• Author : Levraut 🐰 • Thể loại : text fic • Couple : Kim Yohan |TOP!| x Lee Eunsang |BOT!| • Số chương : 26 • Begin : 31/7/2019 • Complete : 22/9/2019
🌼Hán Việt: Đả kiểm nữ phối cao phàn thượng nam chủ chi hậu H🌼Tác giả: Miên Nhuyễn Nhuyễn🌼Số chương: 81 🌼 Tình trạng edit: Hoàn🌼Editor: 🍓ℓσℓιѕα🍓🌼Vẽ bìa: 🥀Maa🥀🌼Converter 💐 Vespertine & Hdlinhhh 💐🌼 Thể loại : 18+, thời học sinh, sạch, nữ phụ, yêu thầm, ngược, giới nhà giàu, HeSpoil: Trước ngược nữ sau ngược nam🌼Truyện có nhiều yếu tố 18+ xôi thịt, cốt truyện mới lạ, hoan nghênh mọi người đọc, không hợp thì đi ra.…
Trọng sinh , HE , Ngược , Sắc , Hiện Đại , Sủng , Ngọt ,+++++++Tác giả : Mộc Dung Truyện : tự sáng tác Kiếp trước cô tránh hắn né hắn như né tà Mặc cho hắn dùng mọi thủ đoạn từ cưỡng chế đến yêu thương nhưng không yêu vẫn là không yêu . Quen biết hắn vì hắn là anh trai của bạn thân , đến nhà chơi là sợi tơ định mệnh liền được gắn kết.Chỉ vì cô hận liền phát ngôn " nếu anh đụng vào tôi một lần tôi liền tự vẫn ". Hắn vì vừa yêu vừa hận cô nên đã buông tha cho cô và biến mất không dấu vết theo như cô mong muốn .Đến khi cô có được tự do tưởng chừng là vui mừng nhưng không ngờ nó là điều tồi tệ nhất mà cô đã từng quyết định . Đi kiếm hắn , nhưng chẳng biết kiếm đâu , đến tột cùng cô mới biết mình sau hoàn toàn . Đến bên bãi biển nơi lần đầu cô bị hắn làm cho mê loạn , đứng trên lề đường nhìn xuống bãi biển nhớ lại những khoảng thời gian hắn vì cô mà bắt nạt đe dọa và thương yêu . Trong dòng suy nghĩ giữa con đường chiếc xe tải lao đến . Và kết thúc sinh mạng của cô từ đây , hơi thở cuối cùng nơi bờ môi đầy máu tươi đó của cô nhấp nháy 2 chữ " Thế Thiên " . Ông trời luôn cho người sửa sai ! Lúc cô tỉnh lại mới biết mình trọng sinh , quay về 10 năm trước , cái ngày mà lần đầu tiên cô đến nhà Thế An chơi cũng là cái ngày lần đầu anh bị cô hớp hồn , Cô liền thành " Nếu anh không đụng vào em , em liền chết "…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…