Chương 16: Những Thử Thách Mới
Mặc dù Seokmin đã bắt đầu tìm được chỗ đứng trong ngành giải trí, nhưng không có gì là dễ dàng. Đằng sau những ánh đèn sân khấu rực rỡ, cậu phải đối mặt với những thử thách không hề nhỏ. Mới đây, Seokmin đã nhận được lời mời tham gia một chương trình âm nhạc quốc tế, nơi cậu sẽ biểu diễn cùng nhiều nghệ sĩ tên tuổi. Đây là một cơ hội lớn, nhưng cũng mang đến không ít áp lực.
Ngày đầu tiên đến studio luyện tập, Seokmin cảm thấy bỡ ngỡ và đầy lo lắng. Cậu phải luyện tập vũ đạo mới với một nhóm nhảy chuyên nghiệp, và cảm giác như mọi người đều nhanh nhạy hơn mình. Mỗi động tác, mỗi bước nhảy dường như quá khó khăn, làm Seokmin cảm thấy bất an. Nhưng dù vậy, cậu không thể bỏ cuộc. Cậu đã thề sẽ không để cơ hội này trôi qua.
"Cậu làm tốt lắm!" Mingyu luôn là người đứng bên ngoài nhìn vào và động viên cậu. Mỗi khi Seokmin cảm thấy mệt mỏi, Mingyu lại là người tiếp thêm năng lượng cho cậu bằng những lời nói ấm áp và sự động viên chân thành. "Cố lên, một chút nữa thôi!"
Cứ thế, Seokmin tiếp tục tập luyện không ngừng. Cậu chăm chỉ luyện vũ đạo, nhưng đồng thời cũng dành thời gian cho việc phát triển kỹ năng ca hát của mình. Buổi sáng, cậu tham gia các buổi huấn luyện nhóm, còn buổi chiều lại dành cho việc luyện giọng cá nhân. Mỗi ngày, cậu đều cố gắng hết sức, với một niềm tin rằng mình sẽ có thể vượt qua mọi thử thách.
Mặc dù Seokmin đã bắt đầu có những bước tiến đáng kể trong sự nghiệp, nhưng trong lòng cậu vẫn luôn cảm thấy một khoảng trống. Mối quan hệ giữa cậu và Mingyu càng trở nên đặc biệt hơn. Dù cả hai vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè thân thiết, nhưng có một điều gì đó không thể phủ nhận — sự gắn bó mà cả hai chia sẻ đã vượt qua mức độ bình thường.
Có những khoảnh khắc Seokmin nhận ra, anh không thể tưởng tượng cuộc sống của mình mà không có Mingyu ở bên. Những đêm dài luyện tập, những ngày đầy căng thẳng, đều trở nên dễ dàng hơn khi Mingyu ở cạnh. Những câu chuyện đùa, những lần Mingyu mang đến những món ăn vặt yêu thích, và những lời động viên mỗi khi cậu cảm thấy thất bại, tất cả đều khiến Seokmin cảm thấy ấm áp.
"Anh có nghĩ chúng ta sẽ mãi là bạn không?" Seokmin hỏi một cách ngây ngô trong một buổi tối yên tĩnh, khi cả hai ngồi bên nhau, tận hưởng một bữa ăn đơn giản mà Mingyu chuẩn bị.
Mingyu cười nhẹ, nhún vai. "Tôi không nghĩ chúng ta cần phải đặt tên cho mối quan hệ này. Cứ như thế này là tốt rồi."
Những lời nói của Mingyu khiến Seokmin cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu không muốn chuyện gì thay đổi giữa hai người, vì mỗi ngày bên anh đều là một điều tuyệt vời. Tuy nhiên, có lúc, Seokmin không thể không tự hỏi liệu có một thứ tình cảm sâu sắc hơn đang âm thầm hình thành trong lòng mình.
Mặc dù đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, Seokmin không bao giờ quên những lời dặn dò từ Mingyu. Những lần anh khuyên cậu nhớ giữ vững đôi chân trên mặt đất, không để danh tiếng và sự nổi tiếng làm lu mờ bản chất thật của mình. Cậu cũng không quên những lời dạy của Mingyu về việc chăm sóc bản thân và duy trì sự cân bằng trong cuộc sống.
Một lần khi Seokmin nhận được hợp đồng quảng cáo lớn, cậu gần như không tin vào mắt mình. Đó là cơ hội để cậu có thể tiến xa hơn, nhưng đồng thời cũng là lúc áp lực trở nên lớn hơn. Trong một buổi chiều đầy những cuộc gọi từ các công ty quảng cáo, Seokmin cảm thấy choáng ngợp và mất phương hướng.
Mingyu lúc đó lại không hề rời bỏ cậu, anh đến tìm và đưa Seokmin đến một quán cà phê quen thuộc mà cả hai thường đến. "Đừng lo, tôi luôn ở đây," Mingyu nói, nhìn thẳng vào mắt Seokmin. "Cậu đã làm tốt lắm rồi, đừng quên, đừng để những thứ bên ngoài làm mất đi con người thật của cậu."
Seokmin nhẹ nhàng thở ra. Cậu biết Mingyu luôn hiểu mình. "Cảm ơn anh, thật sự, nếu không có anh, tôi không thể vượt qua tất cả những chuyện này."
Khi Seokmin bước vào con đường của một nghệ sĩ nổi tiếng, cậu bắt đầu hiểu rằng không phải lúc nào ánh sáng sân khấu cũng mang lại niềm vui. Có những đêm dài, khi cậu bước vào căn phòng trống, cậu cảm thấy cô đơn dù xung quanh có hàng triệu người hâm mộ. Và trong những lúc như thế, Mingyu luôn là người duy nhất ở bên cạnh, khiến cậu cảm thấy mình không bao giờ đơn độc.
Mỗi buổi tối, sau khi mọi công việc kết thúc, Seokmin và Mingyu thường ngồi lại cùng nhau. Đôi khi chỉ là những câu chuyện vu vơ, đôi khi là những cuộc trò chuyện sâu sắc. Đó là lúc Seokmin cảm thấy mình thực sự sống trong những khoảnh khắc hạnh phúc, dù cuộc đời đầy thử thách và gian nan.
"Anh nghĩ sau này sẽ ra sao?" Seokmin hỏi trong một đêm mùa đông lạnh giá, khi cả hai đang ngồi trên sofa, thưởng thức một bộ phim chiếu muộn.
Mingyu cười, ánh mắt nhẹ nhàng. "Chúng ta sẽ luôn ở đây, bên nhau, không phải sao?"
Seokmin nhìn anh, cảm thấy một niềm tin lớn lao từ những lời nói đó. Cậu không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng ít nhất, cậu có thể chắc chắn một điều: Mingyu sẽ luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.
Sự nghiệp của Seokmin tiếp tục phát triển, cậu tham gia các sự kiện lớn, và dần trở thành một gương mặt quen thuộc trong ngành giải trí. Cậu không chỉ là một ca sĩ, mà còn là một ngôi sao sáng giá trong mắt người hâm mộ. Nhưng với tất cả sự nghiệp rực rỡ, Seokmin vẫn giữ một nguyên tắc: không bao giờ đánh mất bản thân mình.
Dù có bao nhiêu hợp đồng, bao nhiêu ánh đèn sân khấu, Seokmin luôn nhớ rằng, điều quan trọng nhất là luôn ở lại với chính mình và đừng để sự nổi tiếng làm thay đổi những giá trị cốt lõi.
Và bên cạnh cậu, Mingyu vẫn luôn là người bạn đáng tin cậy, người mà Seokmin có thể dựa vào trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Từ những lúc Seokmin cảm thấy sợ hãi trước thử thách, đến những lúc cậu cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng, Mingyu luôn là nguồn động viên vững chắc.
Chính nhờ Mingyu, Seokmin đã học được cách yêu thương bản thân, không phải chỉ vì sự nổi tiếng mà vì những giá trị sâu sắc mà cuộc sống đem lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com