Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49 - 50

Chương 49:

Edit: Vũ

Beta: Khả Tịch Nguyệt

------------------------------------------------------------------------

"Ăn cơm đi!" Tống Đàn Vũ nói, "Các cậu đi lính đều như vậy sao?"

"Sao thế?" Diệp Mặc gắp một miếng sườn hỏi.

"Vì cậu động một chút là nói chuyện trên giường." Tống Đàn Vũ có chút xấu hổ hỏi, "Làm tình cái gì chứ..."

"Không rõ ràng, nên không biết. " Diệp Mặc cảm nhận tay nghề Tống Đàn Vũ không tệ, hắn đã rất lâu không có loại cảm giác như ăn cơm nhà này.

"Vậy cậu..." Tống Đàn Vũ muốn nói lại thôi, "...Tại sao lại luôn nói mấy lời như thế này". Câu sau cậu không hỏi ra, nhưng Diệp Mặc trả lời lại: "Đó là bởi vì tôi thích thầy, cho nên mới phải nói mấy lời như thế này."

Tống Đàn Vũ bộ mặt "Xoẹt..." một hồi liền đỏ, câu trả lời này quá bộc bạch rồi, Tống Đàn Vũ có chút không chịu nổi.

"Sau này thầy muốn làm gì?" Diệp Mặc nói sang chuyện khác.

"Đã ba mươi lăm, cũng không nhỏ nên có lẽ định tìm một người để kết hôn đi." Tống Đàn Vũ cười nói, " Sau đấy, chuyển nhượng Du Diệp, còn mình an ổn làm một người cổ đông là tốt rồi."

"Kết hôn?" Diệp Mặc cười khẩy hỏi, "Ra ngoại quốc sao?"

"Không có, đương nhiên là nội quốc a!" Tống Đàn Vũ không suy nghĩ trực tiếp trả lời.

"Cái này không được." Diệp Mặc hai tay cầm chiếc đũa chống cằm, cười híp mắt nhìn cậu nói, "Nội quốc không cho phép kết hôn đồng tính luyến ái."

"Tôi không có định tìm một..."

"Crắk..." Một tiếng, chiếc đũa không cẩn thận bị Diệp Mặc bẻ gẫy.

"Cậu... Làm sao ?" Tống Đàn Vũ nơm nớp lo sợ hỏi, "Cái đũa... Rất cứng, cậu... Khí lực... Thật lớn."

"Ừm, tôi còn có thể trực tiếp đem anh ném lên giường." Diệp Mặc lạnh lùng uy hiếp nói, "Tốt nhất đừng giữ cái suy nghĩ đi tìm một cô gái kết hôn, không cần cân nhắc phải kết hôn với ai trừ tôi, với dáng dấp kia, tôi có thể trực tiếp đưa đối phương đi bệnh viện ngay lập tức."

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

"Này, đừng nói là cậu thật lòng đấy!?" Tống Đàn Vũ không tin hỏi.

"Tôi đúng là đang thật lòng." Diệp Mặc thành thật trả lời.

"Chúng ta không phải chỉ là chuyện tình một đêm sao?" Tống Đàn Vũ tiếp tục hỏi.

"Anh có gặp chuyện tình một đêm nào mà hai người còn ở cùng nhau ăn cơm sao?" Diệp Mặc hỏi ngược lại cậu.

"Tôi cứ cho rằng cậu muốn phát triển hẹn pháo tinh thần, trở thành pháo hữu cố định, sau đó khi tôi kết hôn liền hòa bình chia tay."

(*) Pháo hữu: Bạn tình

"Pháo hữu?" Diệp Mặc buồn cười nói, "Nếu như không phải vì ái tình, anh còn lâu mới đủ trình độ để lọt vào mắt tôi."

Lời này là vừa mắng hay khen cậu đây, ý này khiến Tống Đàn Vũ nhất thời không có cách nào xác định, nhưng khi nghe được hai chữ "Ái tình", làm cậu quả thật có chút hơi cảm động.

Đối với tình cảm của mình Diệp Mặc, đều rất thành thực, về điểm này Tống Đàn Vũ đã cảm nhận được.

"Thầy, đừng có hoa tâm như vậy được không, chỉ cần một mình tôi là được rồi." Diệp Mặc nói vô cùng oan ức, giống như Tống Đàn Vũ bắt nạt đang hắn vậy.

"Chúng ta không thích hợp làm bạn trai của nhau, cậu là thiếu gia Diệp gia, Diệp gia không cho phép đồng tính luyến ái." Tống Đàn Vũ muốn tìm lý do đuổi nam nhân này đi.

"Tôi có thể lựa chọn không muốn thân phận này." Diệp Mặc trả lời cực đơn giản.

"Diệp gia có thể dễ dàng ly khai vậy sao?" Tống Đàn Vũ nhớ lại chuyện năm đó.

Những năm gần đây, Diệp gia vẫn ở C thị để mở rộng thế lực, Du Diệp còn khá tốt, rất nhiều công ty trực tiếp bị Diệp thị làm cho tới đóng cửa, vì thế hiện tại cậu thừa dịp Du Diệp còn giá trị trên thị trường, liền đem nó bán cho Diệp thị là ổn rồi, sau đó không cần nghĩ nhiều thế nữa.

Người già, có rất nhiều chuyện đều coi nhẹ.

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

"Cái này không cần anh lo lắng, tôi tự nhiên có thể." Diệp Mặc tựa hồ đang chờ Tống Đàn Vũ tìm cái cớ khác.

Tống Đàn Vũ suy nghĩ một chút nói: "Ba mẹ tôi sẽ không chấp nhận."

"Tôi sẽ để bọn họ tiếp thu, những chuyện này đều không thành vấn đề." Diệp Mặc trả lời, "Lão nhân gia nhất định đều sẽ yêu thích tôi."

Tống Đàn Vũ mắt trợn trắng, lão nhân gia sẽ thích cái mặt lạnh như khối băng của hắn sao? Đương nhiên đây là nội tâm độc thoại, cậu không dám nói ra, sợ Diệp Mặc trực tiếp đem cậu đè xuống đất đánh.


=========================================================================

Chương 50:

Edit: Vũ

Beta: Khả Tịch Nguyệt

-----------------------------------------------------------

Thực ra Diệp Mặc không nỡ đánh cậu, chỉ có thể đem cậu quăng lên giường thao suốt đêm thôi !

"Còn em gái tôi nữa..." Tống Đàn Vũ nhớ mình còn có một cô em gái hung hăng là Tống Hi Đông, nhất định em ấy tuyệt đối sẽ không để như vậy đâu.

"Về chuyện em gái anh tôi có thể giải quyết." Diệp Mặc cười trả lời, Tống Hi Đông đã sớm quy hàng, Tống Đàn Vũ còn đần độn bắt cô ấy làm bia đỡ đạn, thực sự là ngu ngốc một cách đáng yêu.

"A..." Tống Đàn Vũ nhỏ giọng xỉa xói, "Nói nghe thật dễ dàng."

"Chính xác là dễ dàng như vậy." Diệp Mặc trả lời, "Tôi chính là Diệp Mặc, nên anh không cần lo lắng những điều kiện bên ngoài như thế này."

" Vậy nói về điều kiện bên trong một chút đi ! ! " Tống Đàn Vũ trầm mặc một chút rồi nói.

"Điều kiện gì?" Diệp Mặc nhìn cậu hỏi.

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.a

"Tôi không thích ngoại hình này của cậu." Tống Đàn Vũ nói, "Có tiểu thụ nào lợi hại như vậy chứ, tôi đây chỉ yêu thích loại như chim nhỏ nép vào người, ôn nhu săn sóc. Không phải như cậu, thể hình như một con gấu, sức chiến đấu còn kinh khủng hơn nam nhân."

"Cái này, có thể thay đổi!" Diệp Mặc vô cùng hung hăng nói.

Lúc này Tống Đàn Vũ tuyệt đối không thể lúng túng, lập tức trả lời: "Thay đổi không được."

"Được rồi, như vậy tôi chỉ có thể dựa vào anh để chứng minh." Diệp Mặc đứng dậy đi tới gần cậu.

Tống Đàn Vũ sợ đến trực tiếp đứng lên, vừa lùi lại vừa nói: "Cậu bước tới nữa tôi báo cảnh sát đấy."

Diệp Mặc không nhịn được cười hỏi: "Anh báo cảnh sát làm gì?"

"Không phải cậu muốn đánh tôi sao?" Tống Đàn Vũ nhìn hắn nói, "Chẳng lẽ không đúng?"

"Không phải, tôi chỉ là định ném anh lên giường, sau đó thao anh một trận." Diệp Mặc cười nói, nhưng ngữ khí lại như kiểu "Hôm nay trời thật đẹp", rất bình thường như thế.

" Cậu là người nằm dưới, nói mấy câu này ra e không tốt lắm." ."Tống Đàn Vũ trịnh trọng trả lời. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.

Đây là việc liên quan đến công cùng thụ, quan hệ thượng cùng bị thượng. Tống Đàn Vũ cho rằng Diệp Mặc nhất định là đang giả bộ kiên cường, suy cho cùng lúc sáng nay cậu tỉnh lại không có cảm giác nào, nói như vậy cậu khẳng định Diệp Mặc không phải bên trên.

Nhìn vóc người Diệp Mặc, Tống Đàn Vũ cuối cùng đã rõ ràng ý nghĩa bên trong câu nói vòng vèo đó, hình thể không liên quan đến là công hay là thụ.

"Làm sao anh xác định ?" Trong ánh mắt Diệp Mặc mang theo tia nguy hiểm.

"Không cần cậu thừa nhận, tuy rằng dung mạo cậu rất có chất công, nhưng đã chọn làm một 0 muốn được một vị công yêu thích một chút, thừa nhận mình là được, không cần cố chấp đâu." Tống Đàn Vũ trưng cái dáng vẻ tôi nói đạo lý không sai, cậu chỉ cần đàng hoàng thừa nhận là tốt rồi.

"Ha ha." Diệp Mặc nở nụ cười lạnh, sau đó trực tiếp kéo Tống Đàn Vũ vô phòng ngủ.

Thật sự Tống Đàn Vũ không nghĩ đến người này khí lực lại lớn như vậy, cậu giãy dụa lâu vậy mà chút phản ứng của người này còn không có.

Sau đó chờ khi cậu phản ứng lại, đã bị ném lên giường rồi.

Tống Đàn Vũ có chút đau, vừa ngẩng đầu liền phát hiện mình khi nãy bị Diệp Mặc đặt trên giường.

"Đôi lúc có một số việc vẫn nên trực tiếp chứng minh bằng hành động là tốt nhất." Bộ mặt Diệp Mặc tà mị nói, "Biết tại sao sáng sớm hôm đấy anh không có cảm giác đau không?"

Tống Đàn Vũ không muốn biết, bởi vì khi biết rồi thì kết quả sau đó có thể sẽ rất tồi tệ.

"Tối hôm trước đó tôi chưa đụng chạm gì anh, anh đã say thành cái bộ dạng kia nên tôi thật sự không muốn làm gì." Diệp Mặc bắt đầu cởi quần Tống Đàn Vũ, "Tôi không thích cưỡng ép, nhưng hiện tại có thể thử chút xem. Suy cho cùng, nếu không chứng minh chuyện như vậy, anh vĩnh viễn không muốn thừa nhận mình là người tương đối thích hợp bị thượng."

Lời nói Diệp Mặc bá đạo như vậy, động tác tự nhiên cũng rất bá đạo theo.

Làm sao Tống Đàn Vũ có thể để cho Diệp Mặc làm xằng bậy như vậy, đương nhiên phải dùng sức đẩy người này, kết quả có thể tự tưởng tượng được. Diệp Mặc vốn là loại người có giá trị chiến đấu cao, những năm này hắn còn đi nhập ngũ, Tống Đàn Vũ thì chỉ là đi phòng tập thể hình rồi làm tổng giám đốc, làm sao có khả năng là đối thủ Diệp Mặc.

_________________________________


#Vũ: Nhân dịp tròn 50 chương của bộ "Muốn yêu anh thêm lần nữa" cũng là vừa dịp bọn ta vừa thi xong HKII, mình xin gửi lời cảm ơn tới các bạn đã ủng hộ bộ truyện bọn mình đã dịch suốt thời gian qua, đồng thời chúc các bạn đã may mắn qua ải mang tên "Kỳ thi tử thần" XD. Tuy câu từ văn chương còn nhiều sạn và lỗi, nhưng mình mong các bạn sẽ comment nhiệt tình vào chỉ thẳng ra lỗi để team mình khắc phục, cho ra bộ truyện hay mà các bạn có thể tận hưởng trọn vẹn nhất. *\(^o^)/*

Thân ái.

【☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆】

~~end chương 49-50 rồi. Mau vote đi nà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com