Chương 116 : Xây nhà ở quê, nếu em muốn sống ở nông thôn, chúng ta sẽ cùng ...
Chương 116 : Xây nhà ở quê, nếu em muốn sống ở nông thôn, chúng ta sẽ cùng nhau về.Anh đã hứa, sẽ ở bên em đến già
Về việc xây nhà, Trần Vũ rất có kinh nghiệm.
Hồi nhỏ nhà nghèo, anh thường đến nhà ông chủ giàu có nhất thôn xem họ xây nhà, còn thường xuyên phụ giúp để đổi lấy chút tiền tiêu vặt. Dần dà, anh vẫn còn nhớ rõ các bước cơ bản để xây nhà.
Đầu tiên và quan trọng nhất là làm móng nhà thật tốt. Nếu móng không vững, chất lượng ngôi nhà sau này sẽ bị ảnh hưởng.
Tiếp theo là làm cột nhà. Cột phải chắc chắn, ngôi nhà mới kiên cố.
Bước thứ ba là xây dựng kết cấu chính. Bê tông cốt thép phải chọn loại tốt, kiểm soát chất lượng nghiêm ngặt.
Trần Vũ đội mũ bảo hiểm, tay cầm giấy A4, đứng quanh ngôi nhà, vừa viết vừa vẽ, đang tập trung trao đổi với các công nhân.
Từ Kiều Kiều hàng ngày đều bao cơm nước miễn phí cho công nhân, tiền lương cũng trả hậu hĩnh, nên mọi người đều rất quý hai vợ chồng, làm việc không lười biếng, cố gắng đạt đến sự hoàn hảo.
Sau khi xong phần móng, họ tiến hành lấp đất, xây tường, đổ mái, cuối cùng là lắp đặt nội thất.
Nghe có vẻ đơn giản, nhưng trong quá trình thi công, cũng gặp nhiều vấn đề. Trần Vũ vừa bàn bạc với họ, vừa giải quyết.
Sau khi nhà xây xong, Từ Kiều Kiều đã sắm sẵn đồ đạc, rèm cửa, tủ lạnh và các thiết bị gia dụng khác, bài trí thành một không gian đơn giản và ấm cúng.
Buổi tối, hai người nằm trên chiếc giường mềm mại, rộng rãi, Từ Kiều Kiều hưng phấn đến mức không ngủ được.
Thật ra, ở đây, ngoại trừ vị trí hơi hẻo lánh, không khí trong lành, nhịp sống chậm rãi, rất thích hợp để dưỡng già.
Từ Kiều Kiều nằm sấp trên người Trần Vũ, coi anh như một chiếc đệm người, bàn tay nhỏ không ngừng nghịch ngợm trên mặt anh: "Trần Vũ, chúng ta ở đây dưỡng già nhé? Không khí ở đây thật tốt."
Trần Vũ đưa tay trượt vào giữa hai chân Từ Kiều Kiều, nhẹ nhàng xoa bóp, vuốt ve, cười nói: "Còn trẻ vậy mà đã nghĩ đến chuyện dưỡng già rồi?"
Từ Kiều Kiều cũng thở dài, suy nghĩ: "Tất cả là tại anh."
"Tại anh sao?"
Trần Vũ nhướng mày.
"Trước khi gặp anh, em chưa từng nghĩ đến chuyện dưỡng già, mỗi ngày đều tràn đầy ý chí chiến đấu để làm việc. Giờ thì em lười rồi."
Đáng ghét thật, quả nhiên, thói ham ăn biếng làm là bản tính con người. Hiện tại cô đã hoàn toàn sống cuộc sống của một địa chủ vô dụng.
Trần Vũ hừ cười một tiếng, tay sờ lên ngực cô, nắm lấy đầu vú hồng hào, mạnh mẽ xoa bóp. Hành động đó khiến Từ Kiều Kiều tay chân mềm nhũng, như một con tôm mềm rũ, chỉ có thể mặc cho anh giày vò.
"Em phải suy nghĩ kỹ, nơi này không phồn hoa như thành phố, anh sợ em sẽ nhanh chóng chán cuộc sống này."
Trần Vũ thì không bận tâm. Dù là ở thành phố hay nông thôn, với anh không có gì khác biệt.
"Sẽ không đâu," Từ Kiều Kiều gặm ngực anh, ánh mắt trong veo, nhìn thấu mọi thứ: "Anh ở đâu em ở đó."
Trần Vũ véo cằm cô: "Được."
Từ Kiều Kiều đã lên kế hoạch. Ở đây, cô vẫn có thể dùng máy tính để làm việc, tiếp tục vẽ tranh. Công nghệ internet hiện đại, chỉ cần một đường truyền là có thể giải quyết mọi vấn đề. Về phần phòng trưng bày và quầy hàng, cô chỉ cần vất vả một chút, mỗi tuần dành thời gian về xử lý công việc. Nhưng cũng không quá vất vả. Cô có chỗ ở cả ở thành phố và nông thôn, muốn ở đâu lâu hơn cũng được, rất tự do.
Trần Vũ xoay người, đè cô xuống dưới, bắt đầu hôn lên cơ thể mang mùi hương của cô. Anh đã mấy ngày không cạo râu, những sợi râu mới nhú cọ vào ngực Từ Kiều Kiều, mang đến một chút đau, nhưng nhiều hơn là cảm giác ngứa, truyền từ nửa thân trên xuống nửa thân dưới.
"Ngô-"
Môi bị ngậm lấy, Từ Kiều Kiều tay vuốt ve cổ Trần Vũ. Cô yêu những đường gân xanh nổi lên trên cổ anh, đặc biệt gợi cảm, tràn đầy sức sống của đàn ông. Cô mê mẩn cảm giác này, có thể cảm nhận nhịp tim và mạch máu của anh. Hơi thở của cô phập phồng theo hơi thở của anh, nhịp tim đập dồn dập.
"Chồng ơi, em ngứa..."
Từ Kiều Kiều nhấc đôi chân trắng nõn, mịn màng lên, cọ xát bừa bãi vào đùi Trần Vũ. Tay cô đưa xuống, nắm lấy vật nóng hổi kia, vuốt lên vuốt xuống.
"Hừ- Tay sờ vào đâu đấy."
Giọng Trần Vũ khàn đi. Anh vốn định hôn cô rồi ôm cô ngủ, dù sao dạo này xây nhà rất mệt. Không ngờ người phụ nữ này lại dám trêu chọc, thật không sợ anh địt cô
Từ Kiều Kiều hôn đầu vú anh, ánh mắt mị hoặc như tơ, nâng chân lên, dùng đầu gối cọ xát con cặc và tinh hoàn anh: "Chẳng lẽ anh không muốn?"
Trần Vũ hít một hơi, hơi thở dần trở nên dồn dập, mang theo sự kiềm chế. Đôi mắt anh bị dục vọng xâm chiếm, mang đến cảm giác áp bức mạnh mẽ: "Mẹ nó, anh thông cảm cho cái thân thể nhỏ bé của em, sợ địt em hàng ngày khiến em không chịu nổi. Cuối cùng em lại dám trêu chọc, đúng là muốn chết."
Xong rồi, xong rồi...
Từ Kiều Kiều run lên trong lòng. Mỗi lần cô trêu chọc, khiến Trần Vũ không thể kiềm chế, đều có nghĩa là cô sẽ bị người đàn ông này địt đến kiệt sức...
Từ Kiều Kiều nhận thua, chủ động kéo khóa quần Trần Vũ xuống, lột quần lót ra, nắm lấy con cặc lớn, nhét vào miệng. Dù thế nào, trước tiên phải để Trần Vũ trút giận một lần vào miệng cô, để lát nữa cô không bị địt thê thảm như vậy. Đây là bài học kinh nghiệm của cô.
Nhưng Trần Vũ dường như đã nhìn thấu ý đồ của cô, cười lạnh một tiếng: "Muốn anh bắn vào miệng em cũng được, chỉ cần em không sợ anh địt sưng miệng em."
Từ Kiều Kiều há miệng thật to, dùng hết sức nhét con chim lớn của Trần Vũ vào miệng. Nhưng vật của anh ta thật sự quá lớn, khóe miệng cô đã căng ra hết cỡ, vẫn chỉ có thể ngậm được một nửa. Nửa còn lại lộ trong không khí.
Khi nhìn Từ Kiều Kiều liếm mút con cặc của mình, khuôn mặt nhỏ lõm xuống, cực kỳ dâm đãng, Trần Vũ không kìm được, nắm lấy gáy cô, đẩy con cặc lớn vào sâu hơn nữa. Chỉ khi vào sâu cổ họng, Từ Kiều Kiều mới miễn cưỡng bao bọc được con cặc lớn của anh. Anh thích địt vào vòm họng mềm mại, chặt chẽ của cô, sướng đến mức muốn chửi thề.
Từ Kiều Kiều cũng rất phối hợp. Cô thích để anh địt sâu vào cổ họng. Trừ những lần đầu thường xuyên bị sặc, giờ đây cô đã nắm được kỹ thuật, biết cách để bản thân không khó chịu. Mỗi khi cô nuốt xuống, đầu lưỡi cô tì chặt vào lỗ tiểu , cô đều có thể nghe thấy tiếng rên rỉ gợi cảm khó kiềm chế của Trần Vũ.
Nghe tiếng rên đó, lỗ lồn dâm đãng của cô lại ướt đẫm, không kìm được kẹp chân cọ xát. Ánh mắt Từ Kiều Kiều đầy vẻ lả lơi, câu dẫn như hồ ly tinh. Cô tràn đầy cảm giác thành tựu. Quả nhiên, người đàn ông kiềm chế, cấm dục đến đâu, cũng không thể chịu được cảm giác sướng khi địt sâu cổ họng.
Trần Vũ xoa đầu cô. Lông mu rậm rạp trên bụng dưới của anh chọc vào miệng nhỏ của Từ Kiều Kiều: "Tiện nhân , kỹ thuật khẩu giao lại tăng rồi."
Học sinh ngoan đáng được khen ngợi.
Trần Vũ nhéo vú Từ Kiều Kiều, bảo cô cưỡi lên người mình.
Eo Từ Kiều Kiều nhỏ đến mức có thể nắm gọn trong một bàn tay, lại dẻo dai và mạnh mẽ. Trần Vũ thích cảm giác này. Mỗi lần làm tình đều véo eo cô, rất nhanh trên eo sẽ có một vòng bầm tím.
Từ Kiều Kiều cắn môi, run rẩy nắm lấy con cặc nóng hổi, cứng rắn, cọ xát vào miệng lỗ lồn . Dâm thủy đã đủ, không cần bôi trơn. Cô nhắm mắt, ngồi xuống thật mạnh-.
"Ách- ân a... Cắm đến tận cùng, sướng quá, con cặc lớn quá thô quá lớn..."
Đầu khấc màu tím đen va chạm tàn bạo, trực tiếp cắn vào miệng tử cung, không cho cô bất cứ khoảng đệm nào, khiến Từ Kiều Kiều bật khóc.
Trần Vũ đan hai tay sau đầu, khuôn mặt tuấn tú, đường nét sắc sảo. Anh cười nhẹ một tiếng: "Chậc, vội gì, tất cả đều là của em mà."
" Tử cung sắp bị đâm xuyên, a ha... Đừng, động chậm lại, cầu xin anh..."
Trần Vũ nắm lấy eo cô, dùng sức thúc lên vài cái. Cô kẹp chặt khiến anh không chịu nổi, muốn ăn bữa chính trước.
Bàn tay nhỏ của Từ Kiều Kiều đang chống lên ngực anh lập tức mềm nhũn. Cô ôm cổ Trần Vũ làm nũng.
Trần Vũ không nhúc nhích, vỗ vào mông cô, giọng điệu cứng rắn: " Chó cái dâm đãng, muốn thì tự mình làm đi, tự mình vắt tinh dịch ra bắn đầy mình đi."
Từ Kiều Kiều cố gắng vặn eo, lắc mông. Khoái cảm quá mãnh liệt, trước mắt cô tối sầm, khóc lóc van xin:
" Trần Vũ, em không được nữa... Lỗ lồn dâm đãng chua quá, không còn sức, ân a... Anh làm đi, được không?"
Trước đây cô thích nhất tư thế cưỡi ngựa, địt sâu và đặc biệt sướng. Nhưng giờ cô sợ rồi. Thể chất dâm đãng của cô trở nên ngày càng nhạy cảm, vừa cắm vào đã cao trào và phun nước, căn bản không thể tự mình làm được.
"Em chắc chứ?"
Trần Vũ mặc cho Từ Kiều Kiều làm nũng nằm trên người mình không động đậy. Anh giam cầm eo cô, dùng sức thúc mạnh, nhanh chóng địt. Mặc cho Từ Kiều Kiều khóc lóc, rên rỉ, giãy giụa, không chịu nổi, anh vẫn dùng sức cắm đến tận cùng, nghiền nát tử cung sâu nhất, khiến cô liên tục phun nước, tử cung dâm đãng co rút.
"Tiện nhân nhỏ, bị địt tử cung có sướng không?"
"A a a a- Ra ngoài một chút, Trần Vũ, ách a... Sâu quá, chịu không nổi, cho em nghỉ một chút được không?"
"Không được."
Trần Vũ thì thầm dịu dàng bên tai cô, nhưng động tác vẫn mãnh liệt, thô bạo, đè bụng dưới cô lại, dùng sức xuyên qua.
"Ô ô ô... Chồng ơi anh mạnh quá, người ta sắp chết rồi... A ha... Phun, lại phun nước, a a!!"
Dâm thủy bắn ra rất cao, làm ướt cả chiếc đèn treo. Lúc cô cao trào, độ đàn hồi của lồn dâm đãng thật kinh người, dâm thủy bắn ra đẩy cả con cặc ra ngoài.
Trời đất quay cuồng, thế giới chỉ còn lại bản thân bị địt đến mức phun nước tiểu. Ngoài van xin ra, cô không thể làm gì được.
Trần Vũ vẫn đụ mạnh, tần suất nhanh đến mức không thể tin được. Lồn của Từ Kiều Kiều sắp bị địt nát, chỉ có thể tiếp tục van xin đầy gian nan: "Chồng ơi, đụ chậm lại một chút được không? Em là của anh, đời này đều là của anh. Yêu anh- a ha... Yêu anh chết mất..."
Nghe thấy lời thổ lộ của Từ Kiều Kiều, Trần Vũ mềm lòng, tốc độ địt chậm lại, ôm cô vỗ về dịu dàng: "Anh cũng vậy, chỉ yêu mình em."
Trần Vũ vén mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi của Từ Kiều Kiều, cười hôn lên đôi mắt ướt của cô, rồi một lần nữa xác nhận: "Sẽ luôn ở bên anh chứ?"
"Ừ, Từ Kiều Kiều sẽ luôn ở bên Trần Vũ đến già. Em thề."
Tóc Từ Kiều Kiều rối bời, bị địt đến mức không còn giận được nữa, cô gật đầu yếu ớt. Đây là lời hứa của cô, cô nhất định sẽ làm được.
"Được."
Trần Vũ nắm lấy tay Từ Kiều Kiều, nụ cười vô cùng rạng rỡ, như một cậu bé trai. Hắn cúi mặt, hôn lên mu bàn tay trái của cô một nụ hôn chân thành.
Có lẽ, nơi đây chính là vĩnh cửu.
Hoàn chính văn
( Không có ngoại truyện nha mọi người)
___________________________________
- Mọi người cho tui xin nhận xét về cách edit, về câu từ, có bị sượng hay khó hiểu hong , có bị lậm convert hong nha.
- Bộ này H nhiều vô cùng , nên làm khá là đuối
Nói chung thì xin cảm ơn mọi người rất nhiều nha 🤭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com