Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4. Ánh Mặt Trời

Diệp Tử Đằng

.

Tiếng hét chói tai từ các phòng trọ kế bên truyền vào vẫn không đủ làm Song Ngư đoái hoài, cô vẫn miệt mài nghiên cứu các sản phẩm sắp tới.

Mọi thứ trong tuần này đều có vẻ gì đó rất gấp gáp, các bài thuyết trình, báo cáo, tranh, hạn nộp của chúng đều là nằm gọn trong 1 ngày hôm trước.
Thế là việc kinh doanh của cô bị trình trệ, ngày chủ nhật bạn bè thì chơi đùa bay nhảy, còn cô nằm trong phòng cùng với đống hàng phải ship trước ngày mai.

*ting*

Điện thoại bật sáng,  trên màn hình màu hồng hiện lên thông báo từ messenger, có lẽ bản thân đã ở trong trọ quá lâu khiến bạn bè xung quanh không khỏi lo lắng.

"đi bar không Ngư?"

"tao lại sẽ trễ đấy"

"đến là được"

Thả một sticker dễ thương, rồi lại tiếp tục ngâm mình trong đống sản phẩm cố gắng chốt đến tận 7 giờ tối mới được ngơi tay, thở dài một phát nhìn phần giấy bừa bộn trên sàn lòng lại có chút hối hận khi chọn nghề bán hàng online.

"hazz cuộc đời đúng là những niềm đau, làm giàu đâu có dễ"

Nhanh chóng ngồi dậy khỏi cái giường êm, đi đến tủ quần áo, chọn một lúc lâu mới được một cái đầm hai dây vừa ý, mang cùng một đôi thể thao. Hình ảnh mặc mộc thơ ngây khi nãy, đã bị lớp nền sắc sảo đánh bay vào chiều không gian khác.

"bây đang ở đâu?"

"bar King & Queen ấy"

"ok ra đón đi tao lại"

"ok"

Lái chiếc xe SH đến địa điểm mà tụi bạn chỉ, nhưng người giữ xe đã đến giúp cô dựng xe rồi, còn người đón thì chẳng thấy đâu. Mắt đảo một vòng tìm kiếm thử có bóng dáng nào quen thuộc.

"bà là Song Ngư đúng không?"

Nhân vật vừa kêu tên cô chính là một nam nhân vô cùng xa lạ, người cao cở mét tám, nhân khí không tồi, ngũ quang càng nhìn lại càng bắt mắt. Chỉ là cách nhỏ bạn cô diễn tả trong tin nhắn gây cho cô vô vàn quan ngại, đây mà lại là cái thằng đầu trâu mặt ngựa mà nhỏ bạn nói tới?.

"à đúng rồi"

"tôi là Song Tử, tụi nó nói ra đây đón bà"

"Tôi là Song Ngư"

"Tôi biết thôi mình vào đi"

Ấn tượng lần đầu phải nói là quá tốt, nụ cười thương hiệu của Song Tử đã khiến Song Ngư có chút hồi hộp khi giao tiếp với anh, chỉ là nó không kéo dài quá lâu khi vừa mới bước vào trong cơ thể cô bỗng trở về trạng thái thiếu năng lượng.

Tiếng nhạc đập mạnh vào tai khiến não như ngừng nghĩ về những âu lo. Chính bản thân Song Ngư cũng tự mình đặt một dấu chấm hỏi lớn, cái người bar, pub ngày xưa đâu mất rồi bạn bè đều ở trên sàn , còn cô ngồi một mình tại bàn nhìn tụi nó nhảy như những con khỉ trốn trại.

Song Tử đương nhiên nhìn thấy được hình ảnh ủ dột của Song Ngư, dù sao thì cũng đã đến đây cô nên tận hưởng một chút.

"bà không nhảy sao?"

"chắc không nay tôi hơi mệt"

"ầy ra đi lỡ đâu có năng lượng lại thì sao?"

Song Tử vương người nắm lấy tay Song Ngư kéo cô ra sàn nhảy cùng mình, hỏi cô ngạc nhiên bởi hành động thân mật này không . Câu trả lời đương nhiên là có, chỉ là cô chẳng hiểu tại sao bản thân cũng cứ thế đi theo người này tiến ra sàn.

Họ nhảy cùng nhau,với bao động tác vô cùng nhí nhố, nào là vũ điệu cồng chiêng, rồi lắc mông, tư thế nào của Song Tử cũng khiến cô phải phì cười người đâu thừa năng lượng thế này.

Nhiệt độ càng lúc càng nóng, tiếng nhạc như hoà nhịp cùng tim, bia, rượu, cocktail cứ thế cũng lần lượt được Song Ngư đổ vào thiêu đốt cuống họng, người thì ngã ra sopha mà não vẫn chưa ý thức được bản thân đã say.

"ai cho Song Ngư uống nhiều dữ vậy?"

Cái gãi đầu tội lỗi của Song Tử liền cho họ tín hiệu để biết được chủ mưu thực sự là ai, tự nhiên lại để con Ngư ở chung với thằng ham vui này chi thật là.

"Song Tử vậy mày mau cùng tao chở con Ngư về đi"

Đương nhiên Song Tử đồng ý anh có phải thằng hay trốn tránh trách nhiệm đâu, Vì lo lắng Song Ngư sẽ ngã ra sao nên một tay lái xe , tay còn lại giữ Song Ngư đang lặt lìa vì men rượu.

"người gì mà dễ say dữ, khác với con Nhân Mã ghê"

Vừa nói xong cô gái phía sau anh hình như có chút không hài lòng nên liền biểu tình bằng cách có dấu hiệu ngọ nguậy, ơ ơ cái cô này tính làm loạn chốn đông người hay sao.

Song Tử cứ ngỡ cô nghe được lời mình vừa nghĩ, nên anh quyết định im lặng đến khi họ tới được phòng trọ và đặt được Song Ngư xuống giường.

"uống nước không tao rót cho"

"Khỏi dù gì cũng phòng con gái, ở lại không tiện lắm tao ra trước cửa đợi mày"

Anh dù sao cũng biết những lời đồn có thể ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của Song Ngư, nên sau khi vừa nói xong liền dời người bước ra khỏi cửa trước nhỏ bạn.

Song Tử nhìn xung quanh có vẻ như chưa ai biết anh vừa ở từ phòng Song Ngư bước ra, cơn say khi nãy bị tiếng chuông điện thoại đánh bật.

"gì vậy Mã?"

"đi ăn khuya nào!!"

Giọng Nhân Mã vô cùng phấn khởi và tràn đầy năng lượng, nó như một hiệu ứng dây chuyền khiến trên môi của Song Tử phút chốc nở một nụ cười.

"được nữa tiếng nữa tao qua, mày chuẩn bị đi"

"okay"

Nhỏ bạn sau khi đắp chăn cởi giày cho Song Ngư xong cũng đi ra, hẳn là đã thấy được cái nụ cười lãng tử của Song Tử , cúp máy mà còn nhìn điện thoại.

"vừa gọi cho ai mà vui như Tết thế?"

"à bạn thôi, đi để tao đưa mày về tao còn công chuyện"

"thôi đi với bạn gái rồi chứ gì"

"ừ bạn ấy là gái không lẽ là mày"

Song Tử là vậy chịu được thì chịu không chịu thì thôi, tính tình nói chuyện sốc óc kiểu này mà bao cô vẫn đổ mới chán chứ.

"đi đi mệt mày"

Anh vừa lên xe đã chạy với cái vận tốc kinh hồn bạt vía, còn nhỏ bạn ngồi sau thì tụng kinh niệm phật mong mấy chú pikachu có bắt, thì đợi tới khi nó đưa được cô tới nhà hã muốn bắt gì thì bắt.

"rồi cảm...."

Chưa kịp nói đã phóng xe đi, cái thằng này có hẹn với thần chết hay sao mà gấp gáp thế không biết.

Song Tử đâu có biết đứa mình vừa chở về đang ở nhà quở anh thế nào, thứ duy nhất trong đầu bây giờ chính là chỉ còn 10 phút sẽ đến giờ hẹn với Nhân Mã.

"tới rồi à"

"sao đầu tóc mày khó hiểu vậy?"

"chạy nhanh quá"

"để tao chỉnh cho cởi nón ra đi"

Nhân Mã đưa lệnh đương nhiên Song Tử răm rắp làm theo, cởi cái nón bảo hiểm xuống để cô dùng những ngón tay mềm mại của mình vuốt trên làn tóc đen chỉnh lại nếp, sau đó là xoa cho phồng. Người chỉnh tâm thì tịnh như nước, còn người được chỉnh nơi lồng ngực hắn lại có chút rộn ràng.

"rồi đi thôi"

Nhanh chóng đẩy tay Nhân Mã xuống mà đổi chủ đề.

"ăn gì?"

"bún cua"

Họ chạy đến quán cũ họ thường ngồi, bà Tư người bán bún đã quá quen thuộc nhìn với hình ảnh đôi bạn trẻ cứ khuya là tới, nên là vừa thấy chiếc xe đã vẫy tay chào hai đứa.

"như cũ đúng không"

"Dạ!!"

Hai đứa đồng loạt lên tiếng rồi ngồi vào chổ,  đũa muỗng đã được Nhân Mã lau trước. Song Tử cũng theo thói quen gắp trứng cút cùng chả cá sang cho cô còn rau thì để sang mình.

"ăn gì vương vãi quá"

"hí hí"

Song Tử vô cùng tự nhiên lấy tay lau đi vệt nước còn đọng lại nơi khoé miệng của cô. Não bỗng chốc ập về một ý nghĩ khiến tay dừng giữa không trung, anh tự hỏi từ lúc nào giữa họ đã không còn khoảng cách, thân mật tới như vậy.   

"sao? vụ giề?"

Nhân Mã chính là kẻ vô cùng hồn nhiên thấy thằng bạn nhìn mình chằm chằm liền tưởng có tâm sự, thường chỉ cần không phải chuyện của cô thì màn làm gì cho mệt. Nhưng đối với bạn thân thì khác, họ cần lời khuyên cô liền không ngại viết một bài luận dài như Vạn Lý Trường Thành để giúp đỡ.

Song Tử nhìn thẳng vào đôi mắt ngây ngô chớp chớp liên tục của Nhân Mã, chúng khiến anh bật cười cũng làm lòng anh trong phút chốc lại hoá dịu dàng, có vẻ như vẫn chưa đến lúc thích hợp.

"không có gì mày ăn lẹ đi "

.

Diệp Tử Đằng

.

p/s: Tâm sự với độc giả là au viết không khá lắm. Khi mình viết 3 chap đầu tiên, não mình nó như rơi vào trạng thái đóng băng. Mình chỉ biết cố gắng chạy cho kịp tiến độ chứ không xem chất lượng, bởi mình sợ nếu như đăng chậm mọi người sẽ còn không đủ hứng thú đọc nữa, thế là tay đánh máy nhưng não không thèm đọc lại. Nên từ giờ rút kinh nghiệm mình sẽ cố gắng chậm lại tiến độ ra chap để chỉnh sửa cho hoàn thiện hơn, mong mọi người vẫn đón đọc.

À! thêm nữa một sự thật gất thú dị là chỉ sau chap 4 này ta mới chốt được tổng quan nội dung kịch bản từ đầu đến cuối, và 10 phút trước mới xong couple =]]. Truyện có vẻ sẽ dài hơn cả bộ "Có em nơi đó viết tắt là thiên đường", ai có kiên nhẫn hã nhảy hố nga.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com