Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

i will come to you (그리움에)

I will come to you.

Là một chàng trai sống trong im lặng, anh đã yêu cô từ khoảnh khắc ấy. Nhưng tình yêu của anh không phải là những lời nói, mà là sự im lặng, là những khoảnh khắc mà chỉ anh biết.

Năm đó, mỗi ngày, anh đều âm thầm quan sát cô, từng cử chỉ, từng nụ cười, những lúc cô quay lại nhìn anh là lúc khiến trái tim anh đập loạn nhịp, như thể cả thế giới chỉ còn lại đôi mắt ấy. Nhưng không có một lần nào anh dám thổ lộ. Anh chỉ có thể viết ra những lời yêu thương trong nhật ký, để rồi gấp lại cất đi, giữ kín sâu trong lòng, tự ngẫm sẽ không bao giờ nói ra. Anh viết về những khoảnh khắc khi cô cười, khi cô buồn, khi cô bước qua anh với đôi mắt sáng lấp lánh. Tình yêu của anh không phải là những lời hứa hay những cuộc gặp gỡ đầy cảm xúc, mà là những dòng chữ lặng lẽ, những suy nghĩ thầm kín không thể nào thốt thành lời.

Anh biết bản thân không đủ dũng cảm để thổ lộ cho cô biết. Dường như có một rào cản vô hình chắn lối giữa anh và tình yêu, một thứ gì đó khiến anh không thể vượt qua được. Anh biết, nếu không nói ra, có lẽ sẽ chẳng bao giờ còn cơ hội để gặp lại cô, để cho cô biết rằng, anh thích cô đến nhường nào. Nhưng rồi, khoảnh khắc đó, anh vẫn quyết định từ bỏ. Đó là một ngày mùa đông, khi tuyết trắng phủ kín khắp các con phố, như đang xóa đi mọi dấu vết của những gì anh chưa làm.

"흰 눈이 내리던 날 / 너의 곁을 떠난 날

하루에도 수백 번씩 / 매일 끄적인 그 말"

Vào một ngày tuyết trắng rơi / Ngày tôi rời xa em,

Mỗi ngày trôi qua, hàng trăm lần / Những lời viết vội tôi vẫn nhớ.


Từng ngày, từng đêm, từng giờ, từng phút, từng giây, anh đều nhớ cô. Anh ước giá như có thể ôm cô thật chặt, trao nhau hơi ấm trong những ngày tuyết rơi lạnh giá. Anh nhớ cô đến mức, trong những đêm tuyết phủ đầy, chỉ cần nghĩ đến cô là tim anh lại như nghẹt thở. Anh chỉ muốn được cô ôm lấy, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cô, cảm thấy mình không còn đơn độc.

"너무 그리워 / 나를 안아줘"

Nhớ em quá đỗi / Xin em hãy đến ôm tôi.


Một tối nọ, anh ngồi lặng lẽ bên cửa sổ. Ngoài đường tuyết cũng lặng lẽ rơi. Cả thế giới như chìm trong sự tĩnh mịch của mùa đông. Anh lại nhớ cô. Những ký ức đó, những nhớ nhung đã vẽ nên một bức tranh của riêng anh - một bức tranh về hình bóng cô, về những tháng ngày đã qua, nhưng giờ đây, bức tranh ấy chỉ còn lại màu sắc, chẳng còn hơi ấm, chẳng còn dáng người.

"추억도 그리움도 / 담긴 나의 그림

지나간 시간 속에 / 남은 단 하나의 색"

Những ký ức, những nhớ nhung / Vẽ nên bức tranh của tôi,

Giữa những năm tháng đã qua / Chỉ còn lại một màu duy nhất.


Vì xuyên qua những con đường tối tăm trong cuộc đời anh, cô lại chính là tia sáng duy nhất.


Như ngàn vì sao sáng ngời đêm tối

Như trăng dịu dàng tỏa sáng trong đêm

Như em, bước nhẹ vào đời anh

Là em, tia sáng duy nhất trong lòng anh.


"캄캄한 길 위에 / 한 줄기 빛 그대여"

Trên con đường tối tăm đó / Em, chính là tia sáng.


Dù lòng anh luôn ngập tràn nỗi nhớ nhung, anh dần nhận ra rằng yêu thương trong thầm lặng không thể kéo dài mãi. Anh muốn nói ra, muốn thổ lộ tình cảm của mình, nhưng khi nghĩ đến đôi mắt sáng ngời của cô, sự sợ hãi lại trào dâng. Anh lại không thể mở lời. Anh nhận ra rằng, có lẽ, trong những ký ức này, anh sẽ không cần phải thổ lộ nữa. Những khoảnh khắc nhìn cô cười, thấy cô vui vẻ đã là đủ. Nhưng nỗi đau vẫn âm ỉ trong lòng anh, mỗi khi nghĩ đến việc không bao giờ có thể bước thêm một bước nữa về phía cô.

"아름다운 기억에 잠겨 / 오늘도 웃으며 잠들길"
Trong những ký ức đẹp đẽ ấy / Tôi mong em sẽ ngủ thiếp đi, mỉm cười mỗi đêm.


Thời gian trôi qua như gió lướt nhẹ trên phím đàn, khi đọc lại nhật ký của mình, anh nhớ lại mọi khoảnh khắc đã đi qua, những lần cô vô tình nhìn anh, trái tim anh như vỡ vụn nhưng anh chỉ khẽ cười rồi quay đi hay những lúc anh mỉm cười khi thấy cô hạnh phúc, dù không phải là với mình. Và rồi, một ý nghĩ mới xuất hiện trong đầu anh.

Anh sẽ không để tình yêu này chỉ tồn tại trong ký ức, trong quyển nhật ký hay trên những dòng chữ. Anh hứa với chính mình rằng, vào một ngày nào đó, khi mùa xuân đến, anh sẽ nói cho cô biết rằng anh yêu cô, không chỉ qua ánh mắt hay những nụ cười im lặng, mà bằng cả trái tim mình.

"따뜻한 봄바람 불 때쯤 / 너에게 너에게 갈게"
Vào khi gió xuân ấm áp thổi về / Tôi sẽ đến với em, sẽ đến với em.


Anh quyết định rằng tình yêu này không thể mãi chỉ là một giấc mơ. Anh sẽ can đảm đối diện với tình yêu ấy, dù có thể mọi thứ sẽ thay đổi. Nhưng ít nhất, anh sẽ không còn hối tiếc về những gì chưa làm. Anh hứa, dù anh có tạm vắng mặt trong những nỗi nhớ ấy, nhưng anh hứa sẽ đến với cô. Nếu cô cần anh, anh sẽ đến bên cô, ngay lúc ấy.

"그리움에 잠시 떠나있어도

약속해 I will come to you / If you need me, I will come to you"

Dẫu cho tôi có tạm thời vắng mặt trong nỗi nhớ,

Hứa với em, tôi sẽ đến với em / Nếu em cần tôi, tôi sẽ đến bên em.


Dẫu không biết liệu mùa xuân có thay đổi gì giữa anh và cô hay không, nhưng ít nhất, anh đã có can đảm để sẵn sàng bước ra khỏi bóng tối của chính mình. Để tình yêu không chỉ là một giấc mơ không thành, mà là một bước đi đầy can đảm, dù chỉ là bước nhỏ đầu tiên.


Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com