Chap 10
Ánh mắt Shawn dán chặt vào Ji Eun mãi không rời, tràn đầy hứng thú.
Từng đã làm việc ở phòng PR, Ji Eun quen với loại ánh mắt quan sát kiểu như kiểu của Shawn. Cố gắng giữ nụ cười ung dung, bình tĩnh đi đến cạnh Hanbin, dùng giọng điệu cấp dưới nói, "Tổng giám đốc, tôi đã mang hợp đồng anh cần tới rồi!"
Hanbin đang ngồi nhàn nhã trên ghế sofa, áo vét khoác một bên, cổ áo sơ mi màu trắng đã đươc cởi ra, cà vạt cũng nới bớt ra, nhìn Ji Eun bằng ánh mắt lờ đờ uể oải, "Ngồi xuống đi!"
Ji Eun chần chừ một giây rồi ngồi xuống ghế sofa cạnh Hanbin lúc này cô mới chú ý tới, nhân viên phòng PR phụ trách xã giao với Shawn ngồi đối diện lại là đám người Mi So.
Ji Eun không khỏi nghi ngờ. Thông thường mà nói, xã giao với khách nước ngoài thường có nhân viên phòng PR thông thạo ngoại ngữ, nhưng hôm nay, phòng PR lại sắp cử đám người Shin Mi So và Seo In Na không hề thông thạo ngoại ngữ.
Ji Eun đang nghi ngờ, một cánh tay mạnh mẽ quen thuộc nhất thời ôm ngang eo cô.
"A ..." Ji Eun kêu nhẹ một tiếng, bất thình lình ngã vào lòng Hanbin, chìm trong hơi thở tràn đầy mùi hương dễ chịu thuộc về anh.
Đối với động tác của Hanbin, ba người hội Shin Mi So trợn to mắt.
Ji Eun liền giãy giụa, tức giận xấu hổ nói, "Anh làm gì thế?"
Hanbin hôn gò má của Ji Eun hết sức tự nhiên, "Bảo bối. . . . . ."
Trong lúc vô tình liếc thấy ánh mắt của hội Shin Mi So từ kinh ngạc chuyển thành miệt thị, Ji Eun càng thêm ngượng ngùng đến muốn độn thổ cho xong, ra sức giãy giụa, "Anh mau buông tôi ra. . . . . ."
Hanbin lại chẳng hề kiêng dè mà chạm nhẹ lên cánh môi lảm nhảm của Ji Eun, nói cưng chiều, "Ngoan, chúng ta đi. . . . . ." Dứt lời, Hanbin ôm Ji Eun đứng dậy ngay lập tức.
Shawn thấy Hanbin ôm người phụ nữ mà anh để ý, sắc mặt trầm xuống trong thoáng chốc.
Hanbin âm thầm nhếch mép, nhìn Shawn bằng ánh mắt mênh mông thâm sâu do uống chút rượu đỏ, nói lời ái ngại, "Shawn, ngại quá, người phụ nữ của tôi nôn nóng muốn đi. . . . . . Chuyện hợp đồng anh có thể nói với cấp dưới của tôi, tôi đi trước đây."
Đáy mắt Shawn bắt đầu nhóm lên lửa giận, ngại vì địa vị Hanbin ở giới thương mại, Shawn cũng chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng, mỉm cười đưa mắt nhìn Hanbin rời đi.
-----
Vừa mới rời khỏi hội sở, Ji Eun liền đẩy Hanbin thật mạnh.
Đôi mắt đen của Hanbin nhíu lại, ánh mắt giảo hoạt xấu xa nhìn Ji Eun.
Sắc mặt cô trở nên trắng bệch, những lời đồn đại ở phòng PR cùng với vẻ miệt thị của hội Shin Mi So vừa rồi làm cô cảm thấy uất ức, không kiềm chế được mà hốc mắt trở nên ửng đỏ. Cô nói bằng giọng nghẹn ngào.
"Kim Hanbin rốt cuộc anh muốn gì? Tôi biết rõ anh giúp đỡ ba tôi, tương lai tôi cũng không có quyền phản kháng. Nhưng ngay từ đầu chúng ta cũng đã đồng ý với nhau cần giữ bí mật chuyện này, tại sao khi nãy anh còn khiến tôi xấu hổ nhục nhã trước mặt đồng nghiệp như vậy?"
Hanbin nhìn đôi mắt ửng hồng của Ji Eun, nói nhẹ nhàng, "Cô cho rằng như vậy là xấu hổ nhục nhã?"
Ji Eun ngẩng đầu nhìn Hanbin giận dữ thốt lên, "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Đôi môi mỏng của Hanbin nói lời hờ hững, "Nếu từ ngày mai hội Shin Mi So không bao giờ xuất hiện ở công ty nữa?"
Ji Eun giật mình kinh ngạc, bởi vì hoàn toàn không thể hiểu hết ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Hanbin.
Hanbin không giải thích nhiều, lúc này ôm eo của Ji Eun rất tự nhiên, khẽ nói, "Lên xe đi, tôi đưa cô về nhà."
Ji Eun yên lặng, vẫn đang đợi anh cho cô một lời giải thích.
Song, sau khi ngồi vào xe, anh lại không hề mở miệng, chỉ dùng lòng bàn tay ấm áp của mình bao lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô, ngón tay xoay nhẹ chiếc nhẫn đeo ở ngón giữa của cô.
Trong xe vẫn yên tĩnh như vậy.
Cô vài lần muốn lên tiếng hỏi anh, lại đột nhiên phát hiện tối nay anh luôn mang vẻ mặt trầm lắng kỳ lạ khó có thể dò la, dường như còn lộ ra luồng hơi lạnh lẽo, khiến người ta không khỏi cảm thấy sợ hãi. Vì vậy, từ đầu đến cuối cô không dám mở miệng.
Chiếc xe Bentley vẫn thả cô trước cửa nhà họ Hwang rồi vội vã chạy đi, không dừng lại một giây nào.
. . . . . .
Bên trong xe, Hanbin lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho chị San.
Giọng nói Hanbin không hề có độ ấm như thể tới từ địa ngục, u ám mà quỷ mị, "Kết thúc Hwang Ji Eun, tiếp tục điều tra Lee Yerim."
Chị San nói cung kính, "Vâng."
Hanbin cúp điện thoại, đôi mắt thăm thẳm hờ hững liếc nhìn phía trước, bên trong xe tràn ngập không khí âm u lạnh lẽo.
Ji Eun, rốt cuộc cô mưu mô tới mức nào?
Cô có thể ngang nhiên cướp đi tất cả của một người con gái vô tội, tại sao vẫn có thể ung dung sống trên thế giới này như vậy?
Cô muốn điều tra tin tức Yerim, phải chăng để có thể "Nhổ cỏ tận gốc"?
Đáng tiếc, cô chỉ có thể thất bại mà thôi. . . . . .
Ánh mắt Hanbin dần dần âm u lạnh lẽo, nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi.
Ji Eun vĩnh viễn sẽ không biết được, khi Hanbin giở trò xoay tròn chiếc nhẫn ở ngón tay giữa Ji Eun thật ra là đang trút tất cả tức giận và tàn nhẫn lên chiếc nhẫn kia. . . . . . Một khắc đó, anh gần như muốn lấy mạng Ji Eun.
--------
Ji Eun đóng kín cửa phòng, dựa người vào cánh cửa, dần dần yếu ớt trượt xuống.
Đúng vậy, cô thật sự rất mệt, rất mệt. . . . . .
Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, khiến cô hoàn toàn không còn sức chống đỡ.
Rốt cuộc cô phải làm thế nào mới có thể làm cho lòng mình bình tĩnh lại được?
Vốn dĩ tất cả phiền não của cô chỉ có ở bí mật mà cô giấu giếm, nhưng hôm nay, cuộc đời của cô lại tự dưng chen vào một người đàn ông, làm cho cuộc sống cô càng lúc càng hỗn loạn. . . . . .
Thở một hơi thật dài, Ji Eun sợ hãi ôm chặt hai đầu gối.
Mấy ngày nay, may mắn duy nhất của cô đó là hôm nay rốt cuộc cô cũng tra ra được vài tin tức có liên quan đến Lee Yerim. . . . . .
Cô cảm thấy khoảng cách cô tìm thấy Yerim đã không còn xa nữa. Điều này cũng có nghĩa là cuộc sống được đãi ngộ hôm nay sắp rời xa cô mà đi, nhưng cô sẽ không bao giờ hối hận. Cô nợ Yerim.
Chôn giấu bí mật tận sâu dưới đáy lòng, Ji Eun bắt đầu suy nghĩ chuyện xảy ra tối nay.
Tại sao Hanbin lại nói rằng ngày mai hội Mi So sẽ không trở về Kim thị nữa?
Nghe giọng của Hanbin, hình như anh lại làm vài chuyện vì cô. . . . . .
Giả sử đúng như lời Hanbin nói, anh thật sự giúp cô giải quyết phiền não trước mắt. Phải biết, một khi người châm ngòi thổi gió trong công ty bị đuổi việc, những người đó cũng sẽ không dám đi truyền những lời đồn đại nữa, từ đó thì cô có thể lấy lại được yên tĩnh.
Nhưng mà, Hanbin thật sự che chở cho cô như vậy sao?
Sáng sớm, Ji Eun vừa vào công ty đã nghe chuyện hội Shin Mi So bị phòng PR đuổi việc. . . . . .
Cô muốn đi tìm Hanbin hỏi cho rõ, nhưng lại gặp được chị San trước cửa phòng tổng giám đốc.
Chị San nói cho cô biết, "Tổng giám đốc đi Mỹ rồi. . . . . ."
Ji Eun nhất thời nghi ngờ, "Ơ, hôm qua anh ấy không nói với tôi chuyện phải đi Mỹ!"
Chị San nói bình tĩnh, "Lộ trình của tổng giám đốc luôn luôn thay đổi bất ngờ, cô nên làm quen đi!"
Ji Eun gật nhẹ đầu.
Chị San hỏi, "Cô vội vã đến tìm tổng giám đốc có chuyện gì sao?"
Ji Eun biết chị San là trợ lý đắc lực của Hanbin, mà chị San lại hiểu tâm tư của Hanbin nhất. Ji Eun buột miệng, "Tôi muốn biết sao hội Shin Mi So lại bị công ty đuổi việc?"
Chị San liếc mắt nhìn Ji Eun, hỏi ngược lại, "Chẳng lẽ cô không biết sao?"
Ji Eun kinh ngạc.
Sau đó chị San nói những chuyện Hanbin đã làm cho cô.
Thì ra hôm qua sau khi chị San nghe được chuyện Ji Eun gặp phải ở phòng PR đã báo lại cho Hanbin.
Vì vậy, Hanbin tạm thời ra lệnh cho chị San đến phòng PR sắp xếp hội Mi So đi xã giao với Shawn với tư cách là thành viên phòng PR.
Đêm qua, Hanbin cố ý dẫn Ji Eun theo, xuất hiện ở hội sở "Egotistic".
Hanbin rất hiểu tính cách Shawn, háo sắc mà lòng dạ hẹp hòi, anh dẫn cô theo, xuất hiện ở trước mặt Shawn, rõ ràng là cho hắn một quả táo ngọt, nhưng cuối cùng lại dẫn Ji Eun đi, điều này gãi trúng đáy lòng đố kỵ của Shawn.
Kết quả có thể nghĩ, bởi vì Shawn bực tức trong lòng mà không thảo luận hợp đồng với Kim thị, hôm sau nhân lúc phòng PR chất vấn năng lực làm việc hội Mi So mà đường đường chính chính đuổi việc họ.
Ji Eun hoảng hốt, "Nói như vậy, anh làm thế đều là. . . . . ." Vì cô?
Chị San gật đầu, "Tôi đã nói từ lâu, tổng giám đốc không hề giống vẻ ngoài mà cô cảm nhận được. . . . . . Anh ấy đối xử với cô cũng khác bình thường."
Ji Eun sửng sốt hồi lâu, lúc này mới gật đầu cám ơn chị San.
--------
Ji Eun không gặp Hanbin vẻn vẹn một tuần lễ.
Mà, mấy đêm nay cô mất ngủ.
Cô lăn qua lộn lại trên giường, trong đầu thì lúc nào cũng thoảng qua bóng dáng của anh.
Có dáng vẻ xấu xa khi gặp anh lần đầu, cũng có dáng vẻ yêu cầu vô độ trong đêm của anh, và cả dáng vẻ lạnh nhạt nhưng lại giúp cô xử lý tất cả mọi chuyện không để lộ giấu vết nào. . . . . .
Đúng vậy, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô lại quen sự hiện hữu của anh. . . . . .
Rõ ràng cô và anh cũng không phải là một đôi tình nhân bình thường, cô lại cảm thấy được sự quan tâm của anh.
Anh. . . . . . Có phải thật sự đang có ý với cô không?
Ngay khi Ji Eun nằm trên giường trằn trọc không yên, tiếng chuông điện thoại di động của cô lại vang lên bất chợt.
Vào giờ này người có thể gọi điện thoại cho cô thường sẽ chỉ là. . . . . .
Ji Eun vội vàng cầm di động lên, liếc qua màn hình điện thoại liền nhanh chóng ấn nút trả lời, "A lô --"
"Ra ngoài, tôi muốn gặp cô!!" Trong điện thoại đúng thật là giọng đàn ông trầm ấm dễ nghe của Hanbin.
Ji Eun vội vàng đứng dậy đi đến bên cửa sổ, nhấc nhẹ rèm cửa sổ lên thì thấy chiếc Bentley quen thuộc đã đậu ở ngoài cổng biệt thự nhà cô.
Dường như hơi căng thẳng, Hanbin liền thay quần áo xong rồi rời khỏi biệt thự ngay.
Từ xa Ji Eun đã thấy cánh cửa bên ghế lái phụ đã được mở ra giúp cô.
Ji Eun cảm thấy có phần bất thường, bởi khi tài xế tới đón cô, bình thường sẽ mở cửa xe phía sau cho cô.
Ji Eun nghi ngờ đến gần Bentley, xuyên qua ánh sáng bóng vàng bên trong buồng xe mờ tối, cô nhìn thấy gò má anh tuấn sắc nét của Hanbin.
Cô không thể nào ngờ được rằng đêm nay anh lại đích thân đến đón cô. . . . . .
Cô lặng lẽ ngồi vào ghế lái phụ, len lén quan sát anh.
Mặt anh không hề thay đổi, tay đặt trên tay lái, đôi mắt âm u tăm tối lặng lẽ nhìn về trước.
Cô cảm thấy không khí có phần nhạt nhẽo, cố gắng đánh vỡ sự yên lặng này, "Ừm, anh về lúc nào vậy?"
Anh không trả lời cô, nhưng xe đang chạy giữa quốc lộ đột nhiên dừng sát dưới một cây tùng xanh biếc.
Bóng đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng côn trùng kêu, anh mở cửa, kéo cô xuống xe.
Đối mặt với sự thô bạo bất chợt của anh, cô cố gắng giãy giụa khỏi sự kiềm chế của anh, "Anh làm gì vậy. . . . . ."
Giờ khắc này, gương mặt của cô bị gò má nóng bỏng của anh xẹt qua. Anh áp mạnh cô lên cửa xe, môi mỏng của anh ức hiếp lấn lướt cô.
Sống lưng đụng phải cửa xe lạnh như băng làm cô hơi đau, cô đẩy anh theo bản năng. "Ưm. . . . . ." Không biết làm thế nào mà miệng lại bị lấp kín, không nói nên lời.
Hình như bị đè nén đã lâu, toàn thân anh nóng bỏng như thể lửa đốt, khống chế được tay cô, gần như điên cuồng dò xét môi lưỡi cô, tấn công bừa bãi.
"Không. . . . . ." Cô quay đầu bởi vì không chịu nổi sự điên cuồng mãnh liệt của anh.
Ai ngờ một giây sau đó, mông cô tiếp xúc được bề mặt lạnh băng của chiếc xe, lúc này cô mới ý thức được anh nhấc cơ thể cô lên cao.
Tiếng xé rách quần áo vang lên, trong thoáng chốc cơ thể cô đã bị anh nhấc lên đến mức cao nhất. Anh tiến thẳng vào không hề lưu tình.
Thân thể va chạm với mặt xe lạnh như băng khiến cô cảm thấy đau đớn và khó chịu, cô đau khổ cầu xin anh, "Đừng mà. . . . . . Đừng như vậy. . . . . ."
. . . . . .
-----
Nhà họ Hwang.
Hôm nay, bà Hwang dậy sớm ghé qua phòng Ji Eun lại phát hiện ra Ji Eun không có trong phòng.
Bà Hwang liền tìm người giúp việc dò hỏi, "Sáng ra Ji Eun đã phải đi làm sao?"
Hình như người giúp việc cũng không ngờ rằng bà Hwang sẽ hỏi chuyện này, sợ hãi tới mức trắng bệch, hốt hoảng gật đầu, "Đúng vậy, phu nhân."
Bà Hwang chất vấn, "Công ty gì mà lại phải đi làm sớm như vậy?"
Ông Hwang cũng vào phòng ngủ Ji Eun, "Mới sáng ra đã làm sao vậy?"
Bà Hwang đến bên cạnh chồng, hoang mang nói, "Tôi định bảo Ji Eun hôm nay xin phép nghỉ, tới bách hóa Yunhwa với tôi để gặp cháu trai tổng giám đốc Jung mới vừa trở về nước, nhưng không thấy Ji Eun ở trong phòng."
Ánh mắt nghiêm trang ông Hwang nhìn lướt qua người giúp việc đang nơm nớp lo sợ, nói nghiêm túc, "Bà nói thành thật cho tôi biết, Ji Eun đi đâu?"
Người giúp việc chỉ sợ khó giữ nổi chén cơm, run sợ nói đúng sự thật, "Hai giờ đêm qua tiểu thư đã ra ngoài, tôi cũng không biết cô ấy đi đâu. . . . . ."
"Cái gì?" Ông Hwang hoảng hốt.
"Tại sao có thể như vậy?" Bà Hwang lo lắng nói, "Ji Eun sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Ông Hwang đang muốn lấy điện thoại gọi cho Ji Eun, lúc này, một người giúp việc cầm điện thoại nội bộ cung kính nói với ông Hwang, "Ông chủ, ông có điện thoại."
Ông Hwang cầm điện thoại lên, sau đó điện thoại truyền đến một giọng nữ cực kỳ rõ ràng, "A lô, tổng giám đốc Hwang phải không ạ? Tôi là nhà báo tòa soạn Newsen, tôi muốn xin hỏi ông, phải chăng thiên kim Hwang Ji Eun đang qua lại với tổng giám đốc tập đoàn 'Kim thị' Kim Hanbin?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com