Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Dư Âm Pheromone và Mật Mã Của Băng

Hoắc Vân Phong bước ra khỏi hiện trường vụ án, làn gió đêm cuối thu thổi qua mái tóc đen nhánh, mang theo hơi lạnh se sắt. Nhưng dù lạnh cách mấy, nó cũng không xua đi được cảm giác khó chịu, bỏng rát còn vương lại trong lồng ngực anh. Dư vị pheromone của Trần Lãnh Diệp vẫn còn vương vấn trong khứu giác, ám ảnh như một lời nhắc nhở về sự hiện diện áp đảo của Enigma.Anh ghét cảm giác bị kiểm soát, ghét cái cách bản năng Alpha trong anh – vốn mạnh mẽ, kiêu hãnh đến tột cùng – lại trở nên bất lực, gầm gừ một cách yếu ớt trước một kẻ mạnh hơn. Suốt những năm tháng qua, Hoắc Vân Phong đã rèn luyện bản thân đến mức hoàn hảo để che giấu đi bản chất "thụ" của mình, một sự thật đáng xấu hổ đối với một Alpha cấp S. Anh đã xây dựng một bức tường băng giá xung quanh mình, dùng sự lạnh lùng và tri thức làm vũ khí, để không ai có thể chạm tới nội tâm mong manh bên trong. Nhưng Trần Lãnh Diệp, chỉ bằng một cái liếc mắt, một hơi thở, đã suýt chút nữa phá vỡ tất cả."Khốn kiếp," anh lẩm bẩm, âm điệu trầm thấp khẽ bật ra như tiếng gió xé. Anh siết chặt tay, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay. Vết sẹo mờ trên cổ tay trái như nhói lên một cách vô thức. Đã bao nhiêu năm rồi anh không để cảm xúc điều khiển mình đến mức này?Chiếc xe đưa anh về trung tâm pháp y lao vun vút trên đường. Suốt quãng đường, tâm trí Vân Phong vẫn không ngừng phân tích. Mùi ớt cayenne và kim loại gỉ. Đó không phải là một loại pheromone tự nhiên. Hay ít nhất, không phải là loại anh từng biết. Hung thủ hẳn đã sử dụng một loại chất hóa học nào đó để tạo ra hoặc ngụy trang pheromone của mình. Tinh vi, cực kỳ tinh vi.Phòng thí nghiệm pháp y của Vân Phong là một thế giới hoàn toàn khác, tách biệt khỏi sự hỗn loạn của hiện trường vụ án. Ánh sáng trắng lạnh lẽo chiếu rọi lên hàng loạt thiết bị hiện đại. Mùi cồn sát trùng, hóa chất và thuốc thử lấn át mùi máu, mùi chết chóc. Đây là nơi Hoắc Vân Phong cảm thấy mình sống thật nhất.Anh nhanh chóng bắt tay vào công việc. Dưới kính hiển vi, những tế bào biểu bì li ti từ dưới móng tay nạn nhân hiện ra. Anh cho vào máy phân tích DNA, và trong lúc chờ đợi, anh bắt đầu kiểm tra các mẫu pheromone thu thập được."Mùi ớt và kim loại gỉ," Vân Phong lẩm bẩm, đưa một lọ thủy tinh nhỏ chứa mẫu pheromone hiếm hoi lên mũi. Vài chuyên gia pheromone khác đã thử nhưng không có kết quả. Nhưng với khứu giác Alpha cấp S của anh, dù không thoải mái, anh vẫn có thể tách bạch từng lớp mùi. Anh sử dụng một máy sắc ký khí khối phổ tiên tiến, phân tích các thành phần hóa học của mẫu.Kết quả hiện lên trên màn hình. Nó phức tạp hơn anh nghĩ. Đó không phải là một pheromone tổng hợp đơn thuần. Mà là một sự kết hợp của nhiều loại hóa chất, tạo ra hiệu ứng đánh lừa khứu giác. Có một chất cơ bản, gần giống với pheromone của một Beta yếu, nhưng đã được biến đổi mạnh mẽ bởi các hợp chất hữu cơ khác. Và cả cái mùi kim loại gỉ sét."Thú vị," Vân Phong khẽ nói, một tia sáng lóe lên trong mắt. Đây là một thứ gì đó chưa từng được ghi nhận trong bất kỳ tài liệu pháp y nào. Kẻ này không chỉ thông minh, mà còn có kiến thức sâu rộng về sinh hóa và pheromone học.Trong lúc đó, kết quả phân tích DNA từ móng tay nạn nhân cũng trả về. Vân Phong đọc lướt qua, lông mày khẽ cau lại. DNA của hung thủ không có trong hệ thống dữ liệu quốc gia. Nhưng có một điểm bất thường khác."Tế bào Beta..." Anh thì thầm. "Pheromone ngụy trang thành Beta yếu, và DNA cũng là Beta?"Anh trầm tư. Một Beta bình thường không thể dễ dàng khống chế và giết chết một Alpha cấp cao như Trương Vĩ Hào, trừ khi có sự trợ giúp, hoặc nạn nhân đã bị đánh thuốc mê từ trước. Nhưng hiện trường không có dấu hiệu thuốc mê. Và nếu là Beta, làm sao có thể ngụy trang mùi pheromone đến mức đó?Hoắc Vân Phong nhìn ra ngoài cửa sổ phòng thí nghiệm, màn đêm bao phủ cả thành phố. Anh có cảm giác rằng mình đang đối mặt với một kẻ thù nguy hiểm và khó lường. Một kẻ đang chơi một trò chơi mèo vờn chuột, gửi những thông điệp khó hiểu qua mùi hương và những hiện trường "không hoàn hảo".Và Trần Lãnh Diệp. Ánh mắt sâu thẳm của Enigma kia lại hiện về trong tâm trí anh. Vân Phong biết, Lãnh Diệp sẽ không buông tha cho vụ án này. Và cũng sẽ không buông tha cho anh. Một cuộc đấu trí giữa kẻ săn mồi và con mồi, cả trong vụ án lẫn giữa hai con người đặc biệt này, dường như đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com