Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Summoning

Artoria cảm thấy một luồng năng lượng dâng trào khi cô hiện hình trong một căn phòng tối và rộng rãi, được bao quanh bởi những biểu tượng và thiết bị kỳ lạ. Cô nhìn quanh, cố gắng định hình chuyện gì đang xảy ra hiện tại. Cô là một Servant, một Anh Linh được một pháp sư triệu hồi để chiến đấu trong Cuộc Chiến Chén Thánh, một cuộc cạnh tranh bí mật và chết chóc để giành lấy cổ vật ban điều ước cứ cách một vài thập kỷ sẽ xảy ra một lần. Cô đã từng tham gia vào cuộc chiến này trước đây, ở một dòng thời gian khác và một thời điểm khác, nhưng cô đã không lấy được Chén Thánh. Cô hy vọng lần này sẽ khác, cô sẽ tìm được một Master xứng đáng và là một bàn đạp giúp cô đạt được một mục đích cao cả.

Artoria nghe thấy một giọng nói phía sau mình, bình tĩnh và có văn hóa, pha chút thích thú.

"Chào mừng, Anh Linh thân yêu của tôi. Tôi là Hannibal Lecter, Master của quý cô. Tôi rất lấy làm vinh dự khi bánh xe định mệnh nối duyên cho tôi được gặp một Saber hùng mạnh"

Cô quay lại và nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng trước lò sưởi, tay cầm một ly rượu vang đỏ. Ả ta cao và mảnh khảnh, có mái tóc màu tro và đôi mắt sắc sảo. Lecter mặc vest, thắt cà vạt, nở nụ cười vừa duyên dáng nhưng pha chút nham hiểm. Ả ta tỏa ra những nét của giới quý tộc mà cô từng gặp qua, nhưng Artoria cảm nhận được điều gì đó nguy hiểm và bí ẩn ở người phụ nữ này nhiều hơn thế.

Artoria cúi đầu nhẹ tỏ vẻ lịch sự và tôn trọng. Suy cho cùng thì cô ấy là một hiệp sĩ, và ả ta là Master của cô ấy, người đã triệu hồi cô ấy và cung cấp năng lượng ma thuật cho cô ấy giúp cô tồn tại trong trận chiến này. Saber phải vâng lời ả, ít nhất là vào lúc này.

"Cảm ơn tiểu thư đã triệu hồi tôi, Master. Tôi là Artoria Pendragon, Vua Hiệp sĩ. Tôi sẽ phục vụ tiểu thư một cách trung thành và vinh dự."

Hannibal gật đầu và nâng ly lên.

"Tất nhiên rồi thưa quý cô. Tôi không có ý định lãng phí tài năng hay thời gian của quý cô. Artoria là một Servant huyền thoại và mạnh mẽ nhất trong cuộc chiến này, và tôi sẽ sử dụng cô một cách tối đa và hiệu quả nhất. Cùng nhau, chúng ta sẽ giành được Chén Thánh."

Ả ta nhấp một ngụm rượu, mỉm cười."Nhưng trước tiên, hãy để tôi dẫn Artoria đi tham quan xung quanh. Đây là dinh thự của tôi, nơi chúng ta sẽ ở trong suốt thời gian diễn ra sự kiện Chén Thánh. Nó có mọi thứ chúng ta cần: tiện nghi, an ninh, riêng tư và... giải trí. Tôi nghĩ hiểu rõ nhau sẽ tốt hơn trong việc chiến đấu. Đi theo tôi. "

Lecter ra hiệu cho cô đi theo mình rồi bước ra khỏi phòng. Artoria do dự, trong lòng dâng lên sự tò mò và lo lắng. Cô tự hỏi ý Master là gì khi nói giải trí và ước mơ của ả mà ả muốn Chén Thánh thực hiện là gì. Cô tự hỏi Hannibal là người như thế nào và ả muốn gì ở cô. Cô cũng tự hỏi liệu cô có thể tin tưởng Hannibal Lecter. 

Cô quyết định đi theo ả, tạm thời. Dù sao thì cô cũng không có lựa chọn nào khác. Cô là Sử Ma của ả, còn ả lại là Master của cô. Họ bị ràng buộc bởi khế ước và bởi số phận.

Cô hy vọng rằng Lecter là một Master tốt và ả sẽ đối xử tốt với cô không chỉ đơn thuần là một công cụ hỗ trợ để giành được ước nguyện.

Cô hy vọng Hannibal không phải là quái vật và ả sẽ không làm tổn thương cô.

Cô hy vọng ...

Mặt tiền trang nhã của dinh thự giờ đây giống như một tấm màn mỏng che phủ bóng tối bên trong. Cô đi theo Hannibal, thỉnh thoảng đảo mắt xung quanh, tìm kiếm dấu hiệu về bản chất thực sự của người phụ nữ đó.

Artoria đi theo Hannibal qua các hành lang trong dinh thự của ả ta, chiêm ngưỡng những bức tranh và tác phẩm điêu khắc trang trí trên tường và sàn nhà. Cô nhận ra một số trong số chúng là những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng từ các nền văn hóa và thời đại khác nhau, trong khi những tác phẩm khác thì xa lạ và hấp dẫn. Cô tự hỏi làm thế nào Hannibal có được bộ sưu tập như vậy và những thứ này chưa nói lên điều gì về sở thích cũng như tính cách của ả.

Cuối cùng, họ đến được một cánh cửa được trang trí công phu ở cuối hành lang dài. Không khí xung quanh dường như đặc lại, và một tiếng thì thầm lạnh lẽo yếu ớt vang vọng trong tai Artoria như có ai hà hơi lạnh vào tai cô.

 Hannibal xoay tay nắm, để lộ một căn phòng chìm trong ánh sáng đỏ bệnh hoạn.Căn phòng là một căn phòng vặn vẹo chứa đầy những nỗi kinh hoàng, một sự kết hợp hoàn hảo giữa tính nghệ thuật và sự tàn bạo. Các dụng cụ tra tấn trang trí trên tường, sàn nhà vấy đầy những vết máu không thể tả xiết. Hannibal chỉ về phía chiếc bàn ở giữa, nơi bày đầy những dụng cụ khủng khiếp được sắp xếp với độ chính xác tỉ mỉ.

"Đây, Artoria thân yêu của tôi, căn phòng này là nơi tôi tạo ra những kiệt tác của mình," Hannibal nói với niềm tự hào đáng lo ngại. "Trong căn phòng này, tôi khám phá ranh giới trải nghiệm của con người, vượt qua giới hạn của nỗi đau thể xác và niềm vui từ tận đáy sâu tâm hồn. Đó là một nghệ thuật mà chỉ những người thực sự giác ngộ mới có thể đánh giá cao."

Bụng Artoria quặn thắt. Sự sang trọng bên ngoài của dinh thự chỉ là một lớp ngụy trang hoàn hảo khiến cô lạnh cả sống lưng. Cô đặt câu hỏi về quyết định đi theo Hannibal của mình, tự hỏi liệu cô có vô tình liên minh với một con quái vật hay không.

Hannibal quan sát phản ứng của Artoria với sự quan tâm gần như sâu sắc. "Tôi hiểu rằng điều này có thể khiến quý cô khó hiểu và khó chịu, thưa Servant thân yêu của tôi. Nhưng đừng sợ, vì tôi không có ý định lôi kéo vị vua đáng kính như cô vào những chuyện này. Cô ở đây để phục vụ một mục đích cao cả hơn, một mục đích vượt qua ranh giới của đạo đức." 

Quyết tâm của Artoria dao động, bị giằng xé giữa nhiệm vụ và sự tôn nghiêm và kiêu hãnh của Hiệp Sĩ. Cô nói với giọng nghiêm nghị, ánh mắt không hề dao động. 

"Master, tôi cam kết sẽ hỗ trợ tiểu thư chiến thắng Cuộc Chiến Chén Thánh và hoàn thành mong muốn của tiểu thư. Tuy nhiên, tôi không thể tha thứ hay bỏ qua những nỗi kinh hoàng mà tiểu thư đã gây ra. Nó đang thách thức và làm ô uế lòng tự trọng của một hiệp sĩ như tôi."

Đôi mắt của Hannibal lóe lên tia sáng của một con thú săn mồi và nở một nụ cười kì lạ.

"À, Artoria thân yêu của tôi, đây gọi là sự xung đột giữa các lý tưởng khác nhau. Tôi hiểu. Những cuộc xung đột xảy ra khiến cuộc sống mới thực sự hấp dẫn làm sao. Nhưng hãy yên tâm, miễn là cô vẫn tập trung vào mục tiêu chung của chúng ta thì cô muốn ý kiến sao cũng được. Bây giờ, chúng ta hãy rời khỏi căn phòng giải trí này thôi."

Artoria không thể rũ bỏ cảm giác rằng cô đã bước vào vực thẳm, và cảm thấy hoang mang thực sự như đang bị một bóng đen bí ẩn của người phụ nữ này che mắt.

Khi Artoria bước ra khỏi căn phòng kỳ dị, sức nặng của những thứ kinh hoàng mà cô chứng kiến như sóng lớn ồ ạt kéo đến trong tâm trí cô khiến đôi chân cô yếu đi. Một cơn chóng mặt đột ngột ập đến, cô loạng choạng lùi về phía sau, suýt ngã xuống sàn. Tuy nhiên, Hannibal di chuyển với sự nhanh nhẹn bất ngờ, tóm lấy cô trong vòng tay ngay trước khi cô có thể chạm đất.

"Bình tĩnh nào, Artoria thân yêu của tôi," Hannibal thì thầm, giọng ả nhẹ nhàng hơn trước. "Màn đêm tối có thể làm cả hai chúng ta mất phương hướng, nhưng tôi đảm bảo với quý cô đây, chúng ta sẽ luôn được an toàn."

Artoria, vẫn còn quay cuồng vì cú sốc, đã để cho Hannibal đỡ lấy mình. Sự sang trọng và bầu không khí kỳ lạ của dinh thự dường như tan biến khi họ đứng bên nhau, chìm đắm trong khoảnh khắc thân mật này. Ánh mắt của ả chứa đựng sự hiểu biết sâu sắc mà Artoria không ngờ tới đối với một kẻ ăn thịt người đầy tàn bạo, và một mối liên hệ ngầm dường như đã hình thành giữa họ.

"Cảm ơn, Master Hannibal," Artoria thì thầm, sự khắc kỷ thường ngày của cô trong giây lát được thay thế bằng sự rụt rè của thiếu nữ tuổi mới lớn. " Con đường chúng ta đang đi thực sự đầy bóng tối. Tôi rất biết ơn nếu có tiểu thư cùng đồng hành chiến đấu."

Những ngón tay của Hannibal nấn ná trên cánh tay Artoria, một cái chạm, bất chấp hoàn cảnh ngại ngùng, vẫn mang theo một hơi ấm khác thường. 

"Đối mặt với bóng tối như vậy, đôi lúc việc tìm kiếm những giây phút an ủi cũng là điều cần thiết, quý cô có đồng ý không? Tôi tin rằng mối quan hệ hợp tác của chúng ta có thể vượt qua những rào cản này."

Artoria, mâu thuẫn với những điều khủng khiếp mà cô đã chứng kiến và lòng trắc ẩn bất ngờ từ Hannibal Lecter khẽ gật đầu. 

"Tôi ở đây để phục vụ tiểu thư và mang lại chiến thắng trong Cuộc Chiến Chén Thánh. Tuy nhiên, tôi không thể bỏ qua những thứ kinh tởm đã chứng kiến và những câu hỏi còn quanh quẩn trong đầu mình."

Hannibal mỉm cười, một biểu cảm chân thành làm dịu đi những góc cạnh trong phong thái bí ẩn của ả ta. 

"Những câu hỏi là gia vị của cuộc sống, Artoria thân yêu của tôi. Khi đến thời điểm thích hợp, tự khắc sẽ có câu trả lời. Bây giờ, chúng ta hãy tập trung vào con đường phía trước và cuộc chiến mà cả hai sắp phải trải qua."

Khi họ tiếp tục đi bộ qua dinh thự, bầu không khí giữa Artoria và Hannibal đã thay đổi. Trong khoảnh khắc yếu lòng đó, một mối liên hệ tinh tế đã hình thành, khiến Artoria băn khoăn về điệu nhảy phức tạp mà họ sắp biểu diễn trong vở ballet mang tên Cuộc Chiến Chén Thánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com