08. Reaction
【Ego và Noa đi làm thủ tục chuyển trường cho Isagi.
"Các cậu định...... chuyển trường cho em Isagi!?" Khi nghe thấy tin này, giáo viên chủ nhiệm của Isagi thật sự không tin nổi vào tai mình, "Tại sao?"
"Áp lực học tập tại quý trường quá lớn, chúng tôi không muốn làm bé phải vất vả như vậy." Noa ăn ngay nói thật.
"Xin lỗi, do ngày trước khi chọn trường, chúng tôi đã không suy xét chu toàn nên đã gây ra phiền toái cho quý trường." Ego lấy ra tố chất của người quen lăn lộn trong xã hội, cùng xin lỗi theo.
"Không không không, tôi không hiểu nỗi lo của các cậu lắm." Giáo viên chủ nhiệm rót trà cho hai người, "Chúng tôi cũng không phải kiểu trường ủng hộ tư tưởng thành tích các môn văn hóa là số một, thực ra chúng tôi sẽ xem xét dựa trên tiềm năng tổng hợp về các mặt của một học sinh."
"Em Isagi tuy thành tích văn hóa không quá lý tưởng, nhưng em ấy rất xuất sắc." Giáo viên chủ nhiệm vô cùng đau lòng, "Các cậu không thể bắt em ấy phải chuyển trường được."】
Isagi được khen, có cảm giác vui vẻ và cùng chung vinh dự như bé con nhà mình được thầy giáo công nhận.
Nhưng mà, nói sao ta? Còn có cảm giác là trẻ nhà mình nên mình biết, ngay cả tình trạng làm bài tập thôi còn đau đầu lên xuống của Isagi mà cũng được khen ư...... Không phải thầy giáo đang đùa mình đấy chứ? Hay đây là nghệ thuật ngôn từ uyển chuyển sẵn có của một nhà giáo?
Lẽ nào giáo viên chủ nhiệm đã phát hiện ra thiên phú bóng đá của Isagi?
【Noa và Ego liếc nhau, không ngờ giáo viên chủ nhiệm lại quý Isagi đến vậy.
"Thiên phú của em ấy về mặt nghệ thuật thật sự làm người ta phải kinh ngạc mà cảm thán." Giáo viên chủ nhiệm dẫn cả hai đi tham quan phòng Mỹ thuật, đoạn chỉ ra một số tác phẩm xuất sắc được trưng bày bên ngoài, "Chúng đều là tác phẩm của em Isagi."
"Trí tưởng tượng phong phú lại không mất đi sự chi tiết." Thầy giáo dùng ngón tay phất nhẹ qua những bức tranh nọ, "Đặc biệt là sắc thái."
Đó là một bộ tranh vẽ vật thật, cũng không phải thứ gì quá phức tạp, chỉ là vẽ một chậu cây bìm bìm mà thôi, nhưng dưới ngòi bút của Isagi, sự thay đổi ánh sáng và màu sắc trong tranh khiến chậu cây này thơ mộng vô cùng.】
Rạp phim vang lên tiếng ồ òa hết đợt này đến đợt khác.
"Isagi còn biết vẽ nữa ư!?" Bachira ngắm tác phẩm của Isagi, cậu ta có một người mẹ là họa sĩ, tuy bản thân cậu ta không có hứng thú quá lớn với mỹ thuật nhưng cũng đã được hun đúc từ nhỏ. Bachira nghiêm túc thưởng thức tranh của Isagi, đoạn cảm thán, "Isagi vẽ đẹp thật đấy."
Không phải là cái đẹp trong tranh của các bạn nhỏ, mà là nét đẹp thuộc về nghệ thuật đương đại.
Phải biết rằng, trước đó chắc chắn Isagi chưa từng học vẽ chính thức bao giờ.
"Yoichi không chỉ vẽ tranh rất đẹp mà đồ thủ công Yoichi làm cũng rất khéo." Ness huênh hoang khoe một chút hiểu biết ngoài lề của mình về Isagi.
"Rồi rồi, biết anh có bé tôm bằng đất sét Isagi-onii-chan tặng cho rồi, cứ làm như không ai có ấy." Charles lẩm bẩm. Y cũng có mèo Cheshire bằng đất sét do Isagi-onii-chan tặng cho đó, hứ.
"Đợi đã, các cậu có gì cơ?" Các thành viên Blue Lock chưa từng được Isagi tặng quà thủ công lập tức trở nên cảnh giác.
Charles lè lưỡi với bọn họ.
【Xem ra trước kia khi vẽ tranh cho hai người họ, việc thiếu bút lông màu đã giới hạn khả năng phát huy của em.
"Chốc nữa trên đường về có nên mua bộ bút lông hơn 200 màu cho em ấy không?" Noa thì thầm vào tai Ego hỏi, hắn nhớ hồi trước mình từng thấy bộ màu như thế ở siêu thị.
"Mua thẳng màu nước đi, để em ấy có thể tự mình pha màu." Ego thì thầm trả lời.
"Khụ khụ." Thầy giáo đằng hắng kéo sự chú ý của hai người về phía mình, "Tình cảm của hai người ngọt ngào thật đấy, tôi rất vui khi thấy Isagi được nhận nuôi bởi một gia đình như hai người."
Noa và Ego đồng thời nhịn xuống xúc động muốn méo xệch miệng trợn trắng mắt, gượng cười nghe thầy giáo nói tiếp.
"Tôi cho rằng khả năng là thị giác của em ấy có thiên phú nào đó liên quan đến gien, có lẽ em ấy có thể nhìn ra những sắc màu mà chúng ta không thể nhận biết được." Thầy nhìn về phía Ego, "Chỉ cần bồi dưỡng và dẫn dắt một chút thì có khi em ấy sẽ trở thành ngôi sao mới trong giới mỹ thuật đấy."
"Isagi cũng rất thân thiện với các bạn cùng lớp, các em khác cũng rất thích em ấy, trong lớp có cuộc đấu hay chơi trò chơi gì thì các em đều rất muốn được cùng đội với Isagi, hơn nữa còn đề cử Isagi trở thành người cầm quyền và lãnh tụ trong đội." Thầy giáo cảm thán, "Đây cũng là một thiên phú vô cùng vượt trội."】
Sau khi chế nhạo Noa và Ego vụ bị tưởng là người yêu như thường lệ, sự chú ý của mọi người đã lại bị thu hút bởi nhận xét của thầy giáo về Isagi.
Hóa ra đây là lý do trước đó Ego và Noa bảo nhà họ sẽ cho ra đời một nghệ sĩ à.
Cả đám bắt đầu ngốc nghếch khen ngợi Isagi.
"Bé cưng Isagi giỏi quá đi." Lorenzo vỗ tay bốp bốp bốp, "Vừa biết đá bóng lại vừa biết vẽ vời, đến lúc đó nhờ bé cưng Isagi vẽ một bức chân dung cho tôi thì cậu ấy sẽ đồng ý chứ?"
"Em ấy sẽ đồng ý, chỉ cần cậu tập bóng với em ấy là được." Snuffy xoa đầu Lorenzo, "Giờ sưu tầm một bộ tranh của Isagi thì sau này chắc sẽ bảo đảm lời lãi lắm, cậu có thể kiếm được đầy bồn đấy."
"Thay vì sưu tầm tranh chân dung Isagi vẽ cho tôi thì tôi muốn sưu tầm tranh chân dung vẽ Isagi hơn." Chigiri đưa ra một ý tưởng mới.
"Tôi cũng muốn có tranh chân dung của Isagi." Nagi phụ họa, "Treo trong phòng, mỗi ngày mở mắt cái là thấy được ngay."
"Cậu muốn lấy tranh chân dung của Isagi để làm gì?" Reo cảnh giác.
"Cổ vũ mình rời giường thôi?" Nagi ngờ vực nhìn về phía Reo, "Chứ không thì còn có thể làm gì?"
Còn có thể quay tay...... Reo húng hắng ho, vờ như chưa xảy ra chuyện gì hết, "Không có gì, ổn đấy."
"Cơ mà không ngờ năng lực lãnh đạo của Isagi đã bộc lộ ngay từ khi còn nhỏ như vậy." Hiori cảm thán cực kỳ, "Rõ ràng khi ở bên cạnh Ego và Noa thì vẫn là một cục cưng mít ướt nhát gan, nhưng trước mặt bạn đồng trang lứa thì lại rất có trách nhiệm mà."
"Đây là hai mặt của Thần...... khụ khụ, của Isagi nhỉ." Trên mặt Yukimiya viết rõ mấy chữ to "Isagi là Hoàn Hảo", "Sự quyết đoán quả quyết và cân nhắc thiệt hơn sẽ không ảnh hưởng đến vẻ đáng yêu và nhân từ của cậu ấy."
"Không hổ là Isagi, không hổ là Isagi." Kurona reo hò cho Isagi, "Làm người khác muốn đi theo, đi theo."
Đợi đã, học Mỹ thuật, có năng lực lãnh đạo, quốc tịch Đức...... Shhh, tổ hợp này sao càng nhìn càng thấy nồng mùi thuốc súng vậy?
【"Tôi biết bây giờ Isagi có gặp một chút khó khăn với các môn văn hóa, nhưng tôi cho rằng điều đó hoàn toàn không phải vấn đề." Nói xong những gì muốn nói, thầy giáo lại dẫn cả hai vào văn phòng, "Khi các cậu làm thủ tục nhập học cũng đã trình bày về gia cảnh của Isagi với tôi, chúng tôi cũng rất hiểu cho nền tảng của Isagi không xuất sắc bằng những em khác trong trường. Nhưng em ấy rất thông minh, chúng tôi tin rằng, chỉ cần em ấy sẵn sàng học tập thì em ấy chắc chắn có thể tiến bộ rất nhanh."
Anh ta vừa nói vừa đưa danh thiếp cho hai người, "Đây là những lớp học thêm sau giờ học mà tôi đề cử, hai người có thể tìm hiểu sơ qua."
Cả hai nhận lấy tấm danh thiếp đó rồi liếc nhau.
Noa: Vừa phải học thêm lại vừa phải làm bài tập, nghe thôi đã thấy mệt quá rồi.
Ego: Căn bản là không có thời gian đá bóng.
Cả hai đồng thời đi đến thống nhất.
"Xin lỗi, chúng tôi vẫn quyết định sẽ chuyển trường cho Isagi." Ego đẩy danh thiếp về, "Cảm ơn thầy đã coi trọng Isagi như vậy, hôm nay thầy đã giúp chúng tôi hiểu thêm về khía cạnh khác hẳn ở Isagi."
"Vì sao?" Thoạt trông thầy giáo rất muốn thét ra lửa.
"So với nghệ thuật và học hành, tôi cho rằng có lẽ Isagi sẽ vui vẻ dồn phần lớn sức lực vào bóng đá hơn." Ego đẩy kính, "Mà theo tôi được biết, về phương diện thể dục thể thao, quý trường cũng không có thành tích gì quá nổi trội."
"Dồn vào bóng đá!?" Thầy giáo siết chặt nắm tay, Noa cảm thấy có lẽ phải làm vậy thì vị giáo viên đang ngồi trước mặt mình đây mới có thể nhịn được ý muốn quất xác hai tên "trẻ ranh nước đổ đầu vịt" bọn họ.
"Hai cậu, tôi cho rằng các cậu nên thận trọng suy xét hơn." Thầy giáo trầm giọng nói, "Các cậu không thể ấn định con đường phát triển của Isagi vì nghề nghiệp của mình, cũng không thể tùy tiện để trẻ xằng bậy theo sở thích của mình được."
"Bây giờ em ấy vẫn còn quá nhỏ, chưa biết thế mạnh của mình, cũng không biết làm sao để vạch ra con đường phát triển trong tương lai, đây chính là lúc cần nhà trường và các giáo viên chúng tôi dìu dắt em ấy." Thầy giáo nói vô cùng khẩn khoản, "Tôi thật lòng kiến nghị em ấy nên ở lại trường học của chúng tôi, chúng tôi......"
"Thầy giáo, thầy đã từng xem Isagi đá bóng chưa?" Lần đầu tiên, Noa xen ngang lời thầy giáo.
Thầy im lặng một hồi, "Tôi chưa."
"Cuối tuần này thầy có rảnh không?" Noa hỏi, "Chúng tôi hy vọng có thể mời thầy đến xem trận đấu bóng đá của Isagi vào cuối tuần này."
"Sau khi thầy xem trận đấu đó rồi thì chúng ta lại tâm sự đi."】
"Thầy giáo vẫn chưa đủ hiểu về Isagi rồi." Loki nhắm mắt nhớ lại, "Ai từng thấy Isagi khi đá bóng thì đều không thể không bị cậu ấy thu hút."
"Vậy là, xem xét thái độ của thầy giáo, các anh trà trộn được ngôi trường quốc tế trâu bò này hoàn toàn là nhờ Yoichi được các thầy cô thích hả?" Kaiser nhìn Ego và Noa, "Thế thì hai người các anh đúng là phế vl."
"Được bé con nhà mình gánh còng lưng ha ha ha ha ha." Lavinho đập mạnh vai Noa, "Thế kinh nghiệm phỏng vấn cậu chia sẻ cho huấn luyện viên nhà mình hồi trước là cái gì? Truyện tiếu lâm à?"
"Vẻ mặt của thầy giáo dạy Isagi há há há." Chris đằng hắng, diễn như thật, "'Hai kẻ không đáng tin các cậu biến đi cho tôi, các cậu có biết dạy dỗ không? Đừng có làm bé con bị lầm đường lạc lối, để Isagi ở lại đây cho tôi!' Há há há há há."
Cơ mà cười thì cười, Isagi được Ego và Noa nhận nuôi quả thật cũng coi như là một chuyện tốt đi.
Nếu Isagi trở thành họa sĩ...... Thôi, căn bản là họ không dám tưởng tượng ra một tương lai không được gặp Isagi ở trên sân bóng.
【Thoắt cái đã đến cuối tuần, sân bóng công cộng gần Bastard Munich đang tiến hành một trận bóng đá giữa bọn trẻ, phụ huynh đứng quanh sân cổ vũ, thậm chí còn thu hút không ít fan bóng đá đến vây xem.
"Không hổ là thành phố quê nhà của Bastard mà." Thầy giáo nhìn dòng người tấp nập, đây mới chỉ là trận đấu nhỏ của trẻ con, nhưng vậy cũng đã đủ để thấy được thành phố và người dân nơi đây yêu bóng đá mãnh liệt cỡ nào.
Nhưng đấy cũng không phải lý do khiến một đứa trẻ như Isagi phải từ bỏ nghệ thuật để đi đá bóng. Thầy giáo liếc qua tình hình trong sân, vừa rồi là giao bóng, hiện tại người cầm bóng chính là một cậu bé trông đã 8, 9 tuổi, ngoại hình cao to, lớn hơn hẳn so với Isagi ở bên cạnh......
Bấy giờ thầy giáo mới phát hiện thế mà Isagi lại chạy tới trước mặt cậu bé cao to kia, hơn nữa nhìn đồng phục thì có vẻ là đối thủ của nhau, Isagi định làm gì? Em ấy định cướp bóng ư? Em ấy bé như vậy mà!? Cậu nhóc to cao kia đẩy một cái là em ấy sẽ bị thương đấy!
Tim thầy giáo sắp vọt lên cổ họng rồi, chỉ thấy ngay giây sau, Isagi duỗi tay cản trước người cậu bé cao to, thoáng kéo chậm nhịp độ của cậu ta, kế đó em hơi gập đầu gối, khuỵu xuống xoạc bóng thành công, đoạn thuận lợi theo đà đứng dậy, chạy chậm một bước, mũi chân giẫm một cái ổn định quyền kiểm soát bóng, bắt đầu phản công!
Cả sân vang lên tiếng gào thét và reo hò, tất cả đều đang kích động do pha cướp bóng gọn gàng lại dứt khoát của Isagi.
Đương nhiên, trong số đó có cả thầy giáo nữa.
Nhận ra ban nãy thế mà mình lại hét lên khản cổ, thầy giáo có phần xấu hổ đằng hắng chữa ngượng.】
Được rồi, khỏi phải nhìn, thầy giáo mê Isagi chắc rồi, không bất ngờ tẹo nào.
Không để ý đến thầy giáo nữa, ánh mắt mọi người đều đặt lên sân đấu, đặt lên người bé tiền đạo nhỏ xinh nhất lại chói lóa nhất trên sân đấu.
Hoan hô khi em chọc khe qua người mượt mà, hãi sợ khi em bị tên nhóc to cao va chạm thân thể, vui mừng khi em ứng biến linh hoạt giữ được quyền kiểm soát bóng, lo lắng khi em bị huých ngã, lại cảm động khi em không chút do dự xoay người bật dậy.
Cuối cùng, lại reo hò khi em tung ra cú sút xuất sắc.
Đây là Isagi Yoichi, người ấy là cơn bão dữ dội, là lưỡi dao sắc bén, là ngọn đèn hải đăng, là cánh bướm xanh Morpho [1] thay đổi tất cả trên sân bóng.
【Em cười tươi xán lạn, khác với nụ cười mỉm ngại ngùng và mềm mại khi đi học, nụ cười này hoạt bát và thoải mái hơn. Em vẫy tay về phía bên này, Ego và Noa cùng vẫy tay đáp lại.
Một đứa bé châu Á 6 tuổi, đá bóng với đám trẻ cao to hơn mình nhưng lại có thể trở thành tiền đạo chủ lực của đội, đối mặt với nhiều người bao vây mà như vào chỗ không người, nhanh chóng ghi được 3 bàn hoàn thành hat-trick.
Thầy giáo không hiểu bóng đá lắm, nhưng anh ta cũng có thể nhìn ra được rằng về mặt đá bóng, Isagi có thiên phú dị bẩm.
Đồng thời khác với mỹ thuật, em ấy chắc chắn cực kỳ cực kỳ yêu bóng đá, toàn tâm toàn ý với bóng đá.
"Quả thật, sau khi xem trận đấu này, toàn bộ thắc mắc của tôi đã được giải đáp." Trận đấu đi đến hồi kết, thầy giáo khẽ thở dài, "Tôi sẽ không ép Isagi ở lại trường chúng tôi nữa."
"Cảm ơn thầy đã hiểu cho, cũng cảm ơn thầy đã chăm nom Isagi trong khoảng thời gian này." Ego vừa nói lời cảm ơn vừa nghe trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu.
Isagi chạy bước nhỏ tới, "Anh! Các anh!...... Cả thầy nữa ạ!?"
Thầy giáo ngồi xổm xuống, tuy mới tiếp xúc không bao lâu nhưng anh ta cũng biết Isagi có một số chướng ngại tâm lý với người trưởng thành.
Anh ta lẳng lặng chờ Isagi chuẩn bị tâm lý đâu vào đấy rồi mới giơ tay xoa đầu em, "Isagi, em thích bóng đá không?"
Trước kia Isagi luôn có đôi phần ngại ngùng khi đối mặt với anh ta, nhưng lúc này nhắc đến bóng đá, đôi phần ngại ngùng đó lập tức biến mất.
"Có ạ." Isagi gật đầu thật mạnh, "Em thích bóng đá nhất."
"'Nhất' à." Một từ chỉ mức độ cao nhất cực hiếm thấy người Đông Á nói ra. Thầy giáo tiếp tục ôn hòa hỏi, "Sau này thì sao? Sau này em cũng muốn đá bóng ư?"
"Từng nghĩ tới sẽ làm chuyện khác bao giờ chưa?" Thầy giáo cẩn thận dẫn dắt.
"Chưa bao giờ ạ." Isagi vẫn trả lời rất kiên định, em nhìn thầy, con ngươi rực sáng lấp lánh, "Em muốn trở thành tiền đạo số một thế giới."
"Em cũng chắc chắn sẽ trở thành tiền đạo số một thế giới."
Trở thành cầu thủ bóng đá thôi vẫn chưa đủ, còn phải trở thành tiền đạo, thậm chí phải trở thành tiền đạo số một thế giới......
Thầy giáo che mặt cười khàn.
Anh ta là một kẻ nông cạn, dựa vào đâu mà anh ta nói trẻ con tuổi này không hề có nhận thức và mong muốn gì với tương lai của mình chứ?
Rõ ràng anh ta đã thấy nhiều đứa trẻ tạo nên kỳ tích đến vậy rồi mà.】
Không hiểu sao thấy cảm động quá...... Isagi kiên định, dũng cảm, tự tin nói với mọi người rằng mình muốn trở thành tiền đạo số một thế giới.
Dường như bây giờ, bọn họ trở thành vị thầy giáo ở bên kia màn ảnh, ôm lấy linh hồn ấm áp, chói lóa, tỏa sáng lấp lánh của Isagi.
Rõ ràng chỉ là đang xem một bộ phim mà thôi, lại như thể thật sự đang cùng Isagi trưởng thành vậy......
Đáng ghét, nghĩ đến việc hai gã khốn này thật sự cùng Isagi trưởng thành, thật sự chứng kiến gần như mỗi một cột mốc lớn lên của Isagi là lòng ghen tị và ý định giết người lại lập tức trỗi dậy.
【Thầy giáo trả Isagi về cho Ego và Noa, nhìn hai người rồi nói, "Tôi chỉ có một yêu cầu."
Ego và Noa liếc nhau, "Thầy nói đi."
"Tôi sẽ soạn một danh sách các trường học được đánh giá tốt và phù hợp với Isagi trong khu vực này gửi cho các cậu." Thầy giáo hít một hơi sâu, "Xin hãy nghiêm túc sàng lọc từ trong danh sách đó, sau khi chọn xong thì hãy nộp một bài báo cáo điều tra 3000 chữ để giải thích lý do chọn trường cho tôi."
"Xin hỏi các cậu có làm được không? Hai ông bố mới vào nghề vừa tròn 19 tuổi?" Khuôn mặt thầy giáo treo lên nụ cười mỉm.
Noa và Ego: ......
"Có làm được không?"
"Làm được làm được làm được làm được." Cả hai gật đầu như đảo tỏi.
Cái gọi là 'cái uy của giáo viên'...... khủng khiếp thật đấy.】
"Xem đi, xem đi, tôi đã nói là phải viết báo cáo 3000 chữ về ngôi trường muốn chọn trước khi chốt trường rồi mà đúng không?" Reo vô cùng đau đớn, "Bây giờ không viết, về sau cũng sẽ phải viết."
Ego và Noa: ......
Đừng nói nữa, thật sự không muốn nhớ lại ký ức vò đầu bứt tóc viết báo cáo điều tra ngày trước nữa.
***
P/s: Trứng màu là Noa dâng tặng Isagi chỗ ngồi hạng nhất
***
TRỨNG MÀU
(Blue Lock-ers: Tự thú đi, lão già hư hỏng này)
"Xem lại quá trình nuôi lớn Isagi này, hình như cuối cùng hắn cũng không thể chối bỏ tình cảm của mình dành cho Isagi nữa."
*
【Ego và Isagi đang ngồi trên sofa xem TV.
2 phút nữa trận bóng mới bắt đầu, bây giờ là thời gian cho quảng cáo.
"Này." Noa đi ngang qua sau lưng, đưa cho Ego một tách cà phê.
"Cảm ơn." Ego nhận cà phê rồi đặt lên bàn trà, lật xem số liệu huấn luyện của Isagi trong tuần này.
Noa đưa sữa cho Isagi rồi ngồi xuống bên cạnh, trêu, "Xem quảng cáo gì mà tập trung vậy?"
Isagi mải nhìn hình ảnh trên quảng cáo nên thoáng không chú ý tới Noa đang nói với mình, sững mất vài giây mới chậm trễ đáp lại, "Noa-nii, sao thế ạ?"
Trong vài giây Isagi im lặng này, Noa có liếc thử qua quảng cáo đó.
Đó là một quảng cáo gia đình vô cùng bình thường, người bố ôm con ngồi lên đùi, người mẹ thì ngồi bên cạnh hiền dịu đọc truyện cổ tích cho con nghe.
Tiếp theo là slogan quảng cáo rất to, 'Công ty sữa XX, giúp bạn càng yên tâm'.
"Không có gì." Noa đăm chiêu.】
"Không phải Yoichi đang nhớ về ba mẹ đấy chứ?" Ness chú ý tới quảng cáo này, lập tức trở nên căng thẳng.
Ký ức xa xăm hiện lên, Ego nhớ đến chuyện xảy ra sau đó thì cười lạnh, lặng lẽ ngồi xa Noa ra một chút, "Tôi thì lại rất mong em ấy nhớ về ba mẹ."
"Thế nên sau đó đã xảy ra chuyện gì đó sẽ làm cả đám bọn tôi kích động sao?" Aiku hỏi.
Ego không muốn nói chuyện, Noa lại che kín mặt mình.
"Tóm lại là giết cả hai anh, tuy có thể là quá khích, nhưng tuyệt đối không phải đánh giá sai, đúng không?" Rin cười gằn.
【Sau đó Isagi bèn ngọ nguậy liên hồi như thể sofa lòi ra một cái đinh vậy, cuối cùng ngọ nguậy đến cạnh Ego lí nhí hỏi, "Ego-nii, em......"
"Sao đấy?" Ego dời mắt khỏi những con số, y duỗi tay chờ Isagi sẵn sàng rồi mới xoa đầu em, "Tuần này có tiến bộ rất lớn."
"Vâng ạ." Isagi đáp, em níu tay Ego, ngập ngừng một hồi, cuối cùng cọ mặt vào tay Ego rồi lại ngọ nguậy trở về giữa cái sofa.】
"Đúng là sẽ không đánh giá sai." Hiếm khi nào Sae lại đồng ý với Rin.
"Isagi thật sự, rất thích cọ mặt vào tay người khác ha." Nagi nhìn bàn tay mình mà ngẩn người. Cậu ta nhớ khi mình ngủ nướng, vươn tay đòi Isagi kéo dậy, Isagi đã vô thức cọ mặt cậu lên tay cậu ta.
Rõ ràng chỉ là một động tác bình thường rất đơn giản, nhưng khi được thực hiện bởi Isagi thì bỗng dưng trở nên thật gợi cảm......
"Hai người họ đã đành, câu đừng có nhìn bàn tay mình mà ngẩn ra nữa, cậu sàm sỡ Isagi lúc nào đấy hả đồ khốn!" Reo lột vỏ gối ôm thít cổ Nagi.
Sự thật lại lần nữa chứng minh, ở Blue Lock, không tồn tại bạn bè cả đời, chỉ có tình địch cùng thích Isagi Yoichi là sẽ trường tồn mãi mãi.
【Isagi nhìn tiếp về phía Noa, tầm mắt dừng trên đùi đối phương, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói gì cả.
"Isagi, muốn qua đây ngồi không?" Noa chỉ vào đùi mình, liên tưởng tới đoạn quảng cáo vừa rồi, hắn cảm thấy mình đã đoán ra Isagi đang nghĩ gì.】
Noa thở dài thườn thượt.
Anh đòi Isagi tới ngồi lên chân mình còn chưa thấy đủ hả? Anh thở dài cái chó gì, già dê!
【"Có được...... không ạ?" Isagi thậm thụt hỏi.
"Tại sao lại không?" Noa lập tức xốc Isagi lên đặt em ngồi trên đùi mình.
Isagi khẽ kêu lên kinh ngạc, em đối mặt với Noa, hai chân quấn hông Noa, giơ tay muốn đẩy ngực Noa mà không biết nên chạm vào đâu, "Anh không thấy nặng ạ?"
"Nếu em nặng hơn chút còn đỡ." Noa lại nhấc bổng Isagi rồi đặt em lên vai mình.
Isagi sợ tới nỗi lập tức ôm đầu Noa.】
"Anh lại quên sự dị ứng của Isagi, ai cho anh chưa chi đã động tay động chân với Isagi?" Barou không chịu nổi, "Ngày nào cũng thế, nếu Isagi bị hai anh nuôi chết hay mắc bệnh tâm lý thì để tôi xem, hai anh có dám vác cái mặt này đi gặp người đã giao phó Isagi cho mình không."
Nhiều năm trôi qua, sau khi không phải đối mặt với thầy giáo của Isagi, Noa lại lần nữa có được cảm giác bị mắng cho không dám ngẩng đầu.
【"Đừng sợ đừng sợ." Noa giữ chặt cẳng chân Isagi, hắn đứng lên đi lại vài vòng, "Em xem này, vững lắm."
Isagi dè dặt mở mắt.
"Cao quá......" Isagi chậm rãi ngồi ngay ngắn, "Tuyệt thật đó!"
"Lần sau đi sở thú cũng cõng em thế này nhé?" Noa nhún vai làm Isagi hơi nảy lên, thành công dọa bé con sợ tới mức vừa kêu vừa cười, "Vậy thì có thể nhìn thấy những động vật nhỏ ở rất rất xa."
"Vâng ạ." Isagi ôm đầu Noa ngây ngô cười.】
Nhìn Isagi vui thật đấy, chỉ là cái vai hèn mọn của Noa mà thôi, bọn tôi cũng có thể cõng cậu/em trên vai mà.
Trước mắt như hiện lên cảnh Isagi sợ hãi nhắm mắt ôm chặt đầu mình vì bị mình đột ngột bế bổng lên, cùng với Isagi thẹn thùng tức giận sau khi đã bớt sợ......
Đợi đã, nói thế...... có phải mình sẽ được đùi Isagi kẹp mặt không?
Hiểu rồi, lần sau mà chúc mừng thì cõng hoặc ôm Isagi lên vai đi.
【"Trận đấu sắp bắt đầu rồi." Ego gọi hai con người đang cười ngờ nghệch kia.
Noa mang Isagi ngồi về chỗ, vẫn để Isagi ngồi trên đùi mình.
"Em vẫn được ngồi ạ?" Lần này là đưa lưng về phía Noa, Isagi ngồi rất thẳng lưng, ngoảnh đầu hỏi.
"Tại sao lại không được ngồi?" Noa dịch đến giữa sofa, "Sau này lúc nào em muốn ngồi cũng có thể ngồi hết."
"Về sau đây chính là chỗ ngồi hạng nhất dành riêng cho em." Noa véo nhẹ mặt nhỏ của Isagi.
Ego phụt ra một cái, y vừa lỡ mất cái gì à, sao đề tài tự dưng lại chuyển sang cái này?】
'Chỗ ngồi hạng nhất dành riêng cho em' à...... Noa nghe bản thân trẻ tuổi buột miệng thốt ra lời hứa chưa qua xử lý của não bộ, lại lần nữa thở dài thườn thượt.
"Noa-nii, hôm nay xem trận đấu với em nhé?" Isagi 15 tuổi vừa mới tắm xong, quanh người đầy hơi nước nóng ẩm ló đầu ra.
"Em mặc quần vào đi, đồ ngủ của anh giờ đã quá ngắn với em rồi." Noa cảm thấy mình che mắt không được, không che mắt cũng không được.
"Có sao đâu, dù gì thì trong nhà cũng không có người ngoài." Isagi rót sữa cho mình.
Noa đành cầm một cái chăn mỏng định chốc nữa sẽ trùm lên đùi Isagi.
Sau đó thì sao? Sau đó thì Isagi cầm cốc sữa đi đến, rồi tự nhiên như không ngồi lên đùi Noa.
Hắn thậm chí còn rất tự nhiên ôm eo Isagi...... Chờ đến khi phản ứng lại, muốn chữa cháy thì lại biến thành một trò cười thảm hại.
【"Được rồi, thả lỏng ra nào." Noa ôm eo Isagi, để em dựa cả vào lòng mình, "Cứ thoải mái ngả người nằm đi."
Gần quá...... Nghe được cả tiếng tim Noa-nii đập này...... Isagi nắm tay Noa đang ôm mình, từ từ khiến bản thân tập trung vào trận đấu.
Có điều trận đấu hôm nay thật sự rất chán, hoặc do cái ôm của Noa quá thoải mái nên hiếm khi nào Isagi lại không thể kiên trì xem được hết một trận. Em chớp hai mắt mơ mơ màng màng, cục cựa trong lòng Noa nằm với tư thế thoải mái rồi ngủ quên mất.】
Nói thật thì, thật ra cảnh này vẫn rất ấm áp và đáng yêu.
Nếu các vị đang ngồi đây chỉ có "tình đồng chí" và "tình thương của cha" thuần khiết đối với Isagi, nếu các vị đang ngồi đây không biết tâm tư của hai tên già dê này đối với Isagi.
"Noa, anh XXXX, anh XXX, anh tởm đến mức làm tôi buồn nôn." Kaiser chửi bằng tiếng Đức quá tục.
"Noa, anh XXX, anh XXX." Ness chửi bằng tiếng Đức cũng quá bậy.
"Noa, hành vi này của anh có khác gì thằng cặn bã XXXXX đâu?" Loki chửi bằng tiếng Pháp cũng tục tĩu không kém.
"'Chỗ ngồi hạng nhất dành riêng cho em'." Charles mỉa mai học theo lời nói của Noa, "Có hai cái đùi thôi mà, anh làm như Isagi-onii-chan thèm lắm không bằng?"
"Chắc chắn là cố ý rồi." Shidou sờ cằm, "Cố ý nuôi Isagi-chan có thói quen ngồi trên đùi mình ngay từ khi còn bé chưa hiểu chuyện gì, vậy thì chờ Isagi-chan lớn lên rồi thì có thể yêu cầu Isagi-chan ngồi lên đùi mình như một điều hiển nhiên."
"Có khi Isagi-chan còn không biết gì chủ động ngồi lên đùi anh ấy chứ." Shidou thè lưỡi với Noa, "Đúng là một lão già hư hỏng mà."
"Đây là huấn luyện đấy nhỉ?" Otoya thổn thức, "Ngày bé Isagi mềm mại, nho nhỏ ngồi trong lòng mình, đến khi Isagi trưởng thành, đùi và mông đẫy đà cọ tới cọ lui giữa hai chân mình......"
"Đủ rồi, tụi bay đừng có nói nữa." Karasu mệt nhọc bịt miệng cả hai, hình ảnh sắp xuất hiện trong đầu rồi, không ai cần như vậy hết!
"Báo cảnh sát, báo cảnh sát!" Kurona rít lên, "Đây là quấy rối tình dục trẻ em!!! Đây là dạy hư trẻ nhỏ!!"
"Noa-san, anh làm vậy sẽ bị trời phạt." Yukimiya quyết định trở về sẽ nguyền rủa Noa ngay lập tức.
"Ego-san, nếu tui là anh, lúc ấy tui sẽ gọi cảnh sát ngay." Hiori ngoài cười nhưng trong không cười.
Ego đẩy kính, "Quả thật tôi đã rất hối hận khi không ngăn cản vào lúc ấy."
"Lúc đó tôi, thật sự......" Thôi, Noa lựa chọn câm miệng.
Thanh minh cũng có ích lợi gì đâu?
【"Tôi còn chưa ôm em ấy như vậy bao giờ......" Ego tắt TV, trận hôm nay quả thật quá chán, "Với lại, cái câu 'chỗ ngồi hạng nhất dành riêng cho em' kia của cậu cũng kinh quá đấy."
"Cậu ghen tị." Noa nhẹ nhàng vỗ về lưng Isagi, định chờ em ngủ say hơn chút nữa rồi mới ôm em lên tầng.
"Tôi không tin sau này cậu sẽ không để bạn gái cậu ngồi lên chân cậu."
"Ha." Noa bật cười một tiếng, ban nãy hắn căn bản là không nghĩ tới vụ này. Sau khi nhận nuôi Isagi, hắn lập tức có cảm tưởng mình đã hoàn thành một nửa chuyện lớn trong cuộc đời này, nửa còn lại chưa xong chính là việc trở thành tiền đạo số một thế giới.
"Chuyện sau này để sau này rồi nói."】
Quả thật sẽ không có cô bạn gái nào ngồi lên chân hắn, hắn cũng đúng là đã hoàn thành một nửa chuyện lớn đời mình sau khi nhận nuôi Isagi.
Noa nhìn bản thân trên màn hình, nhìn Isagi được 'mình' ôm vào lòng, tình thân...... tình yêu từ đây đã có đối tượng ký thác, linh hồn hắn ngoài theo đuổi ngôi vị số một thế giới thì cuối cùng cũng đã có một chốn về khác rồi.
Xem lại quá trình nuôi lớn Isagi này, hình như cuối cùng hắn cũng không thể chối bỏ tình cảm của mình dành cho Isagi nữa.
***
CHÚ THÍCH
[1] 闪蝶 (bướm Morpho): là một trong những loài bướm lớn nhất trên thế giới, dài khoảng 16 cm và có sải cánh lên đến 20 cm, có thể được tìm thấy ở khắp các khu rừng ở Nam và Trung Mỹ, đặc biệt là Brazil, Costa Rica và Venezuela, môi trường sống của chúng cũng mở rộng sang Bắc Mỹ. Tìm hiểu thêm ở đây: https://dantri.com.vn/du-lich/buc-anh-gay-sung-sot-ve-loai-buom-xanh-khong-lo-sieu-dep-20210708164633444.htm
***
[Editor] Mọi người đều đoán đúng rồi, đáp án cho chương trước chính là Adolf Hitler - lãnh đạo độc tài của Đức Quốc Xã, một trong những trùm phát xít nổi tiếng trong lịch sử, đồng thời là người đã đưa ra những chính sách bị xem như nguyên nhân dẫn đến Thế chiến II.
Để mà nói về nghiệp hội họa của Hitler thì chỉ có thể nói là "có duyên nhưng không có phận". Tài vẽ của Hitler được bộc lộ từ rất sớm, đến các giáo viên trung học dạy Hitler cũng phải thừa nhận điều này. Tuy nhiên, dù có tài và yêu thích hội họa là thế nhưng Hitler đã bị Học viện nghệ thuật Vienna từ chối cho nhập học đến 2 lần, lần đầu là do bị hội đồng giám khảo đánh giá là các kỹ năng vẽ không đạt yêu cầu, lần hai là hội đồng giám khảo cho rằng tranh của Hitler không có hồn.
Không thi đỗ đại học, Hitler lại tới các vườn nghệ thuật những mong có nghệ sĩ sẽ nhận mình làm học trò, và tất nhiên là thất bại. Sau đó Hitler đã cố gắng bươn chải bằng việc vẽ bán các bưu thiếp, tranh sơn dầu và tranh màu nước.
Cuối cùng khi chuyển đến Munich, công việc bán tranh của Hitler đã dần khởi sắc trông thấy khi có một vài khách hàng trung thành. Tuy nhiên, vào tháng 1 - 1914, Hitler đã bị cảnh sát bắt giữ vì không đăng ký nghĩa vụ quân sự trong thời gian còn ở Linz (Áo), và thế là công việc này cuối cùng cũng đi tong hoàn toàn.
Muốn biết chi tiết hơn về giấc mơ làm họa sĩ của Hitler thì mọi người có thể tham khảo link này hoặc nguồn tin khác ở trên mạng nhé: https://cand.com.vn/Tu-lieu-antg/Adolf-Hitler-tung-co-giac-mo-lam-hoa-si-i543030/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com