[Moze] liệu rằng
Không biết đặt cap như nào 🤡
Ah yeah, tôi, bỏ game thì khi banner của Yunli ra mắt (tui còn ko chắc t ghi đúng tên không nữa)nên 2.4-2.5 đến hiện tại tui không rõ mấy char sau phiên bản 2.4 lắm,Moze là ví dụ, nên sẽ có chút occ 💦
Và vâng, nó rất là nửa vui nửa buồn, rất là tumlum, ngọt ngào đủ rồi, thêm tí gia vị thooiiii🗣️
Reader là người Foxian 🗣️
----<( ̄︶ ̄)>-------------❤️
"Chết là điều sẽ xảy ra, nó vẫn sẽ đến dù sớm hay muộn... nếu có thể... chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi..."
Đó là câu nói cuối cùng em nói với anh,câu an ủi em dành cho anh trước khi hoàn toàn tắt thở trong vòng tay của anh.
Tàn dư của cuộc chiến thật đáng sợ,máu và xác chết khắp nơi,anh tìm em khắp chiến trường đến khi nhìn thấy một bóng hình nhỏ trong một góc
Hình ảnh em bị thương ngồi dựa vào một góc vào anh nhớ mãi, một kí ức mà anh sẽ không quên được
Em tan tạ đến đáng thương với vết cào của Hoolay trên thân em,máu thì chảy xuống nhưng em vẫn còn một chút hơi thở
Anh ôm em thật chặt để mong em đừng đi, anh cầu xin em...đừng đi mà...đừng đi...
"Sao lại khóc thế kia... người em yêu quý nhất phải mạnh mẽ lên chứ...đừng khóc... khóc vậy nhìn anh tệ lắm đó..."
Khi Feixiao và Jiaoqiu đến thì em cũng đã đi
Đôi mắt em nhắm chặt, làn da hồng hào và ấm áp cứ thế mà lạnh ngắt,máu của em chảy khắp bộ đồ của anh khi anh ôm chặt em,anh mạnh mẽ nhưng mà nhìn người anh thương ra đi như vậy anh không thể chấp nhận được, không thể...
Anh khóc... khóc vì mình đã không đến kịp để cứu em... khóc vì bản thân đã quá chậm, không thể đến kịp...
Mưa rơi...rơi một cách nặng hạt ông trời cũng đang khóc vì sự tàn khóc của cuộc chiến sao?
Xianzhou Luofu cứ thế mà mất đi những chiến binh hy sinh, những người dân vô tội, những bạn nhỏ còn bao ước mơ và những tình yêu chướm nở cứ thế lụi tàn trong bao nhiêu nước mắt của những người thân yêu...
Anh nhớ em lắm...
Cái ngày mà anh lại gặp em khi em được hồi sinh,trí nhớ em giờ không còn gì.Nó như một tờ giấy trắng vậy
Nhưng không sao,anh... à không...anh và mọi người sẽ giúp em tìm lại những kí ức đó dù có tốn bao lâu rồi
Nụ cười của em mỗi khi nhớ lại một kí ức là niềm vui mới của anh.
-end-
-----(*・~・*)----------
T cũng không biết nữa:))))
Hoolay tôi còn ko chắc t viết đúng ko nữa đấy
Sai nói tui để tui sửa nha các Mina=))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com