Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap20: Dục vọng dưới dòng nước


Sau khi Hùng Đen chịu hình phạt và ngã xuống cỏ trong sân cung điện, Chu Phong rời đám đông reo hò, trở về tẩm cung dưới ánh trăng nhạt dần. Cơ thể anh lấm lem mồ hôi và tinh trùng từ cuộc thi, cơ bụng sáu múi phập phồng nhẹ, “con cặc tuyệt đẹp” to dài vẫn căng cứng, ẩn dưới lớp giáp đen rách sau nhiều ngày không nghỉ ngơi. Anh cởi giáp, đặt thanh kiếm đen, nhẫn vàng, vòng cổ vàng, và các viên đá – ngọc đen, pha lê vàng, đá hỗn loạn, ngọc trắng, ngọc đỏ đen, ngọc vô sắc – lên bàn đá, rồi bước vào phòng tắm riêng trong tẩm cung.

Dòng nước nóng từ bồn đá lớn chảy xuống, cuốn trôi bụi bẩn và mồ hôi trên cơ thể rắn chắc của anh. Anh ngâm mình, nhắm mắt thư giãn, cảm nhận sự bình yên hiếm hoi sau những năm chiến đấu và gần đây là cuộc thi với Hùng Đen. “Cuối cùng cũng yên tĩnh…” anh lẩm bẩm, để nước vỗ nhẹ lên cơ bụng và lồng ngực rộng. “Con cặc” của anh rung nhẹ trong nước, như minh chứng cho nguồn sống vô hạn không bao giờ cạn.

Nhưng sự yên tĩnh không kéo dài. Cửa phòng tắm khẽ mở, và ba nô tì – những cung nữ trẻ tuổi thường phục vụ anh – bước vào, tay cầm khăn lau nhưng ánh mắt lạ lùng, không còn vẻ e dè thường ngày mà ánh lên dục vọng mãnh liệt. Họ mặc áo lụa mỏng manh, để lộ đường cong cơ thể, khuôn mặt đỏ bừng như bị thôi thúc bởi một sức mạnh vô hình. Chu Phong mở mắt, nhíu mày: “Các ngươi làm gì ở đây?”

Một nô tì, giọng run run nhưng đầy quyết tâm, thì thào: “Điện hạ… chúng ta không chịu nổi nữa. Ngài quá mạnh mẽ, quá cuốn hút… chúng ta muốn ngài.” Trước khi anh kịp phản ứng, ba người lao tới, dùng sức mạnh bất ngờ đẩy anh ngã xuống bồn nước, tay chân bị họ giữ chặt bằng dây lụa từ khăn lau. Anh giãy giụa, gầm lên: “Dừng lại! Các ngươi điên rồi sao?” Nhưng họ không nghe, đôi mắt sáng rực như bị mê hoặc.

Nô tì đầu tiên, tóc dài đen nhánh, nắm lấy “con cặc tuyệt đẹp” của anh, sục lên xuống mạnh mẽ, tay mềm mại nhưng đầy lực. Nô tì thứ hai, tóc búi cao, cúi xuống dùng miệng ngậm lấy đầu cu, mút điên cuồng, lưỡi xoáy quanh làm anh rung lên. Nô tì thứ ba, nhỏ nhắn nhất, bóp chặt “hòn dái to bự” của anh, siết nhẹ nhưng đủ kích thích. Chu Phong nghiến răng, cơ thể căng lên, cảm giác sướng dữ dội trỗi dậy, dù anh cố kìm nén nhờ rèn luyện.

“Các ngươi… bị ai sai khiến?” anh gằn giọng, nghi ngờ một thế lực như Huyền Bí đứng sau. Nhưng nô tì tóc dài thì thào: “Không ai cả, Điện hạ… chỉ là chúng ta muốn ngài quá lâu rồi.” Trong 20 phút đầu, anh rên lên, cơ bụng hóp lại, và đợt tinh trùng đầu tiên bắn ra – mười lăm luồng, mạnh mẽ, văng lên nước và dính cả lên mặt nô tì thứ hai. Anh thở hổn hển, mồ hôi chảy dài, nhưng “con cặc” vẫn cứng, không suy yếu.

Họ không dừng lại. Nô tì tóc dài sục nhanh hơn, nô tì thứ hai chuyển sang dùng tay chà đầu cu, còn nô tì thứ ba vuốt ve dái anh, kích thích liên tục. Đợt thứ hai – mười tám luồng, nóng hổi, bắn lên thành bồn. Đợt thứ ba – hai mươi luồng, mạnh mẽ như suối phun, làm nước bồn đục ngầu. Sau một giờ, anh bắn lần thứ bốn – hai mươi lăm luồng, văng khắp nơi, nhưng ánh mắt vẫn rực cháy, không khuất phục.

“Đủ rồi!” anh gầm lên, sức mạnh từ dòng máu đỏ rực và các viên đá trên bàn bùng nổ, phá tan dây lụa. Anh bật dậy khỏi bồn, nước văng tung tóe, đẩy ba nô tì ngã ra sàn. Họ hoảng hốt, quỳ xuống, mặt đỏ bừng: “Điện hạ… chúng ta xin lỗi, chúng ta không kìm được!” Chu Phong thở dốc, nhìn họ, ánh mắt vừa giận vừa nghi ngờ: “Nếu không ai sai khiến, tại sao các ngươi dám làm vậy?”

Nô tì tóc dài cúi đầu: “Điện hạ… ngài là huyền thoại, sức mạnh và nguồn sống của ngài khiến chúng ta mê mẩn. Chúng ta sai rồi…” Anh khoát tay, giọng lạnh lùng: “Ra ngoài. Lần sau, ta sẽ không tha.” Họ vội rời đi, để lại anh đứng đó, cơ thể lấm tấm mồ hôi và tinh trùng, ánh mắt rực cháy nhưng thoáng bối rối: “Dục vọng của con người… cũng là một thử thách sao?”

Anh quay lại bồn, tiếp tục tắm, nhưng cảm giác bất an vẫn còn – liệu đây chỉ là hành động bộc phát, hay có kẻ đứng sau?



Sau khi đuổi ba nô tì ra khỏi phòng tắm, Chu Phong trở lại bồn nước nóng, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh. Cơ thể trần trụi của anh vẫn lấm lem mồ hôi và tinh trùng từ vụ tấn công bất ngờ, cơ bụng sáu múi phập phồng nhẹ, “con cặc tuyệt đẹp” to dài căng cứng, rung nhẹ trong nước như không chịu khuất phục trước bất kỳ thử thách nào. Anh nhắm mắt, lẩm bẩm: “Dục vọng của con người… thật khó lường.” Thanh kiếm đen, nhẫn vàng, vòng cổ vàng, và các viên đá vẫn nằm yên trên bàn đá ngoài phòng tắm, như những người bạn đồng hành im lặng.

Anh bước ra khỏi bồn, lau khô người, mặc một bộ áo lụa mỏng, và trở lại tẩm cung để nghỉ ngơi. Đêm đã khuya, ánh đèn dầu trong phòng chập chờn, tạo bóng mờ trên tường đá. Anh nằm xuống giường, định chìm vào giấc ngủ, nhưng cửa phòng khẽ mở. Một bóng dáng nhỏ nhắn bước vào – đó là Tiểu Liên, một nô tì trẻ tuổi khác, thường phục vụ anh trong những việc lặt vặt. Cô ta cúi đầu, giọng run run: “Điện hạ… tôi đến để xin lỗi thay các chị em. Họ không cố ý.”

Chu Phong ngồi dậy, nhíu mày: “Đã xong chuyện rồi. Ngươi về đi.” Nhưng Tiểu Liên không rời đi, mà tiến lại gần, ánh mắt thoáng kỳ lạ – không vô hồn như bị thao túng, mà rực rỡ một cách bất thường. “Điện hạ… tôi muốn chuộc lỗi,” cô ta thì thào, rồi bất ngờ lao tới, đẩy anh ngã xuống giường trước khi anh kịp phản ứng. Tay cô ta nhanh như cắt, trói tay anh vào đầu giường bằng dây lụa từ áo, sức mạnh bất ngờ không giống một nô tì bình thường.

“Ngươi làm gì vậy?” anh gầm lên, giãy giụa, nhưng Tiểu Liên cười khẽ: “Điện hạ, ngài quá mạnh mẽ… tôi muốn thử xem ngài chịu được bao lâu.” Cô ta kéo áo lụa của anh ra, để lộ cơ thể trần trụi, cơ bụng cứng rắn và “con cặc” căng cứng trước mặt. Tiểu Liên nắm lấy nó, sục lên xuống nhẹ nhàng, đều đặn, nhưng với một ý đồ rõ ràng – không để anh bắn tinh.

Trong 10 phút đầu, Chu Phong nghiến răng, cảm giác sướng trỗi dậy, “con cặc” rung lên dữ dội, nhưng khi anh sắp xuất tinh, Tiểu Liên dừng lại, tay rời khỏi, để anh hụt hẫng. Anh rên lên, cơ bụng hóp lại, mồ hôi chảy dài: “Ngươi… chơi trò gì vậy?” Cô ta cười, đợi vài giây rồi sục tiếp, lần này mạnh hơn. Anh lại gần đến đỉnh điểm, nhưng ngay khi cơ thể anh căng lên, cô ta lại dừng, để anh quằn quại trong dục vọng không được giải tỏa.

Suốt 1 giờ, Tiểu Liên lặp lại trò này không ngừng – sục nhanh, dừng lại, sục chậm, rồi dừng ngay trước khi anh bắn. Chu Phong gầm lên, cơ thể rung lên dữ dội, mồ hôi túa ra như suối, “con cặc” đỏ rực, căng tức đến mức đau đớn. “Ngươi… muốn chết sao?” anh gằn giọng, nhưng Tiểu Liên chỉ thì thào: “Điện hạ, tôi muốn thấy ngài sướng thật sự.” Anh cố phá dây trói, nhưng ý chí bị dục vọng làm mờ, khiến anh yếu đi trong khoảnh khắc.

Sau 1 giờ hành hạ, Tiểu Liên mỉm cười: “Đủ rồi, Điện hạ. Giờ tôi sẽ cho ngài sướng hơn bao giờ hết.” Cô ta sục cu anh như vũ bão, tay di chuyển nhanh kinh người, đồng thời dùng miệng ngậm lấy đầu cu, mút mạnh mẽ, lưỡi xoáy quanh điên cuồng. Chu Phong rên lớn, cơ thể căng lên như dây đàn, cảm giác sướng dữ dội chưa từng có tràn ngập.

Anh gầm lên, và đợt tinh trùng đầu tiên bắn ra – hai mươi luồng, mạnh mẽ như suối phun, văng tung tóe lên giường, lên tường, và dính đầy mặt Tiểu Liên. Nhưng cô ta không dừng, sục tiếp, và anh bắn đợt thứ hai – hai mươi lăm luồng, rồi đợt thứ ba – ba mươi luồng, liên tục không ngừng. Trong 10 phút, anh bắn tổng cộng 20 đợt – từ hai mươi đến năm mươi luồng mỗi đợt, tổng cộng hơn 600 luồng tinh trùng, biến căn phòng thành một mớ hỗn độn, sàn đá ướt át, không khí nồng nặc mùi dục vọng.

Chu Phong thở dốc, cơ thể rung rẩy, “con cặc” cuối cùng cũng mềm xuống sau cơn bão sướng dữ dội. Tiểu Liên ngã ra sàn, mặt và tóc dính đầy tinh trùng, cười yếu ớt: “Điện hạ… ngài thật tuyệt vời.” Anh phá tan dây trói, ngồi dậy, ánh mắt vừa giận vừa mệt mỏi: “Ngươi… lần này ta tha, nhưng đừng thử ta nữa.” Cô ta cúi đầu xin lỗi, vội rời đi.

Anh nằm lại giường, thở dài: “Dục vọng… còn nguy hiểm hơn cả kẻ thù.” Nhưng trong lòng, anh cảm nhận một sự thỏa mãn kỳ lạ – không chỉ từ chiến thắng trước Hùng Đen, mà từ việc vượt qua chính mình một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #cumming