Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
HOÀNG GIA SỦNG TỨC Tác giả: Thải Điền《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương (Vì bên này đã đến giới hạn phần, nên mn đọc tiếp ở phần 2 nha.) Giới thiệu vắn tắt: Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiểu Giác buồn bực phát hiện, hắn không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia. Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng bệnh, Một vị tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao? Đều nói Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, Huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại, phải chết sớm. Lục Thanh Lam nghĩ, phải triệt để phân rõ giới hạn với hắn, Nhưng phân rõ thì phân rõ sao quay tới quay lui lại chui vào tới tận trong chăn người ta? Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái quái gì vậy... Tà mị lãnh khốc đâu? Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều. Đêm tân hôn. Tiêu Thiểu Giác: Đau không? Lục Thanh Lam: Đau! Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng! PS: 1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân. 2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh. --------------------------------Đọc tại: https://tieuphunghoang.wordpress.com/2017/08/19/hoang-gia-sung-tuc-thai-dien/…
Lâm Thiên Vũ là trưởng ban Kỷ Luật của Hội học sinh, còn Từ Trạch là học sinh lớp 10 mới vào trường. Trong một lần ban Kỷ Luật đi kiểm tra theo thông lệ, Thiên Vũ phát hiện Từ Trạch - người ngồi bàn cuối gần cửa sổ của tổ 1 - đang ngủ gật, liền tiến lại thẳng tay trừ cậu một điểm. Không ngờ một điểm ấy lại chính là dây dưa lẫn nhau...…
Cố Tư Tư xuyên vào truyện người lớn bỏng mắt, trở thành nữ phụ tốt thí còn sống chưa đến ba tháng.Vì cái mạng quèn, tạm thời cô ôm đùi làm thân với trùm phản diện hay cũng chính là anh họ cô. Cô không hề hay biết anh họ trông thì lịch sự nhã nhặn, lại toàn nói chuyện bậy bạ khi ở riêng với mình. Ngày nào cũng đòi hỏi không biết mệt, suýt làm cô chết trên giường anh. Sống trong tận thế nhưng anh đè cô ra giữa chốn nguy hiểm, dụ dỗ cô vào tròng: "Gọi anh hai đi nào Tư Tư."…
Nội dung Vốn dĩ chỉ là cô nàng học sinh trung học bình thường ở thành phố. Vốn dĩ chỉ là cô nhóc yêu đời và lạc quan. Vốn dĩ là cô nàng không mấy nổi bật hay đặc biệt. Vốn dĩ " sở hữu " căn nhà khá giả đủ ăn đủ sống cùng gia đình. Và vốn dĩ là người không bao giờ dám mơ xa. Nhưng nếu một ngày " ông trời " ban lại cho cô một chuyện mà bạn không hề mong chờ hay mơ ước đến ! Trở thành con dâu nhà quyền quý, được người hầu hạ, đưa cơm đến tận miệng. Sống trong nhung lụa, được mọi người kính nể ngàn lần. Cô....trở thành CON DÂU NHÀ QUÝ TỘC ! …