p14
*Bép
Một cái vỗ rõ đau giáng xuống mông của em,em la lên rồi nhìn xung quanh xem tên nào cả gan đánh Yang Jeongin này đây
"Ây da... thằng nào...hả hả Seungmin Hyung???"
"Có dậy ngay không,kêu ai là thằng đấy hả?"
"Này nhé,đánh em không biết xin lỗi em còn chưa nói thì thôi đằng này còn mắng em,Kim Seungmin là đồ khó ở!!"
"Ê biết mấy giờ rồi không hả???Hơn 9g rồi ngốc ạ!"
"Gì chứ....sao nay em dậy trễ thế này..."
"Còn hỏi nữa chứ,hôm qua uống cho nhiều vào rồi lăn ra ngủ như con lợn "
"Xì...em không phải lợn,em là Yang Jeongin siêu cấp đáng yêu và đẹp trai!!"
"Siêu lùn và ngốc thì có"
"Anh mới ngốc á!!!"
"Uh uh không dậy thì anh mày đi về,đây không thèm cãi với mày"
"Cãi không lại chứ gì??"
"Mấy đứa ngốc hay hỏi câu đó "
"Yah!!Kim Seungmin anh có muốn chết không hả??!!"
Em lao đến dùng hết sức đánh vào người anh, lúc nào cũng thế anh và em thường xuyên cãi nhau với mấy cái lí do xàm xí đú này,anh rất lạ người chê người ta ngốc và lùn nhưng lại rất yêu người ta, một ngày không có hơi là chịu không nổi
"Ầy thôi đi lát anh mua bánh kem dâu cho"
"Hảa, thiệt hong đóo"
"Thiệt anh có đùa em bao giờ đâu!!!"
"Yeah!!!Anh Seungmin là tuyệt nhất "
Kim Seungmin là thế tuy hay làm cho em dỗi nhưng không bao giờ xin lỗi,anh luôn mua đồ ăn vặt em thích,mua cho em cái này cái kia để dỗ em,đó chính là điều đặc biệt của anh,anh luôn hành động chứ không bao giờ giống mấy thằng con trai khác chỉ nói xin lỗi chứ không hề hành động
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com