Tập 6 Gặp bố mẹ chồng
Sau đó, cô liền kéo anh đi 1 mạch đến xe. 2 người ngồi vào xe, anh lái xe đi, ko ai nói với nhau câu nào. Không khí có vẻ yên lặng, anh lên tiếng
-Tay em còn đau không?
-Đỡ đau hơn rồi
Đến khi xe dừng trước cửa nhà, anh cất đồ xuống xe mở cửa cho cô, vẫn không nói gì. Cô xuống xe rồi theo anh lên nhà, lon ton chạy theo anh, anh quay lại
-Có chuyện gì vậy?
-Sao anh không nói chuyện? Chuyện vừa nãy chỉ là....
-Anh hiểu mà, anh không giận em. Anh không nói là để em có thời gian suy nghĩ. Anh đợi đến khi nào em sẵn sàng kể cho anh nghe chuyện của em, lúc nào cũng được mà
-Suy nghĩ gì?_ cô muốn hỏi anh là cô suy nghĩ gì nha
-Về chuyện vừa nãy_ ở trên xe anh thấy cô chăm chú suy nghĩ, anh nghĩ cô cần có thời gian để thích ứng với chuyện vừa nãy. Anh cũng hiểu được phần nào về tình huống của cô thông qua cuộc nói chuyện của 2 người
-Người ta suy nghĩ về chuyện tí nữa đi gặp bố mẹ mà_ cô chu chu cái môi ra phản bác, rõ ràng lo lắng cho chuyện tí nữa, chuyện vừa này là chuyện của quá khứ thì nghĩ cáu gì chứ
-Tí nữa gặp bố mẹ thì có chuyện gì đâu, ông nội, bố mẹ cũng dễ mà_ Anh tưởng cô nghĩ về người đàn ông kia thật sự không thoải mái, bây giờ nghe cô nói vậy trong lòng thật sự nhẹ hẳn ra
-Tôi vẫn cảm thấy lo_ Cô nhìn chằm chằm anh
Anh thở dài, kéo cô vào lòng thì thầm bên tai cô
-Bây giờ có phải em nên đổi cách xưng hô không? Chúng ta là vợ chồng rồi mà
-Tôi..... à.......em_ cô thấy không quen xưng hô như vậy, cứ thấy sao sao, mà rút đầu vào ngực anh cọ cọ
-Được rồi, em qua tắm đi_ cô cọ cọ vào người như con mèo nhỏ lại cảm thấy nóng người, đợi cô đi vào phòng cũng nhanh chóng lấy quần áo đi tắm
Đến khi tắm xong, anh chỉ bận áo phông với quần dài, bên ngoài phát thêm chiếc áo da rồi đi vào phòng. Thấy cô đang loay hoay tìm đồ
-Em tìm gì vậy?
-Tôi...à em đang tìm quần áo mặc không biết nên mặc gì
cuối cùng cô cầm trên tay một chiếc váy trắng ngang đầu gối, đơn giản, rộng rãi, cho anh xem
-Anh nhìn được không?
-Được rồi, em vào thay đi_ anh đẩy cô vào phòng tắm
Sau một hồi, cô bước ra. Người cô nhỏ nhắn, mặc chiếc váy này nhìn rất trẻ trung khuôn mặt xinh xắn kia thì không khác gì một cô gái 18 tuổi. Cô đứng cho anh nhìn một hồi rồi hỏi
-Được không?
-Đẹp rồi
-Em có cần trang điểm một tí không? Biết thế em nên đi làm đầu_ cô định đi lấy đồ trang điểm thì bị anh ôm lại
-Không cần, em cứ để tự nhiên là đẹp rồi
Nói xong không cho cô nói gì kéo cô ra ngoài. Đến ngoài nhà, cô lại ngồi xuống hỏi tiếp, ngắm lại tủ giày quay sang hỏi anh
-Anh nghĩ xem bộ này thì giày nào hợp nhỉ. Lần đầu tiên em chuẩn bị thế này thế này, không biết mặc thế nào cho hợp nhỉ_ mỗi khi cô ăn mặc bình thường, đi chơi hay đi đâu cô chỉ mặc đúng bộ đồ công sở
Anh lắc đầu, khẽ mỉm cười, tự nhiên thấy cô quá trẻ con, cúi xuống lấy đôi giày màu trắng đi vào cho cô, nhanh chóng đưa cô ra khỏi nhà. Đến khi lên xe, cô quay ra sau xe nhìn đủ đồ rồi mới quay lên. Anh hỏi
-Hôm nay em gọi điện hỏi anh để làm gì?
-Em mua quà cho ông với Bố Mẹ
-Ông và bố mẹ không quan tâm đến chuyện của quà đâu. Lần sao em không cần mua nữa_ Nguyễn Chiến Thắng mỉm cười nhìn cô
-Nhưng lần đầu tiên gặp xác định phải mua quà
-Em mua gì?
-Em mua ba cái gối. Anh xem_ nói xong cô đưa ra cho anh nhìn
-Gói này rất êm nha. Hình cũng đẹp mà_ Việt Thi nhìn anh chớp chớp mắt
Anh đột nhiên lấy tay xoa đầu cô, rồi láy xe đi
-Được ông với bố mẹ sẽ rất thích_ anh nói giọng cưng chiều, có ý cười nhưng không giám cười
-Thế thì tốt rồi
Xe đi trong vòng 20 phút đã đến nơi, anh lái xe vào 1 cổng to, cô chỉ chú ý đến cảnh trước mắt, xung quanh cây với hoa. Quay sang nhìn anh
-Ở đây giống công viên nhỉ. Nhà anh ở rần đây à?
-Ừ_ anh cũng bó tay thôi. Đây là cây cối ông nội anh trồng, mẹ anh thì trồng hoa, 3 người cũng lớn tuổi rồi nên thích thiên nhiên trong lành. Cô lại nghĩ đến nhà ở là công viên
Đến khi xe vào khu để xa ô tô, cô đột nhiên cầm tay anh, anh cười cười nghiêng người hôn cô. Cũng chỉ kéo dài gần 1 phút thôi, chưa để cô kịp phản ứng liền xuống xe lấy đồ rồi mở cửa cầm tay cô xuống xe. Anh dẫm cô vào hướng ngược lại, ở đây có rất nhiều khu nhà riêng, khi ăn cơm sẽ đến khu nhà khác. 2 người đi đến cửa liền đi vào, cô bất chợt nắm chặc tay anh hơn
-Chào ông nội, ba mẹ. Đây là vợ con, Việt Thi chào mọi người đi em_ Nguyễn Chiến Thắng
-Con chào ông nội, ba mẹ_ cô có chút ko quen
3 người ngồi ở ghế liền bật dậy, nhìn cô giọng nói rất dịu dàng, gương mặt trắng trẻo, thanh tú, mặc bộ váy này vào mọi người nhìn ai cũng bất ngờ nghĩ cô 18 tuổi. Đột nhiên xuất hiện con dâu, ai cũng ko quen lắm. Ông nội và ba của Nguyễn Chiến Thắng đều có tính nghiêm nghị, ôn hòa, từ tốn. 2 người dù lớn tuổi rồi nhưng nhìn rất khỏe, thường ngày hay đi chăm sóc chồng cây, thỉnh thoảng hay đi leo núi, thường ngày rất thích chơi cơ. Mẹ Nguyễn Chiến Thắng phản ứng nhanh nhất liền đi ra kéo cô ngồi xuống ghế
-Con đi đường có mệt không?_ bà nhìn cô liền thích luôn, 1 cô gái rất đơn thuần
-Dạ con không mệt
-Ngoan_ lâu lắm rồi hôm nay nghe từ ngoan nên cô thấy lạ lẵm. Mẹ Thủy đợi nghe tiếng con dâu gọi mình tiếng mẹ, đợi lâu lắm cuối cùng hôm nay cũng hoàn thành tâm nguyện, cười toe toét
-Ây da, cháu dâu cháu tên gì? Bao nhiêu tuổi_ thường ngày ông nội rất nghiêm nghị nhưng sợ dọa cô nên phải dịu dàng xuống
-Dạ cháu tên Việt Thi, năm nay 25 tuổi. Cháu lắm thiết kế thời trang_ cô đứng dạy như một học sinh trả bài
-Con không cần đứng lên, ngồi xuống đi_ mẹ Thủy ở bên kéo cô ngồi xuống
-Hai đứa kết hôn lúc nào. Sau không nói cho gia đình một tiếng. Chuyên kết hôn rất quan trọng. Phải bàn bạc, tổ chức đám cưới, mời khách mời nửa, làm sao có thể làm qua loa được_ bố Nguyễn Chiến Thắng
Việt Thi quay sang nhìn anh cầu cứu, tính anh cũng lãnh đạm giống bố anh và ông nội
-Chúng con không định tổ chức. Sợ phiền phức
-Ít ra các con cũng phải để cho hai gia đình gặp mặt chứ
-Dạ vâng
-Việt Thi nhà con có mấy người
-Dạ nhà con có con với bố mẹ. Bố con làm thiết kế xây dựng, mẹ con làm giáo viên. Bây giờ hai người đều về hưu rồi ạ
-Thôi mọi người vào ăn cơm_ ông nội
5 người ngồi vào bàn ăn, ông nội ngồi ghế đầu, bên tay trái là bố mẹ, bên phải là hau vợ chồng cô. Ông nội và ba đều nhìn đánh giá cô con dâu mới này, đến khi đồ ăn được dọn ra
-Mọi người ăn cơm đi_ ông nội
-Con mời cả nhà ăn ạ_ Việt Thi
Lúc đó mọi người nhìn cô, cô khó hiểu. Ở nhà cô thường mời vậy mà. Mọi người cúi đầu xuống ăn cơm, ai cũng mỉm cười, đứa con dâu này rất tốt, nhìn rất ngoan, đáng yêu, mặc dù cháu trai kết hôn có phần vội vàng nhưng mắt nhìn người rất tốt, tốt hơn nhiều so với mấy cô tiểu thư son phấn mà người ta giới thiệu. Trong lúc ăn cơm, mọi người liên tục nói chuyện, hỏi về cuộc sống của cô, công việc rồi hỏi sao người cô nhỏ quá, bắt anh phải chăm sóc cho cô béo lên. Không khí cũng vui vẻ dần lên, cô cũng thoải mái hơn nhiều. Khi nói chuyện xong cũng muộn rồi, mai là chủ nhật được nghĩ nên hai người ở lại ngủ luôn. Trước khi về phòng, Việt Thi tặng quà của mình cho ông nội và bố mẹ rồi đi theo Nguyễn Chiến Thắng về phòng
Ba mẹ và ông nội khi về phòng mở quà ra cai cũng mỉm cười. Cô con dâu của họ rất đáng yêu đi. Ông nội được tặng 1 cái gối hình con gấu pooh đang ôm lọ mật ông rất nhiều màu sắc. Còn bố mẹ thì được tặng cặp gối hình chuột Mickey
Và khi 2 người vào phòng , anh lấy quần áo trong tủ ra thay. Cô mặc váy này cũng rộng nên không cần thay nửa. Cô ngồi vào giường nhìn xung quanh, căn phòng này cũng rộng rãi nhưng ở căn phòng kia nhìn có vẻ trưởng thành hơn nhiều. Đến khi anh thay quần áo rộng rãi hơn thì ra ngoài nhìn thấy cô đang ngồi nhìn xung quanh. Không nói gì liền kéo cô lên giường, đồng thời tắc điện, ôn cô vào lòng, cô ngoan ngoãn ở trong lòng anh, khẽ nói
-Ngày trước anh ở đây à?
-Ừ, nhưng anh giọn ở riêng từ 4 năm trước, bây giờ mới ngủ lại_ vì ngày nào cũng có người quét dọn nên căng phòng lúc nào cũng sạch sẽ. Định hỏi thêm câu nữa thì anh ở bên thì thầm
-Khuya rồi, em ngủ đi
Cô cũng không nói gì nữa, hai người từ từ chìm vào giấc ngủ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com