Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42

Một căn phòng lạnh lẽo, vách bê tông thấm ẩm, ánh sáng duy nhất rọi qua khe cửa sắt gỉ như những vết thương chưa lành.

Tiếng bật lửa vang lên trong im lặng đáng sợ. Một làn khói thuốc mỏng lượn qua ngón tay thon dài đầy vết sẹo - những vết tích của một quá khứ từng vinh quang, giờ chỉ còn là nỗi đau cay nghiệt.

Con trai nuôi của Lục Tư Minh ngồi đó, cơ thể gầy gò như kẻ mất hồn. Gã đàn ông từng là cánh tay phải, là con cờ trung thành nhất – giờ đây là con thú hoang bị dồn vào góc, với trái tim chảy máu vì mất mát và tâm hồn méo mó vì thù hận.

Và thú hoang, khi không còn gì để mất, sẽ cắn đến tận xương.

"Mày tưởng mày thắng rồi sao, An Triết?" – Hắn rít khẽ, giọng nói như dao cắt qua không khí. Ánh mắt đỏ ngầu hằn lên nét điên loạn, trong đó là cả một đại dương đau thương và căm hận. "Đáng lẽ mày phải chết. Đáng lẽ mày không được phép trở lại để làm cho cha ta tan thành tro bụi."

Nước mắt anh ta rơi xuống, nhưng không phải nước mắt đau khổ - đó là những giọt nước mắt của sự tuyệt vọng biến thành thù hận.

"Cha ta tin tưởng mày. Yêu mến mày như con ruột. Và mày... mày đã giết cha ta. Mày đã cướp đi tất cả những gì ta có."

Trên tường là một bảng lớn, đầy hình ảnh được ghim chéo bằng chỉ đỏ – ảnh của An Triết, An Tĩnh, Lý Vũ Đồng, thậm chí cả một vài thành viên cấp cao của gia tộc Lục. Mỗi bức ảnh đều bị đánh dấu bằng những vết dao nhỏ, như thể hắn đã đâm vào từng khuôn mặt hàng trăm lần trong cơn điên cuồng.

Kế hoạch của hắn không còn là giết người trong bóng tối nữa. Giờ đây, hắn muốn lật đổ tất cả - không chỉ để trả thù, mà còn để chứng minh rằng cha hắn đã đúng, rằng thế giới này vốn tàn nhẫn và chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại.

## Kế hoạch tàn độc – được đặt tên: "HOÀI NIỆM XÁM"

Một chiến dịch trả thù không để lại máu, nhưng đốt cháy uy tín, bóp nghẹt niềm tin và hủy hoại từ gốc rễ. Đây là nghệ thuật giết người mà không cần dao kiếm - giết bằng cách phá hủy linh hồn.

### 1. Tạo scandal:

Trên laptop cũ kỹ, hắn mở một bài viết nặc danh sẵn sàng được tung ra. Mỗi từ ngữ được chọn lọc cẩn thận như những mũi tên tẩm độc.

**Tiêu đề:** "An Triết – kẻ mạo danh trở về từ cõi chết?"

Nội dung gợi nghi ngờ về thân phận của An Triết, vu khống anh dùng thủ đoạn tâm lý, lợi dụng tình thương để tiếm quyền nhà họ Lục. Kèm theo là hình ảnh cắt ghép giữa An Triết và một vụ bê bối cũ liên quan đến tài chính ở nước ngoài - những bức ảnh được chỉnh sửa tinh vi đến mức chính chuyên gia cũng khó phân biệt.

"Một khi đám truyền thông đánh hơi được máu… Chúng sẽ không buông ra." – Hắn cười lạnh, nụ cười không có một chút ấm áp. "Mày sẽ thấy cảm giác bị cả thế giới quay lưng là thế nào, An Triết. Giống như cha ta đã cảm thấy."

### 2. Tấn công thị trường:

Một tay sai bước vào - người đàn ông trung niên với ánh mắt sợ hãi, được hắn bắt làm việc bằng cách đe dọa gia đình.

"Đã thao túng thành công một phần chuỗi cung ứng phía Nam. Giá cổ phiếu Tập đoàn Lục sẽ tụt nhẹ vào tuần tới," – Người đàn ông báo cáo với giọng run rẩy. "Nhưng... có cần thiết phải làm điều này không? Có nhiều người vô tội sẽ bị ảnh hưởng..."

Hắn nhìn kẻ tay sai với ánh mắt lạnh như băng:

"Đủ để gây nghi ngờ. Chưa cần hạ sát hoàn toàn." – Hắn dừng lại, rồi thêm với giọng đầy ác ý: "Còn về những người vô tội? Khi cha ta chết, có ai quan tâm đến sự vô tội của ta không?"

### 3. Gây rối tinh thần:

Một chiếc phong thư được gửi đến Lý Vũ Đồng – không có người gửi, nhưng mang theo mùi hương tử thần.

Bên trong chỉ có một cánh hoa lưu ly nhuộm màu đỏ - không phải máu, mà là sơn đỏ thẫm như máu khô, và dòng chữ viết tay bằng mực đen:

**"Kẻ từng bảo vệ mày đã chết một lần. Còn bao nhiêu lần nữa?"**

Lý Vũ Đồng nhận được thư vào lúc đang trong phòng khám. Cô chết lặng, bàn tay run rẩy đến mức không thể cầm nổi tờ giấy. Ánh mắt nhìn quanh hành lang bệnh viện mà lòng đầy bất an, cảm giác như có hàng nghìn đôi mắt đang nhìn mình.

"Không... không phải thế này..." – Cô thì thầm, nước mắt tràn trên má. "Chúng ta đã qua rồi mà. Tại sao... tại sao không thể yên bình?"

An Triết cảm nhận sự bất ổn như một con thú rình rập trong bóng tối.

Dù đang chăm sóc An Tĩnh ở nơi ẩn cư, anh không bao giờ quên cái cảm giác lạnh sống lưng ấy – khi mọi thứ yên ả một cách giả tạo, và bóng tối lại rình rập từ một góc không tên. Trực giác sinh tồn nhiều năm trong thế giới ngầm không bao giờ lừa dối anh.

"Có gì đó không đúng…" – Anh lẩm bẩm khi nhận được báo cáo về sự rối loạn nhỏ trong tập đoàn và email lạ bị chặn từ hệ thống truyền thông nội bộ. Tim anh đập nhanh hơn, không phải vì sợ hãi, mà vì lo lắng cho người mình yêu. "Chúng ta đang bị xâm nhập, nhưng theo cách tinh vi hơn. Đây không phải cuộc tấn công trực diện."

Anh đứng bên cửa sổ, nhìn ra khu vườn hoa lưu ly, nơi An Tĩnh đang tập đi lại chậm chạp. Cô trông yếu ớt nhưng kiên cường, như cành hoa non vừa trải qua cơn bão. Trái tim anh siết chặt khi nghĩ rằng cô có thể lại phải đối mặt với nguy hiểm.

"Anh sẽ không để ai làm tổn thương em nữa," – Anh thề thầm, nắm chặt tay. "Dù phải đối đầu với cả thế giới."

Anh cho tăng cường an ninh - không chỉ vật lý mà còn tâm lý. Giám sát hệ thống thông tin như một con diều hâu. Cho người âm thầm theo dõi lại các mối quan hệ cũ của Lục Tư Minh, đào sâu vào từng chi tiết của quá khứ.

Trong căn phòng u tối, gã con trai nuôi rút ra một chiếc hộp gỗ cũ kỹ - vật duy nhất còn lại của một thời vinh quang đã mất.

Trong đó là một sợi dây chuyền cũ, từng thuộc về Lục Tư Minh, và một bản danh sách đen – tên những người hắn sẽ hạ từng người một. Mỗi cái tên được viết bằng máu của chính hắn, như một lời thề thiêng liêng với người cha đã khuất.

Hắn cầm dây chuyền lên, ánh mắt rưng rưng nước mắt. Trong khoảnh khắc ấy, hắn không còn là kẻ thù độc ác, mà chỉ là một đứa con đã mất cha, một linh hồn tan vỡ không tìm được lối thoát.

> "Cha ơi... con nhớ cha quá," – Hắn thì thầm, giọng nghẹn ngào. "Con sẽ thay cha hoàn thành những gì dang dở. Con sẽ chứng minh rằng cha đã đúng."

Rồi ánh mắt hắn lại cứng lại, tình yêu thương biến thành thù hận rực rỡ:

"An Triết... Tao sẽ không để mày có lần thứ hai được cứu sống đâu. Lần này, tao sẽ không chỉ giết mày. Tao sẽ giết cả hy vọng của mày."

Bên ngoài căn phòng, trời bắt đầu đổ mưa.

Từng giọt rơi lên khung cửa sắt như tiếng gõ tang vọng lại từ tương lai. Âm thanh đơn điệu, lặp đi lặp lại, như lời cảnh báo về những ngày tối tăm sắp tới.

Bóng tối chưa tan. Nó chỉ ẩn nấp, chờ đợi thời cơ để nuốt chửng ánh sáng.

Và ánh sáng, nếu muốn tồn tại, sẽ phải rực rỡ hơn bao giờ hết.

Cuộc chiến thực sự... mới bắt đầu.

*Tình yêu và thù hận, ánh sáng và bóng tối, sự sống và cái chết - tất cả đều chuẩn bị cho một cuộc đối đầu cuối cùng.*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com