câm."
Khi anh tách xa khỏi Olly, đang định sử dụng ngón đòn đặc biệt thì có một việc khiến cậu và gã không khỏi ngạc nhiên. Một trong những tên God Dog vừa nện gậy vào gáy Johan.
"C..cái gì vậy!?"
"Đếch biết nhưng hiểu một phần nhiệm vụ lần này của tên thần kinh đó."
Olly nói một câu làm cậu hoang mang không thôi. Cũng tiện đẩy tên đang bị cậu nắm đầu qua một bên, nhìn từng tên God Dog từ từ cởi bỏ bộ đồ của mình ra.
Mọi chuyện xảy ra nhanh quá cậu vẫn chưa sắp xếp được gì, cậu có nghe thoáng qua được cuộc trò chuyện của tên cầm gậy đó với Johan. Có vẻ như chúng đã lợi dụng anh trong thời gian dài, và có liên quan đến Burn Knucles của Vasco!?
Đám người đó đột nhiên giữ lấy người Johan rồi từng tên cầm gậy lao vào. Daniel hốt hoảng cũng định lao vào theo nhưng bị Olly giữ lại.
"Điên à?! Mày mà bị gì là tên đó giết tao luôn đấy. Đứng đây xem thôi, băng này loạn đến nơi rồi. Thằng đấy cũng không phải loại tầm thường gì đâu."
Đúng như lời Olly nói, chẳng mất nhiều thời gian Johan đã vùng dậy xử lý gọn từng tên một. Mùi tanh tưởi của máu và màu của nó hòa vào làn mưa khiến hình ảnh đó thoáng lướt qua đầu cậu. Nhíu mày lắc lắc đầu xốc lại ý thức, cậu dấy lên sự thương hại không cần thiết cho Johan. Anh phải có một lí do quan trọng nào đó mới quyết tâm bám víu tới cùng vào cái băng đảng và chức danh người kế nhiệm của Gun.
"Lúc đó... trời cũng mưa như thế này thì phải?"
Ngước lên bầu trời xám xịt kia, cậu buông thả nói ra suy nghĩ của mình.
"Đúng rồi. Mưa như trút nước vậy."
Một chiếc ô được đưa ra che cho Daniel, cậu không rét mà run nhất thời không dám quay lại nhìn người đằng sau. Olly bên cạnh giật mình nhảy ra vài mét đề phòng.
"Tao khá bất ngờ đấy, mày vừa làm cả hai công việc như thế này à Olly."
"Tiện người, tiện cho đôi bên thôi. Anh về cũng sớm quá rồi đấy."
Gã do dự nói với người đứng sau lưng cậu. Bàn tay hắn mò mẫn từ eo đến gương mặt đang bị khẩu trang và mũi che lại tháo chúng ra để lộ gương mặt trắng bệch của Daniel. Nước mưa phần nào cuốn trôi đi nhưng giọt mồ hôi lạnh trên trán cậu.
"Vẫn xinh đẹp như ngày nào."
Hắn ta vuốt ve một hồi thì giao chiếc ô lại cho cậu đi tới nơi Johan đang đứng trước đám người nằm la liệt trên đất. Anh giờ mới nhận ra sự có mặt của gã.
"Ơ... Gun, sao lại..."
Không để Johan tiếp tục, Gun thẳng thừng cắt ngang lời nói của anh.
"God Dog chính thức bị loại bỏ."
...
*Góc nhảm: cô hồn ngày mưa xuất chuồng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com