Thể loại: 1 nam × 1 nữ, nữ sạch, sủng, sắc, ngôn tình hiện đại. Nhân vật chính: Hắc Bạch Lam × Lâm Mạn Ninh. Nội dung: Sau khi 'ăn' sạch sẽ Hắc Bạch Lam trong một dêm, Lâm Mạn Ninh liền chuồn đi không để lại một dấu vết nào. Hắc Bạch Lam anh đối với việc này có chút tức giận, quyết đi tìm bằng được cô, bắt cô chịu trách nhiệm. Cuộc đời Lâm Mạn Ninh sinh ra như để trị tính trăng hoa của anh, Hắc Bạch Lam anh không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi việc Lâm Mạn Ninh bỏ rơi mình. Chú ý: Truyện này chỉ có sủng, không có tình tiết ngược cẩu huyết (nhưng cũng chưa chắc).…
Người bị ghét bỏ trong làng được đem đi hiến tế cho chúa quỷ, như vậy có được gọi là một đặc ân ?--Lưu ý:1. Từ ngữ lủng củng, gây mất hứng :v2. Còn rất nhiều thiếu xót nên sẽ còn chỉnh sửa rất nhiều3. w_jjang's…
Hán Việt: Túc địch tha hựu điềm hựu niêmTác giả: Phong CửuEdit: YoungThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Cường cường, Chủ thụ, Dưỡng thành, HETiến độ: Hoàn chính văn + 8 Phiên ngoạiNguồn CV: Wiki dịchVăn án 1: Thiệu Hiển trở về năm mười tuổi, nhặt được một kẻ thù vô cùng đáng thương. Vốn định tự mình nuôi dưỡng, khiến cho hắn về sau không đối đầu với mình, không ngờ rằng, kẻ thù vừa rửa xong lại trở nên vừa ngọt vừa dính.Chỉ có điều, chiếc bánh ngọt nhỏ này lúc nào cũng thiếu cảm giác an toàn, thường xuyên rơi nước mắt. Hắn vừa khóc, Thiệu Hiển liền không còn cách nào khác, đành phải cho hắn muốn gì được nấy.------------o--------------Văn án 2: Thiệu Hiển trên đường đi đấu thầu bị tai nạn giao thông mà qua đời. Trước lúc nhắm mắt, cậu nghĩ: không có mình, Phó Bách Châu nhất định sẽ rất vui mừng.Dù sao ở thành phố Yến, Phó Bách Châu đã dùng hung danh tàn nhẫn độc ác mà trấn áp mọi người.Chỉ có mình dám đối đầu với hắn.Khi tỉnh dậy, cậu đang mặc tây trang được thiết kế riêng, một lần nữa trải qua sinh nhật mười một tuổi. Lại phát hiện ra một đứa bé bẩn thỉu đang bị những đứa trẻ khác cưỡi lên lưng trong vườn hoa nhà mình.Cậu bỗng nhớ tới kiếp trước, vẫn luôn có một tin đồn lưu truyền rộng rãi về kẻ họ Phó tàn nhẫn nào đó có một tuổi thơ bất hạnh vô cùng....Đây là bản edit đầu tay của mình, nếu có gì sai sót, mong các cậu góp ý. Cảm ơn các cậu rất nhiều :306/08/2019.…
Ác mộng! Tuyệt đối là một cơn ác mộng!Có trời biết Sầm Tử Tranh cô đời trước đã tạo nên nghiệp chướng gì, cô trước giờ chưa từng gặp người nào da mặt dầy lại thêm tự luyến tự đại như tên đàn ông bóng bẩy này!Trộm chiếc xe bảo bối của cô còn chưa nói, hơn nữa còn thay đổi toàn diện bề ngoài của nó, lại còn dám nói cô không có phẩm vị?Phẩm vị? Làm ơn đi! Ít nhiều gì cô cũng là nhà thiết kế tài ba được công nhân!Những cái xấu của người đàn ông này cô không chỉ được lĩnh giáo một lần hai lần mà thôi!Thời đại học hắn đã khiến cô đau lòng không chịu nổi, bức cô đến không còn đường thoát.Bây giờ lại muốn lần nữa “dày vò” cô sao?Cô nằm mơ cũng không nghĩ tới cái tên đàn ông đáng ghét này lại vận dụng lực lượng của Cung thị tài phiệt mua đứt các bản quyền thiết kế của cô, hoang đường tuyên bố tất cả những thiết kế đó đều là cô trộm của Cung thị còn chưa nói, còn dám hủy đi tiền đồ danh dự của cô, thậm chí trở thành ông chủ của cô.Lại còn dám mài mòn ý chí của cô?Hừm, nghĩ cũng đừng nghĩ!!!Xem ai sợ ai chứ!Cô Sầm Tử Tranh trước giờ giống như cỏ dại, sức sống cực kỳ mãnh liệt, nhất định phải cùng tên tổng tài ác ma này phân cao thấp một trận!Có ngờ đâu, từ buổi đầu quen biết lòng của hai người đã sớm trầm luân trong trò chơi đuổi bắt này ……
Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Ngôn Tiểu An vẫn luôn đinh ninh rằng Lục Vân Trạm chính là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh.Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa rồi.Lục Vân Trạm liệu đến cuối có vứt bỏ vẻ kiêu ngạo để yêu người con gái mà anh ta vẫn xem thường?...____________…