Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42: Đàn ông không hư, phụ nữ không yêu . Đụ nhau ở bãi đất hoang

Nửa đêm bị Trần Vũ lôi đến bãi đất hoang  địt lồn, cặc lớn dùng sức đóng cọc, dâm thủy chảy mãi, cuối cùng cũng có thể kêu lẳng lơ thật to

Nửa đêm, Từ Kiều Kiều đang ngủ say thì bị Trần Vũ hôn tỉnh.

“ Trần Vũ, em buồn ngủ quá…”

Từ Kiều Kiều ôm cổ Trần Vũ, không hiểu sao nửa đêm hắn còn chưa ngủ, lại đầy tinh thần như vậy.

“Kiều Kiều, cho anh.”

Khi đàn ông tùy hứng, họ giống như một đứa trẻ đòi kẹo. Em phải dỗ dành và chiều chuộng hắn, nếu không, hắn sẽ cứ quấn lấy em mãi.

Từ Kiều Kiều lẩm bẩm trong cơn mơ màng: “Cho anh cái gì?”

Nửa đêm bị đánh thức, đầu óc cô quay rất chậm.

“Em nói xem, đương nhiên là cho anh địt.”

Trần Vũ cắn núm vú Từ Kiều Kiều, bế cô lên, “Đi, chúng ta đi chơi cái gì mới mẻ.”

“Trần Vũ, anh muốn đưa em đi đâu?”

Từ Kiều Kiều bị hắn làm cho tỉnh ngủ hoàn toàn. Trên người cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ dây lụa đen, dây áo đã tuột xuống cánh tay, phản chiếu làn da trắng nõn, làm người ta nghĩ bậy bạ.

Giọng Trần Vũ khàn khàn vì ham muốn tình dục, phun ra hai từ: “Bãi đất hoang.”

Bãi đất hoang?

Tim Từ Kiều Kiều đập thình thịch. Cô thừa nhận có những lúc Trần Vũ càng không theo khuôn phép, cô lại càng cảm thấy kích thích.

Làm tình ở bãi đất hoang, không giường không chăn, giống như súc vật quỳ trên mặt đất, bị Trần Vũ đè xuống hung hăng địt. Chỉ cần nghĩ đến thôi, cái lồn dâm đãng của cô đã hưng phấn mà co giật.

Ra khỏi phòng, trong sân rất tối, nhưng có ánh trăng chiếu sáng xuống, miễn cưỡng có thể thấy rõ đường đi.

Trần Vũ ôm Từ Kiều Kiều đến khu vườn trồng rau phía sau nhà bà nội, lúc này mới buông cô xuống.

“Trần Vũ…”

Từ Kiều Kiều hưng phấn cả người, bàn tay nhỏ nắm lấy núm vú Trần Vũ, vừa hôn vừa cắn, dính chặt lấy hắn, không muốn rời xa một khắc nào.

Trần Vũ thích cái vẻ dựa dẫm, dính lấy hắn này của cô, không nhịn được cười nhẹ một tiếng, dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu mềm mại của Từ Kiều Kiều: “Đồ dâm đãng, còn hút vú anh, lát nữa anh địt đến mức em ôm cũng không ôm được anh.”

“ Muốn ôm anh!”

Từ Kiều Kiều chịu không nổi nhất là khi Trần Vũ nói lời dâm đãng nhục mạ cô bên tai. Mỗi lần hắn vừa nói, chân cô liền mềm nhũn, trong lòng lại sướng điên người vì bị hắn nhục mạ.

“Quỳ xuống đi.”

“ Quỳ, quỳ xuống…” Từ Kiều Kiều lắc lư cái mông trắng nõn, hai bầu vú lớn đung đưa qua lại, dâm đãng rên rỉ: “Trần Vũ… Ưm… Cặc lớn  mau cắm con cặc lớn vào, địt chết đồ dâm đãng này đi…”

“Đồ kỹ nữ dâm đãng, chỉ biết quyến rũ anh, cắm chêtw em! Địt chết cái lồn dâm đãng của em! Còn dám lẳng lơ trước mặt anh không?!”

Trần Vũ bị cô làm cho gân xanh thái dương nổi lên, con cặc lớn thẳng tắp, cao vút. Hắn nắm lấy con cặc lớn, dùng sức quất vào mông và cái lồn dâm đãng của Từ Kiều Kiều.

“Nha nha!! Không được… Đừng đánh… Nga… Sướng quá… Mạnh hơn chút nữa… Mông  và lồn dâm đãng sắp bị đánh nát rồi, a ha…”

Từ Kiều Kiều sướng đến nỗi cái lồn dâm đãng phun nước. Hai môi âm hộ hồng hào bị dâm thủy làm cho mở ra, lộ ra thịt mềm hồng nhạt bên trong, dụ dỗ người ta phạm tội.

Trần Vũ dùng con cặc lớn chơi  cái lồn dâm đãng của Từ Kiều Kiều, rồi nắm lấy nó vuốt ve hai cái. Lúc này mới ngồi xổm xuống, tạo tư thế đứng tấn, cơ bụng dồn sức về phía trước, con cặc lớn dùng sức đâm vào

“A a!! Không được… Chậm một chút… Đâm, đâm chết em rồi… Cái lồn dâm đãng sắp bị đân xuyên, ưm a… Trần Vũ… Nhẹ một chút, em cầu xin anh, cái lồn dâm đãng không chịu nổi a…”

Từ Kiều Kiều gần như vừa khóc vừa rên rỉ dâm đãng. Sướng quá, con cặc lớn cắm vào lấp đầy cô, rồi lại rút ra. Gân xanh trên cặc cọ xát thịt mềm bên trong cái lồn dâm đãng và cửa tử cung non mềm của cô, sướng đến mức cô không ngừng phun nước, dâm đãng rên rỉ liên tục

“A ha… Trần Vũ… Cặc lớn , sắp bị anh làm chết rồi… Sướng chết em… Tiếp tục đi, dùng sức địt vào chỗ sâu nhất, ưm a…”

Từ Kiều Kiều sướng đến trợn trắng mắt, toàn thân run rẩy không theo quy luật. Vẻ mặt dâm đãng tràn ngập sắc dục, còn lưu lại nước mắt, khóe mắt ửng đỏ một mảng. Nhìn thấy cảnh này, Trần Vũ càng địt đến mất lý trí, hai mắt đỏ ngầu, sung huyết ——

“Đồ chó cái dâm đãng! Đồ chứa cặc của riêng anh, thọc chết em! Địt chết em!”

Con cặc lớn của Trần Vũ dùng sức như đóng cọc. Động tác địt lồn của hắn càng ngày càng thô bạo. Một tay hắn siết chặt cổ Từ Kiều Kiều, tay còn lại nắm lấy tóc cô, dùng sức địt từ phía sau.

“A a!! Cặc lớn giỏi quá… Địt sâu quá a… Ưm a… Chịu không nổi, cái lồn dâm đãng nhức quá, ách a… Lại muốn phun nước!”

Từ Kiều Kiều quỳ sấp trên bãi đất hoang. Trên bãi đất hoang có lót quần áo của Trần Vũ, đầu gối quỳ lên không đau lắm. Cái mông trắng nõn của cô dưới ánh đêm nổi bật đến chói mắt, cong lên cao, lắc lư dữ dội, làm Trần Vũ nảy sinh một loại kích động muốn địt chết cô.

Khuôn mặt tuấn tú của Trần Vũ căng thẳng, đôi mắt hung tợn, nhưng càng như vậy, càng làm Từ Kiều Kiều mê mẩn không thôi. Cô chính là thích loại đàn ông đơn giản thô bạo trên giường như Trần Vũ, có thể địt cô đến phun nước không ngừng. Quá quyến rũ, cũng quá mạnh mẽ. Chỉ cần hắn liếc nhìn cô thêm một cái, cái lồn dâm đãng của cô sẽ ướt đẫm.

“Ưm a…”

Thỏa mãn quá. Mỗi lần bị Trần Vũ đụ thỏa mãn, Từ Kiều Kiều mệt đến mức không nhấc nổi một ngón tay, nhưng biểu cảm giống như một con mèo nhỏ thỏa mãn, ngủ trong lòng Trần Vũ.

Nhìn người phụ nữ đang nằm trong lòng mình, còn không ngừng cọ cọ đầu, Trần Vũ trong lòng lại một lần nữa mềm nhũn.

Trước khi gặp người phụ nữ này, hắn chưa từng biết cái gì gọi là “Dù lòng có cứng như sắt cũng hóa thành mềm yếu”, nhưng giờ khắc này, hương thơm và sự mềm mại trong lòng, hắn đã hiểu rồi.

Sướng xong, Trần Vũ lại ôm Từ Kiều Kiều vào nhà tắm để tắm rửa cho cả hai. Khi hắn ôm Từ Kiều Kiều đã ngủ say nằm trên giường, nghe thấy bà nội gõ gõ tường của hắn. Lời nói đầy ý cười:

“Tiểu Vũ, bà biết thanh niên các cháu thích kích thích, nhưng cháu cũng đừng làm khổ Kiều Kiều mãi, con bé cũng cần nghỉ ngơi.”

Động tác mặc quần áo của Trần Vũ khựng lại, cả người cứng đờ, cảm thấy mặt nóng ran. Hắn biết nhà cũ cách âm không tốt, nhưng không ngờ lại tệ đến mức này. Hắn ho khan một tiếng, đối diện bức tường nói chuyện: “Cháu biết rồi bà nội, làm phiền bà nghỉ ngơi, lần sau cháu sẽ chú ý.”

Bà nội bật cười, cách bức tường trả lời hắn: “Không sao, bà biết cháu là muốn bà sớm được bế chắt trai mà.”

Trần Vũ: “…”

Cả đời này hắn chưa bao giờ mất mặt đến như vậy.

Sáng sớm hôm sau thức dậy, bà nội đã làm xong bữa sáng. Từ Kiều Kiều mặc đồ ngủ, sau khi rửa mặt xong thì bắt đầu ăn cơm. Ngồi bên cạnh là Trần Vũ, cô cảm thấy hắn kỳ lạ, cứ vùi đầu ăn cơm, không nói một lời nào.

Từ Kiều Kiều uống một ngụm cháo bắp, hỏi hắn:

“Sao thế, có phải anh không khỏe không? Đâu phải là tối qua nửa đêm chạy ra ngoài bị cảm lạnh chứ?”

Dù sao cô không bị cảm, trên người cũng thơm tho. Cô biết tối qua sau khi dã chiến ở bãi đất hoang, Trần Vũ đã tắm cho cô, rồi ôm cô ngủ cả một đêm.

“Khụ khụ…”

Trần Vũ không nhịn được, đột nhiên ho khan. Hắn nói lấp lửng một câu: “Bà nội, Kiều Kiều, cháu ăn xong rồi, đi ra ngoài mua chút trái cây cho hai người.”

Nhìn bóng lưng có vẻ như là đang chạy trốn.

“Được rồi.”

Từ Kiều Kiều không nhận ra điều gì bất thường, chỉ quay đầu nhìn thấy bà nội đang cười tủm tỉm nhìn cô, không khỏi tò mò nói: “Bà nội, bà cười gì vậy?”

“Không có gì, bà nội vui thôi. Tiểu Vũ nhất định rất thích cháu.”

Bà nội gắp thức ăn cho Từ Kiều Kiều, bảo cô ăn nhiều vào.

Từ Kiều Kiều càng thêm khó hiểu: “Tại sao ạ?”

Bà nội cười mà không nói, ánh mắt vô thức lướt qua cổ và xương quai xanh của Từ Kiều Kiều. Bà là người từng trải, hơn nữa với động tĩnh trong phòng ngoài phòng tối qua, bà biết họ trên giường đã kịch liệt đến mức nào. Đây còn không phải là thích thì là gì?

Cháu trai của mình, bà hiểu rõ nhất. Nếu không phải thích Từ Kiều Kiều, sẽ không làm ra chuyện này với cô gái khác, càng sẽ không đưa cô về gặp mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com