Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhiệm Vụ Kiến Thành

Chương 55: Nhiệm vụ kiến thành (Thượng)

.

.

Đam mỹ: Toàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giả: Tô Du Bính

Biên tập: Người Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

Cái gọi là trong tay nắm quyền, tiện nghi tới cửa là cấm có sai bao giờ.

Quan Miên chỉ vừa mới lên làm nguyên lão tài vụ có hai ngày, mà những đội ngũ mời hắn vào nhóm đã tăng lên lườm lượm như thủy triều gặp gió, con sóng trước còn chưa yên, con sóng sau đã vội vàng đánh tới.

Bạch Thảo Bao cũng vì thế mà đỏ mắt với vận khí của y, sau đó lại rõ ràng lợi dụng quan hệ của hai người, mà mặt dày mày dạn mời y cùng nhau tổ đội.

.

.

.

“Ngày này mà được ngồi hóng mát dưới đại thụ thì còn gì thoải mái bằng a” Đây là xúc động phát ra từ đáy lòng Bạch Thảo Bao,sau khi đã đi cùng với Quan Miên cả một buổi sáng. “Buổi tối tiếp tục nhé, không gặp không về”

Quan Miên hơi nhíu mày, nhìn qua bảng hệ thống trên cao “Thời gian trên hệ thống chỉ còn lại hơn hai giờ”

Bạch Thảo Bao nghe Quan Miên nói vậy chợt tỉnh ra “A! Đúng rồi, nhiệm vụ kiến thành cũng sắp được hệ thống tuyên bố a. Không biết sẽ là cái gì đây? Liệu có phải là đánh ra được lệnh bài kiến thành không?”

“Lệnh bài kiến thành là gì?”

“Chính là thứ dùng để chứng minh chúng ta được phép kiến thành. Cầm lệnh bài đi đến cơ sở hành chính xác nhận, mới có thể xây dựng thành thị.”

“Không phải tất cả mọi người đều có thể kiến thành sao?”

Khóe miệng Bạch Thảo Bao hơi hơi co giật “Đương nhiên là không phải a. Nếu mỗi người đều có thể kiến thành, thì bản đồ của Mộng Đại Lục sẽ ra sao đây”

Hắn bắt gặp Quan Miên lôi ra bảng cài đặt, liền hiếu kỳ hỏi “Ngươi định làm gì vậy?”

“Logout ăn cơm”

“… Ngươi nếu ăn cơm tối chậm một phút đồng hồ sẽ bị chết sao?” Bạch Thảo Bao thực cảm thấy y chính là cô bé lọ lem, chỉ cần đến đúng thời gian liền sẽ biến mất.

“Sẽ không. Nhưng là hội bị đói”

“…” Dạ dày bên trong người y, hẳn là có gắn thêm đồng hồ đếm giờ đi.

.

.

.

Quan Miên sáu rưỡi login liền cảm thấy không khí lúc này có vẻ không giống bình thường lắm.

Các đại công hội đều ở trên báo trí viết lệnh triệu tập thành viên.

Thấy vậy, y cũng thong thả tiến về tổng bộ của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn.

….

Lúc này, cả Tinh Phi Ngân và Phồn Tinh Hữu Độ đều đang tọa trấn ở tổng bộ, mọi người ai cũng soàn soạt bẻ khớp các ngón tay, giống như sắp sửa ra trận đối đầu với kẻ địch.

Tinh Phi Ngân nhìn thấy Quan Miên xuất hiện, liền thuận tay ném cho hắn một phong thư.

Quan Miên tiếp nhận mở ra.

Tuy rằng chữ viết đúng là của Tinh Phi Ngân, nhưng chỉ cần liếc qua ngữ khí giọng điệu thì liền đoán ra bức thư này là của Hà Kỳ Hữu Cô gửi đến: Aaaaaa! Kiến thành nhiệm vụ tại sao lại xuất hiện sớm như vậy! Ta còn chưa có chuẩn bị sắn sàng a! Sớm biết được mọi chuyện sẽ như vậy, thì ta dù có chết cũng phải vượt qua kỳ thi này. Mộng Xuân à, ngươi lần này nhất định phải thanh tỉnh, nhất định phải dốc hết sức a! Thời điểm ta login lại, nhất định các ngươi phải kiến thành hoàn tất. Còn nữa, tên ngụy quân tử Phồn Tinh Hữu Độ kia đã đem tài vụ giao lại cho ngươi, thì ngươi ngàn vạn lần cũng đừng nương tay a. Nhất định phải chặt chẽ mà chiếm toàn bộ, trông nom tất cả, đừng để bất cứ cái gì rơi vào tay kẻ khác.!

Thật khó sử cho Tinh Phi Ngân, ngoài việc phải thuật lại những câu nói ở ngoài đời, hắn còn phải vẽ thêm một khuôn mặt đang tức giận ở cuối bức thư.

Quan Miên đem tín thu lại “Loại phương thức khích lệ lòng người này thật sự rất đặc biệt”

Phồn Tinh Hữu Độ “Tuy còn chưa biết nhiệm vụ kiến thành là gì, nhưng ta nghe nói công tác chuẩn bị lần này thực sự rất lớn”

Vô Song “Còn có thể thế nào nữa? Chính là đánh cho đến khi cướp được lệnh bài kiến thành thôi”

Phồn Tinh Hữu Độ “Chỉ hơi động dàng thôi, chứ nếu nhiệm vụ bất đồng, khó khăn bất đồng thì kết quả sẽ bất đồng”

Vô Song “Chúng ta nhiều người như vậy, ta không tin là đánh không được”

Tinh Phi Ngân “Ta đã báo trước để các phân hội chú ý”

Vô Song ngước nhìn hệ thông “Chỉ còn một giờ”

Một giờ này chính là thời điểm khó khăn nhất.

Trong thời gian này, Mộng Đại Lục cũng ghi lại được đột phá mới về lượng người chơi đang login, so với khi vừa thành lập đã nhiều hơn gấp 5 lần.

Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn thẳng vào bảng hệ thống treo ở phía trên, thời gian còn —-

00:00:17

00:00:16

00:00:01

00:00:00

[Hệ thống] Kiến thành nhiệm vụ: Hỏa Thần đã kéo đến công kích đế đô Phạm Thụy thành thuộc đế quốc Khảm Đinh. Đế quốc hoàng đế Tây La tuyên bố mọi người tập trung bao vây, tiêu diệt, thu thập kẻ thù! Hoan nghênh tất cả người chơi tham gia.

Toàn bộ Mộng Đại Lục trở nên yên tĩnh.

Mọi người đang đứng tại tổng bộ của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn cũng đưa mắt nhìn nhau.

Vô Song là người đầu tiên hoàn hồn “Chuyện gì vậy? Đánh thần sao?”

Phồn Tinh Hữu Độ nói “Thực là điều hiển nhiên, nhiệm vụ kiến thành của Mộng Đại Lục chắc chắn phải khó khắn”

Vô Song “Vậy nếu như đánh không được thì sao? Đó chính là thần a”

Không lâu phía trước ở Lưu Tinh Chi Chiến có trao tặng một bộ thánh giai sáo trang! Mà trong toàn bộ Mộng Đại Lục cũng chỉ có duy nhất một kiên thần khí này, nên không ai nghĩ đến tính huống phải đi đánh thần.

Bạch Thảo Bao nói “Liệu cái thần thánh kia có phải chỉ là một thứ đồ ăn gì đó không?”

“Ngươi nói thử xem” Vô Song trừng mắt, liếc hắn một cái.

Lúc trước, khi tuyên truyền về Mộng Đại Lục thì công ty trò chơi có đưa ra một thông tin nửa kín nửa hở về việc đánh thần. Nếu thần thực sự là đồ ăn như Bạch Thảo Bao nói, thì toàn bộ Mộng Đại Lục nên sụp đổ đi.

Quan Miên “Trò chơi không có khả năng đưa cho chúng ta một nhiệm vụ không làm được” Trừ khi công ty trò chơi có ý định tự sát.

Phồn Tinh Hữu Độ “Đúng vậy. Tùy rằng trước mắt sức lực của chúng ta kém rất xa so với thần, nhưng không phải không có khả năng giết hắn”

Vô Song “Khả năng gì a?”

Phồn Tinh Hữu Độ “Xa luân chiến. Không phải đang hoan nghênh tất cả người chơi gia nhập sao?”

Vô Song nghe xong lập tức quay về vị trí.

Ngươi chơi quả nhiên sau khi chết liền có thể sống lại, nhưng thần thì không làm được, nói cách khác, nhiệm vụ lần này chủ yểu là dựa vào thời gian.

Tinh Phi Ngân “Nhưng thần chỉ có một”

Không khí trong tổng bộ lập tức trở nên ngưng trọng.

Quái chỉ có một nghĩa là lệnh bài kiến thành cũng chỉ có một. Tinh Nguyệt nghiệp đoàn tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng Phạm Thụy thành lại là địa bàn của Đế Diệu nghiệp đoàn, nên bọn họ không có ưu thế về vị trí. Hơn nữa, muốn đánh được lệnh bài kiến thành thì vận may là trọng yếu, có đôi khi đánh đến chín mươi chín phần, nhưng một phần cuối cùng lại không thuộc về ngươi, thì lệnh bài kiến thành sẽ vào tay kẻ khác.

Phồn Tinh Hữu Độ “Nhiệm vụ cũng không nhắc đến việc giết chết thần mới có lệnh bài kiến thành”

Vô Song “Vậy thì nó ở đâu?”

Phồn Tinh Hữu Độ “Căn cứ vào phương thức cho điểm của Lưu Tinh Chi Chiến, thì lệnh bài kiến thành sẽ có được khi tổng số điểm công kích thương tổn của chúng ta cao”

Nhãn tình Vô Song sáng lên, xoa hai tay nói “Lần trước hội trưởng không có mặt, để cho Đan Tâm Chiếu Hãn Thanh một mình cướp hết nổi bật, lần này nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lãi mới được”

Phồn Tinh Hữu Độ “Căn dặn tất cả phân hội trưởng quản lý tốt hội viện của mình, chúng ta chuẩn bị công thành”

Bạch Thảo Bao nghe vậy, có chút mờ mịt hỏi “Không phải là đi đánh lệnh bài kiến thành sao?”

Quan Miên “Đế Diệu nghiệp đoàn nhất định sẽ phái người canh gác xung quanh Phạm Thụy thành”

Vô Song cả giận hỏi “Dựa vào cái gì?”

Minh Nguyệt Vô Ảnh “Đối với nội chiến phía sau cũng không phải là phương án sáng suốt”

Phồn Tinh Hữu Độ hướng nàng dịu dàng cười “Đối với Hắc Ám Đại Công mà nói, thì ngươi chơi mới đúng là đối thủ của hắn”

Ở đây, Phồn Tinh Hữu Độ chính là người hiểu rõ đối thủ Hắc Ám Đại Công của hắn nhất.

Những hội viện di chuyển từ Bác Đặc thành truyền tống sang Phạm Thụy thành rất nhanh quay trở về báo tin “Truyền tống trận bên kia, tất cả đều là người của Đế Diệu nghiệp đoàn”

Chư Cát Động Minh kinh ngạc “Bên trong thành, không phải là không được phép PK sao?”

Người nọ “Phạm Thụy Thành bây giờ đã không còn là khu vực an toàn. Hơn nữa, hình như Hoa thần đã xuất hiện thì phải, ta nhìn thấy hoàng cung bên đó tất cả đều là ánh lửa”

Vô Song nhìn về phía Phồn Tinh Hữu Độ cùng Tinh Phi Ngân.

Phồn Tinh Hữu Độ “Nếu Hòa Thần đã xuất hiện, thì tinh anh của Đế Diệu nghiệp đoàn nhất định đều ở trong hoàng cung. Ta sẽ dẫn một đội ngũ qua đột kích trước bằng đường truyền tống, Vô Song, ngươi mang người đi vào bằng lối cửa thành”

“Hảo” Tuy rằng hắn thực sự muốn tham gia vào đội đột kích, nhưng vào những trường hợp này, thì hắn cũng chưa từng phản đối mệnh lệnh của Phồn Tinh Hữu Độ.

Là một trong những nguyên lão, Quan Miên bị chia đến đội ngũ của Vô Song.

Vô Song cũng đối với hắn chỉ có một yêu cầu “Cẩn thận nhé, ngươi đừng để bản thân chết quá dễ dàng là được”

“…”

Lần này, Tinh Nguyệt nghiệp đoàn có khoảng sáu ngàn người đang ở trên tuyến (online), cứ sáu ngươi tự xếp thành một tổ thì có tồng cộng một ngàn đội ngũ. Bạch Thảo Bao cũng là một trong số các phân hội trưởng có mặt ngày hôm nay, nên không thể không mua mấy cai loa, cưỡi tọa kỵ bay lên trên trời mà không ngừng la hét.

Vô Song bay ở phía trên cùng, rống lớn “Từng đội ngũ một đi vào. Nếu bị phân tán với tổ viên của mình, thì trực tiếp quay sang tổ đội với hội viên khác! Đến được trong thành liền trực tiếp tiến lên hỗ trợ hội trường cùng lão Đại!”

Quan Miên vốn phải đi theo Vô Song, nhưng tại hai cái đùi của y di chuyển rất chậm, cho nên lập tức bị rơi lại phía sau. Chờ đến thời điểm y vào được cửa thành, chỉ thấy đầy trời đều là tọa kỹ, kỹ năng, bach quang bay loạn xạ.

Vài cái phân hội trưởng của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn đều kích động mà cầm loa liều mạng rống.

Rất nhiều hội viên của nghiệp đoàn khác cũng gia nhập vào cục diện, đứng tán loạn xen lẫn vào đám người mà không ngừng đánh đấm, nhìn thế nào cũng giống như đang xảy ra đại chiến thế kỷ.

Quan Miên mờ hồ nghe được phía trước có người đang hét “Vào vào!” Những người bên cạnh liền lập tức kích động hơn, quỷ rống quỷ kêu mà vọt tới.

Y yên lặng đứng ở cửa chờ khoảng nửa giờ, xác định đại bộ phận người chơi đã xông hết vào trong, thủ vệ của Đế Diệu nghiệp đoàn cũng không còn canh gác nghiêm mật nữa, mới lặng lẽ đi theo vài người chơi mới chết quay về vào xem tình hình thế nào.

Lúc này Phạm Thụy thành đã không còn giống Phạm Thụy thành lúc trước nữa.

Bầu trời bị nhuộm hồng bởi vô vàn ánh lửa.

Hoàng cung hóa thành phế tích. Ở giữa không trung có một nam nhân tóc tai bù xù, mặc tiên hồng sắc khôi giáp, một bên rống giận, một bên không ngừng ném ra các ngọn lửa vào mỗi góc của thành thị.

Nguyên bản đế quốc đệ nhất Đại Thanh – Đế đô Phạm Thụy thành, giở chìm ngập trong biển lửa.

.

.

.

Hết chương 55./

Chương 56: Nhiệm vụ kiến thành (Trung)

.

.

Đam mỹ: Toàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giả: Tô Du Bính

Biên tập: Người Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

Vô số người chơi cưỡi tọa kỵ bay tới bay lui xung quanh địa phương nam nhân kia đang đứng, như là muốn tìm cơ hội chuẩn bị tiến công.

Còn phía bên trong Hỏa thần lại chỉ có mấy chục người chơi tác chiến, tất cả đều là cao thủ trong cao thủ của Mộng Đại Lục, vẫn như cũ có thể nhìn thấy bạch quang không ngừng xẹt qua xẹt lại trên không trung.

Quan Miên tìm chỗ ít lửa một chút ngồi xuống, chậm rãi mà nhìn lên bầu trời càng ngày càng chiến đấu kịch liệt.

Bên cạnh y thỉnh thoảng có người chạy tới chạy lui.

“Choáng váng! Lão tử đã chết hơn mười lần. Tràng bị toàn bộ đều hỏng hết”

“Thần này thôi khỏi cần giết chết đi? Chắc chỉ cần đánh tới khi hắn bỏ trốn là được rồi!”

“Đan Tâm Chiếu Hãn Thanh còn chết mấy lần rồi kia kìa”

“Hắc Ám Đại Công và Phồn Tinh Hữu Độ cũng đã đều chết qua. Bảng cao thủ đại đa số đều bị rơi cấp! Nếu không chúng ta hiện tại liền bỏ đi luyện cấp kiếm kinh nghiệm đi?”

“…”

.

.

.

Quan Miên cảm thấy bản thân có chút mệt mỏi rã rời, y tính tính thời gian, thấy không sai biệt lắm với giờ đi ngủ, thì đột nhiên…

Ngô!

Trước mặt y chợt hiện lên một mảnh đỏ sậm.

Toàn bộ đất trời Phạm Thụy thành bị bao trùm trong biển lửa.

Không một người chơi nào có may mắn thoát khỏi.

.

.

.

Nơi cung điện địa phủ đầy ắp là người.

Tất cả người chơi lần đầu tiên có cảm giác hệ thống tựa hồ có chút…đùa giỡn họ!

“Oa, toàn bộ đều bị giết?”

Không biết ai là người gào to câu này, chỉ biết nó giống như một quả bom làm nổ tung không gian dưới địa phủ, tất cả mọi người đều bật cười ha ha.

Giờ khắc này, tựa hồ không ai lại đi để ý bản thân mình đến tột cùng thuộc về nghiệp đoàn nào, dù sao tất cả bọn họ đều là người chơi, đều cùng bị hệ thông một đao giết chết.

Từng người, từng người một lục đục đi xuống đầu thai.

Quan Miên có chút mệt mỏi nâng tay dụi dụi mắt, chuẩn bị khi ra ngoài liền xuống tuyến đi ngủ, đôi mắt bị hằn lên những tia đỏ khiến y cảm thấy thực không thoải mái, cả người tràn ngập cảm giác buồn bực.

Lúc Quan Miên sống lại ở Phạm Thụy thành, liền phát hiện thành thị từng phồn hoa trước đây giờ đã trở thành một đống phế tích, phụ cận cũng có không ít người chơi đều đang ngẩn người giống y.

[Hệ thống] Hỏa thần trước khi chết đã phá hủy hơn phần nửa thành thị của Mộng Đại Lục. Nhân danh hoàng đế Tây La của đế quốc Khảm Đinh ta xin tuyên bố, nhiệm vụ kiến thành đã hoàn tất.

[Hệ thống] Hệ thống kiến thành chính thức mở ra từ lúc này.

Sau khi hệ thống vừa công bố xong, Quan Miên lập tức thu được tín đến từ Tinh Phi Ngân, chỉ vỏn vẹn có hai chữ: Trở về.

Bởi vì là nguyên lão quản lý tài vụ, cho nên y đành phải chống đỡ hai mí mắt đang buồn ngủ mà quay lại Bác Đặc Thành, trở về rồi lúc sau mới phát hiện ra Bác Đặc thành cùng với Phạm Thụy thành đã trở nên hoàn toàn giống nhau, tất cả chỉ còn là một đống phế tích.

Đứng trên đống gạch đá bừa bộn còn có rất nhiều người chơi khác, không hề nghi ngờ bọn họ chính là số lượng hội viện khổng lồ của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn.

Quan Miên chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền bước đến chỗ đám người Phồn Tinh Hữu Độ, Vô Song đang quây thành một vòng tròn, tựa hồ là thương thảo việc gì đó.

Bạch Thảo Bao là người đầu tiên nhìn thấy y, vội vàng nói “Người cất giữ tiền đã đến rồi đây”

Phồn Tinh Hữu Độ mỉm cười “Cố gắng kiên trì một lúc nữa, nói xong là có thể logout đi ngủ rồi”

Bạch Thảo Bao lắc đầu “Đồng hồ hẹn giờ là phải luôn luôn đúng giờ a”

Quan Miên hỏi “Tinh Phi Ngân đi nhận nhiệm vụ kiến thành rồi sao?”

Bạch Thảo Bao học theo khẩu khí của y, đem những lời y vừa nói bắt chước lại một lần, sau đó liền bĩu môi “Chẳng lẽ vào thời khắc này mà ngươi một chút hưng phấn cũng không có sao? Đó chính là nhiệm vụ kiến thành a, là muốn chúng ta tự tay kiến thành à! Chúng ta cuối cùng cũng sắp có được thành thị của chính mình rồi”

Quan Miên nhìn hắn một lúc, mới chậm rãi nói “Nga”

Bạch Thảo Bao nghe vậy liền không còn gì để nói.

Phồn Tinh Hữu Độ khẽ cười “Hiện tại nói như vậy vẫn còn quá sớm”

Vô Song “Hội trưởng đi nhận nhiệm vụ hẳn là cũng sắp trở về đi”

Bạch Thảo Bao xoa xoa tay “Không biết nhiệm vụ sẽ là cái gì đây? Aish! Vì cái gì lại không rớt ra lệnh bài kiến thành a? Hiện tại, tất cả các nghiệp đoàn đều có thể kiến thành, thật sự không có cảm giác thành tựu gì cả”

Phồn Tinh Hữu Độ “Nếu lúc tiếp nhận nhiệm vụ đã không có khó khắn, thì hẳn khó khăn là ở lúc triển khai đi”

Vô Song cau mày “Sẽ không lại tiếp tục giết thần chứ?”

Ký ức oanh oanh liệt liệt về vụ một đao chém chết toàn bộ ngươi chơi vẫn còn đang mới mẻ, không ngừng hiện đi hiện lại trong đầu bọn họ a.

Đang nói, thì chỉ thấy từ trên cao Tinh Phi Ngân cưỡi Độc Giác Thú phe phẩy hai cánh nhẹ nhàng đáp xuống.

Toàn bộ hội viên của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn đều đứng dậy.

Tinh Phi Ngân từ trên lưng Độc Giác Thú nhảy xuống, giơ phong bì lên “Nhận được”

“Là nhiệm vụ gì?” Vô Song cùng Bạch Thảo Bao đều mở to hai mắt.

“Thành lập thôn trang. Muốn nhận nhiệm vụ cần phải nộp một vạn kim tệ”

Tất cả những người bên cạnh đều đồng thời hít vào một ngụm khí.

Một vạn kim tệ tương đương với trong hiện thực là mười vạn khối a.

“Trò chơi hẳn là sẽ lại được rất nhiều tiền” Một người bên cạnh nhịn không được nói.

Phồn Tinh Hữu Độ “Trong trò chơi, có rất nhiều nghiệp đoàn có thể giao được một vạn kim tế”

Tinh Phi Ngân “Còn yêu cầu cần một vạn hội viên”

Phồn Tinh Hữu Độ có chút trầm ngâm “Vậy thì đại khái chỉ có năm cái”

Tinh Phi Ngân “Ân, có năm nghiệp đoàn nhận nhiệm vụ lần này”

Phồn Tinh Hữu Độ “Nhiệm vụ cụ thể là như thế nào?”

Tinh Phi Ngân kéo ra bảng khống chế của chính mình, đem nhiệm vụ kiến thành gửi đến từng hội viện. Vì thế mỗi người đều có thể đọc được nội dung của nhiệm vụ từ bảng khống chế của mình.

[Nhiệm vụ kiến thành] Thành lập một thôn trang nhỏ có diện tích khoảng mười sáu vạn mét vuông. Thôn trang cần có: một thôn trưởng (Không thể thay đổi), một đội trưởng đội bảo vệ an ninh (Không thể thay đổi), một đội bảo vệ an ninh gồm một trăm người (Thay nhau luân phiên), ba mục sư (Thay nhau luân phiên), một lão sư hướng dẫn tân thủ (Thay nhau luân phiên), một lão bản tổng hợp các cửa hàng (Thay nhau luân phiên). Ngoài ra, thôn trang cần phải có: hai trăm ngôi nhà cho dân chúng, một tòa Quang Minh thần điện, một tòa Hắc Ám thần điện, một tòa Tử thần điện, một sạp bán đồ tổng hợp, hai trạm gác dựng tại hai nơi khác nhau.

Bạch Thảo Bao đọc xong, oa oa kêu lớn “Phiền toái đến vậy sao?”

Phồn Tinh Hữu Độ “Đại đa số các thành phố lớn của Mộng Đại Lục đã không còn, ý của nhà sản xuất chính là muốn chúng ta tự mình xây dựng các thành phố về sau”

Ánh mắt Bạch Thảo Bao trở nên long lanh hơn “Nghĩa là chúng ta cũng có thể xây dựng một thành thị siêu cấp lớn giống như Bác Đặc thành phải không?”

Vô Song lạnh lùng quay sang nhìn hắn “Một thôn trang đã phiền toái như vậy, chờ xây dựng được Bác Đặc thành chắc cần năm nươi năm sau”

Bạch Thảo Bao bị dội cho một trận nước lạnh, ướt từ đầu đến chân “Không phải chứ?”

Tinh Phi Ngân “Trước tiên cần phải tìm một kiến trúc sư công trình để phác họa qua bản về thôn trang”

Bạch Thảo Bao “Chúng ta chỉ cần tuyển người ở Bác Đặc thành đi?”

Phồn Tinh Hữu Độ “Bây giờ việc chủ yếu cần làm là phải dọn dẹp sạch sẽ phế tích đã”

Bạch Thảo Bao nhìn đống phế tích chất đầy ở dưới chân, ngoan ngoãn mà ngậm miệng lại.

Phồn Tinh Hữu Độ “Vị trí của Bác Đặc thành rất tốt, chúng ta trước tiên có thể xem xét ở phụ cận”

Tinh Phi Ngân “Hướng đông của Bác Đặc thành có một thảo nguyên thật mỡ màng”

Phồn Tinh Hữu Độ cúi đầu liền thấy Quan Miên đang ngồi xếp bằng trên đống phế tích, hai mắt nhắm chặt nghỉ ngơi, hắn không tiếng động mà khẽ nở nụ cười “Thôi để ngày mai thảo luận tiếp đi, giờ cũng muốn rồi”

Bạch Thảo Bao “Đừng a, ruột gan ta hiện tại còn nóng hồi hơn cả đầu óc a”

Phồn Tinh Hữu Độ vỗ vồ bờ vai hắn “Vậy trước tiên ngươi đi làm lạnh đi, như vậy mới có thể dùng lý trí để suy xét vấn đề”

.

.

.

Quan Miên ngày hôm sau login, liền phát hiện ra trên báo trí toàn là tin tức tuyển người đến từ các nghiệp đoàn. Rất nhiều nghiệp đoàn vì muốn có đủ nhân số để tiếp nhận nhiệm vụ kiến thành, liền xác nhâp lại với nhau. Trong một khoảng thời gian ngắn, các tiểu nghiệp đoàn gần như mất tích hết, thay vào đó là các siêu cấp nghiệp đoàn mọc lên như nấm sau mưa.

Các nghiệp đoàn được phép nhận nhiệm vụ kiến thành cũng ngày càng nhiều.

Bất quá động tác của Tinh Phi Ngân cũng rất nhanh, hôm qua mới thảo luận qua về thành đông này nọ, mà hôm nay hắn đã cho đăng báo ban bố quyết định xuống phía dưới. Công việc quan trọng kế tiếp là phải tuyển được kiến trúc sư và công trình sư để phác thảo bản vẻ thôn trang.

Tổng số hội viên của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn là trên dưới tám vạn người, nghề nghiệp ngoài đời của họ cũng là đủ hình đủ dạng, cho nên tất nhiên là phải có người học ngành kiến trúc và làm công trình sư. Vì thế, bọn họ rất nhanh bị đề cử ra, bắt đầu ngày đêm đẩy nhanh tiến bộ.

Công việc mà Quan Miên phải chịu trách nhiệm chính là phê chuẩn trả thù lao cho mọi thứ.

Xây dựng phòng ở cần gỗ, xi măng, cái gì cũng phải trả tiền.

Vì để trợ giúp người chơi thành lập thôn trang dễ dàng hơn, công ty trò chơi đã mở ra hệ thông NPC công nhân để bán sức lao động, trong đó thợ xây, thợ mộc, thờ rèn là giá thuê cao nhất, khiến cho nhiều người chơi cũng phải líu lưỡi vì đắt đỏ.

Nghiệp đoàn gần nhất đang lưu hành một câu khẩu hiệu “Trò chơi rất hố tiền. Tinh vệ cũng khó điền”. Sau, lại có người đổi thành “Trò chơi rất ham tiền, lão bản cũng tham tiền” liền lập tức bị tông vào ngục giam.

.

.

.

Sau hai ngày nhận được nhiệm vụ, thì bản vẻ sơ qua về thôn trang ra đời.

Ngoài mười sáu vạn mét vuông là diện tích đất dùng để xây dựng thôn trang, thì kiến trúc sư còn vẻ thêm hai con đường rộng lớn cắt nhau giống như trục tung hoành tại chính giữa thôn, thông ra các cửa Đông, Tây, Nam, Bắc.

Hai trăm ngôi nhà dân được phân đều ra tứ phía, nằm sát cạnh mặt đường. Bên ngoài, tường được xây bằng xi-măng, bên trong, nhà được làm bằng gỗ, đầy đủ tiện nghi. Chỗ rẽ ở bốn phía ngã tư đường được phân biệt bởi ba tòa thần điện và sáp bán hàng tổng hợp. Hết thảy đều thực rõ ràng, quy củ.

Đến buổi tối, Bạch Thảo Bao đột nhiên thần thần bí bí mà chạy đến tìm Quan Miên hỏi “Ngươi có biết thôn trang của Đế Diệp nghiệp đoàn được thiết kế thế nào không?”

“Giống hình dạng trăng lưỡi liềm”

“Làm sao có thể? Đây cũng không phải là thiết kế ghê so-fa a! Ngươi mau nói đi, thôn trang của bọn họ có phải cũng là hình vuông đúng không?”

Quan Miên không để ý đến hắn, mà tiếp tục tính tiền

“Lại nói…” Bạch Thao Bao dừng lại một chút, sau đó đột nhiên cao giọng “…Kiến trúc của nó được xây dưng trên mảnh đất cũ của Phạm Thụy thành a”

Quan Miên nghe thấy vậy cũng không hề ngẩng đầu lên.

“Chẳng lẽ ngươi một chút kinh ngạc cũng không có sao? Phạm Thụy thành chính là một đống phế tích a?”

“Phế tích thì có thể rửa sạch”

“Vậy thì…” Bạch Thảo Bao đột nhiên tiến sát đến bên tai Quan Miên, nhỏ giọng nói “Ngươi không phải là rất thân thiết với Hắc Ám Đại Công sao? Mau đi hỏi thăm tình hình của địch đi”

“Ngươi không phải cũng đã nghe ngóng được gì rồi sao?”

“Nhiều người hỏi thăm một chút. Nói ví dụ như bản vẽ thôn trang của bọn họ, có thể hay không trộm lấy một phần?”

Quan Miên quay đầu đi, làm như không có nghe thấy việc này.

Bạch Thảo Bao thấy y như vậy cũng không hề nản trí, tiếp tục đứng ở bện cạnh oanh tạc hai lỗ tai của Quan Miên.

Quan Miên bị hắn nói đến không ngừng liền có chút mệt mỏi, đưa tay ra “Cho ta một tiểu tinh linh”

Bạch Thảo Bao tuy rằng có chút nghi vấn, những vẫn lấy ra một cái đưa cho y.

Quan Miên xoạt xoạt vài nét trên phong thư, sau đó đem tiểu tinh linh thả lên trời.

Bạch Thảo Bao “Ngươi không phải là đi cáo trạng với lão Đại chứ?”

Quan Miên chống tay lên cằm tiếp tục viết báo cáo tài vụ. Với y mà nói, thì chuyện phiền toái nhất không phải là đem tiền tính ra rõ ràng, mà là để cho người khác nhìn thấy hết tất cả.

Bạch Thảo Bao rầm rì “Cho dù ngươi có cáo trạng cũng vô dụng thôi, hôm nay lão Đại không có trên tuyến”

Qua một lát, thì tiểu tinh linh kia liền quay trở về.

Quan Miên đưa tay mở thư ra, sau đó ném cho Bạch Thảo Bao.

Bạch Thảo Bao có chút nghi hoặc mà tiếp nhận “Thư của ai vậy?”

“Không phải ngươi nói muốn xem bản vẽ thôn trang của Đế Diệu nghiệp đoàn sao?”

Lúc này Bạch Thảo Bao mới để ý bức thứ mình cầm trên tay chính là một bản kiến trúc thôn trang.

.

.

.

Hết chương 56

Chương 57: Nhiệm vụ kiến thành (Hạ)

.

.

Đam mỹ: Toàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giả: Tô Du Bính

Biên tập: Người Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

Bản vẽ được đặt tại giữa bàn hội nghị của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn.

Bạch Thảo Bao chỉ vào bản vẽ cười nhạo “Đầu kiến trúc sư nhà họ hẳn là bị chó gặm qua đi? Cái này mà kêu là thôn trang sao? Cái này phải gọi là mớ hỗn độn a”

Tinh Phi Ngân đem bản vẽ kéo đến trước mặt, sau đó trực tiếp hỏi những người khác “Các ngươi thấy thế nào?”

Kiến trúc sư kiêm công trình sư thôn trang Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng nhìn thoáng qua nói “Hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của trò chơi”

Vô Song nghe vậy liền cau mày lại “Bọn họ đại khái là tìm đến mấy tên kiến trúc sư không giống người bình thường để tạo hình đi? Bây giờ, kiến trúc bên ngoài có hình thù kỳ quái không phải là đang rất mốt sao?”

Tinh Phi Ngân đưa mắt nhìn về phía Quan Miên.

Quan Miên nhún vai, không có phát biểu gì.

Tinh Phi Ngân lấy ra bản vẻ của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn, sau đó đem thiết kế thôn trang của Đế Diệu nghiệp đoàn đặt lên trên.

Bạch Thao Bảo đột nhiên “A” một tiếng, hô lớn “Vị trí thần điện hoàn toàn giống nhau!”

Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng nói “Vị trí Quang Minh thần điện cùng Hắc Ám thần điện giao nhau giống nhau”

Vô Song “Bọn họ muốn xây dựng lại Phạm Thụy thành?”

Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng gật đầu “Nếu trò chơi đặt ra ý tưởng để người chơi xây dựng lại toàn bộ Mộng Đại Lục, thì thôn trang chỉ là bước khởi đầu, về sau họ sẽ không ngừng đưa ra các nhiệm vụ tăng lên từng cấp, cho đến khi thành lập lại được Phạm Thụy thành như ngày xưa mới thôi”

Quan Miên “Cũng có thể là một quốc gia”

Nhưng người khác nghe thấy vậy liền kinh ngạc quay ra nhìn y.

Quan Miên nhún nhún vai “Làm như vậy thì trò chơi mới có thể lâu dài”

Trò chơi càng lâu, thì công ty mới có thể kiếm càng nhiều tiền.

Bạch Bảo Thao sửng sốt “Này có thể kéo dài đến cả đời không?”

Quan Miên “Trò chơi sẽ không để ý đến việc ngươi dùng tiền của mình, cung cấp cho họ nuôi dưỡng đời con đời cháu sau này”

Bạch Thảo Bao “Ta cũng không phải lão yêu ngàn năm tuổi, chỉ biết ở trong trò chơi ngốc đến sông cạn đá mòn a”

Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng quay sang hỏi Tinh Phi Ngân “Chúng ta có cần thay đổi kế hoạch không?”

Tinh Phi Ngân nhìn về phía Quan Miên “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Quan Miên “Dọn sạch phế tích cần một khoảng thời gian, chúng ta có thể thành lập thôn trang trước, song song với nó là chậm rãi chuyển phế tích ra khỏi Bác Đặc thành. Như vậy mới có thể trở thành nghiệp đoàn đầu tiên xây dựng được thôn trang”

Bạch Thảo Bao vỗ tay “Ý kiến hay a”

Vô Song “Trở thành nghiệp đoàn đầu tiên thành lập thôn trang có gì tốt sao?”

Quan Miên “Hệ thống thì không biết. Nhưng dựa vào số lượng nghiệp đoàn đang ngày càng nhiều trong trò chơi, thì địa vị và mức độ nổi tiếng của thôn trang sẽ tăng lên rất nhanh”

Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng cười “Trở thành đệ nhất thôn trang, nói không chừng còn có thể bán vé vào cửa cho khách du lịch để kiếm thêm chút tiền”

Bạch Thảo Bao tiếp tục vỗ tay “Này cũng tốt”

Lưu Lạc Cao Nguyên Hồng vội ho một tiếng “Ta chỉ là hay nói giỡn thôi”

Bạch Thảo Bao cảm nhận được một sự tiếc hận sâu sắc “Vì cái gì không được a? Chú ý này rất tốt mà!”

Quan Miên “Trừ phi làm được độc quyền, bằng không loại sự tình này chỉ thể dùng một câu để hình dung”

Tuy đã biết trước là sẽ không có gì hay ho, nhưng Bạch Thảo Bao vẫn nhịn không được hỏi “Câu gì a?”

“Thân giả đau, cừu giả mau”

“…”

Thu Thiên Đãng Dãng thấy vậy liền kéo kéo vạt áo hắn “Đừng nói lung tung nữa. Cẩn thận không ngươi bị hiểu lầm thành nằm vùng bây giờ”

Bạch Thảo Bao có chụt buồn bực hỏi “Ta thế nào lại giống nằm vùng a? Rõ ràng Mộng Xuân còn giống nằm vùng hơn, ngươi xem, hắn ngay cả bản vẽ của Đế Diệu nghiệp đoàn đều đã lấy được này”

Nguyên bản những người khác đều cảm thấy tò mò vì việc Quan Miên lấy được bản vẽ của Đế Diệu nghiệp đoàn, cho nên khi nghe Bạch Thảo Bao nói vậy, liền dỏng tai lên chăm chú nghe bát quái.

Vô Song là người đầu tiên mở miệng “Bản vẽ này có thật là do ngươi nằm vùng ở Đế Diệu nghiệp đoàn trộm về không?”

Quan Miên “Ngươi muốn nghe đáp án giải trí hay đáp án khôi hài?”

Vô Song “Vì sao lại không có đáp án chân thật?”

Quan Miên “Bởi vì câu hỏi này chỉ có hai loại thuộc tính: giải trí cùng khôi hài”

“…”

Tinh Phi Ngân xem xét thời gian một chút liền đứng dậy nói “Thôn trang cứ dựa theo kế hoạch ban đầu mà thi triển. Mộng Xuân…” Hắn đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó “…Ngủ ngon”

Quan Miên gật gật đầu, lôi ra mặt bảng khống chế.

Vô Song thấy y sắp out, vội hỏi “Ngươi còn chưa nói cho ta biết bản vẽ đến tột cùng làm sao trộm được về?”

“Ta đánh ngất xỉu Hắc Ám Đại Công cướp về” Nói xong, Quan Miên liền rời tuyến.

Bởi vì trước lúc out, biểu tình trên khuôn mặt Quan Miên thực sự rất nghiêm túc, cho nên Vô Song không quá xác định được câu trả lời của y là theo nghĩa nào, hắn quay sang hỏi Bạch Thảo Bao “Vừa rôi câu kia hẳn là đáp án giải trí đi?”

“…”

.

.

.

Thôn trang chính thức được khởi công.

Tinh Nguyệt nghiệp đoàn bỏ tiền thuê toàn bộ đội ngũ NPC công trình, còn tất cả các hội viên thì bị Tinh Phi Ngân phái ra ngoài kiếm tiền về nuôi dưỡng NPC. So với công việc khuân vác không mấy thú vị và kiếp sống nhàm chán tại công trình, thì nhóm hội viên đương nhiên lựa chọn con đường một bên vừa thăng cấp, vừa đánh quái vật kiếm tiền về cho nghiệp đoàn. Hơn nữa, nghĩ đến việc chính mình dùng đôi tay để cung cấp nuôi dương thôn trang thuộc về nghiệp đoàn, sức mạnh của nhóm hội viên cũng đặc biệt dồi dào hơn.

Quan Miên hiện tại đang có mặt ở hàng ngũ đánh quái kiếm tiền, bất quá nhiệm vụ chủ yếu của y chỉ là cọ kinh nghiệm thăng cấp.

Bạch Thảo Bao ở chung với Quan Miên đã lâu, bị y cọ kinh nghiệm đến trở thành thói quen. Thế nên bọn họ trở thành một đội ngũ luyện cấp cố định toàn người quen với nhau – Đội ngũ này cũng chính là đội ngũ mà Hà Kỳ Hữu Cô lần đầu tiên mang Quan Miên đi luyện cấp, khi mới vào Tinh Nguyệt nghiệp đoàn.

“Chúng ta đổi sang địa phương khác đi” Thìch Thịch Ái Mễ Mễ nói “Mấy ngày nay hôm nào cũng đánh hầu tử, đánh đến nỗi hiện tại ta đã không còn nhớ rõ bộ dạng con người là như thế nào nữa rồi”

Bạch Thảo Bao buồn bực “Ở trong mắt ngươi, chúng ta được tính là cái gì vậy?”

Thình Thịch Ái Mễ Mễ “Ngươi không tính a?”

“Không tính là người?” Thanh âm Bạch Thảo Bao đột nhiên trở nên cao vút.

Thình Thịch Ái Mễ Mễ “Không phải, không tính là hầu tử a”

Bạch Thảo Bao nghe vậy có chút vừa lòng.

Quan Miên lạnh nhạt nói “Ngươi có phải hầu tử hay không còn muốn để người khác nói cho ngươi biết sao?”

Chút vừa lòng kia của Bạch Thảo Bao lập tức biến thành bất mãn.

Thình Thịch Ái Mễ Mễ cười gượng hai tiếng “Chúng ta vẫn là nên đổi địa phương luyện cấp khác đi, thuận tiện tìm vị trí nào nhiều tiền một chút, như thế càng trợ giúp được nhiều cho tài vụ của nghiệp đoàn”

“Đi nơi nào đây?”

“Khải Đặc tháp”

Nếu sớm biết rằng trong Khải Đặc tháp ẩn giấu thứ gì, thì có đánh chết Quan Miên cũng không đi vào.

“Ngươi làm sao vậy?” Bạch Thảo Bao có chút nghi hoặc mà nhìn Quan Miên đang gắt gao đi theo phía sau lưng mình. Bởi vì sau khi y bước vào, thì vị trí của Thu Thiên Đãng Đãng vốn là cuối cùng liền đổi thành thứ tư.

Quan Miên “Không có việc gì”

Thu Thiên Đãng Đãng quay đầu lại hỏi y “Ngươi sợ bóng tối à?”

“Không phải”

Bạch Thảo Bao nghe thấy thế, đột nhiên cười phá lên “Ha ha, ngươi sợ tối hả? Không sao, nói với ca, ca sẽ bảo vệ ngươi”

Thu Thiên Đãng Đãng trầm giọng nói “Đừng nói lung tung nữa”

Bạch Thảo Bao “Sợ bóng tối thì có sao chứ? Thực là bình thường mà, là con ngươi ai mà chẳng có nhược điểm. Ta còn mắc bệnh sợ vợ này”

Sắc mặt Quan Miên trở nên tái mét “Ta không sợ tối”

Thình Thịch Ái Mễ Mễ đã nhìn thấy rõ con đường ở phía trước, quay đầu lại gọi bọn họ “Nhanh lên, không lại sinh ra quái mới bây giờ”

Quan Miên dùng tốc độc cực nhanh mà vọt tới cạnh nàng.

Bạch Thảo Bao lầm bẩm “Trong chốc lát thì mau, trong chốc lát lại chậm, không biết hắn đang làm cái gì a?”

Thu Thiên Đãng Đãng thấy vậy liền lôi kéo cách tay hắn, thấp giọng hỏi “Có phải là hắn… sợ mèo không?”

“A?”

Khải Đặc tháp – Còn có biệt danh là Tháp Mèo.

Bởi vì cả tỏa tháp này chỉ có duy nhất một loại quái – Chính là Miêu

Nùng Liệt Như Hỏa đang dẫn ở đầu hàng tự dưng lại chạy quay về chỗ họ, nhẹ giọng nói “Phía trước còn có đội ngũ khác”

Khải Đặc tháp là một trong những loại phủ bản tương đối độc đáo của Mộng Đại Lục, bởi vì nó cho phép một trăm đội ngũ có thể cùng nhau tiến vào. Nói cách khác, thời điểm người chơi đang ở trong phụ bản có thể hội ngộ được đội ngũ người chơi khác. Các đội ngũ cũng có thể hợp lại với nhau hoặc là tự do Pk đến khi kết thúc, trước mắt thì trừ bỏ các đội ngũ cùng nghiệp đoàn nếu không đại đa số người chơi gặp liền giết kẻ địch của mình.

Bởi vì tầng cao nhất của Khải Đặc tháp chỉ có duy nhất một con mèo đựng tiền, thế nên cũng chỉ có duy nhất một đội ngũ sẽ lấy được con mèo này. Mà sau khi con mèo này chết xong thì ít nhất hai mươi mấy canh giờ sau mới lại được tiến vào phụ bản. Cho nên nếu trong tháp xuất hiện hai hoặc nhiều hơn hai đội ngũ, thì bọn họ sẽ cố găng lên tới đỉnh tháp trước sau đó mới giải quyết vấn đề sau.

Bạch Thảo Bao nhìn tốc độ di chuyển của bọn họ rõ ràng là ngày càng chậm đi, có chút bất mãn nói “Nhanh lên, nếu không bình tiền sẽ bị bọn chúng cướp mất a, hay là cứ trực tiếp xông lên tuyên chiến nhỉ?”

Thu Thiên Đãng Đãng “Vạn nhất cấp bậc của bọn họ cao hơn chúng ta thì sao?”

Bạch Thảo Bao “Vậy thì cũng không còn biện pháp nữa… Bất quá, nếu cấp bậc cao thì sẽ không có khả năng xuất hiện tại Khải Đặc tháp a, bọn chúng cũng đâu phải loại ăn no rửng mỡ không có việc gì làm”

Trên thực tế, thì cao thủ cũng phải ăn để chống đỡ.

Bách Chiến Bách Thắng thuận tay xử lý một con quái xong, liền đột nhiên đi về hướng đội ngũ của Bạch Thảo Bao, đứng đối diện với Quan Miên chào hỏi “Các ngươi cũng đến đây đánh quái sao?”

Thình Thịch Ái Mễ Mễ thấy thể chợt nhỏ giọng nói “Chúng ta làm bộ như Bạch Thảo Bao không cùng một đội được không?”

Nàng ngoài mặt là hỏi mọi người, nhưng chủ yêu là nhìn Thu Thiên Đãng Đãng.

Thu Thiên Đãng Đang không nói hai lời liền gật đầu “Được thôi”

.

.

.

Hết chương 57.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com