Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

1 Bà chủ siêu thị

Giới thiệu:

Nam chính: Trần Vũ: Công nhân sửa xe, thô lỗ, cục cằn

"Lái" xe giỏi, càng "sửa" xe chuyên nghiệp, con cặc to, ham muốn tình dục mạnh, ánh mắt cao

Nữ chính: Từ Kiều Kiều : Bà chủ siêu thị
Thích trêu ghẹo trai đẹp, ôn nhu, quyến rũ, chủ động quyến rũ nam chính
    Ưu điểm: Nghiện tình dục, lồn  non mềm, nhiều nước, dễ nứng

Tính cách nam nữ chính bổ sung cho nhau

Tam quan của nữ chính có chút lệch lạc, nhưng chỉ giới hạn trong lúc quyến rũ nam chính, cô có thể dùng mọi thủ đoạn

Tuy nhiên, ngày thường trước mặt cha mẹ, cô vẫn là một cô gái ngoan ngoãn, không ai nhìn ra được cô khao khát con cặc thô to của nam chính đến mức nào

Vở kịch nhỏ

Từ Kiều Kiều đặt tay lên cơ bụng Trần Vũ, nhẹ nhàng chọc chọc, nụ cười dâm đãng mà mỹ miều: "Anh không phải rất giỏi nhịn sao? Để em xem anh nhịn được đến bao giờ."

Trần Vũ là một người đàn ông bình thường, bị trêu chọc vài lần thì bên dưới cứng đến phát đau. Hắn nghiến chặt răng: "Đồ đĩ dâm, tôi đã cho cô cơ hội rồi, đây là cô tự chuốc lấy."

Từ Kiều Kiều không sợ chết tiếp tục dùng ngón tay chọc vào đũng quần hắn: "Cầu mà không được."

Ngày này, cô đã chờ đợi quá lâu. Cuối cùng, cái ngày bị con cặc lớn của Trần Vũ địt cũng đến. Nghĩ đến thôi đã thấy có chút kích động.

Phần 1: Bà chủ siêu thị

Từ Kiều Kiều mở một siêu thị nhỏ đối diện xưởng sửa xe, tự làm bà chủ.

Không ai biết cô đến từ đâu, cũng không ai biết cô đã kết hôn chưa.

Thế nhưng, có những gã đàn ông lắm lời thường xuyên nói xấu sau lưng cô, nói cô là mệnh khắc chồng khắc con, nên giờ mới thành quả phụ.

Dù số mệnh không tốt, nhưng vẻ ngoài của cô quả phụ này lại cực kỳ diễm lệ, rung động lòng người. Cô thuộc tuýp phụ nữ mà bọn họ chỉ muốn đè lên giường mà đụ thật mạnh, để cô không thể thốt ra những lời chua ngoa.

Mỗi lần nghe bạn bè trong xưởng nói xấu bà chủ siêu thị, Trần Vũ đều giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục công việc sửa chữa trên tay.

“Tôi nói này Trần Vũ, con đĩ kia ở đối diện ngày nào cũng qua nhìn cậu, không tính ‘phát triển sâu sắc’ với cô ta à?”

Công nhân trong xưởng sửa chữa tụm lại trêu chọc Trần Vũ, trên mặt lộ ra nụ cười dâm đãng và đểu cáng.

Trần Vũ cầm kìm trong tay, thành thạo tháo lốp xe, đầu cũng không ngẩng lên: “Không có hứng thú.”

“ Đồ miễn phí đưa đến tận cửa, không cần thì phí. Anh em đây ngưỡng mộ cậu lắm đấy.”

Ngày nào công nhân cũng làm việc vất vả, khi có thời gian rảnh nghỉ ngơi, trong miệng chắc chắn không thể thiếu chuyện đàn bà, huống hồ là một người cực phẩm như Từ Kiều Kiều.

“Có gì mà ngưỡng mộ.”

Trần Vũ cười nhạo trong lòng, cô ta đẹp thì có đẹp, nhưng quá dâm, không thích hợp cưới về làm vợ.

Vợ của hắn, tất phải an phận thủ thường, không cần quá xinh đẹp, chỉ cần chu đáo hiểu chuyện là được. Hắn không muốn cưới một bà cô tổ về mà cung phụng.

Bên kia đường, Từ Kiều Kiều đang cầm gương tô son.

Cô có khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn, đôi mắt hồ ly. Khi cười lên, khóe mắt trong như lưỡi câu, vừa gợi cảm vừa lả lơi. Chỉ cần nhìn ai đó một cái, là có thể làm tim họ tê dại, hồn vía bay đi đâu mất.

Ấy vậy mà cô còn không an phận, thường xuyên liếc mắt đưa tình với mấy gã đàn ông ở xưởng sửa xe đối diện. Khi họ đến mua thuốc lá, mua rượu, cô lại trêu chọc đến nỗi háng họ cứng đờ, mất hồn mất vía.

Buổi tối, Trần Vũ vừa qua đường đã bị Từ Kiều Kiều tinh mắt nhìn thấy, cô lập tức đứng dậy, nhiệt tình gọi:

“Soái ca, anh muốn mua gì thế?”

“Một bao Hồng Tháp Sơn, một cái bật lửa.”

Trần Vũ lấy ra một cái ví da màu đen cũ nát, đang lấy tiền ra thì tay hắn bị một bàn tay trắng nõn khác đè lại:

“Không cần tiền.”

“Chỗ em vừa hay còn một cái ví nam mới, tặng cho anh.”

Từ Kiều Kiều ghé người trên quầy thu ngân, mặc kệ hai bầu vú đầy đặn của mình lộ ra từ chiếc váy cổ chữ V xẻ sâu, cố ý khoe cho Trần Vũ xem.

Bàn tay lấy tiền của Trần Vũ khựng lại, hắn ngẩng đầu nhìn Từ Kiều Kiều: “Có ý gì?”

“Không có ý gì cả,” cằm Từ Kiều Kiều đặt trên bàn tay có móng tay sơn đỏ, giọng nói vừa mềm vừa ủ rũ: “Một cái ví thôi mà, thấy anh hợp thì tặng anh dùng thôi.”

Gã đàn ông này, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của cô, cổ hủ và bảo thủ.

Nhưng mà, cô lại  thích kiểu người này.

“Không thích hợp.”

Trần Vũ đặt tiền mua thuốc lá và bật lửa lên quầy thu ngân, quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng Trần Vũ rời đi, Từ Kiều Kiều cười như một con mèo ăn vụng.

Truyện được mình đăng ở tài khoản này nha mọi người . Mình đăng ở đây chủ yếu là để mọi người biết đến thôi . Nếu mọi người ko bấm vào link được thì mình có để thêm ở phần hội thoại í

https://www.wattpad.com/story/399407932?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_writing&wp_page=create&wp_uname=GCLDOTDONGBANTI03

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: