Chap 6: Thổ lộ và hạnh phúc ? (H nhẹ)
Sau khi dọn dẹp một chút, cậu nói là sẽ đi tắm một chút nên nói anh ngủ trước đi, không cần đợi mình. Một lát sau cậu bước ra, mở cánh cửa thì hơi nóng còn đọng lại chút đã chạy hết ra bên ngoài, cậu mặc một cái áo thun rộng và cái quần ngắn, trên người còn đọng vài giọt nước, vắt chiếc khăn qua vai, tóc thì đã khô vì lúc trước anh có dùng máy sấy tóc. Bước đến giường, nhìn thấy anh đang nằm ngũ say sưa, cái tướng ngủ thì nhìn mắc cười không chịu nổi, cậu phì cười nhẹ rồi quay đi cất cái khăn, thì đột nhiên có một bàn tay kéo cậu xuống giường. Nằm phịch trên giường thì cảm giác như có ai đó đang ôm mình từ đằng sau, biết là anh đang ôm mình, vì trong phòng này có ai khác ngoài thằng này.
-Này Kaitou, tối rồi đấy, thả tôi ra đi. Cố giãy giụa thì anh càng ôm cậu chặt hơn, đành thở dài chán nản cậu nói.
-Kuroba Kaitou, bây giờ là khuya lắm rồi đấy nhé, tôi đã đi đủ chỗ cùn cậu rồi, bây giờ tôi rất là mệt, tôi muốn ngủ NGAY BÂY GIỜ, tôi không đùa hay giỡn mặt đâu đấy nhé.
-Nếu cậu muốn thì có thể ngủ, nhưng mà hãy trả lời cho tôi biết...
-Trả lời cái gì ?.
-Cậu..., cậu với tôi đã là bạn đời chưa ?. Nghe xong câu hỏi của anh, cậu thoáng có chút ngại ngùng mà đỏ hết cả mặt, anh thì ôm cậu từ sau lưng nên không thể thấy biểu cảm đó của cậu.
-Vậy cậu nghĩ chúng ta là gì của nhau ?, nó còn xa hơn cả kẻ thù hay bạn bè.
-Vậy, vậy cậu nghĩ chúng ta đang là gì đại thám tử ?. Hiểu hàm ý trong cái câu nói lúng túng đó của cậu, anh mỉm cười hạnh phúc rồi quay người cậu lại, ngạc nhiên khi bị anh quay người lại mặt đối mặt với anh, cậu càng thêm ngượng ngùng, quay mặt đi cố tránh né ánh nhìn của anh, nhưng bị một tay của anh nắm vào cằm mà quay đến song song với mặt mình rồi đặt một nụ hôn lên cánh môi đỏ mọng kia. Bất ngờ khi anh đang hôn mình, cậu cố đẩy người anh ra nhưng mà sức cậu sao bằng sức của anh ?.
-Ưm...Kai...ư, to...ưm~...buông ra. Cậu thì cố xê người ra để trốn khỏi nụ hôn của anh thì bị bàn tay của anh ôm ở eo kéo lại, lợi dùng lúc cậu đang không để ý mà luồn chiếc lưỡi vào trong miệng cậu, càng quét hết mật ngọt, khoan miệng của cậu đã từng được anh khám phá hết rồi, vì vậy liền tiến thẳng đến chiếc lưỡi nhút nhát kia của cậu. Được một lát thì phổi của cậu đang gào thét đòi không khí, thì cậu đập vào lòng ngực anh mong sẽ được anh buông tha, thấy vậy anh cũng buông ra, mắt cậu mơ hồ được phủ một tầng sương, khẽ nói.
-Hức, cậu đã làm rồi phải chịu trách nhiệm đó Kuroba Kaitou. Ngượng ngùng mà nói với anh, xong thì quay đi để dấu sự ngại ngùng của mình. Nghe cậu nói vậy lòng anh vui còn không kiệp, ôm chặt lấy người trong lòng cười thật tươi nói.
-Đại thám tử, cậu tin ở tôi, tôi sẽ khiến cậu cảm thấy hạnh phúc khi ở bên tôi, anh yêu em Shinichi. Cảm giác khi đã nói hết được nỗi lòng của mình, nó cảm thấy thật nhẹ nhỏm và có thể nói với người mình yêu biết được tình cảm của mình.
-Em, em cũng yêu anh Kuroba Kaitou. Giọng cậu nhỏ lại, rúc vào lòng ngực cứng cáp của anh mà nói.
-Hả?, cậu nói gì vậy Shinichi, cậu có thể nói lại cho tôi nghe được không ?. Phì cười trước cái sự ngượng ngùng dễ thương của cậu, vì vậy mà cảm thấy muốn chọc cho người đó tức điên lên.
-ĐỒ NGỐC, CẬU CÓ NGHE ĐƯỢC MÀ, TÔI KHÔNG NÓI LẠI ĐÂU. Tức giận pha chút xấu hổ, cậu quát lớn anh, khiến cho 2 người đang say sưa ngủ chả biết gì chưa chợt bừng tỉnh giấc mộng đẹp, thầm rủa 2 cái người đang tình tứ trong phòng không cho ai ngủ kia.
-Haha, giỡn cậu xíu thôi mà, đừng giận đừng giận bảo bối, anh xin lỗi mà. Vừa nói anh vừa hôn má cậu rồi đến mắt, tai, miệng, v.v..., không chịu được cái sự phiền toái từ cái người đang ôm chặt cứng mình kia mà nói.
-Tôi buồn ngủ rồi, vì vậy anh cũng nên ngủ đi, giở trò gì là tôi cho ra sofa ngủ đó nhá.
-Tuân lệnh thưa bà xã. Cười hạnh phúc, mà ôm người trong lòng ngủ sau 1'30s.
________________________Mấy bữa nay tui bí ý tưởng quớ .-.____________________________ ________________________________________________________________________________
Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy mò đồng hồ xem đã bao nhiêu giờ rồi, thì đã là 5h30' sáng rồi, cậu đã dậy sớm nhỉ?, còn chút mơ ngủ nhìn sang người đang ôm eo cậu ngủ say sưa kia mà phì cười, đứng dậy thì bị anh kéo xuống.
-Dậy sớm vậy bảo bối ?.
-Dậy sớm để còn VSCN rồi mua đồ ăn về nhà rồi nấu bữa sáng nữa chứ, nhà chắc hết sạch đồ ăn rồi, không nấu chắc anh nhịn đói ?, muốn thì anh cứ ngủ tiếp đi. Nói xong cậu đứng dậy và bước vào nhà tắm. Sau khi VSCN thì cậu bước ra ngoài, đúng như dự đoán, anh đã nằm ngủ tiếp trên giường, thở dài bất lực thì cậu mở cửa phòng và đi xuống cầu thang và tiến vào bếp. Vào bếp thì thấy Hakuba đang ngồi trên bàn đọc sách về Sherlock Holmes.
"Chắc là lấy được từ trong văn phòng của ba mình rồi, trên bàn có tách trà, không còn khói, chắc cậu ấy dậy trước mình một lúc nhỉ". Tiến lại gần cậu nói.
-Chào buổi sáng Hakuba, cậu rất hay dậy sớm nhỉ ?.
-À, chào buổi sáng Shinichi, ừ đúng rồi, tôi hay dậy sớm để tập chút thể dục ấy mà, mà chắc cậu cũng vậy rồi nhỉ ?.
-À không, chỉ là hôm nay tôi còn phải đi mua chút đồ để nấu bữa sáng cho mọi người nên dậy sớm xíu ấy mà.
-Đi mua đồ hả?, tôi có thể đi cùng cậu không Shinichi? .
-Ừm, được chứ, vậy bây giờ chúng ta đi ha, cậu chờ tôi lấy áo khoác xíu nha. Nói xong cậu lên lầu lấy áo khoác, thì Hakuba đã gấp quyển sách lại, đến thư phòng đặt lại trên giá sách, khi cậu vừa đi xuống thì thấy Hakuba từ văn phòng bước ra.
-Chúng ta đi thôi.
-Ừ. Hai người bước ra ngoài và đi đến siêu thị gần đây để mua đồ để nấu ăn. Trên đường, Hakuba nhìn cậu một lát i nói.
-Shinichi, cậu là OMEGA đúng không ?. Bất ngờ vì Hakuba biết được mình là OMEGA, mặt hơi lo lắng và bất an tiếp lời. "Dù gì thì cậu ấy cũng biết chuyện rồi, chắc cậu ấy có bằng chứng chứng minh mình là OMEGA nhỉ?, dù sao thì cũng là bạn của Heiji, cũng là thám tử nên tạm tin tưởng vậy ?".
-Đúng vậy, tôi là OMEGA, Heiji chưa biết chuyện này, còn Kaitou thì ngược lại .Kaitou là bạn đời của tôi, cậu ấy là ALPHA, chắc cậu cũng biết rồi nhỉ ?, hai người là bạn cùng lớp mà nhỉ ?, nhưng làm sao cậu biết rằng tôi là OMEGA?.
-Dựa vào lọ thuốc ức chế tôi thấy trong phòng lúc đang dọn dẹp phòng ngủ lúc tối qua ấy mà, tôi nghĩ rằng Kaitou không thể là OMEGA nên tôi đã nghi ngờ cậu, không ngờ suy luận của tôi lại đúng nhỉ ?.
-Sao cậu không nghi ngờ Heiji ?, cậu ấy cũng có thể đặt lọ thuốc ở đó lắm mà ?.
-Không, tôi cũng đã nghĩ như vậy nhưng mà lọ thuốc trông rất mới nên tôi đã không nghĩ nó là của Heiji, vì cậu ấy chưa mua lọ thuốc mới.
-Hể?, đừng nói với tôi rằng Heiji là OMEGA luôn đấy nhé !?, cậu ấy cho cậu biết sao ?.
-Ờ thì cũng có thể cho là cậu ấy nói cho tôi biết, thì cậu ấy nói là quen tôi trong một vụ án, tôi và cậu ấy phối hợp điều tra và làm quen với nhau, thì cậu ấy đến kì phát dục mà quên đem thuốc nên tôi đã giúp cậu ấy đi mua thuốc ấy mà.
-Vậy cậu là ALPHA ?.
-Ừ đúng rồi đó.
-Không ngờ cậu ấy lại không nói với tôi.
-Vì cậu ấy sợ cậu sẽ ghét cậu ấy và khinh bỉ đó. Nói xong thì hai người đã đến siêu thị, bước vào mua chút đồ ăn như thịt, cá rồi chút rau củ, v.v...(vì Hakuba không biết Kaitou sợ cá và Shinichi mua về để có cơ hội ghẹo Kaitou nhưng mà mình lại bí ý nên đành giải thích chứ không viết ra trong chap nhe ><).Về đến nhà thì thấy hai người kia đang cãi nhau vụ gì đó. Vào bếp, mở tủ lạnh ra, đúng thật là chả còn lại gì, để đống đồ trên bàn cậu ra ngoài thì hai người kia vẫn cãi nhau gay gắt, nhờ Hakuba sử í dùm họ, cậu quay vào bếp nấu bữa sáng cho mọi người. Ăn xong, cả nhóm rủ nhau muốn tôi nay đi chơi đâu đó vì cả đám ai cũng đều rảnh rỗi, muốn gọi thêm cả Ran, Kazuha đi cùng nữa, nên cả đám quyết định đi hát karaoke tối nay lúc 7h.
END CHAP 6
________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
-chap này mik viết khuya xíu vì muốn mừng sinh nhật Kudou Shinichi, định là sẽ ra chap vào này mai nhưng hôm nay diệp đặc biệt nên thúc khuya để viết hihi, mong mn có thể bình chọn hoặc bl cho mik với, mơn mấy bạn nhiều ><
HAPPY BIRTHDAY KUDOU SHINICHI !!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com