Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

p7


Ăn uống xong xuôi em dọn rửa và bắt đầu đi qua nhà anh ta,em tung tăng vừa đi vừa hát trông rất đáng yêu bỗng em nghe tiếng trẻ con khóc,khóc rất lớn và tiếng cười đùa em quay qua thì thấy một đám trẻ đang ăn hiếp một cô bé bằng những lời xúc phạm

"Haha,đồ béo như m mà cũng mặc váy ra đường á? Tưởng đâu con lợn mặc váy k á!"

"Haha một con lợn mặc váy haha"

Bỗng nhiên một thằng nhóc túm tóc cô bé giật ra đằng sau, một con nhóc bước đến lấy bút vẽ lên mặt của cô bé

"Đã béo mà còn học ngu,xấu như m,ma chê quỷ hờn, vậy để t trang điểm cho m nhé!"

Nói xong con nhóc đó lấy bút vẽ nguệch ngoạc lên mặt cô bé, tiếng khóc của cô bé ngày một lớn thêm,hoà vào tiếng cười của bọn nhóc đó, đối với Jeongin đây là những âm thanh đáng sợ, thật sự nỗi ám ảnh về thời đi học của em là bạo lực học đường, chúng bắt nạt em và gọi em là "quái vật" chỉ vì khi đó gương mặt của em không được xinh đẹp,em ám ảnh những ngày bị đe doạ,bị trấn lột,bị đánh đập nếu em dám méc giáo viên,em sợ lắm một nỗi sợ không thể nào xoá mờ được trong kí ức của em,chúng ác tới mức bắt em phải đi lên niễng chai...chỉ vì khi đó ngoại hình của em không đẹp,do em không có bạn bè,do em quá hiền lành và không dám chống trả nên chúng mới bắt nạt em và bắt em đi lên niễng chai,may sao lúc đó có người đến nên em thoát nạn,nếu không chắc bây giờ em không còn đi được nữa.Suốt những năm cấp 2 em bị ám ảnh bởi những tiếng chửi bới, xúc phạm của chúng dành cho em,vì thế lên năm cấp 3 em đã trở thành "đầu gấu" thật sự,em đã làm quen và cầm đầu được mấy đứa dân lớn trong trường,lúc đấy đi đâu,hỏi ai cũng biết đến Yang Jeong In lớp 12A ,nổi tiếng không phải vì giỏi hay gì cả là do em quậy phá,hay đánh nhau.

Em thấy vậy thì chạy đến la to

"CHÚNG MÀY LÀM CÁI GÌ ĐẤY?CÚT NGAY ĐI!"

Lũ nhóc nghe thấy thế liền bỏ chạy đi một thằng còn quay lại nói

"May cho m đấy, lần sau coi chừng t!"

Em chạy đến, lấy khăn tay lau mặt cho cô bé,cô bé thấy thế thì miệng khe khẽ nói

"C...cảm...ơn...ơn...anh..."

Em nhẹ nhàng xoa đầu cô bé nở một nụ cười tươi và nói

"Kco j đâu bé,mà sao bị bắt nạt em lại không la lên?"

Chậc...em vừa nói gì thế kia, rõ là lúc còn nhỏ mình cũng chẳng dám phản kháng vậy mà còn dám nói người khác...

"Em...em... sợ... chúng nó đánh em..."

"Haizz,em phải nhớ khi bị bắt nạt em phải la lên để tìm sự giúp đỡ nhé!"

Cô bé cũng nín khóc nhưng lại tỏ ra hơi buồn và ngước lên nhìn vào em rồi hỏi

"Anh ơi,bộ em xấu lắm sao?.."

"Em không hề xấu!tại sao em hỏi vậy chứ?"

"Bọn chúng bảo em xấu, béo và không giỏi giang,xinh đẹp như mấy bạn nữ khác..."

"Hì,em tin những lời đó thật sao?Em hãy nhớ nhé,con người ai cũng có một nét đẹp riêng của mình,ai cũng sẽ giỏi bằng cách riêng của mình, không phải ai cũng tuyệt vời, cũng là hoàn hảo đâu ngốc ạ và em phải biết là con gái dù ra sao, xấu đẹp,giỏi giang hay không thì em vẫn là chính em,vẫn là một bông hoa tươi đẹp giữa cuộc đời và em vẫn luôn xứng đáng được yêu thương!"

Em đỡ cô bé dậy và phủi người cho cô bé thì anh ta đi ra bất ngờ chạy đến bên cạnh em

"Innie! chuyện sáng nay,anh xin lỗi em nhé...anh hơi quá đáng"

"Ksao mà,em cũng xin lỗi vì đã quát anh"

"Hì hì,mà cô bé này bị gì thế?"

"À,nãy có đám nhóc bắt nạt em ấy nên em ra can á, chúng nó gan thật,dám bắt nạt bạn trước nhà người khác nữa chứ"

"Thôi dc e vào nhà anh đi anh sát trùng cho không lại nhiễm trùng mất! Chúng nó đánh em chảy máu rồi kìa!"

Nói xong em và anh dìu cô bé vào nhà và sát trùng,băng bó cho cô bé.Xong xuôi cô bé cúi đầu chào và cảm ơn em và anh

"Cảm ơn hai anh nhiều ạ!"

"Hì hì không có gì đâu bai em!"

Cô bé chạy ngoắc đi trông em ấy vui vẻ hơn hẳn

"Đúng là trẻ con, khóc xong r lại cười!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #seungin#skz