Chương 23
Sau khi lớp học kết thúc mọi người đã về hết, Malfoy đến gặp Snape cung kính nói: “Cha đỡ đầu, con có chuyện muốn nói với cha.”
“Dumbledore không nghi ngờ con.” Snape nói xong nhìn Malfoy vẫn đang bất an, bổ sung một câu “Giữa trưa đến văn phòng ta.”
“Vâng, cha đỡ đầu.”
Malfoy vui vẻ đi ra khỏi tầng hầm, đột nhiên bị một người ở chỗ rẽ làm cho hoảng sợ.
“Potter! Mày không cùng đám bạn bè tình thương mến thương của mày đi học mà ở lại nơi này làm gì!?”
“Bọn người hầu như hình với bóng cũng không ở bên cạnh mày sao, Malfoy.”
“Cho nên?” Vẻ mặt Draco không thể hiểu được nhìn thiếu niên trước mắt.
“Thật hiếm khi bắt gặp mày một mình...” Harry cười tủm tỉm, nhìn Draco vẫn hoang mang như cũ khiến tâm trạng hắn trở nên cực tốt, những nỗ lực cuối cùng đã ngăn cản Draco phát triển tư thế phòng thủ có điều kiện trước sự tiếp cận của hắn lần nữa.
“Mày ở chỗ này chờ tao rốt cuộc muốn nói chuyện gì?”
Nhìn thiếu niên tự tin mà ngạo mạn trước mắt này, môi mỏng hơi hơi nhếch lên giống như đang nói bổn thiếu gia đã cho phép mày lấy lòng thì nên biết ơn đi.
Harry nhìn đường cong lộ ra từ cái cổ kia nuốt nước miếng, “Khụ... Tao muốn nói, sắp tới mày có rảnh không?” Theo cái nhướn mày của Draco, Harry tiếp tục nói, “Bài tập kia...Tao muốn nhờ mày hỗ trợ......”
Draco nghiêng đầu híp mắt nhìn thẳng Harry, “Bị Máu Bùn bỏ rơi sao, Potter.”
“Ặc...Hermione cũng rất muốn xem mày chỉ cách làm bài, mày biết mà, biểu hiện của mày trong giờ học hôm nay đã khiến cô ấy rất nể phục.” Mà về vấn đề xưng hô, Harry lựa chọn bỏ qua trước, về sau có rất nhiều phương thức “giáo dục” cậu sửa lại.
Malfoy có vẻ thích thú với lời tâng bốc đó, "Tao không có thời gian để phí thời gian với lũ ngốc, Potter. Nhưng ——” cậu hơi dừng lại, “Nếu mày cầu xin tao, có lẽ tao sẽ suy xét một chút.”
Harry nghe vậy xoè tay, lòng bàn tay xuất hiện một con Nigrum thu nhỏ, trước vẻ mặt kinh ngạc của Draco giơ lên trước mặt đối phương, con rồng nhỏ trong lòng bàn tay hắn vỗ cánh, phát ra âm thanh của Harry, nhẹ nhàng nói “Làm ơnnnnn”, lặp đi lặp lại gần như làm tan chảy trái tim Draco.
Harry chăm chú nhìn Draco, chậm rãi cúi xuống, vừa định chạm vào màu vàng kim kia, một giọng nói trầm như đàn Cello truyền đến, hắn lập tức nắm chặt hai tay, con rồng nhỏ trong nháy mắt biến mất.
“Các ngươi ở chỗ này làm gì?” Giáo sư Snape từ tầng hầm đi ra nhìn hai người trên hành lang trống trải.
Harry thẳng lưng, Draco cũng giống như từ trong mộng bừng tỉnh xoay người nhìn Snape giống như một đứa trẻ làm chuyện xấu bị bắt được.
“Bây giờ hẳn là các ngươi đang trên đường đến lớp khác. Potter, Malfoy.”
“Đúng vậy, thưa giáo sư.” Harry kéo tay Draco xoay người bỏ chạy.
“Ê —— Potter! Buông tao ra...” Draco cảm thấy đó là một diễn biến kỳ lạ, cậu đang tay trong tay với Harry Potter chạy trong hành lang của trường Hogwarts —— a, Merlin.
“Ê!!! Tao bảo mày bỏ ra ——! Potter! Harry Potter!” Rõ ràng đều là Tầm thủ tại sao thể lực của thằng này lại tốt hơn mình nhiều như vậy!?
Harry đột nhiên dừng lại xoay người, Quả nhiên làm Draco trực tiếp đâm vào trong ngực hắn, thuận thế đỡ lấy eo đối phương, nhịn không được thầm thở dài một câu, a —— thật nhỏ... Trước kia từng cảm thấy vòng eo cậu tỷ lệ không được hoàn mỹ, không ngờ thời thiếu niên lại nhỏ đến phạm quy.
“Harry, mày có thể gọi tao là Harry sao?”
Một trong những lời dạy của Draco Malfoy kiếp trước: Khi cùng hắn phát sinh mâu thuẫn, hãy dùng càng nhiều chuyện đột nhiên xảy ra để phân tán lực chú ý.
“Hừ, nằm mơ!”
Quả nhiên Draco không lập tức hất bàn tay đang nắm cùng với bàn tay đang ôm eo mình ra.
“Draco ——” Harry cúi người xuống nói.
“Câm miệng, tao nhớ mình từng bảo mày không được gọi mỗi tên tao.”
“Draco ——” Tiến lại gần hơn một chút.
Hành lang hẻo lánh dần dần có thêm học sinh, điều này khiến Malfoy cảm thấy vô cùng xấu hổ, khuôn mặt tái nhợt bắt đầu đỏ bừng.
“Mày —— trước tiên bỏ tao ra. Potter! Bỏ tay! Mày muốn Gryffindor bị trừ điểm vì sự thô lỗ của mày phải không?” Cậu đập rơi cánh tay đang đỡ eo mình sau đó giãy giụa hất bàn tay khác đang lôi kéo tay mình ra.
“Draco ——” Con người cố chấp kia sống chết sống không chịu buông tay, giống như không chút nào để ý đến điểm số, đúng là hắn không ngại Huynh trưởng lấy lý do không buông tay để trừ điểm, nếu như thật sự có lý do này.
“Potter! Mày còn muốn tao giúp làm bài tập không!” Draco không thể không nghiến răng nghiến lợi nói.
“Mày đồng ý rồi?”
“Bỏ tay ra!”
“Mày đồng ý rồi sao, Draco?”
“Bây giờ mày bỏ tay tao ra thì tao sẽ liền đồng ý, nhanh!”
Harry lập tức buông tay ra.
“Gryffindor chết tiệt.” Draco trừng mắt nhìn Harry, bước nhanh đến tiết học đã muộn tiếp theo.
Nhưng ngay khi vừa ngồi vào lớp, cậu đã thấy một Nigrum mini thò ra khỏi cổ tay áo, hôn lên ngón tay của mình, rồi biến thành một dòng chữ trên tờ giấy da:
Đêm mai 8 giờ, trong thư viện. —— Harry
Giữa trưa, văn phòng Snape
“Chào buổi trưa, cha đỡ đầu. Làm phiền cha rồi.”
“Ngồi đi.” Snape nhìn thoáng qua Malfoy, cất đồ trên bàn đi, lấy ra hai ly trà.
“Hôm khai giảng con đã tới muộn.” Y nhìn Malfoy đã khuya mới từ cửa lớn tiến vào.
“Có một ít chuyện ngoài ý muốn...” Malfoy do dự, nếu Potter đồng ý giữ bí mật giúp cậu, thì cậu không muốn khơi dậy vấn đề để lại vết nhơ cho mình, chuyện ngất xỉu thật sự không đáng để khoe ra. Nếu muốn nói tại sao cậu lại tin vào lời hứa của Harry Potter, thì đương nhiên —— bởi vì đó là một Gryffindor chân chính! Bọn họ có lẽ sẽ giấu giếm hoặc im miệng không nói, lại là người xứng đáng để tin tưởng nhất, không phải là tin cậy, vì bọn họ không đáng tin cậy như vậy —— mà là tin tưởng, không sai, thật ra Slytherin rất tin tưởng vào lời hứa của Gryffindor. “Chỉ là có chút việc nhỏ, đều đã giải quyết rồi.”
“Con có thể làm chuyện mình nên làm, Chúa tể Hắc ám vô cùng hài lòng với lần đầu làm nhiệm vụ của con.”
Nghe nói đến Chúa tể Hắc ám khiến cả người cậu chấn động, giám ngục Azkaban của Chúa tể Hắc ám từng muốn giết cậu! Nhưng cậu không thể nói, cha đỡ đầu là tâm phúc của Chúa tể Hắc ám! Cậu không chắc đối phương sẽ chọn tin ai.
“Con… Không phải vì chuyện này.”
Snape trầm mặc đợi câu trả lời phía sau của Draco.
“Potter... Gần đây rất kỳ quái......” Cậu cọ tới cọ lui mở miệng.
Khi nghe được tên Potter, cơ mặt Snape mơ hồ co rút một chút, lại là Potter...
“Nó… Tặng con một cây......Tia Chớp.........” Càng nói càng nhỏ giọng.
“...Con nói cái gì?” Snape lần đầu tiên hoài nghi lỗ tai mình, “Potter tặng con một cây Tia Chớp?” Y vững vàng lặp lại, làm mặt Draco có chút nóng lên.
“Đúng vậy, cha đỡ đầu.....Con muốn cha giúp con kiểm tra một chút xem nó có hạ chú ngữ gì lên đó hay không.” Draco vội vàng trả lời, giống như muốn che giấu cái gì.
“Tại sao nó lại muốn đưa một cây Tia Chớp cho con?”
“......Nó nói muốn cùng con làm... Bạn?” Draco lại một lần nữa hạ giọng, chính cậu cũng không chắc chắn những lời này có bao nhiêu chân thật nên đặt dấu chấm hỏi cho chúng.
Snape nghiên cứu thiếu niên trước mắt, nhớ tới nghỉ hè Harry từng tìm y nói qua những chuyện quái quỷ về cảnh trong mơ, có chút xác định Harry tiếp cận Draco tám chín phần mười là có quan hệ với Voldemort.
Y dùng ngón trỏ gõ mặt bàn âm thầm trầm tư, có lẽ cũng không phải chuyện xấu —— Dumbledore vẫn luôn muốn nhà Malfoy thay đổi chiến trường, nếu bắt đầu từ chỗ Draco coi như để đột phá, cậu thân là một Tử Thần Thực Tử trung thành, lời nói cũng không thể nói ra. có thể được giải thích khi Potter đến để tạo một lỗ hổng......
“Cha đỡ đầu?”
“Mấy ngày nữa đem cái chổi tới ta kiểm tra một chút.”
“Cảm ơn cha đỡ đầu.”
“Slytherin sẽ trở thành bạn với tất cả những người có giá trị.”
Malfoy nghe vậy sửng sốt, sau đó nghiêm túc gật đầu, “Con hiểu rồi, cha đỡ đầu.”
Đúng vậy, cậu chính là một Slytherin, tại sao phải rối rắm vì Potter có thật lòng muốn trở thành bạn với mình hay không? Thật là buồn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com