hidu11c8-10
Lưu Phong thật sự kích động ah, Phim cũng đã xem qua cả trăm phim, nghe nói qua cũng cả trăm lần, lần này cần phải thực tế kiểm nghiệm, nghe thử tiếng rên rỉ bằng tiếng Anh.
Barbara hiểu được ý tứ của Lưu Phong, dịu dàng nói: " Uhm, tất cả đều nghe theo ý thích của Hầu gia.."
Alice miệng ép sát vào lỗ tai Lưu Phong, mập mờ nói: " Hầu gia, coi người như thế nào thưởng thức bọn ta đây... Được rồi, ta và Barbara muội muội từ quê hương đến đây có chuẩn bị một số kỹ xảo. Không biết Hầu gia người có muốn thưởng thức một chút không?"
" Kĩ xảo? thưởng thức?.." Lưu Phong nghe vậy, trong đầu liền hiện ra hàng loạt chiêu thức đã thấy trong phim, trong lòng không khỏi chờ mong.
" Ha ha, không thành vấn đề, có kĩ xảo gì cứ mang ra thi triển đi, Hầu gia ta sẽ bồi tiếp hết..." Lưu Phong hưng phấn nói.
Barbara trong lòng một trận cười lạnh, với thân thể của ngươi có thể chịu đựng được sao? Huống hồ, hai vị đại gia kia còn dặn dò, nhất định phải khiến cho ngươi sáng mai không thể xuống giường được ah...
Alice nhìn thấy Lưu Phong quả thật đẹp trai, trong lòng có chút không nỡ. Người tốt như vậy, nếu có thể để thưởng thức vài lần thì tốt biết bao.
Lưu Phong kéo cả hai nàng tới ngồi xuống bên giường, bàn tay cũng tùy tiện nhào nặn hai bộ ngực sữa to tròn của hai nàng, sự co dãn đàn hồi làm cho hắn cảm thấy rất sảng khoái ah.
" Barbara, các nàng từ nhỏ ăn cái gì mà lớn lên vậy? Như thế nào đồ vật so với nữ nhân nước ta lại lớn hơn rất nhiều ahh..." Barbara bộ ngực thật vĩ đại, thậm chí ngay cả Tố Nương cũng còn kém hơn.
Barbara mặt đỏ hồng cười nói: " Hầu gia thật là đáng ghét, chỉ thích trêu chọc ta... ta chính là trời sanh như vậy..."
" Có thật vậy không?" Lưu Phong cười hắc hắc nói: " Vậy ta phải hảo hảo kiểm tra mới được...."
" Xin mời kiểm tra!"
Không đợi Lưu Phong nói zong, Barbara đã chủ động cởi bỏ quần áo, lộ ra hai bờ vai trắng ngần, cùng hai toà nhũ phong cao vút. Nhất thời phần thân trên xích lõa hiện ra trước mắt Lưu Phong.
Lưu Phong đưa tay chộp tới nhũ phong bạo mãn của nàng, dùng sức xoa bóp, Barbara phát ra một tiếng rên rỉ, dịu dàng nói: " Hầu gia, chậm một chút, ta còn chưa có phát tình..."
Bên cạnh Alice nghe Lưu Phong và Barbara đối đối đáp đáp, tự nhiên cũng không cam lòng chịu yếu thế, lấy tay cởi bỏ quần áo, nhất thời, thân thể trắng nõn lỏa lồ hiện ra, thân thể gắt gao áp sát vào người Lưu Phong, mùi hoa lan ngọt ngào từ miệng nàng thổi vào tai hắn, cái lưỡi đinh hương nhẹ nhàng liếm dọc theo cổ Lưu Phong...
Lưu Phong một trận nhộn nhạo, thân thể không khỏi run lên vài cái.
" Thật là thơm..." Theo rự chậm rãi tiếp túc thân thể, Lưu Phong dần dần ngửi được mùi hương hoa hồng thơm ngát tỏa ra từ người hai nàng.
" Nước hoa?" Lưu Phong đột nhiên cả kinh đưa ra phán đoán.
" Alice, trên người nàng có phải đang sử dụng nước hoa?" Lưu Phong vội vàng hỏi.
Alice hơi kinh hãi, lập tức gật đầu cười nói: " Người như thế nào biết được?" Phải biết bây giờ tại Hoa Hạ Đế Quốc chưa có nước hoa. Nữ nhân sử dụng chỉ là phấn thơm. Lưu Phong, là một nam nhân mà có thể dễ dàng nhận ra mùi nước hoa, thật sự khiến nàng kinh ngạc. Đêm này, vị Hầu gia xinh đẹp này đúng là đã đem lại cho nàng rất nhiều kinh ngạc.
"Đúng là nước hoa hương hoa hồng sao?" cái mũi thính của Lưu Phong lại hít hít vài cái, nữ nhân của kiếp trước cũng là sử dụng loại mùi hương nước hoa này.
" Uhmm" Barbara hai tay câu lấy cổ của Lưu Phong, nũng nịu hỏi: " Hầu gia, có phải người muốn mua nước hoa tặng cho người yêu?"
Lưu Phong chớp mắt cười nói: "Đúng vậy, nhưng ta không biết làm sao để mua?"
Barbara thân thể mềm mại trong lòng Lưu Phong xích lại gần hơn một chút, mỉm cười nói: " Hầu gia, Hoa Hạ Đế quốc không có bán. Ta và Alice tỷ tỷ xài nước hoa đều là nhờ vị bằng hữu tại quê hương mua giúp. Nếu người muốn, lần sau Robert tới, ta sẽ giúp người mua một ít. Lần trước, hắn đã đáp ứng mua dùm ta hơn mười chai..."
Lưu Phong vội vàng gật đầu: " Uhm, quyết định vậy đi."
Dừng một chút, Lưu Phong lại hỏi: " Barbara, lần sau khi vị bằng hữu Robert của nàng tới, có thể hay không giới thiệu cho ta biết?"
Barbara đôi mắt đẹp lưu chuyển vài cái, hồ nghi nói: " Hầu gia, người như thế nào lại có cảm hứng với Robert?"
Ta là hứng thú với nước hoa, Lưu Phong cũng đã từng nghĩ tới chuyện chế tạo nước hoa, bất quá hắn không biết phải làm như thế nào. Hôm nay, biết được Ái Nhĩ Lan đã biết chế tạo nước hoa, sao có thể bo qua ah.
Nữ nhân rất thích làm đẹp. Mỗi người phụ nữ đều thích nước hoa. Ý nghị của Lưu Phong rất đơn giản, muốn tiếp tục khuyếch trương Thiên Thượng Nhân Gian, tiến hành buôn bán nước hoa.
Từ số lượng tiêu thụ phấn thơm, có thể thấy được viễn cảnh tiêu thụ rất lớn nước hoa. Do đó, Lưu Phong rất múôn cùng vị Robert -thương gia người Ái Nhĩ Lan này nói chuyện. Nếu có thể lấy được công nghệ chế tạo thì quá tốt. Nếu không có thể trở thành đại lý nước hoa tại Đế quốc cũng được. Dù sao, nước hoa sản lượng tiêu thụ rất cao, cho dù làm đại lý cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Lưu Phong nhắm đến đối tượng tiêu dùng là Qúy phi cùng các Phú hào, dám chắc những người này sẽ vì hương thơm tỏa ra trên người mình mà không tiếc ngân lượng ah.
Lưu Phong tựa hồ thấy được một ngọn núi vàng núi bạc tiến về phía mình.
" Ha ha, trời cũng giúp ta..." Nghĩ tới đây, Lưu Phong thậm chí cười ha hả.
Alice và Barbara nhìn thấy Lưu Phong vẻ mặt có chút điên cuồng và kích động, trong lòng có chút lo sợ, chẳng lẽ người này điên rồi.
" Hầu gia, người không có việc gì chứ?" Alice cẩn thận cầm tay Lưu Phong lay lay vài cái, thấp giọng hỏi.
Lưu Phong lúc này mới hồi phục tinh thần, tâm tình cực tốt, nhìn hai nàng mỉm cười, một tay đặt trên một bộ ngực, nhẹ nhàng xoa xoa vài cái, cười nói: " ha ha, có thể thưởng thức hai vị mỹ nữ, thật sự ta có vận khí rất tốt ah."
Dừng một chút, Lưu Phong lại nói: " Barbara, Alice, chúng ta nói xong rồi, một khi vị bằng hữu Robert kia quay trở lại. Nhớ giúp ta giới thiệu với hắn." Lưu Phong không biết Ái Nhĩ Lan đã phát triển đến mức nào. Nếu có thể, chỉ cần họ có công nghệ sản xuất cao, hắn cũng muốn trở thành một đại lý tiêu thụ. Đây cũng đúng là một cơ hội tốt ah.
Alice nghe Lưu Phong nói xong chăm chú gật đầu: " Uhm, Hầu gia yên tâm, chúng ta nhất định giới thiệu người."
" Hai vị mỹ nữ, để cho ta tưởng thức kỹ xảo của người Ái Nhĩ Lan các nàng đi." Lưu Phong tâm tình cực tốt, một bên không ngừng vuốt ve Alice, rất nhanh khiến nàng phát ra trận trận tiếng rên khẽ.
Barbara thấy Lưu Phong chỉ lo mân mê hột đậu của Alice, cái miệng nhỏ có chút cắn lại, có chút không vui, một đôi tay đẹp nhất thời câu lấy cổ Lưu Phong, ép xuống giường: " Hầu gia, ta cũng muốn người đụng chạm ta..."
Lưu Phong cười hắc hắc, người ngoại quốc cũng quả nhiên rất là tự nhiên, lần đầu gặp mặt cũng không hề ngại ngùng: " Ha ha, yên tâm, đêm nay các nàng, không ai có thể trốn thoát ah..." Nói xong, Lưu Phong há miệng ngậm lấy hột đậu đỏ trên ngực Barbara, Barbara nhất thời toàn thân như bị điện giật, run lên, nhịn không được phát lên một tiếng rên dài.
Alice thấy Barbara ôm lấy cổ Lưu Phong cũng không có giành giật, chỉ là hai tay chậm rãi hướng về phía giữa hai chân Lưu Phong, bắt được bổng bổng của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.
Rất nhanh, bổng bổng của Lưu Phong cương cứng lên.
Alice hơi kinh hãi, không nghĩ tới nhìn Lưu Phong yếu ớt như vậy, mà bổng bổng lại thật là lớn, đêm nay quả thật sung sướng rồi ahhh...
Barbara vẻ mặt cực kỳ kích thích, thân thể mềm mại xích lõa gắt gao áp sát người Lưu Phong, hàm răng cắn chặt, kịch liệt thở dốc rên rỉ.
Alice dưới sự kích tình của Lưu Phong và Barbara, hạ thân cũng đã nóng như lửa đốt, một tay vuốt ve bổng bổng của Lưu Phong, một tay tự xoa nắn bộ ngực phong mãn của mình, cũng không kiềm hãm được phát ra những tiếng rên kiều mị.
Một lúc sau, Lưu Phong và Barbara đã giao hợp lại thành một, nhấp nhô lên xuống.
Bổng bổng bị Barbara cướp mất, Alice chỉ có thể vuốt ve mông của Lưu Phong, chạm đến những chỗ nàng có thễ chạm...
Bởi vì Barbara và Alice đều còn là xử nữ, Lưu Phong quyết định trong lúc giao hợp tiến hành Song tu thải bổ. Đương nhiên, đối với người thường như Barbara mà nói, thải bổ không thể quá độ, nếu không sẽ bị hắn hút tới chết.
Mặt khác đối với Barbara mà nói, dưới sự khống chế của Lưu Phong, Song tu mặc dù không có ích lợi gì lớn cho nàng, nhưng cũng có thể tráng kiện thân thể ah.
Dưới sự khống chế của Lưu Phong, một cổ yếu ớt mong manh Nguyên Anh lực theo chỗ giao hợp của hai người tiến vào trong cơ thể Barbara. Barbara nhất thời cảm thấy một trận sướng khoái, cỗ khí tức ấm áp đó tiến vào người càng làm cho nàng thân thể càng nóng hơn, khuôn mặt ửng hồng, phát ra tiếng rên rỉ lớn: " Thật là sảng khoái ahhhhh...."
Lưu Phong một bên hưởng thụ thân thể nữ nhân, một bên cẩn thận khống chế cỗ khí tức ôn hoà Nguyên Anh lực, chậm rãi cùng Nguyên Âm trong cơ thể Barbara dung hợp cùng một chỗ.
Khi hai cỗ lực lượng dung hòa cùng một chỗ, Barbara thở gấp hư hư, thân thể không ngừng run rẩy, hô hấp, hít thở và rên rỉ ngày càng dồn dập, run giọng nói: " Hầu gia, ta sướng, sướng chết mất..."
Sau một tiếng rên cao vút, Lưu Phong chỉ cảm thấy hạ thân của Barbara kịch liệt căng thẳng, chặt chẻ, giống như một cái miệng đang dùng sức mút chặt bổng bổng của mình... Lập tức, cả hai người tại thời điểm đó cùng đạt tới cao trào.
" Hầu gia, người và ta cùng bay lên tận trời cao rồi ahhh...." Barbara nằm trên người Lưu Phong, vẻ mặt đỏ hồng, con ngươi lộ ra vẻ kích tình kiều mị.
Alice hơi kinh hãi, Barbara thâm thể và kỹ xảo nàng biết rõ ràng, vốn nàng nghĩ Lưu Phong không có khả năng đưa Barbara đạt đến cao trào, nhưng sự thật thì không thể phủ nhận. Bộ dáng của Barbara đúng là đã đạt đến cao trào. Nàng thân thể cho tới bây giờ vẫn cò run rẩy nhẹ. Trời ạ, thật là mãnh liệt, không biết cảm giác tuyệt vời đến vỡ nào.
" Không được, ta cũng muốn..."
" Alice tỷ tỷ, thật sự rất sướng ah, bây giờ tới lượt tỷ." Barbara mang vẻ mặt thõa mãn và có chút uể oải. Từ trên người Lưu Phong leo xuống, ý bảo Alice leo lên.
Lưu Phong đã hấp thu xong nguyên âm trong cơ thể Barbara, nhưng là trong lòng dục vọng nóng bỏng vẫn như trước. Thấy Alice leo lên, cánh tay hắn đang đặt trên ngực liền tiến xuống dưới.
Alice đã từng chứng kiến Lưu Phong và Barbara kích tình, thân thể đã sớm trở nên cực kỳ mẫn cảm, thân nóng như lửa đốt.
" Hầu gia, người thật mạnh mẽ ah, ta cũng muốn..." Alice thân thể mềm mại nhu nhuyễn áp sát thân thể Lưu Phong, khuôn mặt đỏ hồng áp lên ngực Lưu Phong, miệng khẽ nhếch lên phát ra tiếng rên nhè nhẹ, mắt nửa nhắm nửa mở phát ra ánh kích tình mãnh liệt.
" Hắc hắc, nhất định ta sẽ cho nàng lên tiên..."
Lưu Phong bàn tay quậy phá bên dưới một chút, phát hiện Alice bên dưới đã trở thành một mảnh ướt át. Hắn biết Alice đã không chịu đựng nổi. Ngừng một chút, liền dùng bổng bổng tiến nhập hắc động.
Alice nhất thời phát ra một tiếng rên kiều mị.
Theo sự nhịp nhàng lên xuống của hai người, Lưu Phong lại tiến hành Song tu hấp thu nguyên âm của Alice.
Trong suốt quá trình, thân thể mềm mại của Alice chịu không được rên lên bằng tiếng quê hương mình.
Lưu Phong nghe thấy tiếng rên rỉ đó, có cảm giác kích tình kì lạ. Sau khi Song tu, cũng bắt đầu hưởng thụ thân thể Alice.
Suốt một đêm, Barbara và Alice thay nhau lâm trận, cũng không biết cùng Lưu Phong giao hoan bao nhiêu lần. Mãi cho tới khi hai nàng bên dưới nước chảy thành sông, khó khăn lắm mới dừng lại. Lưu Phong trong suốt quá trình thưởng thức nữ nhân ngoại quốc, không thể không công nhận, nữ nhân ngoại quốc về phương diện này đúng là thiên phú.
Mà ngay lúc này, Lưu Phong vẫn như trước bộ dáng như hổ như rồng.
Barbara và Alice đang đắm chìm trong cảm giác kích tình tuyệt vời, đôi mắt đẹp lộ ra vô hạn sự thõa mãn và thoải mái.
Sáng sớm Lưu Phong tỉnh lại, hai nữ tử vẫn còn ngủ say, cánh tay ngọc ngà của hai nàng vẫn ôm chặt Lưu Phong.
Lưu Phong mỉm cười ngồi dậy, thấy cả người tinh lực dồi dào. Song tu giao hợp thật là tuyệt vời. Không những được giao hoan, còn có được năng lượng.
Alice và Barbara cũng thức dậy, chứng kiến Lưu Phong hai mắt nhìn chằm chằm vào mỹ đồn của các nàng, Alice mặt cười không kiềm chế được đỏ ửng lên, dịu dàng nói: " Hầu gia, người như thế nào thức sớm vậy, người thân thể không có việc gì chứ?"
" Ha ha, làm sao có chuyện gì được chứ, hay là chúng ta tiếp tục?" Lưu Phong cười hắc hắc, đưa tay xoa nắn vài cái nhũ phong to tròn của Alice.
Alice thân thể kiều diễm khẽ run lên, chẳng biết tại sao trong sâu thẳm vừa có cảm giác nhộn nhạo, vừa có cảm giác xúc động, nhưng là nàng cũng không dám liều mạng ah, dù sao tấm thân xử nữ tối hôm qua đã quá điên cuồng, nếu bây giờ còn tiếp tục, phỏng chừng có thể chết đi mất.
Barbara ôm thân hình Lưu Phong, tay trái rờ rờ bổng bổng của Lưu Phong, kiều diễm nói: " Hầu gia, không thể tiếp tục được. Ta và Alice tỷ tỷ cũng sẽ bị người hí lộng chết mất."
Lưu Phong ha ha cười to: " Nơi nào, có thể có được thân thể khoa trương như các này đây, đúng là tốt ah.."
Ba Lạp một trận buồn bực, cái gì tốt chứ, hắn quả thật là cường hãn ah.
Sự thật, Barbara và Alice thân thể và dục vọng so với nữ nhân khác quả thật cường đại hơn nhiều. Vốn tối hôm qua nhiệm vụ của các nàng là làm Lưu Phong không thể xuống giường nữa, không nghĩ rằng ngược lại bị Lưu Phong hí lộng một phen. Mặc dù hai nàng là lần đầu cùng nam nhân giao hợp, nhưng là trước đây cũng đã trải qua huấn luyện khắt khe. Các nàng cũng rất rõ ràng, nam nhân giống như Lưu Phong, trong chuyện phòng the có thể nói là siêu cấp vô địch ah.
" Hầu ga, người thật là dũng mãnh nhất ah." Alice nhẹ nhàng vỗ ngực Lưu Phong, ân cần nói.
" Ha ha, hảo ý tứ" Lưu Phong rất là vui vẻ. Tất cả nam nhân không có ai là không muốn nghe nữ nhân khen ngợi tại phương diện này. Giống như nữ nhân thích người khác khen là xinh đẹp vậy.
" Hầu gia, người có đúng hay không phải đi rồi?" Barbara thần sắc đột nhiên trở nên ảm đạm: " Hầu gia, người nếu đi rồi, sau này chúng ta như thế nào liên lạc được với người?"
" Hầu gia, sau khi làm chuyện đó với người tối hôm qua. Chúng ta trong lòng sợ rằng đã không thể có nam nhân khác ah..." Alice cũng động tình nói.
Lưu Phong đầu tiên là ngẩn ra, lập tức cười nói: " Không bằng như thế này, hai nàng cùng ta rời đi, vậy có được không?"
"Được, tất nhiên là được ah." Barbara nhất thời mừng rỡ.
' Thật tuyệt quá, Hầu gia, người nói thật chứ?" Alice vẻ mặt chuyển từ u sầu sang hưng phấn hỏi.
" Tất nhiên là thật." Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: " Ta mang các nàng đến Thiên Thượng Nhân Gian, sau này các nàng có thể ở Thiên Thượng Nhân Gian làm việc. Đương nhiên, chuyện các nàng làm tuyệt đối không liên quan tới thanh sắc." Cũng đã là nữ nhân mà mình thưởng thức qua, Lưu Phong tự nhiên không hy vọng người khác có thể thưởng thức. Lưu Phong muốn mang hai nàng về Thiên Thượng Nhân Gian chờ đợi vị Robert kia tới.
" Dạ, tất cả đều nghe theo Hầu gia." Alice nhu thuận nói.
Barbara trong lồng ngực Lưu Phong không đứng dậy, thấp giọng nói: " Hầu gia, vậy sau này người phải thường xuyên gặp chúng ta, chúng ta đã thực sự mê hoặc cái kia ah...."
" Tiểu tạo hoá ah." Lưu Phong đưa tay vỗ vỗ lên mông Barbara vài cái: " Sau này sẽ bồi tiếp các nàng thật tốt ah. Bất quá, các nàng cũng không được hai lòng. Chuyện của Robert, các nàng nhất định cố gắng ah."
" Dạ" Hai nàng cùng nhau đồng thời gật đầu.
" Hầu gia, đã dậy chưa?" Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý. Nghe ngữ điệu của họ, tựa hồ có chút ý mỉa mai.
" Rồi, các ngươi trước tiên chờ ta một chút, ta mặc quần áo rồi lập tức ra ngay." Lưu Phong đắc ý lên tiếng: " Cám ơn sự an bài của hai vị, tối hôm qua quả thực là sướng muốn chết ah."
Bên trong phòng, Lưu Phong và hai nàng bắt đầu mặc quần áo.
Bên ngoài phòng, Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý giật mình, nghe thanh âm của Lưu Phong, tựa hồ tinh thần sức lực rất dư thừa, một điểm ủ rũ cũng không có ah.
" Chẳng lẽ không có làm?" Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý phân tích nói.
Không lâu sau, Lưu Phong mở cửa để hai người tiến vào.
Khi bọn hắn chứng kiến tinh thần bạo mãn của Lưu Phong. Lại nhìn thấy thấy vẻ mặt hai nàng ánh mắt mơ màng, hai má ửng hồng, ngay cả giường cũng tràn đầy vết tích. Hoàn toàn khiếp sợ ah.
Rất rõ ràng, tối hôm qua bọn họ có làm, nếu không nói là làm rất điên cuồng. Nếu không Alice và Barbara cũng không có như vậy.
Lưu Phong không bị hút hết tinh lực, ngược lại Alice và Barbara hai nàng lại như không còn sinh lực ah.
Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý lần này coi như hoàn toàn thuần phục Lưu Phong.
" Hầu gia, bội phục, bội phục sự dũng mãnh ah." Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý thiệt tình xưng tụng Lưu Phong một câu. Lập tức đột nhiên qùy zuống đất: " Chủ công, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là người của người. Xin người nhận chúng ta làm thuộc hạ."
Lưu Phong âm thầm bật cười, hai người này thật là có ý tứ, khảo nghiệm nhận chủ lại là như vậy.
Bất quá, Lưu Phong lại thích phương thức như vậy, trước sau đều có lợi cho mình ah.
Hơn nữa, cùng Alice và Barbara giao hoan, không chỉ thu hoạch được thân thể hai nàng, mà quan trọng nhất là phát hiện ra nước hoa, phát hiện ra thương nhân Ái Nhĩ Lan Robert.
" Hai vị đại ca, mau mau đứng lên, Tiểu đệ tiếp không nổi ah." Lưu Phong vội vàng đỡ hai người đứng dậy.
" Chủ công, người định lúc nào đi Phong Thành, huynh đệ chúng ta nhất định chuẩn bị cho người một kế hoạch phát triển ổn thoả?" Phó Lưu Vân thật tâm nói. Trên thực tế, liên quan đến kế hoạch phát triển Phong Thành, hai người vài năm trước đã nghĩ tới, chỉ là vẫn chưa có cơ hội thực hiện. Hôm nay đã có Chủ công, là người cả hai cùng tâm phục khẩu phục, cũng nên chuẩn bị thật tốt.
Lưu Phong rất là hài lòng với biểu hiện của Phó Lưu Vân và Diệp Văn Lý. Rất dứt khoát, không nói nhiều, như vậy mới là nhân viên tốt ah.
" Không vội, ta còn một tháng thời gian." Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: " Như vậy đi, trước tiên ta phải triệu tập một số nhân thủ các ngươi trước tiên chuẩn bị thật tốt. Về phần khi nào đi, ta sẽ thông báo cho các ngươi. Được rồi, tư liệu về con người, thổ nhưỡng, địa lý, hoàn cảnh xung quanh các ngươi đưa cho ta. Càng chi tiết càng tốt." Khi nào đi Phong Thành, Lưu Phong bây giờ còn chưa quyết định. Bây giờ trước tiên là nắm rõ tình huống Phong Thành. Hơn nữa, cũng cần an bài tốt một số chuyện ở Kinh Đô.
" Chủ công, người yên tâm, trở về chúng ta sẽ chuẩn bị tốt tư liệu cho người."
Sau khi chia tay, Lưu Phong cũng đi về cùng Vương Bảo Nhi thương nghị những vấn đề liên quan.
Barbara và Alice được Lưu Phong an bài vào bộ phận Quan hệ công chúng của Thiên Thượng Nhân Gian, chuyên môn phụ trách huấn luyện nhân viên PR, với thủ đoạn câu dẫn nam nhân của các nàng, huấn luyện nhân viên PR tự nhiên cũng sẽ không kém.
Vốn Lưu Phong muốn tại Kinh Đô phát triển, nhưng là sau lần cấp đất này, Lưu Phong cũng phải một lần nữa sửa lại kế hoạch của mình một chút.
Hiển nhiên, tốt hơn dưới chân cọp hàm rồng, Phong Thành thích hợp để phát triển hơn.
Từ lời nói của Trương Tử Ngưu có thể thấy được. Phong Thành chính là một Tiểu Vương Quốc độc lập, chỉ cần chính mình có thể phát triển, Phong thành có thể trở thành một thế lực thứ ba của Đế quốc.
Sự thật, Lưu Phong cuối cùng cũng làm được. Lão Hoàng Đế có mơ cũng không nghĩ rằng, một vùng đất chết, dưới tay của Lưu Phong cũng trở thành một nơi phồn hoa không thua gì Giang Nam.. Đương nhiên, đây là chuyện sau này, cũng không nên nói nhiều, chi tiết sau này sẽ rõ.
Trong lúc Lưu Phong lo lắng cho kế hoạch phát triển, Lão Hoàng Đế đang ở trong cung thầm vui, hắn vẫn nghĩ rằng Phong Thành cấp cho Lưu Phong là một quyết định chính xác.
Dựa theo pháp chế của Đế quốc, nhất đẳng Hầu tước, bắt buộc là phải được cấp đất, mặc dù diện tích không lớn, cũng phải cấp. Lão Hoàng Đế vốn vẫn rất buồn, đến tột cùng cấp mảnh đất nào cho Lưu Phong. Bởi vì, đối với một Hầu tước có dã tâm, hắn thật sự lo lắng cấp cho hắn một mảnh đất tốt.
Dưới sự nhắc nhở của Hắc Ảnh, hắn mới nhớ tới vùng đất chết vốn đã gần như bị Đế quốc bỏ đi - Phong Thành.
" Ngươi nói, Lưu Phong bây giờ có phải đã biết tình huống của Phong Thành rồi không?" Lão Hoàng Đế vẻ mặt nở nụ cười quay đầu hướng đến chỗ tối hỏi.
Thanh âm của Hắc Ảnh nhất thời vang lên: " Chân Long Vệ hồi báo, Trương Tử Ngưu đã nói cho Lưu Phong biết tình huống bên trong của Phong Thành."
" Tốt, tốt lắm, đỡ phải giải thích với Lưu Phong." Lão Hoàng Đế ánh mắt trầm xuống nói: " Ngươi nói, Lưu Phong có hay không vào cung từ chức?"
" Sẽ không đâu." Hắc Ảnh lạnh nhạt nói: " hắn là một người thông minh. Hầu Tước là một phần thưởng rất lớn, cho dù hắn trong lòng có muốn, cũng tuyệt đối sẽ không đến đây trả lại. Bất quá, ta có dự cảm, Phong Thành trong tay hắn có lẽ sẽ trở thành một toà thành lớn vô song ah."
" Thật không?" Lão Hoàng Đế không cho là đúng nói: " Có thể sao?"
"Đối với hắn mà nói, tựa hồ không có chuyện gì là không có khả năng." Hắc Ảnh suy nghĩ một chút, thành thật nói.
" Ta không tin." Lão Hoàng Đế khinh thường nói: " Phong Thành mặc dù diện tích rất lớn, nhưng đất đai cằn cỗi, dân cư rất thưa thớt, hơn nữa còn có Man Tộc và Phù Tang cướp bóc, căn bản là không cách nào phát triển. Nếu không ta cũng không buông tha cho một mảnh đất lớn như vậy."
" Người không sợ như vậy sẽ chọc giận Lưu Phong sao? Người không phải quân hướng còn chờ hắn cung cấp sao?" Hắc Ảnh đột nhiên hỏi.
Lão Hoàng Đế cười lạnh một tiếng nói: " Chọc giận? hắn rõ ràng là do hành động của mình mà gây nên, nếu là người khác. Ta đã hạ lệnh xét nhà. Đối với hắn, ta cò không có truy cứu, còn ban cho tước vị, đã là một đại ân rồi. Tin tưởng chuyện này hắn chính mình cũng hiểu được."
" Còn có hai tháng." Lão Hoàng Đế lạnh nhạt cười: " Chỉ còn lại hai tháng, kỳ hạn nửa năm của chúng ta sẽ tới, chỉ cần một khi quân hưởng đến, sẽ mang đại quân viễn chinh Phù Tang, Cao Lệ." Mỗi lần nói đến viễn chinh, Lão Hoàng Đế tâm tình đều rất kích động.
Túc Vương sau khi biết được Lưu Phong bị cấp cho Phong Thành, mơ hồ cảm thấy Lão Hoàng Đế đã biết được dã tâm của Lưu Phong.
Cấp Phong Thành cho hắn, không thể nghi ngờ là muốn cản trở bước tiến của Lưu Phong.
Vấn đề này, Phong Thành thật sự có thể cản trở bước tiến của Lưu Phong sao?"
Phong Thành là một tử địa, ai cũng biết điều này. Nhưng là Túc Vương trong lòng lại có chút hiểu được, tử địa trong tay Lưu Phong cũng sẽ phát ra ánh hào quang.
Lưu Phong đúng là một người thần kỳ.
Theo Túc Vương đối với hắn hiểu rõ, càng ngày Lưu Phong càng phát triển bất phàm.
Trong khoảng thời gian này hắn thường thường cùng Túc Vương Phi ở cùng nhau, đồng thời thảo luận về Lưu Phong, hai người đều nhất trí cho rằng Lưu Phong không tầm thường.
" Vương gia, nếu Phong Thành trong tay Lưu Phong có thể quật khởi, ta khuyên người hay là cũng nên buông tha việc tranh giành đi." Túc Vương Phi thực sự nói.
" Hừ." Túc Vương trên mặt đột nhiên xuất hiện lộ ra một tia giận dữ nói: " Phong Thành quật khởi cũng không đơn giản như tưởng tượng, thật sự mà nói, cho dù Lưu Phong thật sự có thể biến đổi Phong Thành, ta cũng sẽ không lùi bước. So sánh với hắn, ít nhất ta vẫn có ưu thế rất lớn. Nói thế nào đi nữa, ta cũng là Hoàng Tử. Bại dưới tay Hoàng Thái Tôn hay Lão Tứ ta cũng không quan tâm, nhưng là không thể bại dưới tay Lưu Phong."
" Tại sao?" Túc Vương Phi thở dài một hơi, nhìn hắn nói: " Người không phải vẫn nói Lưu Phong sẽ phát triển rất mạnh sao?"
Túc Vương cười lạnh nói: " Chính xác, Ta rất coi trọng Lưu Phong. Vốn ta muốn cùng hắn liên thủ , nhưng là hắn lại không đồng ý. Bổn Vương tuyệt đối sẽ không thua hắn."
Dừng một chút, Túc Vương cười nói: " Thái Tử Phi ngày hôm qua phái người lại đây, muốn cùng ta kết đồng minh, nàng nghĩ như thế nào?"
Túc Vương Phi có chút nhíu mày, nói ngay: " Ta và Điềm Nhi từ nhỏ đến lớn cùng nhau lớn lên. Bất quá, nàng hôm nay thay đổi rất nhiều, trực giác của nữ nhân nói cho ta biết, nàng ta đã điên rồi. ít nhất, nàng tâm trí cũng đã hoàn toàn điên cuồng. Nàng là một nữ nhân nguy hiểm, ta khuyên người, đừng nên thân cận quá."
"Đông Cung cố ý tỏ ra tốt, nàng nghĩ ta có khả năng cự tuyệt sao?" Túc Vương lạnh nhạt nói: " Cũng không biết Phụ Hoàng định tới lýc nào cho ta quyền lực và binh lực. Bây giờ, dưới tình huống này, Đông Cung chủ động đối tốt với ta, ta thật sự không có lý do cự tuyệt. Huống hồ, Yến Vương phủ đã đưa ra cảnh cáo với ta. Bây giờ, phải cùng Đông Cung đứng chung một chỗ ah."
" Thái Tử Phi tại sao lại tìm người?" Túc Vương Phi mang một tia cười cợt nói: " Nàng bất quá là muốn lợi dụng người, bắt người trở thành pháo hôi."
"Được rồi, đừng nói nữa, ta cũng biết được." Túc Vương thần sắc bất mãn, quát khẽ một tiếng, nhíu mày nói: "Ta biết nàng ta muốn lợi dụng ta, nhưng là ta tạm thời cũng không phải là lợi dụng nàng ta sao?"
Túc Vương Phi hừ lạnh nói: " Người và Đông Cung thân cận như vậy, chẳng lẽ không sợ Bệ Hạ biết được tâm tư sao?"
" Bây giờ ta đã bất chấp rất nhiều ah." Túc Vương cúi đầu chậm rãi nói: " Bây giờ Tứ Hoàng huynh muốn tiêu diệt ta, nếu ta bất hoà, không cùng đứng một chỗ với Thái Tử Phi, ta căn bản một chút cơ hội cũng không có."
"Còn cha ta thì sao? chẳng lẽ người để ta tham gia cùng một chỗ với Thái Tử Phi sao?" Túc Vương Phi nổi giận: " Người đừng quên, cha ta và Thái Tử Phi là có cừu địch. Bất luận như thế nào, ta cũng sẽ không đứng cùng một chỗ với Thái Tử Phi."
Ngừng một chút, Túc Vương Phi tựa hồ thấy được lời nói của mình có hơi quá, thở dài một hơi, thấp giọng nói: " Người không thể vì cha ta mà nghĩ lại sao?"
" Tại sao nàng không nghĩ cho ta?" Túc Vương không hờn giận hỏi.
" Người đang làm một chuyện ngu xuẩn, người không biết sao?" Túc Vương Phi không chút yếu thế nhìn mắt hắn nói: " Yến Vương không dám động tới người, người đợi thêm một lúc, Bệ Hạ chắc sẽ giao cho người lực lượng."
Túc Vương thở dài một tiếng, sâu kín nói: " Phụ Hoàng tính tình thay đổi, không ai biết trong lòng người nghĩ gì, nàng cam đoan hắn thật sự sẽ cho ta lực lượng sao?"
Túc Vương Phi trầm mặc.
Sự thật nàng cũng quả thật không cách nào cam đoan.
Túc Vương nhắm mắt lại, vẻ mặt có chút thống khổ, nhẹ giọng nói: " Tình huống bây giờ, chúng ta bị lôi vào chuyện này, cũng không có đường lui rồi, nàng biết không?"
Túc Vương Phi nao nao, nói ngay: " Ta sẽ vùng cha nói chuyện, về phần có thành công hay không, ta cũng không cam đoan."
Túc Vương chậm rãi mở hai mắt, nhìn Túc Vương Phi, từng câu từng chữ nói: " Cám ơn nàng, nàng nghĩ được như vậy ta an tâm. Được rồi, nàng nói cho Nhạc phụ đại nhân, nếu tương lai ta thật sự có thể ngồi trên chiếc ghế này, ta nhất định vì người báo thù."
" Người trong lòng vẫn còn mơ tưởng tới cái ghế đó" Túc Vương Phi có chút thở dài, thất vọng nói: "Người vẫn còn mơ tưởng ah."
" Còn không sao? Nhưng là ta cũng do bị người khác bức.." Túc Vương thản nhiên nói.
Sau một khoảng thời gian, Lưu Phong vài lần song tu, hút nhiều nguyên âm của nữ tử, đêm nay hắn chuẩn bị dừng lại, ngồi xuống tu luyện, hảo hảo củng cố một chút tu vi.
Đan Hùng như trước âm thầm hộ vệ Lưu Phong, trong lòng cũng là phi thường hâm một Lưu Phong song tu.
Thời gian không lâu, Lưu Phong cũng tiến vào trạng thái nhập định.
Bên trong đan điền chứa đựng nguyên âm của nữ nhân theo tâm huyền vận chuyển, chậm rãi vận hành trong cơ thể hắn, đi qua ba mươi sáu huyệt đạo, cuối cùng chậm rãi tiến vào trong Nguyên Anh.
Tiểu Nguyên Anh sau khi hấp thu lực lượng này, chung quanh thân thể quang mang màu vàng so với lúc trước càng nồng đậm hơn. Thậm chí con mắt nửa kín nửa hở cũng mở ra thêm một chút.
Lực lượng này trong cơ thể Nguyên Anh vận chuyển qua ba mươi sáu huyệt đạo, dưới sự khống chế của Nguyên Anh, lực lượng dư thừa chậm rãi phóng thích đến, trong nháy mắt tiến đến gân mạch Lưu Phong, giúp hắn tu luyện gân mạch và cơ nhục.
Sau khi Nguyên Anh hoàn toàn tiêu hóa xong nguyên âm của nữ nhân, Lưu Phong bắt đầu vận chuyển Thái Âm Thất Tinh Quyết, rất nhanh, một cỗ khí lực thiên nhiên từ trên trời đánh xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com