Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

𝚃𝚜𝚞𝚔𝚒𝚜𝚑𝚒𝚖𝚊 𝙺𝚎𝚒 - 甘いラブレター

"Nhật Ký Tình Yêu Của Tsukishima Kei"

Những lá thư tay anh viết cho em – người con gái anh yêu, trong những ngày em mệt mỏi nhất...

Lá thư số 1: Khi em không thể cười

Gửi em,

Hôm nay em chẳng nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào khoảng không. Anh thấy em cười nhẹ, nhưng mắt lại chẳng có chút ánh sáng nào. Em không cần giả vờ với anh đâu. Anh từng nghĩ mình chẳng giỏi an ủi, nhưng nếu một cái ôm có thể khiến em thở được, thì anh sẽ ôm em thật lâu.

Nếu em thấy cả thế giới quay lưng lại với mình, thì cứ quay về đây – về phía anh.

– Tsukki

Lá thư số 2: Khi em bật khóc không lý do

Gửi người con gái có đôi mắt đẹp nhất mà anh từng biết,

Anh biết em đã cố gắng giấu nước mắt, như thể việc khóc là một sai lầm. Nhưng em biết không? Anh yêu cả những giọt nước mắt đó. Chúng chứng minh rằng em đang sống, đang cảm nhận, và rằng em không hề vô cảm như em vẫn nghĩ.

Nếu em mỏi mệt quá, thì hãy cứ khóc đi. Anh sẽ ngồi cạnh, cầm tay em, không hỏi gì cả. Chỉ cần em biết là có người ở đây – luôn sẵn sàng lau nước mắt cho em, từng lần một.

– Kei

Lá thư số 3: Khi em nghi ngờ bản thân

Em à,

Anh ghét cách em hay tự nói mình "vô dụng" hay "phiền phức". Em có thể chẳng nhận ra, nhưng mỗi khi em nhìn anh với ánh mắt đó – ánh mắt mệt mỏi vì chính mình, tim anh như bị bóp nghẹt.

Em không cần phải là ai khác. Không cần phải thành công rực rỡ. Chỉ cần là em – người có thói quen viết lén tên anh vào sổ tay, người hay ngủ gục trên bàn, người hay lo cho anh dù bản thân đang kiệt sức.

Chính em – là điều mà anh cảm thấy biết ơn mỗi ngày.

– Tsukishima Kei

Lá thư số 4: Khi em muốn buông bỏ tất cả

Em thân yêu,

Anh biết, đôi lúc cuộc sống làm người ta muốn gục ngã. Anh cũng từng như vậy. Cảm giác như cả thế giới chỉ là một cái hố sâu không đáy, và mình cứ rơi mãi, rơi mãi...

Nhưng nếu em cảm thấy như vậy, xin đừng giữ một mình. Hãy nói với anh. Anh không thể thay em chịu đựng, nhưng anh có thể đi cùng em, nắm tay em thật chặt.

Chúng ta có thể đi chậm. Rất chậm cũng được. Miễn là em đừng buông tay anh, được không?

– Người ở lại cùng em, Kei

Lá thư số 5: Khi em bắt đầu mỉm cười lại

Em của những ngày xanh,

Hôm nay em cười nhiều hơn. Dù vẫn còn hơi mỏi mệt, nhưng anh thấy em đã khác – ánh mắt không còn u ám như trước, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn.

Anh tự hỏi, liệu những bức thư nhỏ này có giúp được gì không? Nhưng rồi anh nghĩ, chỉ cần chúng khiến em thấy ấm lòng một chút, thì anh sẽ viết cả đời cũng được.

Cảm ơn em vì vẫn ở đây, vì đã không bỏ cuộc. Và cảm ơn em – vì đã để anh ở bên cạnh.

Anh yêu em.

– Tsukki của em

Vẫn là những lá thư tay anh viết, không dài, không hào nhoáng – nhưng thật lòng đến tận cùng...

Lá thư số 6: Khi chúng ta giận nhau

Gửi em,

Anh không giỏi tranh cãi. Thường thì anh sẽ im lặng, và em sẽ buồn. Hôm qua chúng ta đã không nói chuyện, và anh biết điều đó khiến em tổn thương.

Anh không viết thư này để xin lỗi theo kiểu lấp liếm. Anh viết vì anh nhận ra, dù là người hướng nội cỡ nào, anh cũng không thể chịu nổi cảm giác mất em, chỉ vì cái tôi của mình.

Nếu em còn giận, anh sẽ đợi. Nhưng đừng im lặng mãi, được không? Vì im lặng của em, đau hơn cả lời mắng giận.

– Kei

Lá thư số 7: Khi chúng ta yêu xa

Em,

Không có em bên cạnh, căn phòng này trống đến lạ. Chiếc ghế em hay ngồi đọc sách, góc bàn nơi em để kẹo, cả chiếc cốc in hình con mèo em bắt anh dùng chung... anh nhìn đâu cũng thấy em.

Yêu xa là thử thách, anh biết. Nhưng anh không sợ khoảng cách. Anh chỉ sợ một ngày nào đó em cảm thấy cô đơn mà không còn gọi tên anh nữa.

Nếu có thể, hãy cứ viết thư lại cho anh. Như cách anh đang làm đây. Có lẽ, một ngày nào đó chúng ta sẽ đọc lại những dòng chữ này, cùng nhau, trong một căn nhà nhỏ đầy ánh nắng.

– Người vẫn yêu em, dù cách một khoảng trời

Lá thư số 8: Khi mùa đông đến

Em có lạnh không?

Anh biết em hay quên mang khăn, lại cứ bảo "Không sao đâu". Nhưng em thì lúc nào chẳng lạnh run lên. Anh nhét thêm một cái khăn mới vào balo em, hy vọng lần này em chịu dùng.

Anh muốn là chiếc áo khoác em mặc mỗi ngày. Là bàn tay nắm lấy tay em khi gió tạt qua. Là cốc cacao nóng em cầm trong những chiều mưa.

Mùa đông không đáng sợ, nếu anh được ở cạnh em.

– Kei

Lá thư số 9: Khi anh ghen

Chết tiệt.

Anh thừa nhận – hôm nay anh đã ghen. Khi thấy em cười với người khác, thoải mái hơn cả với anh. Anh không có quyền kiểm soát em, nhưng em là người duy nhất khiến anh muốn giữ lấy mãi mãi.

Anh không ghen vì không tin em. Mà vì anh biết, nếu mất em, sẽ không ai khác có thể khiến anh cảm thấy thế này lần nữa.

Vậy nên, nếu em biết anh ghen, đừng giận anh nhé. Chỉ là, anh yêu em đủ nhiều để sợ mất em thôi.

– Kei (kẻ ghen dở nhưng yêu thật)

Lá thư số 10: Khi anh nghĩ về tương lai

Em à,

Thỉnh thoảng anh hay nghĩ: nếu một ngày em trở thành vợ anh, em có còn hay quên bữa sáng không? Có còn ngủ gục trên ghế sofa với laptop mở dở bài thuyết trình không? Có còn gọi anh là "Kei" thay vì "ông xã" không?

Anh không biết tương lai sẽ ra sao. Nhưng nếu được chọn lại từ đầu anh vẫn sẽ chọn yêu em, chăm sóc em, viết thư cho em vào những ngày em mệt mỏi.

Anh chưa ngỏ lời đâu. Nhưng nếu em đọc được những dòng này, thì hãy biết rằng — anh đã yêu em đủ lâu để muốn già đi cùng em.

– Người sẽ đợi đến ngày em nói "đồng ý"

Lá thư dành cho em – từ người con trai đã không còn che giấu tình cảm, và đang dần học cách yêu bằng tất cả trái tim...

Lá thư số 11: Khi anh lên kế hoạch cầu hôn em

Gửi em – người mà anh đã nghĩ đến mỗi lần ngẩng đầu nhìn hoàng hôn,

Anh đã đặt mua một chiếc nhẫn. Không quá lộng lẫy, không phải kim cương to như trên phim, nhưng anh nghĩ em sẽ thích – vì nó nhỏ gọn, đơn giản, giống như em hay nói "chỉ cần anh là đủ".

Anh không biết em có đoán được không, nhưng gần đây anh lén nhìn tay em nhiều hơn bình thường... Không phải vì anh quái dị, mà là vì anh đang tưởng tượng bàn tay đó sẽ đeo chiếc nhẫn anh chọn – mỗi ngày.

Anh vẫn hay viết thư cho em, nhưng anh mong một ngày nào đó em sẽ viết lại:

"Vâng, em đồng ý."

– Kei (người đang run khi nghĩ đến ngày đó)

Lá thư số 12: Khi anh cảm ơn em vì đã không rời đi

Em à,

Anh là người chẳng dễ sống cùng – khó gần, hay khó chịu, và không giỏi thể hiện. Nhưng em vẫn ở lại, vẫn ôm anh trong những ngày anh chẳng nói gì, vẫn nắm tay anh khi anh gắt gỏng vì áp lực công việc.

Cảm ơn vì đã không bỏ anh lại, dù anh chẳng phải kiểu người "ấm áp" như trong mấy bộ shoujo em thích. Nhưng có một điều anh làm được – đó là yêu em, dù thế giới có thay đổi ra sao.

Nếu có thể, đừng chỉ là "người yêu của Tsukki", mà hãy là "bạn đời của Kei" nhé?

– Người sẽ luôn biết ơn em

Lá thư số 13: Khi hai người dọn về sống chung

Em này,

Căn nhà này giờ có mùi của em – mùi trà hoa cúc, mùi dầu gội anh hay hôn lên mái tóc ướt của em, mùi bánh ngọt em hay lỡ tay làm cháy một chút.

Chúng ta chưa cưới, nhưng sống cùng em rồi, anh mới hiểu thế nào là "bình yên". Không phải yên tĩnh tuyệt đối, mà là yên tâm – khi biết chỉ cần quay lại, em luôn ở đó.

Có thể sẽ có lúc em giận anh, có lúc bát đĩa đổ vỡ hay em lại quên tắt điện, nhưng anh thề, anh chưa từng thấy một ngày nào nhàm chán từ khi sống cùng em.

Nếu đây là "cuộc sống thường ngày" — thì anh muốn nó kéo dài cả đời.

– Kei (người đã mua thêm 2 cái gối vì em giành hết chăn)

Lá thư số 14: Khi em khóc trong đêm vì cơn ác mộng cũ

Em yêu,

Tối qua em khóc. Không lớn tiếng, chỉ là vài tiếng nấc nghẹn trong cổ. Anh chẳng dám đánh thức em, chỉ ôm em thật chặt và thầm nói rằng: "Anh ở đây, anh không đi đâu cả."

Sáng nay em nói không nhớ gì, nhưng anh nhớ. Và anh đau lòng vì em vẫn còn sợ hãi như thế, dù đã cố mạnh mẽ.

Anh viết lá thư này không phải để nhắc lại cơn ác mộng, mà là để em biết: dù em có mơ gì đi nữa, thì khi em tỉnh dậy – anh vẫn là thật. Anh sẽ chạm vào má em, lau nước mắt em, và nói:

"Không sao rồi. Em không một mình."

– Người sẽ ở lại trong từng buổi sáng bình yên của em

Lá thư số 15: Ngày anh quỳ gối trước em

Gửi em – người anh không muốn để lỡ thêm một giây nào nữa,

Anh đã quỳ xuống, tay run và tim đập mạnh như hồi thi đấu trận chung kết. Nhưng điều khác là: lần này anh không sợ thua, anh chỉ sợ em không nói gì cả.

Cảm ơn vì đã mỉm cười – và gật đầu.

Từ nay về sau, anh sẽ không chỉ là người yêu cũ khó tính, mà là người chồng có trách nhiệm, người sẽ mua thuốc cho em lúc bệnh, hôn trán em mỗi sáng và ôm em mỗi tối.

Anh không thể hứa không làm em buồn, nhưng anh hứa sẽ luôn quay lại bên em – dù xa thế nào.

Cảm ơn em vì đã chọn anh.

– Người sẽ gọi em là "vợ yêu" mỗi ngày

Gửi cho con, kể về mẹ của con

Khi cha đã đi qua cả nửa đời người, thứ còn đọng lại – không phải là những khoảnh khắc rực rỡ, mà là người phụ nữ từng nhẹ nhàng đi bên cha qua biết bao giông gió...

Lá thư số 21: Gửi con – vào một buổi tối bình thường

Con yêu,

Hôm nay con hỏi cha một câu bất ngờ:
"Cha ơi, tại sao cha lại cưới mẹ?"

Cha không trả lời ngay được. Không phải vì cha không có lý do, mà vì có quá nhiều lý do — nhỏ bé, vụn vặt, nhưng chính chúng lại góp phần làm nên một tình yêu bền lâu.

Mẹ con không phải là người hay nói lời ngọt ngào. Nhưng mỗi khi cha mệt, mẹ luôn để sẵn một cốc trà nóng cạnh máy tính, không cần hỏi han gì cả. Mẹ cũng không giỏi làm bánh, nhưng chưa bao giờ ngừng thử làm món cha thích, dù cháy khét vài lần.

Có lẽ vì thế mà cha cưới mẹ — vì trong thế giới nhiều ồn ào, mẹ là người duy nhất làm cha thấy yên bình.

– Cha

Lá thư số 22: Gửi con – khi con làm mẹ giận

Con trai/con gái của cha,

Hôm nay con làm mẹ khóc. Cha biết con đang lớn, có những lúc cảm xúc nổi loạn, và cha không trách con vì điều đó. Nhưng cha muốn kể cho con nghe một điều...

Mẹ con đã từng rất yếu đuối. Khi cha gặp mẹ, mẹ hay mất ngủ, hay stress, hay gục xuống bàn và tự trách bản thân. Nhưng mẹ đã vượt qua được tất cả – để trở thành người phụ nữ mạnh mẽ như con thấy bây giờ.

Vậy nên, xin con hãy dịu dàng với mẹ, như mẹ đã dịu dàng với con từ ngày con còn chưa biết nói.

Không phải vì mẹ luôn đúng. Mà vì tình yêu mà mẹ dành cho con – là tình yêu không cần điều kiện, không cần lời cảm ơn. Nhưng nếu một ngày, con biết nói lời cảm ơn trước mẹ sẽ rất vui đấy.

– Từ cha, người đã từng làm mẹ giận rất nhiều

Lá thư số 23: Gửi con – nhân ngày sinh nhật của mẹ

Con à,

Hôm nay là sinh nhật mẹ con. Cha không biết con có nhớ không, vì mẹ không hay đòi quà, không bao giờ nhắc nhở. Nhưng cha muốn kể con nghe một bí mật nhỏ...

Lần đầu cha tặng hoa cho mẹ là khi mẹ đang mệt vì thi rớt một kỳ quan trọng. Mẹ đã cười, không phải vì đóa hoa đẹp, mà vì mẹ nói:

"Không ngờ có một người lạnh lùng như anh cũng biết chọn hoa."

Từ đó trở đi, năm nào cha cũng cố gắng mang về cho mẹ một bó hoa – dù nhỏ, dù muộn, dù chỉ là một cành đơn. Vì cha không muốn mẹ quên rằng: với cha, mẹ luôn xứng đáng được nâng niu.

Con còn nhỏ, có thể chưa hiểu hết. Nhưng mai sau, khi con yêu ai đó thật lòng – hãy học cách để họ biết rằng họ quan trọng với con. Không cần lớn lao, chỉ cần đủ chân thành.

– Người đàn ông đã chọn yêu một người suốt đời

Lá thư số 24: Gửi con – khi con hỏi tình yêu có hết đi theo thời gian không

Con yêu,

Con hỏi cha: "Cha có còn yêu mẹ như ngày đầu không?"

Câu hỏi ấy khiến cha im lặng một lúc lâu. Vì cha nghĩ...không, cha không còn yêu mẹ như ngày đầu nữa.

Cha yêu mẹ nhiều hơn.

Ngày đầu, cha yêu vì mẹ xinh xắn, vì nụ cười dịu dàng, vì đôi mắt biết nói. Còn bây giờ, cha yêu vì mẹ đã đi cùng cha qua bao lần chán nản, tổn thương, mất phương hướng. Vì mẹ đã chăm sóc con, chăm sóc cả cha, mà chưa bao giờ đòi lại điều gì.

Tình yêu ban đầu rực cháy. Nhưng tình yêu sau cùng – là ngọn lửa nhỏ, bền, không tắt. Nó không ồn ào, nhưng luôn âm ỉ nơi bếp ấm, trong ánh đèn chờ, trong chiếc khăn ủ nóng mỗi khi cha bệnh.

Và nếu sau này con có ai để yêu, cha mong con cũng sẽ đi được đến ngọn lửa thứ hai ấy.

– Từ cha, người vẫn luôn yêu mẹ con như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com