Hợp Đồng Định Mệnh Chương 79
Chương 79
"Ai nói! Nguyễn Hoàng Sơn nói cho em tối
qua sau khi Chị rời khỏi, Kim Tử Long liền
đứng ngồi không yên, sau đó còn rời hội
trường sớm đi tìm chị. Buổi sáng hôm nay
cũng là tâm trí không yên đi tới công ty.
Cho nên, tớ đề nghị cậu hay là nghe Kim
Tử Long giải thích đi, để tránh sau này
phải hối hận." Yến Yến thâm ý sâu xa nói.
"Mỹ Mỹ , em là bạn cuả. chị, em mong chị
có thể cùng người mình yêu thương ở
cùng một chỗ, lúc này đây em nhìn ra
chị thích anh ta, cho nên, mặc kệ kết quả
như thế nào, em mong chị có thể làm theo
trái tim cuả chính mình"_Thoại Mỹ suy
nghĩ một chút, sau đó gật đầu, nói,
" Ừ, chị biết rồi."
Lộ ra dáng vẻ tươi cười rực rỡ đầu tiên từ
tối hôm qua cho tới giờ, ở trên con đường
tình yêu này, cô thực ra cái gì cũng đều
không hiểu, chính xác chưa từng yêu ai
đúng là không biết yêu một người như thế
nào.
"Cám ơn em, Yến Yến.Chị sẽ đi tìm anh ấy
hỏi rõ ràng, xem rốt cuộc anh ấy đối với
Chị là nghĩ như thế nào."
Hồng Yến nở nụ cười, "Đúng không, đây
mới là Mỹ Mỹ em biết chứ ! Chính là có
sinh lực mạnh mẽ đánh không chết.
Nhưng mà chị cũng phải chú ý nha! Fan
cuả Trinh Trinh chính là rất tức giận, bọn
họ cho là chị đã can thiệp vào tình yêu
ngọt ngào của thần tượng, muốn tìm chị
trả thù đó! Chị phải cẩn thận một chút
!""Ừ, chị biết rồi, Yến Yến. Em không cần
lo lắng cho chị." Thoại Mỹ đáp.
"Tốt lắm, em cúp máy đây! Chị có gì thì gọi
cho em." Hồng Yến ở bên kia điện thoại
nói.
"Ừ, chị biết rồi. Yến Yến, em thật tốt.""
Bây giờ mới biết được em tốt đấy!"
Giọng điệu của Hồng Yến có phần chua
xót,
"Chị rất là trọng sắc khinh bạn! EM còn
tưởng rằng chị cũng không để ý tới em
nưã rồi chứ."
"Sao lại như thế được! Yến Yến, em là bạn
tốt nhất của chị, chị nhất định sẽ không
bao giờ không để ý đến em" Thoại Mỹ vội
vàng giải thích.
"Được rồi được rồi, em là nói đùa thôi! Em
không nói với cậu nữa!"
"Chờ một chút, Yến Yến Chị còn chưa có
hỏi em cái này! Lúc nào mà em cùng với
học trưởng lại thân thiết như thế vậy?"
Thoại Mỹ hỏi.
"Hì hì, chính là từ sau khi chị bị trói bắt đi
đó mà! Lúc đó thì bọn em quen biết nhau.
""A... thì ra là như vậy !" _Thoại Mỹ nở nụ
cười mờ ám,
"Cô gái nhỏ động lòng rồi."
"Mỹ Mỹ , chịtrêu em, em không để ý tới
cậu nữa."
"Được rồi, chị không cười em nữa. Học
trưởng không tệ, cố gắng lên!"
Thoại Mỹ nói."Em biết rồi, chỉ cần là Hồng
Yến em vưà ý, thì em nhất định sẽ theo
đuổi đến cùng.Chị yên tâm đi, em sẽ
không đem hạnh phúc của mình ra nói
đùa đâu!" Hồng Yến kiên định nói.
"Em cúp điện thoại đây !"
"Ừ, được, bye-bye. "
Cúp điện thoại Thoại Mỹ xem ra thoải mái
hơn nhiều, Yến Yến nói đúng, mình không
thể không có lòng tin với bản thân như
vậy. Phải hỏi trước rõ ràng, xem rốt cuộc
Kim Tử Long đối với mình chính là loại
tình cảm gì, Thoại Mỹ - cô không dễ dàng
nhận thua như vậy.Sau khi hạ quyết tâm
đi đến kết luận Thoại Mỹ thu dọn một
chút rồi chuẩn bị đi tìm Kim Tử Long.Lúc
này Kim Tử Long đang ở dưới lầu nhà
Thoại Mỹ chuẩn bị lên lầu tìm cô, trông
thấy Thoại Mỹ đi xuống, anh lập tức tiến
lên giữ cô lại.
Anh muốn làm gì? Buông em ra."
Thoại Mỹ nhìn Kim Tử Long ngạc nhiên
nói.
"Đêm qua em đã đi đâu, em có biết, anh rất
lo lắng em cho em không!" Kim Tử Long
nói.
"Anh còn có thể lo lắng em? Buồn cười,
không phải em cùng anh không có quan
hệ gì sao?Người anh nên quan tâm chính
là Trinh Trinh, chứ không phải là em,
buông ra!"
Thoại Mỹ nói."Mỹ Mỹ , không được như
thế này, khiến anh cảm thấy em không
khác gì những người phụ nữ khác.""Cái gì
khác những phụ nữ kia, em đúng là giống
những người đó, em cũng sẽ đố kị, em
cũng biết ghen, em cũng sẽ đau lòng, em
cũng sẽ thương tâm, em cũng sẽ khổ sở,
đừng tưởng rằng em là thánh nhân, em
chính là cũng có thất tình lục dục."
Thoại Mỹ càng nói càng lớn tiếng, nói xong
ngay cả bản thân cũng phát sợ, cô thật
không ngờ mình sẽ nói như vậy.
"Mỹ Mỹ, em bình bĩnh một chút nghe anh
giải thích, đêm qua cũng không phải như
em nghĩ đâu, anh cùng Trinh Trinh như
vậy cũng là bởi tuyên truyền quảng cáo
cần như thế, anh không có cùng cô ta ở
cùng một chỗ. Về phần vì sao phủ nhận
em, anh là không muốn để phóng viên chú
ý tới em, để em rước lấy phiền phức."
Kim Tử Long một mạch nói, chỉ sợ. Thoại
Mỹ không nghe anh giải thích.
"Anh không cần cùng em giải thích, em
không là gì của anh cả!" Thoại Mỹ còn
đang nổi giận nói.Kim Tử Long ôm chặt
lấy Thoại Mỹ, nói,
"Mỹ Mỹ, bây giờ anh không muốn buông
tay, em là người phụ nữ của Kim Tử Long,
đừng rời khỏi anh. Cùng anh về nhà,
chúng ta về nhà ăn cơm bác Trương nấu
có được hay không? Không phải em thích
ăn món ăn bác Trương nấu nhất sao?"
Thoại Mỹ nhìn ánh mắt cầu xin của Kim
Tử Long, có điểm không muốn.
"Vậy, những lời anh nói là sự thật, anh
cùng Trinh Trinh thực sự không có quan
hệ gì ?"
"Anh thề, bọn anh không có bất luận quan
hệ bất chính gì cả." Kim Tử Long nói.
"Được rồi, lần này em tha thứ cho anh,
nhưng mà, không được có lần tiếp theo
nữa, em cũng không chịu đựng nổi nữa
đâu."
Thoại Mỹ nói."Tuyệt đối sẽ không có lần
tiếp theo nữa." Kim Tử Longnắm lấy tay
Thoại Mỹ, đi về chỗ đỗ xe. Ngay khi bọn
họ sắp đến nơi, thì một người đi đến trước
mặt, chính là bác Trương -hàng xóm của
Thoại Mỹ.Hai người đồng thời nhìn về
phía bà ấy, mà ánh mắt bác Trương, cũng
rất rõ ràng rơi thẳng vào trên người Thoại
Mỹ.Chỉ bất quá, bác Trương luôn luôn
niềm nở, nhiệt tình lúc này thấy Thoại Mỹ,
trên mặt lại xuất hiện một sự ngượng
ngùng.
"Bác Trương, chào bác! Đã lâu không gặp,
gần đây bác có khỏe không?" Thoại Mỹ
chào hỏi.
"Ừ, khỏe lắm. " Bác Trương giả bộ ngớ
ngẩn để lừa đảo nói. Trong khi, ánh mắt
của bà hết lần này đến lần khác quét tới
quét lui ở trên mặt hai người, vẻ mặt kia
rất khiến người ta hoài nghi, ánh mắt
khinh thường kia cùng hai người bọn họ
dường như không có vấn đề gì.
"Bác Trương, bác làm sao vậy? Bác... Bác
như thế nào dùng ánh mắt này nhìn cháu,
có chuyện gì sao?"
"Tiểu Mỹ à ! Bản thân cháu làm chuyện gì,
cháu còn cần hỏi tới bác sao?" Bà lắc đầu,
ôi, tiểu Mỹ đứa nhỏ này lúc nhỏ thật tốt !
Sao bây giờ thành thế này rồi? Cũng quá
tùy tiện rồi, thật sự là khiến bà không có
cách nào chịu được
"Tiểu Mỹ à! Chính cháu làm chuyện gì,
cháu còn cần hỏi tới bác chăng?"
Bà lắc đầu, ôi,Tiểu Mỹ đứa nhỏ này lúc nhỏ
ngoan lắm mà! Sao bây giờ thành thế này
rồi? Mặc dù bây giờ thời đại tiến bộ rồi,
nhưng mà thanh niên cũng không nên
quá tùy tiện, thật sự là khiến bà không có
cách nào chiụ được.Nếu không phải buổi
sáng hôm nay, bà đi cắt tóc ở tiệm cắt tóc
gần nhà, bà chủ cầm quyển tạp chí kia cho
bà xem, nói Thoaị Mỹ sống ở gần đây xuất
hiện trên trang bìa tạp chí, đang là kẻ thứ
ba, bà cũng sẽ không xem bài báo kia,
cũng sẽ không biết tiểu mỹ lại là người
như thế Kim Tử Long đã nhìn ra, hình
như bà Trương đã xem qua tạp chí này
rồi, bằng không, sao lại dùng thái độ như
thế nói chuyện với Thoại Mỹ. Anh không
muốn để Thoại Mỹ biết chuyện này, nên
liền kéo tay Thoại Mỹ, định đem Thoại Mỹ
kéo trực tiếp vào trong xe.
"Bác Trương có đúng không? Thật ngại
quá, chúng cháu còn có việc gấp phải đi
trước rồi, hôm nào có thời gian hai người
lại trò chuyện đi."
Nào ai biết, Thoại Mỹ vô cùng bất mãn với
lời nói của bác Trương, cô đã làm chuyện
gì thương thiên hại lý, dựa vào cái gì mà
phải nhìn vẻ mặt bác Trương.Sau khi Kim
Tử Long đã kéo cô đi được hai bước, Thoại
Mỹ gạt tay anh ra, lại lập tức đi trở về bên
cạnh bác Trương.
"Bác Trương, thật ngại mà, xin hỏi, câu
nói vừa nãy của bác là có ý gì? Cháu nghe
không hiểu rõ. Xin bác có thể giải thích
một chút không?"Bác Trương khoa trương
trừng to mắt nhìn Thoại Mỹ, một bộ dáng
"Cháu đã làm ra loại chuyện này còn có
mặt mũi hỏi bác".
"Tiểu Mỹ, bác Trương là nhìn cháu lớn lên,
xem như cũng là một nửa bề trên của
cháu không phải sao? Lời khuyên nhủ của
bác Trương, tốt nhất cháu nên nghe theo.
Bác cho là trong khoảng thời gian này
cháu tốt nhất nên ở trong nhà, tự kiểm
điểm hối lỗi cho tốt, không nên lại xuất
hiện rêu rao, chẳng nhẽ cháu cũng không
để mắt đến ánh mắt những người khác
nhìn cháu sao?"Kim Tử Long lúc này càng
khẳng định, nhất định là bác Trương đã
đọc tạp chí kia rồi.
"Mỹ Mỹ, đừng nói nữa, chúng ta đi nhanh
đi." Kim Tử Long lôi kéo cô, nhưng mà
theo ánh mắt ảm đạm của cô anh đã biết
sự việc không thể tiếp tục giấu diếm được
nữa, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi
ra, lập tức sẽ lộ tẩy.Thoại Mỹ nổi giận
đùng đùng nhìn Kim Tử Long, rõ ràng anh
đã sớm biết tất cả, vẫn cố tình không nói
cho cô. Cô quay đầu, một lần nữa đem tầm
mắt đặt ở trên người bác Trương,
"Bác Trương, cháu thực sự không biết
chuyện gì đã xảy ra, bác có thể nói cho
cháu biết không? Vì sao cháu phải sợ ánh
mắt của những người trên đường chứ."
Bác Trương nhìn Thoại Mỹ, con bé thật sự
không biết, hay là đang giả ngu đây! Đúng
lúc bà vừa mới mua một quyển chuẩn bị
về nhà xem cho kỹ rốt cuộc là thế nào.
Một người bề ngoài là một cô gái thanh
thuần, trong đời sống cá nhân sao lại có
thể làm ra chuyện không biết liêm sỉ như
thế. Hiện tại nếu con bé muốn tự mình
chuốc lấy sự mất mặt, vậy thì cũng không
nên trách bà không để cho con bé giữ lại
thể diện.Trong khoảng thời gian bác
Trương đang đem tạp chí tới, ở trong lòng
Kim Tử Long trước không khỏi kêu lên
một tiếng
"Không xong rồi!"
"Cháu xem, người trên bìa kia không phải
là cháu sao? Gì mà không có liên quan
chứ, cháu hết lần này tới lần khác đi làm
kẻ thứ ba, đi phá hoại tình cảm người
khác, người như thế, thật là!"
Bác Trương lại chỉ vào Kim Tử Long nói,
"Còn anh nữa, nếu đã có người thích thì
đừng đến quấn quýt lấy tiểu Mỹ nữa, đừng
tưởng rằng có tiền, thì suốt ngày làm
loạn!"
Thêm vào đó, cũng giáo huấn Kim Tử Long
một chút.Khi Thoại Mỹ cầm quyển tạp chí
lên trước mặt đọc, cô choáng váng hết cả
người, cô nhớ ra rồi, hóa ra đây là quan hệ
tam giác Yến Yến nói, kẻ thứ ba xen vào.
Đây...Đây cũng quá phóng đại đi! Chuyện
tối qua vậy mà lại phát triển đến mức độ
này, vì sao mọi chuyện đều xảy ra cùng
một lúc?Nhìn tiêu đề trên tạp chí,
"Kim đại tổng tài bắt cá hai tay, thư ký hay
tiểu thiên hậu Đài Loan, rốt cuộc ai mới là
chân mệnh thiên nữ?", "Fan hâm công
khai lên án kẻ thứ ba, thề bảo vệ tình yêu
ngọt ngào của Trinh Trinh." Thoại Mỹ quả
thực đã muốn phát điên lên, vì sao, vì sao
mọi chuyện không hay đều xảy ra với
coo?Lẽ đương nhiên, hiện tại Thoại Mỹ
bỗng trở nên nổi tiếng rồi. Mỗi lần ra
ngoài đều sẽ bị ký giả vây quanh, truy hỏi
rốt cuộc quan hệ giữa cô và Kim Tử Long
là dạng gì? Lại còn hỏi cô, có phải muốn
cùng Trinh Trinh tranh cao thấp hay
không? Hừ hừ, thật là buồn cười!Từ sau
ngày đó, điện thoại thăm hỏi càng nhiều
lên. Có bạn bè, đồng nghiệp trước đây,
v...v, ghét nhất chính là bị gã quản lý
trước kia cũng gọi điện thoại tới cho cô,
nói cái gì mà khi đó không làm tình nhân
của hắn, thì ra là muốn trèo lên cao hơn,
đem cô ra châm chọc khiêu khích từ đầu
đến chân một trận.Vừa mới bắt đầu, Thoại
Mỹ còn giải thích cả buổi, về sau này, cô
dứt khoát không giải thích nữa, dù sao
loại chuyện này vốn dĩ càng bôi lại càng
đen, đối với bản thân mình tuyệt đối
không hề có lợi. Hiện tại cô rốt cuộc cũng
cảm nhận được nỗi thống khổ của những
ngôi sao bị vướng vào scandal tình ái.Suốt
một tuần, chuyện này ầm ĩ xôn xao. Ai
bảo Kim Tử Long là một tổng tài vừa điển
trai lại vừa nhiều tiền, mà Trinh Trinh lại
là tiểu thiên hậu của Đài Loan, cho nên,
chuyện tình của bọn họ đương nhiên càng
ăn khách.Về phần mình, đã trở thành
người hy sinh vô tội kia, lần này bị đánh
đồng với kẻ xấu vừa bẩn thỉu vừa ghê
tởm, nhân cách của cô, tức thì bị người ta
chà đạp không thương tiếc.Trong khoảng
thời gian này, cô đã nhận được rất nhiều
cuộc điện thoại quấy rầy quái lạ, hoặc là
điện thoại đe dọa, đều là từ fan của Trinh
Trinh, cũng may là có Kim Tử Long, bằng
không, Thoại Mỹ cũng không biết nên làm
cái gì bây giờ?Cứ như vậy, Thoại Mỹ ngay
cả công ty cũng không đến, buồn bực ở
nhà suốt hai tuần, chuyện này mới dần
dần lắng xuống, nhưng mà, tâm tình
phiền muộn của Thoại Mỹ cũng không có
chuyển biến tốt đẹp.Chẳng qua là nhìn
thấy sự quan tâm của Kim Tử Long cùng
bác Trương, Thoại Mỹ cảm thấy nếu
không điều chỉnh tâm tính của mình, sẽ
ảnh hưởng đến bọn họ. Nhớ đến chuyện
ngày hôm đó Kim Tử Long cố gắng không
cho cô biết chân tướng sự việc, cô liền
cảm thấy rất uất ức, anh không muốn để
sự kiện kia ảnh hưởng tâm tình của mình.
Nhưng mình lại hung hăng với anh như
vậy, lại còn hiểu lầm anh, đối diện với
Kim Tử Long, trong lòng Thoại Mỹ càng áy
náy sâu sắc.May là Kim Tử Long cùng cô,
đã vượt qua hai tuần lễ tăm tối kia. Trong
khoảng thời gian này, anh ngoại trừ đi
làm, thì chỉ về nhà cùng nàng trò chuyện
về một số chuyện vui vẻ, chậm rãi dẫn dắt
Cô ra khỏi đoạn tháng ngày đen tối kia
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com