Chương 26- 28
☆, CHƯƠNG 26: Muốn trở thành người yêu của anh ấy.Editor: Sara
Bây giờ 1 ngày 1 chương nhé ^^ đẩy nhanh tiến độ để hoàn sơm sớm chút
Hôm nay Rafael quay về lâu đài Greens tương đối sớm, Diệp Quân đang ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối, hắn cầm lấy một trái cây nhiệt đới, bóc vỏ rồi dùng dao xắt hoa quả cắt thành từng miếng nhỏ cho món tráng miệng.
Thời gian Rafael đi vào phòng bếp thì Diệp Quân đã cảm nhận được, dù sao khí tràng y vô cùng sắc bén, đi tới chỗ nào cũng bị người khác nhanh chóng phát hiện ra.
Rafael đi thẳng đến phía sau hắn , Diệp Quân cảm giác hai người rõ ràng không dựa vào nhau, nhưng mình dường như bị nhốt ở trong lòng đối phương .
Hắn ngửi thấy trên người đối phương có một loại hương vị rất lãnh đạm nhưng phi thường dễ ngửi, không giống như loại nước hoa nào đó, bởi vì đó là từ trong thân thể Rafael phát ra, hắn chắc chắn trước đó mình chưa từng ngửi thấy trên người Rafael.
Mặc dù mình đã quyết định tiếp nhận đối phương, nhưng lúc y tới gần vẫn còn khẩn trương nhiều lắm, bởi vì cái loại hương vị đậm mùi giống đực này khiến hai chân hắn mềm nhũn.
"Anh muốn ăn trái cây không?" Diệp Quân quyết định đánh lạc hướng chú ý của mình, hắn giơ lên một miếng hoa quả đã cắt xong xuôi rồi hỏi Rafael. Rafael cúi đầu xuống ăn miếng hoa quả trên tay hắn.
Diệp Quân nhanh chóng rụt tay về, trong lòng thầm mắng hành vi ngu xuẩn vừa rồi của mình.
Y vừa rồi thế mà dùng đầu lưỡi liếm nhẹ lên ngón tay của mình! Nó không phải là chuyện tướng quân hay lạnh lùng nghiêm túc làm ra nha.
Diệp Quân cúi đầu tiếp tục cố gắng cắt, chẳng mấy chốc sau hoa quả được cắt gọn gẽ rồi, nhưng hắn lại không thể đi ngoài vì hắn bị nhốt giữa đồi ngực Rafael và bàn làm bếp*.
Hắn đành phải dùng dao cắt một lần nữa lên đống hoa quả, xắt bọn nó thành từng miếng nhỏ hơn, đồng thời cố gắng suy nghĩ làm cách nào để thoát thân.
Rafael nhìn thấy Omega trong lòng hai tai phiếm hồng, hắn lúc này đang thần tình rối rắm đấu tranh với đống hoa quả trong tay, muốn chạy trốn nhưng không biết làm sao bây giờ, Rafael tâm tình càng thêm vui sướng.
Y dùng hai ngón tay bốc lên một khối hoa quả đưa tới bên môi Diệp Quân .
"Ăn nó", Rafael ghé vào tai hắn thấp giọng nói.
Diệp Quân ngơ ngác nhìn miếng hoa quả kia, chần chờ một chút rồi há mồm cắn, ngậm vào miệng chậm rãi nhai, trong lòng lại một lần nữa thầm hối hận, tại sao vừa rồi lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy a.
Rafael tiếp tục uy Diệp Quân mấy khối hoa quả đến tận lúc người trong lòng cả hai lỗ tai đều đỏ bừng, ngay cả mặt cũng bị nhiễm lên mấy vệt đỏ ửng rồi mới buông hắn ra.
Tốt lắm, Omega của y vừa ngoan ngoãn lại vâng lời, cho dù thẹn thùng cũng không cự tuyệt yêu cầu của mình, sau này lúc lên giường không biết sẽ khiến người ta huyết mạch dâng trào như thế nào đây.
Diệp Quân nhân cơ hội chen từ giữa bàn làm bếp và Rafael để đi ra, sau đó thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng nói, "À, em muốn xào rau, anh tốt hơn là ra ngoài trước đi,"
"Cùng nhau", Rafael nói xong liền vén tay áo lên bắt đầu thái rau.
Diệp Quân vừa nhìn điệu bộ này đã biết là đuổi không đi, đành bỏ cuộc, quên đi, y muốn cắt thì cắt đi, có y giúp đỡ thì nhanh hơn nhiều.
***
Bữa tối đến, Rafael hỏi Diệp Quân kỳ nghỉ có tính toán gì không.
Diệp Quân nghĩ nghĩ rồi lắc đầu, vốn muốn tìm Gil chơi nhưng Gil đã đi hưởng tuần trăng mật rồi không biết khi nào thì mới có thể trở về.
"Bảo Merse đi cùng em, em muốn đi đâu thì nói cho nó biết, chờ anh xử lý xong hết công việc rồi thì sẽ theo em đi xung quanh Tuyết Ải tinh thăm thú."
"Không cần, không cần đâu", Diệp Quân nhanh chóng xua tay, hắn biết Merse là cơ giáp tư nhân của Rafael , bình thường đều như hình với bóng với Rafael tướng quân, để nó đi theo chính mình, thật sự là rất không biết trọng nhân tài. Trong lòng hắn cảm giác không yên tâm, "Không cần để Merse giúp em nữa đâu, nó đã mang em đi rất nhiều địa phương rồi. Em nghĩ ở mấy ngày nay ở lâu đài Greens đọc sách cũng được, hoặc là cưỡi phi hành khí loại nhỏ đến phụ cận tham quan."
Lâu đài Greens có rất nhiều người máy, có robot hình người làm việc nhà, cũng có robot là phương tiện giao thông. Cách đây không lâu lão quản gia Simon còn dẫn hắn cưỡi phi hành khí tự động bay một vòng quanh lâu đài, khi đó hắn mới biết được lâu đài Greens phi thường lớn, mặt sau còn có một phiến rừng rậm khổng lồ, chiếm diện tích ít nhất mấy trăm mẫu.
"Để Merse đi theo em, cứ quyết định như vậy đi", Rafael trả lời kiên quyết, "Như vậy anh cũng yên tâm."
Diệp Quân đành phải gật gật đầu, trong lòng lại nhỏ giọng nói câu, bá đạo.
Ngày hôm sau sĩ quan phụ tá Norman tự mình đến đón Rafael tướng quân, trước khi đi, Rafael còn dặn dò Merse vài câu.
"Bảo vệ Diệp Quân cho tốt, cứ coi hắn như ta là được."
—— chủ nhân yên tâm, ta đã sớm coi hắn là chủ nhân thứ hai của mình rồi.
Sĩ quan phụ tá Norman thừa dịp tướng quân không chú ý trộm nói với merse, "Gần đây tướng quân có chuyện gì tốt vậy, mau mau nói cho ta biết, nếu nói ta sẽ đem cái chương trình kia thăng cấp một chút, lúc đó nó chắc chắn sẽ tương thích với đầu não của ngươi a."
Merse cho Norman một cái liếc mắt.
—— Nghĩ ta là thằng ngu hả? Ta mới không sa vào bẫy của ngươi lần nữa đâu, (╯‵□′)╯︵┻━┻
***
Sau khi Rafael rời đi, Diệp Quân không có việc gì làm đành ngồi trên ban công, cầm trong tay quyển sách, lật lật vài tờ, một chữ cũng không đọc vào, trước mắt luôn hiện lên thân ảnh Rafael , ánh mắt y ôn nhu, chậm rãi cúi đầu về phía hắn.
Diệp Quân ba một tiếng khép lại sách vở, khuôn mặt đỏ bừng, dùng sức gõ trán của mình, Trời ạ, mình đang suy nghĩ gì vậy nè!
Rafael vừa rời đi xong mình đã bắt đầu nhớ y rồi...
"Merse, ngươi kể cho ta một chút chuyện xưa của lâu đài Greens đi", trong đầu Diệp Quân bây giờ toàn là Rafael hết, hắn bây giờ tồn tại loại nguyện vọng mãnh liệt là muốn hiểu rõ tất cả về y.
Merse đã sớm chú ý tới tiểu chủ nhân khác thường , tiểu chủ nhân chắc là muốn nghe chuyện xưa của tướng quân đi.
Merse ở trong lòng cười hắc hắc một tiếng, bắt đầu tự thuật chuyện ngày xưa của tướng quân,
"Tướng quân ngày trước phi thường nghịch ngợm, hơn nữa lòng hiếu kỳ đặc biệt mạnh mẽ, đồ điện cùng thiết bị Trí Năng của lâu đài Greens đều từng bị tự tay tướng quân tháo dỡ, không biết bao nhiêu thứ bị phá hủy, bây giờ trong lâu đài còn có một kho chứa các linh kiện, bộ phận lắp ráp, đều do tướng quân trước kia làm hỏng mất."
"Tướng quân trước đây thích ăn đồ ngọt, nhất là bánh cookie phu nhân tự mình làm. Cũng do ăn nhiều ngọt quá nên răng nanh đều bị sâu hết, xong rồi lão tướng quân ra lệnh cưỡng chế chỉ cho y ăn hai khối mỗi ngày. Sau này thân thể phu nhân không khỏe, không còn sức mà làm tiểu điểm tâm, cho nên tướng quân dần dần cũng không còn ăn đồ ngọt nữa. ."
"Sau này khi đến trường Alpha học tập, tướng quân trong môn cấu tạo và thiết kế máy móc thể hiện thiên phú hơn bình thường, nếu không vì muốn kế thừa gia sản tổ tiên, y rất có thể sẽ trở thành một kỹ sư cơ khí."
...
Diệp Quân ghé vào sô pha trên ban công, hai tay nâng cằm lên chăm chú lắng nghe.
Merse cảm thấy tiểu bộ dáng chủ nhân thật sự là đáng yêu cực kỳ, vì thế trộm chụp một tấm hình truyền cho chủ nhân.
—— chủ nhân, ngươi xem tiểu chủ nhân có đáng yêu hay không, ta đang kể cho hắn chuyện xưa của ngươi nha.
Đang ở văn phòng công tác, Quang Não trên cổ tay Rafael đinh một tiếng, y ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nhất thời không chuyển nổi tầm mắt .
Trong hình là tiểu Omega ngồi ở trên ban công, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên khuôn mặt của hắn, sạch sẽ mà tốt đẹp. Hắn mở to hai mắt nhìn về phía trước, lông mi dày gắn lên đôi mắt đen láy, phản xạ lại ánh mặt trời, đôi môi hồng nhuận hơi hơi mở ra, một bộ chăm chú lắng nghe.
Hình ảnh không gian ba chiều Merse phát ra giống y như đúc người thật, như thể là lúc này Omega của y đang ngồi trước mặt y, ánh mắt chuyên chú nhìn y.
Rafael tim đập nhất thời nhanh hơn, y không khỏi nhớ lại nụ hôn kia, ngọt đến nỗi làm cho lòng người say đắm. Y giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm một chút vào đôi môi phấn nộn. (trên màn hình =="!!)
"Chụp được lắm, cái này để lại cho ta, xóa cái trong đầu não của ngươi trước đã. Sau này nếu không có sự đồng ý của ta, không cho phép chụp ảnh hắn", Rafael bấm bấm vài cái trên Quang Não rồi gửi cho Merse một tin nhắn.
Merse: ...
—— Chỉ có thể như vậy thôi sao, biết thế thì không chia sẻ cho ngươi, tự mình trộm lưu trữ còn có thể thường xuyên lấy ra ngắm chút tiểu tâm can manh hóa của ta.
Merse lưu luyến xóa hình ảnh cậu chủ nhỏ đáng yêu.
***
"Merse, ngươi đang làm cái gì thế?" Diệp Quân hỏi, Merse nói được một nửa thì đột nhiên vẻ mặt trở nên quỷ dị, lúc thì say mê, lúc thì cười trộm, lúc thì uể oải, người không biết còn tưởng rằng chương trình đầu não nó bị rối loạn cũng nên.
"Không, không có gì", Merse nhanh chóng trả lời, "Tiểu chủ nhân, lúc nãy nói đến đâu rồi?"
"Nói đến đoạn tướng quân học ở Học Viện quân sự Liên Bang."
"Nga, đúng rồi", Merse hưng phấn hẳn lên, lúc ở Học Viện quân sự Liên Bang học tập Rafael tướng quân là một trong những nhân vật quan trọng, thiên phú trong lĩnh vực quân sự của y vô cùng nổi bật. Sau khi tốt nghiệp y liền tiến vào hệ thống quân đội, rồi bị phái đến tinh vực bên cạnh, nơi mà hải tặc tinh tế, tội phạm buôn lậu vũ khí đạn dược và thuốc phiện, tội phạm bạo lực bị lưu vong thường xuyên ẩn hiện. Với cả bọn chúng còn hay cùng các tinh hệ lân cận xảy ra tranh chấp, khiến cho chỗ tinh vực bên cạnh trở thành khu vực nguy hiểm nhất toàn bộ tinh hệ.
Rafael ở lại nơi đó 8 năm, chỉ huy vô số trận chiến tranh lớn nhỏ, đem tinh vực bên cạnh hỗn loạn vô cùng quản lý ngay ngắn trật tự, rồi còn đặt ra một loạt các thỏa thuận với các tinh hệ láng giếng để giải quyết khu vực tranh chấp. Đúng vào đoạn thời gian đó, tướng quân có tài năng quân sự kiệt xuất và năng lực cá nhân cường hãn được cả tinh hệ ca tụng.
Merse nhớ lại đoạn lịch sử kia nhất thời sóng lòng mênh mông, hào hứng không thôi, cao hứng phấn chấn kể lại, tất nhiên sẽ không quên tự khen ngợi chính mình.
Diệp Quân nghe đến mê mẩn , uy danh Rafael rất ngoài ý muốn của hắn , trước kia hắn cho rằng y nổi danh là vì tuổi còn trẻ mà đã lên làm trưởng quan hành chính Tuyết Ải Tinh và 17 tiểu bang của Liên Bang, có lực lượng quân sự cường đại nhất —— Thống soái quân sự Tuyết Ải Tinh. Mà bây giờ hắn mới biết được, y sở dĩ bị các Omega đại gia tộc xem trọng là vì y là một gã quân nhân chân chính, là Alpha cường đại nhất Liên Bang.
Mà cái loại người địa cầu bình thường không bối cảnh, không gia tộc, tướng mạo năng lực không xuất sắc như hắn thật sự xứng đối với nam nhân như vậy sao? Diệp Quân cúi đầu, ánh mắt có chút vắng vẻ.
Merse nhận ra tiểu chủ nhân uể oải thì nhanh chóng nói "Ở trong mắt ta ngươi và chủ nhân chính là cặp đôi hoàn mỹ nhất rồi, thật đó, ngươi không biết lúc ngươi chấp nhận lời tỏ tình của chủ nhân y vui vẻ đến cỡ nào đâu", Merse nghiêm túc nói.
"Làm sao ngươi biết y thổ lộ với ta?" Diệp Quân ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Merse, hắn không nhớ rõ lúc Rafael thổ lộ với mình còn có người thứ 3 ở hiện trường cơ đấy.
"Khụ, khụ, không biết, tuyệt đối không biết, làm sao có thể, ha ha, ta chỉ nhìn thấy cảnh y hôn ngươi lúc sáng sớm, ha ha a" .
"Thì ra là thế", Diệp Quân gật gật đầu.
Câu trả lời của Merse khiến hắn hơi chút thả tâm. Mình không xuất sắc, không danh tiếng thì sao, chỉ cần bọn họ tâm linh tương thông với nhau, hơn nữa hắn sẽ cố gắng trở thành một người xuất sắc, để có thể kề vai sát cánh cùng Rafael.
Y thương hắn hơn so với bất cứ người nào trên thế giới này.
Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp Quân lại nổi lên mấy vệt đỏ ửng không bình thường .
Merse ở một bên vỗ vỗ ngực.
—— má ơi, thiếu chút nữa là lỡ mồm rùi, ta làm sao có thể nói là ngày chủ nhân thổ lộ ta thật sự ở ngay hiện trường được đây,
Lúc mà chủ nhân mời tiểu Omega ra ngoài đi dạo, Merse cũng cảm giác được tinh thần lực bất thường của chủ nhân, sau đó nó nhanh chóng nhảy vào nút không gian. Nút không gian được đeo trên cổ tay chủ nhân, thời gian nó không cần làm việc nó được giấu ở đó, như hình với bóng với chủ nhân.
Nhưng khi đó chủ nhân không có hơi đâu chú ý tới nó, tâm tư của y chỉ đặt trên người tiểu Omega. Vậy nên Merse từ đầu tới đuôi quan sát một hồi thổ lộ + kiss show, nó trốn ở trong nút không gian không dám thở mạnh lấy một hơi, cố gắng để cho đầu não của mình không xảy ra dao động, sợ không cẩn thận bị tinh thần lực chủ nhân chú ý tới, nếu không thì chắc lúc ấy nó đã bị chủ nhân ném vào hồ Cummings rồi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
HẾT CHƯƠNG 26
*Bàn làm bếp: Thực sự thì mình không thể tìm từ gì khác ngoài cái đó cả, ai biết dùng từ gì hợp hơn thì comt cho mình nhé !
☆, CHƯƠNG 27: Hắn sắp tiến vào kỳ thành niên rồiEditor: Sara
Hôm nay lúc ăn bữa tối, Rafael hỏi Diệp Quân, "Dạo này đi chơi thế nào?"
"Ah, tốt lắm, Merse mang em đi rất nhiều nơi, Cummings Bridge nè, trường anh từng học nè, cả ngắm tuyết trên núi trẻ Ivey nữa", Diệp Quân trả lời.
"Cũng được", Rafael gật gật đầu, "Nếu nó nói hưu nói vượn thì đừng tin, đầu não nó chứa rất nhiều chương trình rác, đôi khi sẽ vận hành hỗn loạn."
Diệp Quân liếc mắt Merse rồi cười gật gật đầu.
Merse ở một bên tạc mao.
—— chủ nhân, ngươi phỉ báng ta, ta khi nào từng vận hành hỗn loạn hả?
"Những chương trình loạn thất bát tao đó sẽ bị tháo dỡ sao?"
—— chủ nhân, những chương trình đó hữu ích thật mà, thật đó, ngươi không phát hiện Diệp Quân thân cận rất nhiều với ngươi hay sao, đó là do mấy ngày nay ta dốc hết sức nói tốt cho ngươi đó (?), những chương trình nhỏ này đều là ta học được từ nhỏ mà. (??????)
"Được rồi, vậy lưu lại chương trình này, còn lại toàn bộ xóa sạch."
—— uy, chủ nhân, đừng a, mấy thứ này là ta thật lâu mới thu thập được, ngươi cứ nhẫn tâm phó mặc ta trong vô vọng sao...
Rafael tướng quân đóng lại chủ sóng điện não của Merse, để nó một mình ở đó tùy ý khóc lóc cằn nhằn.
Đôi khi y nghĩ, cơ giáp của y vì sao lại ngây thơ, thích rình coi như thế, còn có sở thích thích sưu tầm. Đừng cho là y không biết ngày đó nó trộm tránh trong nút không gian, lúc ấy không hơi đâu mà phản ứng nó, còn chưa kịp tìm nó tính sổ.
"Rafael tướng quân, ngày mai em muốn đi nhà Gil, hôm nay cậu ấy gửi cho em một tin nhắn, nói bọn họ đã trở lại sau tuần trăng mật rồi, muốn mời em đi nhà cậu ấy làm khách."
"Đi thôi, bảo Merse đi theo em" .
"Vâng."
Ăn cơm tối xong hai người đi lên lầu hai, lúc đi đến trước cửa phòng Diệp Quân, Rafael đột nhiên dừng bước, quay đầu lại nhìn hắn.
Diệp Quân cũng dừng bước, có chút kinh ngạc nhìn đối phương, không biết vì sao y dừng lại.
"Anh xin lỗi, gần đây quá bận rộn, không có thời gian mang em đi ra ngoài chơi", Rafael nhìn vào mắt hắn rồi nói.
"Không sao, em biết công tác của anh bề bộn nhiều việc, đừng lo cho em."
Diệp Quân và y liếc nhau một cái, rất nhanh liền cúi đầu, ánh mắt Rafael sâu hun hút, khiến người khác không hiểu sao lại khẩn trương.
"Diệp Quân", Rafael đến gần từng bước rồi từng bước khiến hắn phải vội vội vàng vàng lui về sau, tựa vào trên vách tường, nhịp tim tự dưng đập nhanh hơn.
Rafael thuận thế tiến lên, vây hắn ở trên vách tường.
Trên người Rafael tản mát ra một cỗ hương vị hết sức mê hoặc, chui vào xoang mũi hắn , khiến đầu óc của hắn bắt đầu hỗn loạn.
"Nhìn anh", Rafael thấp giọng nói.
Diệp Quân không tự chủ được ngẩng đầu nhìn ánh mắt đối phương, nơi đó màu sắc ám chìm, như biển khơi ban đêm .
Rafael kích thích cằm của hắn bằng cách dùng hai ngón tay vuốt ve.
Ngón tay y vừa dài lại mạnh mẽ, còn mang theo vài vết chai mỏng thô ráp, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cằm non mịn, cảm thấy tiểu Omega trong lòng run rẩy một trận.
Y cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi đối phương bởi vì kinh ngạc mà hơi hơi mở ra , hương vị ngọt ngào nháy mắt tràn đầy khoang miệng.
Rafael dùng một bàn tay đỡ lấy cái ót đối phương, một tay kia giữ lấy cái eo mảnh khảnh, dùng đồi ngực rắn chắc của mình đem hắn gắt gao dựa trên vách tường.
Trong nháy mắt Diệp Quân bị hôn, chỉ cảm thấy đầu mình oanh một tiếng, hormone nồng đậm tản mát ra từ người Rafael nháy mắt đem hắn chặt chẽ bao phủ.
Miệng hắn mở rộng , bị động để đối phương tàn sát bừa bãi trong miệng của mình. Hắn thấy môi mình bị hàm mút, đầu lưỡi bị khiêu khích qua lại, thậm chí mỗi ngóc ngách khoang miệng cũng được "rửa tội" qua.
Hắn nghe được tiếng nước tấm tắc, đó là thanh âm kịch liệt của nước bọt hai người đang quấn lấy nhau.
Rafael dùng đồi ngực cứng rắn gắt gao đè nặng Diệp Quân, lấy một bàn tay nâng lên eo hắn, để cho hắn không đến mức vì hai chân mềm nhũn mà trượt xuống vách tường.
Hắn cảm giác tâm mình bị một bàn tay nắm lấy, trái tim của hắn còn ở trong bàn tay đó đập thịch thịch thịch kịch liệt nhảy lên, dường như chỉ hơi chút thả lỏng xuống thôi thì tim của hắn liền nhảy bật ngoài.
"Ngô... Ân..."
Diệp Quân khó nhịn phát ra tiếng rên rỉ, Rafael bỗng nhiên dừng một lát sau đó tung ra thế công mãnh liệt hơn xuống dưới thân Omega.
Phòng tuyến bị toàn diện công phá, Diệp Quân chỉ còn lại năng lực miễn cưỡng thở , đầu của hắn ghé vào lòng bàn tay Rafael, ngửa đầu nhìn lên, hơi khép mặt lại, kịch liệt thở hổn hển, nước bọt trong suốt theo cái khe giữa đôi môi hai người đang dây dưa chậm rãi tràn ra.
Không biết qua bao lâu, Rafael mới buông hắn ra, đem đầu của mình chôn trong chiếc cổ khéo léo, thầm hít sâu một hơi mùi hương quyến rũ.
Tự hào về năng lực khống chế của y khi đối mặt với tiểu Omega thì hoàn toàn mất đi tác dụng, một cái hôn thôi cũng làm y suýt nữa thì mất kiểm soát.
Diệp Quân nhắm mắt lại, há to miệng thở, đến lúc này hắn mới cảm giác được thân thể mình đang dần dần khôi phục tri giác.
Một lần nữa bị hôn đến thất thần, Diệp Quân vừa thẹn lại vừa giận, muốn đẩy cái người nặng trĩu trên người mình ra, nhưng tay chân hắn bây giờ không còn chút khí lực nào, đành phải từ bỏ, mặc kệ đối phương cứ ôm mình thật chặt.
"Tiểu Omega của anh , mau lớn lên đi", Rafael ghé vào lỗ tai hắn khàn khàn nhỏ giọng nói.
Mau lớn lên? Mau lớn lên!
Diệp Quân phục hồi tinh thần lại, nửa bên má lập tức đỏ một mảng lớn.
***
Ngày hôm sau Diệp Quân đi đến nhà Gil trước, Gil và Philip cùng đứng ở cửa, khi thấy Diệp Quân từ trong buồng phi cơ của Merse đi ra, ánh mắt Philip lóe lên một cái, thấu hiểu cười cười.
"Diệp", Gil chạy tới, ôm chặt lấy Diệp Quân.
Diệp Quân cũng cười quay người ôm lấy Gil .
"Rất nhớ cậu", Gil kích động nói.
"Tớ cũng nhớ cậu."
Philip bất đắc dĩ nhìn Omega của mình, vừa rồi không để ý không cầm lấy tay cậu ấy, thành ra để cho cậu ấy xông lên. Philip trừu trừu khóe miệng, tách ra hai người đang gắt gao ôm nhau, "Diệp Quân dọc theo đường đi đến đây chắc mệt rồi, vào trong rồi nói chuyện tiếp."
"Đúng nga, Diệp, mau đi theo tớ", Gil bước tới kéo tay Diệp Quân.
Philip lắc đầu, đi theo.
"Đây là nhà mới của các cậu sao? Thật xinh đẹp! Diệp Quân nhìn quanh bốn phía, tự đáy lòng tán thán nói.
Ngôi nhà mới của Gil và Philip nằm trong một xã khu thanh lịch, là một ngôi nhà ba bầng nhỏ, còn có một bãi cỏ lớn, chu vi sân vườn được vây bằng hàng rào gỗ cao khoảng nửa người, nhìn chung thì, nhà mới thiết kế vừa tinh tế lại thiết thực, màu sắc cả căn nhà là màu sáng, bố trí chỉnh thể phi thường ấm áp, Diệp Quân nhìn qua rồi không ngừng khen ngợi.
"Đẹp đúng không, là Philip tự tay thiết kế đó, tòa nhà nhỏ này cũng do anh dựng lên đấy", Gil mỉm cười tràn đầy hạnh phúc .
Philip rót hai chén đồ uống đặt ở trước mặt hai người, "Các cậu nói chuyện tiếp đi, tôi về thư phòng", nói xong xoa xoa tóc Gil,
"Ừ", Gil ngẩng đầu rồi tặng cho đối phương một cái mỉm cười ngọt ngào.
Diệp Quân bưng chén lên chậm rãi uống một ngụm, nhìn thấy hỗ động của hai thường rồi nghĩ thầm thật là một đôi khiến người hâm mộ nha.
Gil nhìn theo bóng lưng Philip biến mất trên bậc thang, lúc này mới quay đầu lại, phát hiện Diệp Quân đang mỉm cười nhìn cậu, đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
"Tốt lắm, chúng ta không nhắc tới anh ấy nữa", Gil nói, "Uống ngon không, Philip tự mình làm đó."
Diệp Quân rốt cục cười ra tiếng, Gil quả là ba câu không rời Philip.
"Ngon lắm, Philip của cậu cực kỳ giỏi", Diệp Quân nói.
"Đáng ghét", Gil rốt cục trở lại vị trí, túm lấy tay áo Diệp Quân rồi nhào lên.
Hai người cười đùa một hồi.
"Nói thật, Philip thật tốt với cậu nha", Diệp Quân tán thưởng.
"Ân, tớ cũng không ngờ anh ấy sẽ đối với tớ tốt như vậy", Gil trả lời, "Tớ vẫn cho rằng là chỉ mình thầm mến anh ấy, không ngờ rằng anh ấy cũng thích tớ nhiều năm như vậy, người cậu thích vừa vặn thích cậu, cậu có hiểu cảm giác đấy không?"
"Ừ, tớ hiểu mà."
"Tớ không tin đâu, lần trước cậu còn nói cậu căn bản không có hứng thú với Alpha ", Gil bĩu môi, cho rằng Diệp Quân chỉ nghe theo lời cậu nói.
Diệp Quân không có giải thích, chỉ hơi hơi nở nụ cười, tớ biết cái loại cảm giác này, Gil , trong một khắc hiểu được tâm ý lẫn nhau đó, trong lòng tràn đầy kinh hỉ và hạnh phúc.
Được người mình thích thích mình, có lẽ đây là chuyện hạnh phúc nhất thế gian đi.
***
Philip vừa về tới thư phòng liền mở ra danh bạ Quang Não.
"Chuyện gì?" Rafael tướng quân đang ở trong phòng làm việc công tác, vẻ mặt nghiêm túc.
"Thành công rồi?" Philip hỏi.
Rafael nhìn anh một cái, tiếp tục công việc.
"Đừng giả bộ, lần đầu tiên tôi nhìn thấy Diệp Quân là có thể cảm giác được trên người hắn có khí tức của ngài, hơn nữa ngài vậy mà bảo Merse đi theo hắn", Philip hài hước nhìn y, "Không ngờ là, tốc độ ngài rất nhanh nha."
"Không liên quan đến cậu", Rafael nhíu nhíu mày.
"Có lẽ là không liên quan, nhưng lại có quan hệ", Philip chậm rì rì nói, "Ngài đừng quên , tôi là bác sĩ của Diệp Quân ,tình huống gien của hắn như thế nào không ai rõ ràng hơn tôi được."
Quả nhiên, Rafael nghe đến đó rốt cục ngẩng đầu chăm chú nhìn anh, "Cậu có ý gì?"
"Tôi nói nè, Rafael tướng quân, lúc thỉnh cầu người khác ấy, làm ơn đừng dùng loại vẻ mặt này mà nhìn người ta."
"Nói", Rafael lãnh khốc đáp, y từ trong một đống văn kiện rút ra một phần văn kiện, "Đơn xin thêm kinh phí làm trung tâm xây dựng của cậu còn đang ở chỗ tôi."
Đe dọa, đe dọa trắng trợn!
Cam chịu Rafael lạm dụng uy quyền, Philip đành phải nói hết những lời cần nói.
"Nói chung, trong ba tháng gần tới kỳ thành niên, sinh lý và tâm lý Omega bắt đầu dậy thì, khi đó phải mất khoảng sáu tháng, có nghĩa là trong vòng ba tháng sau khi tiến vào kỳ thành niên , đại đa số tuyến thể của Omega phát phục đầy đủ hết rồi, mức độ hormone đã đạt đến tiêu chuẩn bình thường, đó là tín hiệu báo hiệu lần đầu tiên của kỳ động dục đã đến rồi."
"Nhưng đối với một vài cá nhân Omega, bọn họ dậy sớm hơn bình thường, kỳ thành niên và kỳ động dục của bọn họ đều sớm hơn so với người khác. Những trường hợp như vậy tuy rằng rất ít, nhưng mỗi năm đều có, chúng ta đối với những trường hợp đặc biệt này tiến hành một loạt các nghiên cứu, sau đó phát hiện một điều thú vị."
Nói tới đây Philip dừng một chút, giống như thừa cơ nước đục thả câu, nhưng anh lại phát hiện ra biểu tình Rafael không có một chút biến hóa, đành phải thở dài, tiếp tục nói.
"Những Omega dậy thì trước đó, F gien bọn họ dài hơn so với người bình thường" .
Philip thỏa mãn chứng kiến đồng tử đối phương co rút mạnh một cái.
"Mặc dù nghiên cứu F gien còn chưa đủ thấu đáo, nhưng tôi có thể đưa ra một giả dụ rằng, độ dài F gien không chỉ quyết định năng lực sinh, mà còn quyết định thời gian tiến vào kỳ thành niên."
"Không chỉ có như thế, F gien còn có thể có quan hệ với thời gian động dục, nói cách khác, nếu Omega nào đó có F gien dài hơn thì thời gian kỳ động dục của hắn cũng sẽ dài hơn."
(Giải thích một chút: Trong QT đằng sau "kỳ động dục" còn có từ "liên tục" nhưng vì các chương đầu đã bảo kỳ động dục sẽ xảy ra liên tiếp trong mấy ngày nên mình sẽ không thêm vào đây ^^)
"Nghe nói Diệp Quân lúc ở thủ đô Tinh đánh một Alpha quý tộc trên mặt đất nửa ngày cũng không đứng dậy đươc. Có thể thấy, thể chất của hắn không hề giống Omega gầy yếu thông thường. Tôi nghĩ là ngài nên tăng cường rèn luyện , để tránh đến lúc đó lại không thỏa mãn được hắn."
Rafael tướng quân tâm trạng vốn coi như bình thường, lúc này lại biến sắc, thần tình hung ác nhìn chằm chằm Philip, chỉ phát ra một chữ, "Cút!"
Philip cười ha ha, rốt cuộc cũng thắng Rafael được một trận hả hê , tâm trạng thật tốt.
Nhưng rất nhanh anh liền cười không nổi , bởi vì anh nghe được đối phương nói, "Tôi thấy thần sắc cậu uể oải, một bộ túng dụng quá độ, một cái tuần trăng mật mà thôi cũng thành cái dạng như vậy rồi, thân thể cậu yếu thật đấy."
Philip: ...
Hừ, đừng dùng loại vẻ mặt này nhìn tôi, ngài cũng sẽ có một ngày như vậy , nếu không trải qua thì sẽ không biết, Omega trong kỳ động dục là đáng sợ cỡ não . Anh mặc dù là bác sĩ, đã làm chuẩn bị tâm lý đầy đủ nhưng vẫn bị gây sức ép đến nỗi thiếu chút nữa là ăn không tiêu.
"Dựa theo dự đoán của cậu, bao lâu nữa hắn mới tiến vào kỳ thành niên?" Rafael vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Philip nghĩ nghĩ, "Đó là trường hợp y học hiếm gặp, hơn nữa hình như không hề liên quan đến tỉ lệ giới tính, tôi không thể cung cấp thời gian chính xác, chỉ có thể đưa ra dự đoán, tôi đoán là Diệp Quân sẽ đến sớm một đến hai tháng so với kỳ thành niên."
Rafael gật gật đầu, may mắn thay, chờ hắn lúc trở về là có thể hoàn toàn bắt kịp, y tuyệt đối không cho phép Omega của mình trong lúc tiến vào kỳ thành niên sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
"Cám ơn cậu, Philip", Rafael nghiêm mặt nói.
"Aha, không cần cảm tạ, tôi chỉ thực hiện chức trách của một bác sĩ mà thôi", Philip khoát tay, " Gil nhà tôi rất thích Diệp Quân , lúc ở Hải lan Tinh thấy đồ chơi tốt liền ồn ào mua cho hắn một phần, lát sau lại hẹn gặp hắn, điều này khiến cho một Alpha như tôi đây rất khó chịu."
"Tôi đã biết", Rafael gật gật đầu, "Hắn sẽ không ở lại lâu đâu, đã sắp khai giảng rồi nên sẽ không làm phiền các cậu được nữa."
Philip gật gật đầu, hai người nhạy bén liếc nhìn nhau một cái, xem ra Omega nhà ai người đó phải tự trông coi chặt chẽ rồi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
HẾT CHƯƠNG 27
☆, CHƯƠNG 28: Trở về Thủ Đô tinhEdit: Sara
Kỳ nghỉ ở Tuyết Ải Tinh của Diệp Quân quả thật rất tốt đẹp, Merse phi thường xứng chức làm hướng dẫn du lịch kiêm bảo tiêu, mặc dù có lúc đường về não của nó có điểm khác so với người bình thường, nói một ít câu khiến người ta nghe không hiểu, nhưng đa số thời gian vẫn là khá đáng tin cậy, vừa có thể bay vừa có thể bán manh。
Gil vừa vặn vào thời gian tân hôn, bệnh viện cho cậu nghỉ một thời gian rất dài, cho nên cậu luôn luôn chạy đến tìm Diệp Quân chơi.
Diệp Quân có cảm tình rất sâu đối với Gil , cậu là người đầu tiên hắn nhìn thấy trên thế giới này, cũng là người làm bạn với hắn vượt qua thời khắc gian nan nhất. Lúc ban đầu nhận thức cơ bản của thế giới này cũng đến từ cậu ấy. Tuy rằng Gil thoạt nhìn giống đứa trẻ nhưng Diệp Quân biết, Gil chăm sóc cho mình nhiều nhất.
Ở trong lòng Diệp Quân, Gil vừa là huynh trưởng cũng vừa là đệ đệ, cậu ấy là thân nhân của mình .
Rafael tướng quân lần này quay về Tuyết Ải Tinh thì đặc biệt bận rộn, Diệp Quân thường xuyên thấy hắn đi ra ngoài từ rất sớm , buổi tối trở về thì rất muộn.
Gil nói với hắn rằng, tổng tuyển cử Liên Bang vừa mới mở màn, thông thường sẽ kéo dài nửa năm.
Tefra tinh hệ là một hệ thống Liên Bang do 17 tiểu bang tạo thành, mỗi tiểu bang gồm một số tinh cầu. Với điều kiện tiên quyết là không vi phạm điều lệnh của liên bang , mỗi một tiểu bang đều có hệ thống luật pháp của riêng mình , có chính quyền độc lập , có quyền quân sự, quyền ngoại giao .
Rafael tướng quân quản lý một tiểu bang là 13 cái tinh cầu phía bắc, thành phố thủ đô là Tuyết Ải Tinh, tiểu bang đó thuộc loại lịch sử lâu đời nhất cả Liên Bang, còn là bang thực lực hùng hậu nhất toàn chính phủ.
Dựa theo luật Liên Bang, trưởng quan chấp hành tiểu bang đương nhiệm không thể tham gia làm ứng cử viên tổng thống, nhưng có thể đảm nhiệm vai trò nghị sĩ quốc hội, cũng có thể đảm nhiệm các chức vụ khác nhau của chính phủ liên bang.
Theo quy định pháp luật hàng năm Trưởng quan chấp hành của mỗi tiểu bang phải dành một chút thời gian nhất định ở lại trong khu vực mình quản lý. Hơn nữa trong lúc tổng tuyển cử thì tất cả trưởng quan chấp hành tiểu bang không được tự tiện rời đi hành tinh chính mình cai quản.
Diệp Quân hiểu rõ gật đầu, chẳng trách Rafael tướng quân gần đây vội vàng đến không thấy bóng dáng, quản lý nhiều hành tinh như vậy, chắc là có nhiều thứ cần phải làm lắm.
Nhớ tới thời gian này năm ngoái, y còn đặc biệt đi nam bộ tinh hệ tìm thức ăn cho mình Để làm Tinh tịch cho mình càng sớm càng tốt còn đặc biệt là đem mấy tháng công tác nén lại thành ba tháng đã hoàn thành xong công việc, nghĩ đến đây, Diệp Quân trong lòng nảy lên một cỗ cảm xúc khó nói lên lời, vừa cảm động vừa đau lòng.
Y đối với mình thật tốt, y cung cấp tất cả mọi thứ cho mình, mình lại không có gì để hồi báo, cái loại cảm giác này rất tệ, Gil vì Philip cố gắng đã trở thành một bác sĩ Omega, mà mình thì có thể làm được gì cho Rafael đây.
Vì thế Diệp Quân quyết định làm một bữa ăn tối thịnh soạn, mình bây giờ có thể rất bé nhỏ, nhưng hắn nhất định sẽ mau chóng lớn lên, làm hết sức mình để hồi báo Rafael.
***
Ngày hôm đó Rafael tướng quân về đến nhà, phát hiện bữa tối còn chưa bắt đầu, trên bàn bầy món ăn tất cả đều là món ăn y thích, còn tiểu Omega thì đang im lặng ngồi ở đối diện, chờ đợi y.
Rafael nháy mắt đã bị khung cảnh trước mặt làm cho cảm động, bao nhiêu năm rồi y luôn ảo tưởng có một ngày như vậy. Buổi tối về đến nhà, nhìn thấy người mình yêu sâu đậm ngồi ở chỗ kia chờ mình về, giống như mẹ của y mỗi lúc trời tối ngồi ở trong phòng ăn chờ phụ thân của y về nhà vậy, tới hôm nay rốt cuộc y cũng tìm được một người như vậy cho mình rồi.
Rafael lại gần tiểu Omega, cúi người hôn trên môi Diệp Quân một cái, "Cám ơn em đã chờ anh trở lại."
Tiểu Omega nhìn thấy y, khóe miệng cong lên một cái tươi cười, "Ăn đi kẻo nguội"
Y ngồi xuống phía bên kia cái bàn, hai người nhìn nhau cười, cầm lên đồ ăn bắt đầu nhấm nháp bữa tối.
Rafael thề từ xưa đến nay đây là bữa tối ngon nhất y từng ăn.
Cơm nước xong, Rafael tướng quân trở lại thư phòng, gọi Quang Não cho ông nội.
"Tiểu tử, xảy ra chuyện gì? Muộn như vậy còn tìm ta", lão Rafael đang nghiên cứu một quyển tranh ảnh về hoa cỏ.
"Ông nội, cháu có một chuyện muốn ngài hỗ trợ?"
"Nói đi, có phải liên quan đến cháu dâu hay không", lão Rafael cũng không ngẩng đầu lên, ông biết, đứa cháu này chưa bao giờ xin người khác giúp đỡ , tìm ông hỗ trợ nhất định là bởi vì cháu dâu bảo bối rồi.
"Vâng, ông nội", Rafael trả lời.
"Diệp Quân sắp kết thúc kỳ nghỉ rồi nhưng cháu phải ở Tuyết Ải Tinh để đợi đến khi tuyển cử chấm dứt, trong khoảng thời gian này, xin người giúp cháu chiếu cố hắn một chút " .
Lão Rafael kiên định gật đầu, "Ta đã biết, yên tâm đi, vốn đã lâu không gặp tên tiểu tử kia, ta cũng nhớ hắn, để chờ hắn trở về, ta sẽ dọn sạch tướng quân phủ đệ."
"Cám ơn ông nội."
"Xú tiểu tử, ta cũng không giúp ngươi, là ta nghĩ đến cháu dâu ta, muốn đi thăm hắn", lão Rafael cười nói.
"Trong lúc tổng tuyển cử có thể sẽ xảy ra rất nhiều chuyện không tưởng được , ngươi ở bên kia nhất định phải giữ vững cương vị mình, phải xử lý thật tốt công việc của Tuyết Ải Tinh", lão Rafael đột nhiên nghiêm túc hẳn, "Mặc kệ chính quyền thay đổi như thế nào, chức trách Rafael gia tộc chúng ta mãi mãi không bao giờ thay đổi."
"Cháu hiểu rồi", Rafael tướng quân gật đầu.
"Tốt lắm, ta còn đang nghiên cứu tập tranh ảnh tư liệu này một chút, không biết đám robot chăm sóc hoa của ta như thế nào rồi?"
"Vậy hẹn gặp lại, sớm nghỉ ngơi một chút , chúc ngủ ngon, ông nội!" Rafael tướng quân nói.
Lão Rafael gật gật đầu đóng cửa cuộc gọi, không phải là ảo giác của ông đi, như thế nào lại cảm thấy Tôn Tử của mình càng ngày càng có tình vị .
Rafael đóng lại cuộc gọi với ông nội sau đó liền gọi cho Downer hiệu trưởng.
"Downer hiệu trưởng, về vấn đề Alpha pháp định của Diệp Quân ông đề cập trước đó, ta nghĩ bây giờ có thể cho ông một câu trả lời rõ ràng."
Downer hiệu trưởng vội gật đầu, "Ngài có phải đã chọn xong Alpha pháp định cho Diệp Quân rồi hay không, là gia tộc nào vậy?"
"Là tôi đây "
"Cái gì?"
"Ta nói là, Alpha pháp định của Diệp Quân chính là ta, Fanqi • Rafael, thỉnh hiệu trưởng một lần nữa giúp hắn hoàn thiện thông tin cá nhân một chút, học kỳ sau hắn không cần phải tham gia ngày hội trao đổi nữa."
"Còn nữa, trước khi hắn tiến vào kỳ thành niên, nhân viên nhà trường đừng truyền chuyện này ra ngoài, ta không hi vọng hắn bị ảnh hưởng bởi việc đó."
Chờ chân dung Rafael tướng quân trong màn hình biến mất, Downer hiệu trưởng miệng còn mở rộng, giả bộ như nghe không hiểu。
Khoan đã, Fanqi • Rafael, đây không phải là chính là Rafael tướng quân đấy chứ! Chẳng trách y nói chính là y!
Trời ạ, Rafael tướng quân không phải là một người tính tình lãnh đạm, không thích Omega sao? Y thế nhưng lựa chọn một Omega, hơn nữa còn là người bị giám hộ của y, đây tuyệt đối là tin tức kinh người nhất năm nay ở Thủ đô Tinh.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, lần ngày hội trao đổi đó, bảo vệ của y đối Diệp Quân rõ ràng bất thường, ông tại sao lúc ấy lại không nhìn ra cơ chứ.
Downer hiệu trưởng ở trong phòng đi tới đi lui, nội tâm kích động tiêu hoá tin tức này rồi ngay lập tức liền liên lạc hiệu trưởng trường Ashley. Không được, Rafael tướng quân đã nói rõ ràng rằng, không thể công bố ra ngoài trước khi Diệp Quân trưởng thành. Ai nha, cách ấy cũng tốt thôi, tin tức nổ tung trời như vậy, Downer hiệu trưởng tỏ vẻ một người gánh vác thôi thì rất khổ đó nha.
Ngày hôm sau, Downer hiệu trưởng đi vào văn phòng, gọi Xia Kelin lão sư tới, nghiêm túc nói với nàng, "Đem hồ sơ học sinh Diệp Quân lấy ra, ở chỗ Alpha pháp định điền tên Fanqi • Rafael vào đấy. Trước khi bắt đầu đi học thì hãy chế định cho hắn kế hoạch dạy học mới thật tốt, nhớ kỹ đương sự(Rafael) yêu cầu chuyện này tạm thời giữ bí mật, cho đến khi Diệp Quân trưởng thành."
Xia Kelin lão sư gật gật đầu, bước ra phòng hiệu trưởng, Downer hiệu trưởng chụp vỗ ngực, cuối cùng cũng đem chuyện này nói ra, trong lòng thật thoải mái.
Xia Kelin lão sư bước vào phòng hồ sơ học sinh, vừa đi vừa nghĩ, không ngờ Diệp Quân nhanh như vậy đã bị gia tộc chỉ định Alpha Pháp định , ngày hội trao đổi học kỳ sau sẽ không thể tham gia nữa, khối lượng công việc của mình lại ít đi một chút, nếu mỗi học viên đều bớt lo như vậy thì tốt rồi.
Hàng năm lúc Omega tiếp cận kỳ thành niên, là thời gian trường căng thẳng nhất trường học, mỗi khi có một đệ tử định ra Alpha, trường học đều thở một hơi dài nhẹ nhõm. Năm nay hi vọng 20 Omega lớp bọn họ có thể thuận lợi định ra Alpha trước khi đến kỳ thành niên đến.
Lấy ra học bạ của Diệp Quân, Xia Kelin lão sư ở ở phần Alpha pháp định đưa tên Fanqi • Rafael vào rồi lại kiểm tra một lần nữa.
Fanqi • Rafael, tại sao lại quen mắt như vậy? ?
! ! !
Xia Kelin lão sư cũng bắt đầu ở trong phòng kích động đi tới đi lui.
***
Vài ngày sau, Diệp Quân trở lại thủ đô Tinh, tiến đến nghênh đón hắn chính là lão Rafael tướng quân.
Diệp Quân nhanh chóng nhảy xuống khoang thuyền phi hành,đứng vững trước mặt ông, "Tướng quân chào ngài!"
"Đừng gọi ta là tướng quân, rất xa lạ, đều là người một nhà, kêu ông nội đi", lão Rafael thỏa mãn chứng kiến cháu dâu bị Merse gửi trở về.
"Điều này, không tốt lắm đâu", Diệp Quân cảm thấy không ổn, hơn nữa vai vế cũng không đúng a.
"Ta bảo kêu ông nội là kêu ông nội, ta đã sớm đem chức vụ tướng quân cho Tôn Tử ta rồi, bây giờ nghe xưng hô này lại thấy đau đầu", lão Rafael tiếu a a nói.
"Ông nội hảo", Diệp Quân không lay chuyển được ông, đành phải chiều theo tâm ý của ông kêu lên.
"Thế là được rồi, bé ngoan", lão Rafael sờ sờ tóc Diệp Quân, quay đầu lại hỏi Merse, "Ngươi lần này mang Diệp Quân trở về thì có quay lại kia nữa không?"
"Chủ nhân không cho ta đi trở về, bảo ta đi theo tiểu chủ nhân", Merse cung kính trả lời.
"Vậy là được rồi", lão Rafael gật gật đầu, mang Diệp Quân đi vào phòng khách.
"Tiểu Diệp Quân a, ta chuyển về nhà đã mấy tháng rồi, một người sống ở nông thôn, lâu rồi cũng chán lắm", lão Rafael nhận lấy chén nước Diệp Quân rót, uống một ngụm, cười híp mắt nói.
"Ân, hoan nghênh ông nội trở về."
"Ta lão đầu tử này, bình thường thích câu cá, nuôi nuôi hoa, tâm sự một chút, ngươi có yêu cầu gì thì nói cho ta biết, nếu ông nội có thể làm được thì nhất định sẽ giúp ngươi "
"Cháu không có yêu cầu gì cả, mọi thứ đều rất tốt", Diệp Quân cúi đầu sờ sờ không gian nút trên tay , đây là trước khi khởi hành Rafael khăng khăng đeo lên tay hắn.
Hắn biết Rafael lo lắng một mình hắn ở lại thủ đô Tinh nên đem cơ giáp của y cho hắn, lão Rafael tướng quân nhất định cũng do y nhờ chiếu cố , Diệp Quân trong lòng thực cảm động.
"Cháu có thể câu cá , nuôi hoa, nói chuyện phiếm cùng ông nội mà", trước mặt Diệp Quân là lão nhân có khuôn mặt có vài phần tương tự Rafael, trong lòng hắn một mảnh ấm áp, "Ông nội đói bụng sao, cháu đi nấu cơm cho ông nội nhé."
"Ngươi vừa trở về, để robots làm đi", lão Rafael mau mau ngăn cản hắn.
"Cháu không thấy mệt mỏi đâu mà, trên đường trở về còn ngủ một giấc", Diệp Quân cười nói, lần này trở về không hưng phấn như lần trước , không có Rafael đi cùng thì rất nhàm chán, mình và Merse trò chuyện trong chốc lát thì ngủ mất , hiện tại tinh thần tốt vô cùng.
Lão Rafael nhìn theo bóng Diệp Quân đi vào phòng bếp, cháu dâu của mình quả là tri kỷ a.
Một lúc sau, Mặc Đồ cũng vào phòng bếp, lấy ra hai con cá đặt ở trước mặt Merse .
—— đến đánh vẩy cá đi, đêm nay làm thịt cá kho tàu ăn.
Merse: ... (╯‵□′)╯︵┻━┻
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
HẾT CHƯƠNG 28
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com