nảy nở
khó chịu
bức bối
ngột ngạt
seungmin thức dậy sau một đêm đầy mệt mỏi, ánh mắt vô hồn nhìn quanh căn phòng
những cánh hoa sao băng tím
nó màu tím - màu cậu thích nhất nhưng không có nghĩa cậu yêu nó
nó dằn vặt cậu cả đêm
'haizzzz những cánh hoa chết tiệt!!' seungmin không muốn biết nó đến với cậu hay nảy nở trong cậu từ lúc nào nhưng cậu không thể cắt những bông hoa trong tim cậu
cậu đọc nhiều bài báo chuyên ngành về căn bệnh này và cách duy nhất để căn bệnh này ngưng hành hạ cậu là làm phẫu thuật và cắt bông hoa đó đi
nhưng đổi lại cậu sẽ quên mất tình yêu cậu đã lưu giữ bao lâu
'lúc nào mày mới ngưng yêu hyunjin đây?' jisung nhìn seungmin bằng ánh mắt ngán ngẩm khi hầu như sự chú tâm của seungmin không đặt vào đồ ăn mà là hyunjin và người yêu của anh, changbin
'không biết nữa' seungmin đáp lại nửa vời và con tim cậu lại nhói lên, cảm giác buồn nôn lại ập đến
'này mày đi đâu đấy?' jisung hoảng hốt khi nhìn seungmin vội vàng chạy đi nhưng cậu không thể làm gì được
seungmin ghét việc này, ghét việc những cánh hoa đang hành hạ cậu không chỉ ở nhà mà còn khuôn viên nhà trường
liệu hyunjin sẽ nghĩ gì về cậu, cậu không biết nữa, chắc sẽ ghê tởm cậu lắm đây
nước mắt không biết từ lúc nào rơi vào những cánh hoa sao băng tím dính máu...
________________________________________
sorry lại biến changbin làm third-wheel :(((((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com