Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

06. thích là được ( hoặc không )


- em không..muốn. anh ở lại đây với em đi. hiếu.

khang không biết mình đang nghĩ gì, đầu óc nó trở nên mụ mị hơn bao giờ hết. suy nghĩ về việc hiếu sẽ sớm rời đi cứ lặp đi lặp lại trong não, khoé mắt nó hoe đỏ, nhìn hiếu như van nài.

minh hiếu nhìn xuống hai bàn khang đang bấu chặt cổ tay áo mình, rồi lại thôi. hắn cúi thấp người đối diện với khang, bàn tay ấm áp phủ lên tóc nó.

- em có chắc không? em có nghĩ là em sẽ ổn nếu anh..

- em chắc mà. - khang xen ngang, đầu nó gật lia lịa - em không biết nữa, nhưng anh ở đây với em đi.

có chút ngập ngừng, nhưng thái độ của khang hoàn toàn chắc chắn. nhổm người đến kéo hiếu ngồi phịch xuống giường, nó tiến đến ngồi hẳn vào lòng hắn, hai chân vòng ngang eo và tay ôm chặt khít qua cổ. hiếu có hơi khó thở, hắn nhẹ nhàng vỗ từng nhịp trên lưng áo người trong lòng, từ lòng bàn tay truyền đến xúc cảm khang khẽ run lên rồi dịch lại một chút, vừa vặn cho hai cơ thể dính sát vào nhau, đầu nó gục vào hõm cổ hiếu, lí nhí.

- em xin lỗi, đó là chuyện quá khứ rồi hiếu, em muốn bỏ nó đi, n-nên em mới nghĩ bản thân cần ở một mình.

ngưng lại một đoạn, giọng khang nghèn nghẹn, vừa như nhận lỗi lại vừa như cầu khẩn.

- em cần anh lắm hiếu.

- anh ở đây mà.

hiếu ôm lấy hai bên cánh tay khang nhấc nó ra đối diện với mình, nhịp tim hắn dồn dập tăng nhanh khi thấy trông thấy khang đang cố gắng láo liên nhìn xung quanh, căn phòng tối hù, nhưng hắn vẫn lờ mờ thấy khuôn mặt khang tích tắc lơ phơ sắc hồng. người khang không gọi là nhỏ con, thậm chí gần bằng hắn, nhưng tay khang lại có phần nhỏ hơn, đối với hiếu thì trông lép vế cực kì. nó nắm lấy góc áo hắn vân vê, môi mím lại.

- thỏ gặm cà rốt thôi.

hắn xoa gò má khang, trong chớp nhoáng nó thấy người mình nóng bừng. như bị thôi miên, khang hé miệng, và hiếu nhanh chóng tiến đến hôn nó, hắn ngậm lấy môi dưới bạn trai để nhịn cười khi thấy khang trố mắt ngẩn ngơ vì cái hôn đột ngột. hơi thở của nó dừng lại trong vài chục giây, vậy nên không có gì lạ nếu hô hấp của khang nhanh chóng trở nên khó khăn.

- để anh hôn em, đừng mím môi. cũng đừng nghĩ nữa, em chỉ cần biết anh đang ở đây và hôn em là được.

- anh hôn em đi.

khang chẳng cần đợi hiếu đồng ý hay không, nó thừa biết hắn sẽ chẳng khước từ bất kì cái hôn nào với nó. lần nữa áp sát người mình vào người hắn, nó rút ngắn khoảng cách đến khi mình hoàn toàn ngồi gọn trong lòng người kia. khang nghiêng đầu, ngoan ngoãn để lưỡi hắn bắt lấy đầu lưỡi mình vấn vít, mặc môi mình bị hiếu dày vò, vừa mút vừa cắn.

trăng lên cao. thế là hoà giải thôi.

;

khang chớp mắt nhìn hiếu, quay đi ngay khi vừa nhận lại tín hiệu.

hiếu cười khẽ, hất mặt.

- miệng em còn dính kìa.

chẳng biết nghĩ gì, hắn bồi thêm.

- lau bằng khăn giấy không sạch đâu, để anh lau bằng miệng cho.

- ....

khang hít sâu, tỏ ra bình tĩnh, nó tựa cả người vào thành ghế. dẫu cho khang trông đến là bình thản, nhưng hai bên tai đỏ phừng phừng đã tố cáo việc nó nghĩ đến nụ hôn đêm qua. hiếu bật cười, hắn ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh, vươn tay véo má nó. khang cố tình cau mày lườm hiếu, thể hiện mình vô cùng khó chịu. từ khi mới yêu nhau, nó vẫn hay bị giật mình mỗi lần hắn bất ngờ chạm vào người, thế nhưng ở cạnh nhau thường xuyên, càng lúc khang càng quen với sự động chạm không báo trước của hiếu. nó đưa tay xuống đánh nhẹ vào bàn tay đang âm mưu luồn vào bụng mình.

- anh thôi đi.

- em ngại à?

- ngại cái đầu anh ấy.

khang quay phắt đi, cật lực giấu đi sự ngại ngùng của mình. nó lúng túng không biết làm gì, tay chân cũng bắt đầu trở nên thừa thãi, đương lúc không biết phải như nào tiếp theo thì thìa súp trong bát được đưa lên ngang miệng.

- hở?

- em không tính ăn à?

- nhưng em tự ăn được mà.

- người yêu không được bón à?

hiếu vẫn bày ra bộ mặt thiếu đòn khi nhận lại cái trừng mắt của khang. nhưng suy đi tính lại, nó thấy hiếu chẳng nói gì sai. thằng kewtiie cũng từng chê hai đứa chả ra dáng một cặp đôi đang yêu đương gì, thế thôi kệ, nó để đấy xem cực hạn sến sẩm của hiếu có thể đến mức nào. nghĩ xong khang cũng nghe lời há miệng, hậu vị vừa mát vừa ngọt của bột sắn dây và ngô tan trong miệng, chậm rãi nhai nuốt thịt gà với mộc nhĩ, hiếu ngồi bên trái, khang ngồi bên phải cứ anh đút em ăn cho đến khi bát loa trống trơn.

- ra đi, anh rửa cho.

- ờ.

xoa cái bụng tròn vo, thôi thì hiếu đã có lòng thì khang cũng có dạ. nó lười biếng đi lạch bạch đến sofa, nằm dài xem truyền hình. được hai ba phút chán chê thì nhổm lên lấy điện thoại.

ê

kewtiie
không rảnh

manbo.1111
+1 với kewtiie

hai thằng chó con
tao muốn đi chơi 😡

kewtiie
hiếu trần bao thì đi

manbo.1111
+1 với kewtiie

kewtiie
mày lười đến nỗi không tự ghi được à?

manbo.1111
ok toi dong tinh voi kewtiie 🏳️‍🌈
@hurrykhang @hieuthuhai
cac em co dong tinh voi anh ko?

?
chúng mày xòm
xòm chám

úp điện thoại xuống, nó mon men lại gần minh hiếu nãy giờ vẫn đang cặm cụi với đống bát đũa và miếng xà bông trên tay. khang nhảy cả người lên bàn bếp, đung đưa chân trước con mắt tò mò của người yêu.

- em muốn đi chơi.

- tự dưng em muốn à?

- ờ.

hắn ngưng tay, quay sang hôn chóc lên môi khang làm nó ngượng chín người.

- gọi anh mà hỏi cứ "ờ".

- kệ em - khang phụng phịu - thằng hậu với thằng kew bảo anh bao mới đi.

- em rảnh quá rủ chúng nó à?

- nhưng lâu không tụ tập thật mà.

hiếu cúi đầu không đáp, đối diện với đôi đồng tử mở to mong chờ của khang. hắn rửa cho sạch xà phòng vương trên tay rồi tráng lại bát đũa qua hai lượt nước, xong xuôi thì xếp chúng lên giàn đựng. cuối cùng mới nhìn sang khang.

- em thích là được mà.

như chỉ chờ có thế, nó cười toe nhảy phóc đu cả thân mình lên người hắn, hiếu loạng choạng hai ba bước, giữ chặt hai bên đùi khang ôm siết vào ngực, khang chẳng nói gì, và bên tai hiếu cứ nghe tiếng khang khúc khích cười khoái chí, hắn siết chặt vòng tay đang nâng người khang một chút. cứ vui thế này thì bảo hắn mua cả cái sài gòn cũng được ( hoặc không ).

khang thấy hoá ra có người yêu như hiếu là trải nghiệm tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #hieukng