Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20 : Siêu quậy Avocean

Một buổi sáng, Jimmy và Sea cùng nhau đến gặp bác sĩ để tìm hiểu về quy trình mang thai hộ. Không khí trong phòng yên tĩnh, ánh sáng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ, tạo cảm giác an tâm. Sea nắm chặt tay Jimmy, cảm nhận sự bình tĩnh lan tỏa từ anh.

Bác sĩ giải thích tỉ mỉ từng bước: từ việc lựa chọn người mang thai hộ, kiểm tra sức khỏe, đến quá trình thụ tinh, theo dõi thai kỳ và chăm sóc cả mẹ hộ lẫn em bé. Jimmy chăm chú nghe, thỉnh thoảng thì thầm giải thích lại cho Sea những điều cậu chưa hiểu, giọng anh dịu dàng nhưng đầy quyết tâm:
"Em đừng lo, mọi thứ đều nằm trong tay chúng ta... và anh sẽ luôn bên em."

Sea mỉm cười, dựa sát vào vai Jimmy, thầm nhủ: "Có anh bên cạnh, em cảm thấy mọi thứ đều dễ dàng hơn."

Sau buổi gặp bác sĩ, họ cùng nhau thảo luận về việc lựa chọn người mang thai hộ. Sea tham gia từng bước, từ việc chọn người đáng tin cậy, đến thảo luận về sức khỏe và phong cách sống. Jimmy luôn quan sát, góp ý nhẹ nhàng, nhưng không bao giờ áp đặt, để Sea cảm thấy mình được tôn trọng và bình yên.

Khi ra về, cả hai đi dạo dưới nắng chiều, nắm tay nhau, cười đùa: "Chúng ta đang xây dựng gia đình của mình... từng bước một," Jimmy nói, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Sea gật đầu, trái tim ngập tràn hy vọng và hạnh phúc: "Em biết... chúng ta sẽ ổn."

Ngày họ đến gặp người mang thai hộ, cả Sea và Jimmy đều chuẩn bị sẵn sàng. Trong phòng yên tĩnh, ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua cửa sổ, tạo cảm giác an tâm. Sea nắm tay Jimmy, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm và lo lắng. Jimmy nhẹ nhàng siết tay cậu, mỉm cười trấn an:
"Em không sao đâu, chúng ta sẽ cùng nhau."

Khi gặp người mang thai hộ, cả hai cùng giới thiệu, trò chuyện cởi mở, chia sẻ về mong muốn và trách nhiệm. Sea nói với giọng dịu dàng:
"Chúng tôi sẽ cung cấp mọi thứ cần thiết cho thai kỳ của chị, từ sức khỏe, dinh dưỡng đến chế độ sinh hoạt. Chúng tôi muốn đảm bảo chị thoải mái và an toàn nhất."

Jimmy tiếp lời, trầm ấm nhưng đầy chắc chắn:
"Chúng tôi luôn sẵn sàng hỗ trợ, bất cứ lúc nào chị cần. Chúng tôi coi chị như một phần trong gia đình, và sẽ theo sát từng bước."

Người mang thai hộ gật đầu, ánh mắt dần mềm mại và yên tâm hơn. Sea mỉm cười, khẽ cúi đầu:
"Cảm ơn chị đã đồng ý cùng chúng tôi thực hiện ước mơ này. Chúng tôi sẽ làm mọi thứ để không phụ lòng tin của chị."

Jimmy đặt tay lên vai Sea, khẽ thì thầm:
"Em thấy không, Sea... chúng ta đang cùng nhau xây dựng một gia đình."

Cả ba người cùng nhau bàn bạc chi tiết: lịch khám, chế độ dinh dưỡng, những việc cần chuẩn bị cho em bé, và kế hoạch hỗ trợ suốt thai kỳ. Không khí vừa nghiêm túc, vừa ấm áp, tràn đầy sự tin tưởng và tình yêu thương từ cả Sea và Jimmy dành cho tương lai của gia đình họ.

Những ngày sau đó, Sea và Jimmy dành nhiều thời gian bên người mang thai hộ. Họ cùng nhau chuẩn bị chế độ dinh dưỡng, theo dõi sức khỏe, đảm bảo mọi thứ đều ổn định và thoải mái. Sea ân cần hỏi han từng bữa ăn, từng giấc ngủ, còn Jimmy thì nhẹ nhàng động viên, kiểm tra mọi thứ một cách cẩn thận.

Mỗi lần đến kiểm tra, cả hai đều ghi chép tỉ mỉ, thảo luận với bác sĩ, lập kế hoạch chi tiết cho từng tháng thai kỳ. Sea thường thì thầm với Jimmy:

"Anh thấy không, con sẽ được yêu thương từ khi còn trong bụng mẹ."

Jimmy mỉm cười, siết nhẹ tay cậu

"Và khi ra đời, anh cũng sẽ bên con và bên em, Sea."

Song song đó, họ bắt tay vào chuẩn bị phòng cho em bé. Căn phòng màu tím  – xanh pastel, những món đồ trang trí nhỏ xinh do Sea lựa chọn: gấu bông, đèn ngủ hình sao, kệ sách đầy màu sắc. Jimmy cùng Sea lắp đặt giường cũi, treo rèm, xếp đồ chơi, đảm bảo tất cả đều an toàn và ấm cúng. Mỗi khoảnh khắc đều tràn ngập tiếng cười, những cái chạm nhẹ và ánh mắt đầy yêu thương.

Sau một ngày dài, Sea dựa vào vai Jimmy, thở dài hạnh phúc:

"Em cảm giác... chúng ta thật sự đang xây dựng một gia đình."

Jimmy hôn nhẹ trán cậu, thì thầm:

"Đúng vậy... từng bước một, chúng ta sẽ cùng nhau"

Trong từng chi tiết nhỏ, từ việc chăm sóc người mang thai hộ đến trang trí phòng bé, Sea và Jimmy cảm nhận tình yêu và trách nhiệm lớn lao của mình. Họ hiểu rằng, mọi nỗ lực, mọi lo toan đều hướng đến một gia đình trọn vẹn, hạnh phúc và yêu thương.

Sau nhiều tháng chuẩn bị, cuối cùng cũng đến ngày em bé chào đời. Sea và Jimmy đứng bên giường sinh, tay nắm chặt tay nhau, tim đập rộn ràng. Khi tiếng khóc đầu tiên vang lên, cả hai lặng người, mắt rưng rưng. Jimmy thì thở phào nhẹ nhõm, còn Sea dựa đầu vào vai anh, cả hai cùng nhìn con lần đầu tiên.

Sea khẽ thì thầm:
"Chào mừng con đến với thế giới này, Avocean... Hai ba yêu con nhiều lắm."

Jimmy ôm Sea vào lòng, bàn tay còn lại chạm vào tay Avocean, giọng trầm ấm:
"Anh hứa sẽ luôn bảo vệ con và em, Sea. Chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc và yêu thương con."

Khoảnh khắc ấy tràn ngập yêu thương, ấm áp và bình yên, như biển cả ôm trọn bờ cát  nơi gia đình nhỏ của họ bắt đầu hành trình mới.

Sau đó, Sea và Jimmy thay phiên nhau đến thăm người mang thai hộ, mang theo hoa, đồ ăn nhẹ và các vật dụng cần thiết. Sea dịu dàng hỏi han từng chi tiết: bữa ăn, giấc ngủ, cảm giác của người mang thai hộ, trong khi Jimmy chăm chú kiểm tra sức khỏe và nhắc nhở mọi thứ đều ổn.

Mỗi lần họ ra về, người mang thai hộ đều nở nụ cười nhẹ nhõm, yên tâm hơn khi biết Sea và Jimmy luôn quan tâm và theo sát. Sea thường nhắn tin cho Jimmy:

"Anh à, hôm nay chị ấy ăn ngủ được chưa?"

Jimmy đáp lại, giọng ấm áp:

"Ổn rồi, anh vừa kiểm tra xong, em yên tâm đi."

Dần dần, sức khỏe của người mang thai hộ hồi phục hoàn toàn. Khi ngày xuất viện đến, Sea và Jimmy dẫn người ấy đi tham quan khuôn viên bệnh viện, tặng hoa và gửi lời cảm ơn chân thành. Họ biết rằng nhờ sự quan tâm, chăm sóc cẩn thận, mọi thứ đều suôn sẻ và an toàn.

Sau những tháng ngày chăm sóc, Sea và Jimmy trở về nhà, ôm Avocean trong lòng, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Gia đình nhỏ của họ giờ đây thật sự trọn vẹn  Sea, Jimmy và Avocean cùng những yêu thương, chăm sóc và bình yên mà họ đã vun đắp từ đầu.

Những ngày đầu tiên sau khi đưa Avocean về nhà, căn hộ tím nhẹ  – xanh pastel trở nên sống động hơn bao giờ hết. Sea bế Avocean trên tay, nhẹ nhàng vuốt tóc, còn Jimmy thì chuẩn bị bình sữa, kiểm tra nhiệt độ phòng và mọi vật dụng xung quanh.

Sea cười khẽ khi Avocean giật mình khóc to, Jimmy nhanh chóng ôm bé vào lòng, vỗ về:
"Anh đây, không sao đâu, Avocean, ba luôn bên con mà."

Buổi chiều, Jimmy nấu ăn trong bếp, Sea ngồi trên ghế, bế Avocean trong lòng, vừa cho bé bú vừa kể chuyện cười rộn ràng:
"con sẽ đứa trẻ hạnh phúc Avocean "

Jimmy liếc Sea, nụ cười ấm áp hiện lên:
"Nếu con nó mà nghe được thì chắc nó sẽ vui lắm đây."

Sau đó, cả hai thay phiên nhau chơi đùa với Avocean, Sea cẩn thận nâng bé khỏi giường, Jimmy đặt những món đồ chơi an toàn xung quanh, cùng cười đùa. Mỗi lần Avocean giật mình, cả hai lại vỗ về, ôm bé sát vào ngực, tạo cảm giác bình yên và an toàn tuyệt đối.

Ban đêm, khi Avocean ngủ say, Sea dựa vào vai Jimmy, nhẹ nhàng thở dài:

"Em không ngờ hạnh phúc lại giản đơn mà trọn vẹn đến thế."

Jimmy mím môi, ôm chặt cậu:

"Anh cũng vậy... chúng ta đã cùng nhau xây dựng gia đình của mình, và mỗi khoảnh khắc đều quý giá."

Cả căn nhà chìm trong yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở đều của Avocean, tiếng nhịp tim của Sea và Jimmy hòa làm một, tạo nên một mái ấm trọn vẹn, ấm áp và đầy yêu thương nơi mọi mệt mỏi, lo toan đều tan biến, nhường chỗ cho hạnh phúc bình dị nhưng sâu lắng.

Avocean giờ đã lớn hơn một chút, đôi mắt long lanh và nụ cười tinh nghịch khiến cả nhà không thể nhịn được cười. Sáng sớm, Sea đang pha sữa thì Avocean bò ra khỏi giường, nhảy tót lên ghế, giơ tay ra như đang nói 
"Chơi với con nào!"

Jimmy chỉ cười, đặt ly cà phê xuống, cúi người nhấc bé lên:
"Được thôi, nhưng ba sẽ giành phần thắng nha!"

Cả ba cùng chơi đùa trong phòng khách. Sea vừa đọc sách, vừa ném những quả bóng nhỏ cho Avocean bắt, còn Jimmy thì giả vờ "trốn" khắp phòng để Avocean rượt theo. Tiếng cười vang khắp căn hộ, từng góc nhỏ đều ngập tràn niềm vui.

Buổi chiều, Avocean lôi Sea ra sân ban công, chỉ tay về phía biển:
"Biển! Biển!"
Sea ôm bé, mắt long lanh:
"Ừ, chúng ta sẽ cùng ra biển nhiều lần, Avocean, nơi mà ba và mẹ yêu thương con vô cùng."

Jimmy đứng bên cạnh, mỉm cười khi nhìn cặp đôi nhỏ bé này:
"Nhìn con lớn lên mỗi ngày... anh thấy hạnh phúc đến mức không nói thành lời luôn."

Dù Avocean quậy phá, đòi leo lên ghế, lôi đồ chơi khắp nhà, cả Sea và Jimmy đều kiên nhẫn, vừa dạy dỗ vừa chơi cùng. Mỗi lần bé cười toe toét, cả hai lại cảm nhận được sự ấm áp, hạnh phúc giản dị nhưng sâu sắc.

Đêm xuống, Avocean ngủ say trên giường, Sea dựa vào vai Jimmy, nhẹ nhàng thở dài:
"Em chưa bao giờ nghĩ hạnh phúc lại đơn giản và trọn vẹn đến vậy..."
Jimmy ôm chặt cậu, thì thầm:
"Anh cũng vậy... gia đình này là tất cả với anh."

Cả căn hộ chìm trong yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở đều của Avocean, làn hơi ấm của Sea và Jimmy hòa vào nhau, tạo nên một mái ấm bình yên, ngập tràn tiếng cười và tình yêu thương  nơi mà bất cứ giây phút quậy phá nào của Avocean cũng trở thành niềm hạnh phúc vô giá.

Một buổi chiều, ba Jimmy ghé thăm nhà. Avocean đang chạy nhảy khắp phòng, cười nói tinh nghịch, ném đồ chơi lên không trung. Ngay khi Jimmy bước vào, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp của ông khiến Avocean dừng lại, tròn mắt nhìn:
"Ba..."

Sea cười khẽ, ôm bé vào lòng:
"Nhìn kìa, Avocean, ba đến rồi. Chơi ngoan thôi nha."

Jimmy quỳ xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt bé, giọng trầm ấm nhưng nghiêm:
"Chúng ta không ném đồ chơi bừa bãi đâu, hiểu chưa?"

Avocean hơi nheo mắt, giật mình, nhưng không khóc hay sợ hãi. Ngay lập tức bé tạm dừng mọi trò nghịch ngợm, đứng yên, tay đặt lên ngực Sea, mắt chăm chú nhìn ba Jimmy như đang cân nhắc:
"Dạ... con biết rồi..."

Jimmy mỉm cười nhẹ, vỗ nhẹ vai Sea:
"Em thấy không, chỉ cần nghiêm khắc một chút, bé sẽ tự biết nghe lời."

Sea cười, xoa đầu Avocean:
"Ừ, gặp ba là tắt đèn ngoan luôn."

Avocean nhỏ giọng, nhưng vẫn nhấp nhổm:
"Nhưng sau này... chơi với ba nữa nha..."

Jimmy cười, hôn nhẹ trán bé:
"Đương nhiên rồi, nhưng chơi ngoan đã, rồi mới quậy tiếp."

Cả ba cùng cười, căn nhà ngập tràn tiếng cười và sự ấm áp. Avocean tuy dừng trò nghịch ngợm, nhưng ánh mắt vẫn long lanh niềm vui, vừa ngoan vừa tinh nghịch, tạo nên một khoảnh khắc hạnh phúc, giản dị nhưng đáng yêu vô cùng.

Dần dần, cả gia đình nhận ra Avocean không chỉ tinh nghịch mà còn rất say mê những thứ liên quan đến sáng tạo. Bé thích các màu sắc sặc sỡ, mê các loại bút chì màu và giấy vẽ. Mỗi khi Jimmy hoặc Sea vẽ gì đó, Avocean liền chạy đến, mắt long lanh nhìn chăm chú, rồi nhảy dựng lên, giơ tay xin thử:
"Con cũng muốn vẽ! Cho con thử đi!"

Sea cười, đưa cho Avocean bộ bút màu và giấy vẽ:

"Được thôi, nhưng vẽ xong phải dọn dẹp sạch sẽ nha."

Avo cười toe toét, ngồi bệt xuống sàn, bắt đầu vẽ những hình tròn, đường zigzag, hay những nhân vật bé tự nghĩ ra. Jimmy đứng bên cạnh, nhẹ nhàng chỉ dẫn:

"Thêm chút màu xanh ở đây, Avocean" căn phòng ngập tràn màu sắc và tiếng cười. Mỗi bức vẽ, dù còn nguệch ngoạc, đều khiến Sea và Jimmy thích thú, vừa ngạc nhiên vừa tự hào về sự sáng tạo nhỏ bé của con.

Buổi chiều, khi Avocean đứng trước bức tranh hoàn thành đầu tiên, Jimmy nhẹ nhàng ôm bé:

"ba thấy rất tuyệt, Avocean. Hai ba sẽ luôn ủng hộ con với đam mê này."

Sea cũng gật đầu, vuốt tóc :

"Đúng rồi, con có thể thử sức với mọi thứ mình thích. Hai ba luôn ở bên, cổ vũ con."

Từ đó, căn hộ nhỏ luôn rộn rã tiếng cười, tiếng giấy xé, tiếng bút lướt trên giấy  Avocean vừa quậy phá vừa sáng tạo, vừa học vừa chơi, và cả Sea lẫn Jimmy đều ngắm nhìn con mỗi ngày với niềm hạnh phúc trọn vẹn, tự hào về đứa trẻ tinh nghịch nhưng giàu sáng tạo này.

Sea nhìn bước ảnh gia đình của chính mình nó khác hoàn toàn với tuổi thơ cậu đó là việc mà cậu rất tự hào , sau bao nhiêu đau thương mà Sea bước qua thì đây chính là những gì cậu xứng đáng có được . 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com