Chap 1
Hwang Ji Eun vừa bước vào phòng PR thì phát hiện những đồng nghiệp thường ngày rất nghiêm túc, cẩn thận tuân thủ quy tắc hôm nay lại tụm năm tụm ba kề tai đang thảo luận chuyện gì đó.
Ji Eun lòng đầy nghi ngờ đang muốn hỏi thăm đồng nghiệp kiêm bạn tốt Minyeon cũng đứng thảo luận ở trong đó. Đột nhiên trưởng phòng Yoon của phòng PR bước ra từ phòng làm việc, tuổi chị ta tuy đã năm mươi nhưng vẫn giữ được vẻ nổi bật yểu điệu duyên dáng, lúc này phòng PR ngay lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.
Môi trưởng phòng Yoon hơi nhếch lên, khóe mắt không thể che giấu được nếp nhăn của chị ngắm nghía những người đẹp trong phòng PR, sau đó dùng giọng điệu cấp trên đọc một loạt các tên, "Ahn Boram, Seo In Na, Shin Mi So, Hwang Ji Eun, bốn người đến phòng làm việc của tôi một chút!"
Ji Eun bị gọi tên thì ngẩn người, nhưng cũng lập tức đi theo bốn người đồng nghiệp nữ vào phòng làm việc của trưởng phòng Yoon.
Trong phòng làm việc, trưởng phòng Yoon cười tủm tỉm nhìn tới bốn cô gái xinh đẹp trước mắt.
Ahn Boram được trưởng phòng Yoon cười lấy lòng cũng không rõ nguyên do, vì thế vội vàng hỏi trưởng phòng Yoon, "Trưởng phòng à, có phải lại có khách hàng gây khó dễ cần chúng tôi đi xã giao hay không?"
Phòng PR, tên như ý nghĩa chính là phụ trách một số việc vặt của công ty, thông thường thì nhân viên phụ trách hoạt động quan trọng của công ty sẽ gặp gỡ xã giao với các công ty cao cấp khác, cho nên đi tham dự tiệc là điều không thể thiếu.
Seo In Na cũng suy đoán, "Khách hàng gì mà cần tới những bốn người chúng tôi đi đón tiếp?"
Mi So cũng tức giận thốt lên, "Tôi chẳng quan tâm là khách hàng quan trọng thế nào, lần trước thiếu chút nữa tôi đã bị tổng giám đốc Lee của tập đoàn Lee thị 'xx' rồi, tôi không muốn đi tiếp đãi lão già háo sắc đó nữa!!"
Ji Eun không nói tiếng nào, bình tĩnh đứng yên tại chỗ.
Trưởng phòng Yoon nhìn lướt qua mọi người đang phát biểu ý kiến, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Ji Eun khóe miệng hơi nhếch bật ra tiếng cười, "Nếu như lần này tôi bảo các cô đi đón tiếp chính là tổng giám đốc của tập đoàn 'Kim thị' chúng ta thì sao?"
"Hả?"
Ba người không hẹn mà cùng thốt lên tiếng kêu kinh ngạc, ngoại trừ Ji Eun.
Trưởng phòng Yoon dường như đoán được họ sẽ có biểu tình này, ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn.
Mi So nín thở nuốt nước bọt, trừng lớn hai mắt khó có thể tin thốt ra, "Trưởng phòng Yoon, chị có thể lặp lại lời nói vừa rồi một lần nữa hay không?"
Trưởng phòng Yoon chậm rãi lên tiếng, "Đúng vậy, tám giờ tối mai tổng giám đốc sẽ đến Seoul, trong tương lai tổng giám đốc sẽ làm việc ở tại thành phố Seoul này nửa năm. . . .Tôi hi vọng ngày mai bốn người các cô có thể đến khách sạn Paradise cùng với vài người cấp cao của công ty để giúp đỡ cho việc đón tiếp tổng giám đốc!"
"Ồ! !"
Một loạt tiếng hô kinh ngạc lại đến từ ba người, ngoại trừ Ji Eun.
Trưởng phòng Yoon hài lòng nhìn phản ứng của mọi người, bỗng dưng ánh mắt trưởng phòng Yoon dừng lại trên người Ji Eun từ lúc vào tới giờ vẫn lặng thinh không nói lời nào, thoáng nhíu mày hỏi, "Ji Eun, tại sao cô không nói gì?"
Ji Eun lộ vẻ khó xử nhìn trưởng phòng Yoon nhẹ giọng nói, "Thưa trưởng phòng, ngày mai tôi không đi có được không ạ. . . . .Ngày mai là sinh nhật ba tôi, tôi muốn xin phép nghỉ ở nhà với ông ấy."
"Ji Eun à, ở nhà với ba thì ngày nào mà ở chẳng được, nhưng cơ hội gặp tổng giám đốc có lẽ chỉ có một lần thôi. . . . . ." In Na nhỏ giọng nhắc nhở Ji Eun
Mi So cũng ghé vào tai Ji Eun nói, "Cô hẳn là biết chuyện tổng giám đốc vẫn còn độc thân chứ? Trưởng phòng Yoon đang 'bí mật' dành cho chúng ta một cơ hội gặp mặt đấy! !"
"Hả. . . . . ."
Trưởng phòng Yoon cười nói, "Ji Eun, nếu ngày mai là sinh nhật của ba cô, vậy sáng mai cô cứ ở nhà chơi với ông rồi tối hãy đến công ty cũng được."
______________________
Ji Eun vừa đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng Yoon, Minyeon đã tò mò lên tiếng hỏi, "Ji Eun, trưởng phòng Yoon gọi mọi người vào làm gì thế?"
Ji Eun ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, giọng thản nhiên nói, "Ngày mai tổng giám đốc sẽ đến Seoul nghe nói muốn làm việc ở thành phố nửa năm, trưởng phòng Yoon muốn bọn mình tối mai đến khách sạn với mấy sếp để giúp đỡ đón tiếp tổng giám đốc từ xa đến!"
Minyeon chớp đôi mắt hiếu kỳ, "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc nào?"
Ji Eun nghiêm túc nhìn Minyeon, trả lời cẩn thận, "Ngoài tổng giám đốc tập đoàn 'Kim thị' Kim Hanbin tiếng tăm vô cùng lừng lẫy ra, cậu cảm thấy còn ai có thể làm cho họ không tự tin như vậy?" Nói xong Ji Eun không quên liếc mắt nhìn ba người phụ nữ đang ngồi tại chỗ soi gương không nghỉ.
" Kim . . . . . Kim Hanbin?" Minyeon đột nhiên lắp bắp, hai mắt sửng sốt trợn tròn, "Cậu nói là tổng giám đốc của công ty chúng ta?"
Ji Eun gật đầu khẳng định.
"Ối trời. . . . . ." Minyeon vội vàng che miệng lại, mừng rỡ không thôi, "Chính là tổng giám đốc trẻ tuổi vào công ty ba năm cũng chưa từng gặp đó sao?"
Ji Eun vẫn chỉ gật đầu.
Minyeon kinh hãi chết đứng tại chỗ một lúc lâu.
Thảo nào đám phụ nữ đó sau khi nghe thấy tin tức lại trở nên thấp thỏm không yên như vậy. . . .
Phải biết rằng, ở bên ngoài Kim Hanbin nổi tiếng là người thần kỳ trong giới thương mại.
Nghe nói lúc anh ta 18 tuổi đã thừa kế tập đoàn ' Kim thị' gần như phá sản từ cha mình, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã vực dậy được tập đoàn 'Kim thị'. Đến nay tập đoàn 'Kim thị' lại càng mở rộng phạm vi buôn bán đến toàn thế giới, hiện tại tập đoàn 'Kim thị' đã chiếm vị trí số một Châu Á.
Vả lại nghe nói vị tổng giám đốc thần bí đứng đầu trong giới thương nghiệp này còn rất trẻ, tài năng xuất chúng không ai bằng, đến nay vẫn còn độc thân, quả là người đàn ông độc thân thuần chất đẳng cấp kim cương.
Sau một lúc lâu, Minyeon mới hoàn hồn trở lại, cô nín thở hỏi Ji Eun, "Cậu vừa mới nói gì? Cậu nói trưởng phòng Yoon muốn các cậu đến khách sạn tiếp đón tổng giám đốc với các sếp sao?"
Ji Eun gật nhẹ đầu, "Ừ, tổng giám đốc rất ít khi đến đây, công ty đương nhiên phải sắp xếp vậy rồi!"
Minyeon mất mát bĩu môi, "Thảo nào trưởng phòng Yoon gọi bốn người các cậu đi vào, nhan sắc như bọn mình, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp tổng giám đốc cũng không có!" Trưởng phòng Yoon đương nhiên là muốn cho tổng giám đốc gặp những nhân viên có tố chất cao nhất của công ty.
Ji Eun phản đối, "Minyeon, cậu đừng nói vậy, mặc dù bọn mình được đón tiếp tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là một cuộc xã giao bình thường thôi, đây là công việc của chúng ta."
Minyeon không đồng ý, "Ai nói, anh ta là CEO của tập đoàn 'Kim thị' chúng ta đó, lỡ như trong buổi tiệc đó tổng giám đốc ngắm được người nào trong số các cậu, rồi lại cả đêm tận tình phóng túng, vậy. . . ."
Ji Eun nhíu mày, "Cậu nghĩ rằng mình và nhóm người phòng PR là hạng bán mình trong hộp đêm sao?".
__________________
Tan làm
Ji Eun vừa bước vào cửa chính biệt thự, dì Han người giúp việc đã thân thiện xách dép lê đi tới bên cạnh Ji Eun, cung kính chào, "Cô chủ!"
Ji Eun cười ngọt ngào, "Cám ơn dì Han!"
Bà Hwang bước ra tươi cười đón con gái, vui mừng thốt lên, "Ji Eun, con gái cưng của mẹ, mau để mẹ nhìn xem nào, hôm nay đi làm có mệt lắm không?"
Ji Eun đưa tay ôm bà Hwang, nhỏ nhẹ nói, "Mẹ, con không mệt chút nào, bởi vì con rất yêu thích công việc này."
Bà Hwang cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đơn thuần của Ji Eun, không thấy có gì khác thường, lúc này mới yên lòng mà nở nụ cười, "Con cứ không chịu nghe lời ba mẹ, cứ ngoan ngoãn ở nhà với ba mẹ không tốt sao?"
Ông Hwang nhàn nhã nở nụ cười ấm áp nhìn hai mẹ con, "Bà cũng đừng khuyên con ở nhà! Tuy rằng nhà họ Hwang chúng ta không cần con cái phải ra ngoài làm việc, nhưng mà con nó đã trưởng thành, dù sao cũng phải giao thiệp với thế giới bên ngoài!"
"Dạ, ba nói đúng đó!" Ji Eun lại đưa tay ôm lấy ông, cười vô cùng xán lạn.
. . . . . .
Một nhà ba người ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, bà Hwang thương xót hỏi thăm Ji Eun, "Ji Eun, nếu như làm việc quá mệt thì đừng làm nữa, biết không?"
Cô trấn an bà, "Mẹ, con biết rồi, con sẽ không để mình quá mệt mỏi."
Bà Hwang từ tốn nói, "Mặc dù ba mẹ không phản đối công việc của con, nhưng con cũng phải bớt chút thời gian ở bên cạnh hai lão già này chứ. . . . . . Ngày mai ba mẹ phải tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện, ba mẹ hy vọng con có thể tham dự buổi tiệc tối mai với ba mẹ, rất nhiều chú bác và các anh đều chưa gặp con, ba mẹ muốn nhân buổi tiệc này để giới thiệu cho mọi người biết tiểu thư duy nhất của nhà họ Hwang chúng ta. . . . . ."
"Ối. . . .Tham dự dạ tiệc?" Ji Eun cười hì hì, "Mục đích của mọi người là muốn để cho con quen biết mấy ‘anh’ kia sao?"
Bà Hwang thấy con gái nhìn thấu tâm tư của mình, vội đẩy đẩy chồng.
Ông Hwang lên tiếng ho nhẹ, tiếp lời, "Con gái, ba mẹ càng lúc càng già rồi, ba mẹ đương nhiên mong muốn con sớm có thể tìm được một nơi thật tốt. . . . . ."
Ji Eun thoát khỏi vòng ôm ba mẹ, làm nũng nói, "Ba mẹ, con còn muốn ở bên ba mẹ vài năm nữa. . . . . . Con không muốn lấy chồng sớm như vậy đâu!"
Bà vỗ nhẹ lên mu bàn tay Ji Eun, "Ngốc ạ, con gái lớn phải lập gia đình chứ. . . .Ngày mai ba mẹ dẫn con đi gặp mọi người, đều là người có uy tín danh dự trong xã hội thượng lưu, ba mẹ cam đoan đều là thanh niên rất ưu tú."
Ji Eun giơ tay lên che miệng ngáp, ngay sau đó đứng dậy, uể oải nói, "Ba mẹ, con buồn ngủ rồi, ngày mai còn có công việc rất quan trọng phải làm, chuyện này bàn sau được không ạ, con về phòng ngủ trước đây. . . . . ."
Dứt lời, Ji Eun chạy lên phòng mình trên lầu hai như lẩn trốn.
Xem ra ở trong mắt ba mẹ, chuyện lớn cả đời của mình đã vô cùng gấp rút rồi. . . . . .
Mình phải nghĩ ra cách nhanh chóng giải quyết chuyện này mới được!
______________
Mấy đứa ơi nhớ đọc nha😚😚😚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com