Tạm dịch: Bí kíp cứu người (Cẩm nang ăn thịt người thân thiện) Author: Kittendiamore Nguồn: https://archiveofourown.org/works/860965 Nguồn ảnh: https://archiveofourown.org/works/867523 - by TheGroupofOne
KHÔNG PER, LÀM ƠN ĐỪNG AI ÔM ĐI ĐÂU
Tóm tắt: Có một người đàn ông đang nhìn lên Will, người rõ ràng vừa bị anh làm phiền khi đang - Ồ. Vứt tay chân xuống sông. Thú vị đấy, anh nghĩ đầy mỉa mai. Sau đó anh nghĩ lại bởi vì nó thực sự khá là thú vị. Người đàn ông trông có vẻ tự tin, nhàn nhã tiếp tục việc đang làm. Và hắn ta cũng khá quyến rũ nữa. Hoặc: Will cố nhảy cầu nhưng cuối cùng lại tự hiến thân cho một kẻ giết người hàng loạt ăn thịt người... theo lẽ thường tình.
Editor: Kỷ KỷTác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa🎓Đây là bộ đầu tay của mình, có thể nói là như "hạch", khuyến cáo mọi người cân nhắc trước khi xem.Nếu bạn muốn được đọc một tác phẩm edit chỉnh chu có thể ghé sang bộ "Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài", sẽ không đến nỗi ức chế lắm =))Từ chương 26 trở đi, tên chương do editor đặt.…
Truyện này ta thấy hay nên edit lại và đăng cho mọi người đọc ấy =)))) Hay thì thả sao vàng cho ta nhaaaa ^^Tác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng 1 số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
"Cuộc đời này có nỗi đau nào mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng chỉ mỗi em là giới hạn duy nhất khiến tôi phải trở nên cùng cực thế này."Writter: manchi_Tổng tài tôi đây không để em trốn thoát => Ma limiteCongrats 200followersChiếc fic này đánh dấu cột mốc 200fls của tớ và mang tớ đến được như hiện nay.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
"Anh là kẻ không biết nói những lời ngọt ngào, cũng là kẻ tay dính đầy máu tươi. Người ta nói anh là đồ vô nhân tính, là ác thần ăn thịt người. Cái chết luôn cận kề với anh, có thể giây phút này anh trò chuyện cùng em, nhưng giây phút sau có thể anh đã là một linh hồn vất vưỡng đâu đấy. Nhưng, nếu em không sợ thì hãy ở bên cạnh kẻ độc ác như anh, hãy để kẻ độc ác này sẽ bảo vệ em bảo vệ em bằng cả tính mạng"…